Tác giả:

Một ngày dài dằng dặc của trời đông giá rét , trong không khí không có dấu hiệu mùa xuân sắp đến. Mùi máu tươi truyền đến từ thật xa, ầm ầm trống trận không dứt bên tai, một trận cuối cùng, trước mặt đã là kinh đô của Tề quốc, chỉ cần chạng vạng tiến công vào trong thành, trận chiến tranh này, có thể hoàn toàn thắng lợi Thất điện hạ Nhan Hi bỗng nhiên có chút phiền chán, hắn chậm rãi thu lại ánh mắt lãnh liệt, mỉm cười tà ác, giơ cao cánh tay rồi đột nhiên phất xuống. Đây là mệnh lệnh tiến công. Mấy vạn quân ngoài tường thành oanh oanh dũng mãnh tràn vào, quân Tề quốc cố thủ thành chỉ tố phí công phản kháng, cũng không thể cứu giản, tất cả đều ngã xuống vũng máu. Tham tướng cưỡi ngựa phóng nhanh trở về, chưa tới trước mặt Nhan Hi đã nhảy xuống, một đường chạy đến bên cạnh Nhan Hi, nhịn không được vui sướng quỳ xuống bẩm, "Điện hạ, chúng ta đã công phá thành công, bọn loạn tặc đều bị g**t ch*t, cung thỉnh điện hạ vào thành." Nhan Hi khẽ gật đầu. Kết thúc? Thật đúng là sảng khoái. Tề…

Chương 147: Vong quốc công chúa 7

Bị Nhốt Vong Quốc Công ChúaTác giả: Độ HànTruyện Ngôn TìnhMột ngày dài dằng dặc của trời đông giá rét , trong không khí không có dấu hiệu mùa xuân sắp đến. Mùi máu tươi truyền đến từ thật xa, ầm ầm trống trận không dứt bên tai, một trận cuối cùng, trước mặt đã là kinh đô của Tề quốc, chỉ cần chạng vạng tiến công vào trong thành, trận chiến tranh này, có thể hoàn toàn thắng lợi Thất điện hạ Nhan Hi bỗng nhiên có chút phiền chán, hắn chậm rãi thu lại ánh mắt lãnh liệt, mỉm cười tà ác, giơ cao cánh tay rồi đột nhiên phất xuống. Đây là mệnh lệnh tiến công. Mấy vạn quân ngoài tường thành oanh oanh dũng mãnh tràn vào, quân Tề quốc cố thủ thành chỉ tố phí công phản kháng, cũng không thể cứu giản, tất cả đều ngã xuống vũng máu. Tham tướng cưỡi ngựa phóng nhanh trở về, chưa tới trước mặt Nhan Hi đã nhảy xuống, một đường chạy đến bên cạnh Nhan Hi, nhịn không được vui sướng quỳ xuống bẩm, "Điện hạ, chúng ta đã công phá thành công, bọn loạn tặc đều bị g**t ch*t, cung thỉnh điện hạ vào thành." Nhan Hi khẽ gật đầu. Kết thúc? Thật đúng là sảng khoái. Tề… Đào Tiểu Vi run run.Ra vương phủ, ly khai tú lâu, Nhan Hi dường như thay đổi thành một người xa lạ.Từ trước hắn tuy lạnh lùng nhưng trong mắt cũng còn có một mảnh ấm áp, Đào Tiểu Vi nửa điểm còn không sợ, với lại nhìn cũng đã mười năm nàng sớm đã quen Nhan Hi như thế, nếu có một ngày hắn bỗng nhiên cười hì hì cùng nàng nói chuyện, nàng mới muốn gọi ngự y tới để kiểm tra hắn.Thế nhưng Nhan Hi hiện tại gương mặt là lạnh đến tận xương tủy.Ngoài xe ngựa, Cửu Đĩnh cùng nội thị và sát thủ chém giết, Nhan Hi chỉ là an tĩnh nhìn quyển sách trên tay, thật lâu mới cẩn cẩn dực dực mở sang trang khác giống như sợ tổn hại đến nó.Đào Tiểu Vi không thích Nhan Hi như thế này, trong đầu đã có một thanh âm kiên nhẫn nói cho nàng, đây mới là toàn bộ diện mạo của Nhan Hi, hắn lúc này lãnh ngạo vô tình, dường như trong thiên hạ sẽ không có bất cứ vật gì có thể làm hắn bận tâm.Mười năm trước công phá Tề quốc, Nhan Hi một thân trường bào thư sinh nhất phái nho nhã, Đào Tiểu Vi còn nhớ rõ khi đó hắn hay tựa tiếu phi tiếu, lạnh lùng biến nhà của nàng nước của nàng phá thành mảnh nhỏ.Tỷ tỷ, là hắn bắt đi hiến cho yến quốc hoàng đế.Hoàng cung, là tuấn mã của hắn dẫm nát.Mà Tề quốc hoàng đế đã từng như thế nào đem tỷ muội các nàng yêu quý như hòn ngọc trên tay, cũng bởi vì khiếp sợ uy lực của Nhan Hi mới phải cười trừ mà hai tay dâng lên ba nữ nhi cho giặc.Tất cả đều là Nhan Hi ban tặng.Buồn cười, nàng cư nhiên đem Nhan Hi trở thành người thân duy nhất tại yến quốc, không gì sánh được mà tin cậy hắn, tin cậy người đã từng làm nên tội ác không thể nào tha thứ, ký ức bấy lâu yên lặng nay từ từ tuôn ra làm nàng nghĩ không rõ.Chỉ vì sống sót, nàng có thể đem quốc thù gia hận buông sao.Tại sao có thể như vậy? Nàng cư nhiên thiếu chút nữa gả cho hắn, trở thành Vương phi của hắn.Một giọt mồ hôi lạnh tuôn ra, liên tiếp không ngừng từng giọt từng giọt thấm ướt thân thể, Nhan Hi là cừu nhân của nàng, diệt quốc gia của nàng, làm bị thương thân nhân của nàng, là ác ma phá hủy Tề quốc.Hắn là đại anh hùng trong mắt người dân yến quốc, thế nhưng, Đào Tiểu Vi cũng là công chúa của tề quốc, một người bị bắt đi mười năm, liền chính mình là ai đều quên - một vong quốc công chúa.

Đào Tiểu Vi run run.

Ra vương phủ, ly khai tú lâu, Nhan Hi dường như thay đổi thành một người xa lạ.

Từ trước hắn tuy lạnh lùng nhưng trong mắt cũng còn có một mảnh ấm áp, Đào Tiểu Vi nửa điểm còn không
sợ, với lại nhìn cũng đã mười năm nàng sớm đã quen Nhan Hi như thế, nếu
có một ngày hắn bỗng nhiên cười hì hì cùng nàng nói chuyện, nàng mới
muốn gọi ngự y tới để kiểm tra hắn.

Thế nhưng Nhan Hi hiện tại gương mặt là lạnh đến tận xương tủy.

Ngoài xe ngựa, Cửu Đĩnh cùng nội thị và sát thủ chém giết, Nhan Hi chỉ là an tĩnh nhìn quyển sách trên
tay, thật lâu mới cẩn cẩn dực dực mở sang trang khác giống như sợ tổn
hại đến nó.

Đào Tiểu Vi không thích Nhan Hi
như thế này, trong đầu đã có một thanh âm kiên nhẫn nói cho nàng, đây
mới là toàn bộ diện mạo của Nhan Hi, hắn lúc này lãnh ngạo vô tình,
dường như trong thiên hạ sẽ không có bất cứ vật gì có thể làm hắn bận
tâm.

Mười năm trước công phá Tề quốc, Nhan Hi một thân trường bào thư sinh nhất phái nho nhã, Đào Tiểu Vi còn nhớ rõ khi đó hắn hay tựa tiếu phi tiếu, lạnh lùng biến nhà của nàng
nước của nàng phá thành mảnh nhỏ.

Tỷ tỷ, là hắn bắt đi hiến cho yến quốc hoàng đế.

Hoàng cung, là tuấn mã của hắn dẫm nát.

Mà Tề quốc hoàng đế đã từng như
thế nào đem tỷ muội các nàng yêu quý như hòn ngọc trên tay, cũng bởi vì
khiếp sợ uy lực của Nhan Hi mới phải cười trừ mà hai tay dâng lên ba nữ
nhi cho giặc.

Tất cả đều là Nhan Hi ban tặng.

Buồn cười, nàng cư nhiên đem
Nhan Hi trở thành người thân duy nhất tại yến quốc, không gì sánh được
mà tin cậy hắn, tin cậy người đã từng làm nên tội ác không thể nào tha
thứ, ký ức bấy lâu yên lặng nay từ từ tuôn ra làm nàng nghĩ không rõ.

Chỉ vì sống sót, nàng có thể đem quốc thù gia hận buông sao.

Tại sao có thể như vậy? Nàng cư nhiên thiếu chút nữa gả cho hắn, trở thành Vương phi của hắn.

Một giọt mồ hôi lạnh tuôn ra,
liên tiếp không ngừng từng giọt từng giọt thấm ướt thân thể, Nhan Hi là
cừu nhân của nàng, diệt quốc gia của nàng, làm bị thương thân nhân của
nàng, là ác ma phá hủy Tề quốc.

Hắn là đại anh hùng trong mắt
người dân yến quốc, thế nhưng, Đào Tiểu Vi cũng là công chúa của tề
quốc, một người bị bắt đi mười năm, liền chính mình là ai đều quên - một vong quốc công chúa.

Bị Nhốt Vong Quốc Công ChúaTác giả: Độ HànTruyện Ngôn TìnhMột ngày dài dằng dặc của trời đông giá rét , trong không khí không có dấu hiệu mùa xuân sắp đến. Mùi máu tươi truyền đến từ thật xa, ầm ầm trống trận không dứt bên tai, một trận cuối cùng, trước mặt đã là kinh đô của Tề quốc, chỉ cần chạng vạng tiến công vào trong thành, trận chiến tranh này, có thể hoàn toàn thắng lợi Thất điện hạ Nhan Hi bỗng nhiên có chút phiền chán, hắn chậm rãi thu lại ánh mắt lãnh liệt, mỉm cười tà ác, giơ cao cánh tay rồi đột nhiên phất xuống. Đây là mệnh lệnh tiến công. Mấy vạn quân ngoài tường thành oanh oanh dũng mãnh tràn vào, quân Tề quốc cố thủ thành chỉ tố phí công phản kháng, cũng không thể cứu giản, tất cả đều ngã xuống vũng máu. Tham tướng cưỡi ngựa phóng nhanh trở về, chưa tới trước mặt Nhan Hi đã nhảy xuống, một đường chạy đến bên cạnh Nhan Hi, nhịn không được vui sướng quỳ xuống bẩm, "Điện hạ, chúng ta đã công phá thành công, bọn loạn tặc đều bị g**t ch*t, cung thỉnh điện hạ vào thành." Nhan Hi khẽ gật đầu. Kết thúc? Thật đúng là sảng khoái. Tề… Đào Tiểu Vi run run.Ra vương phủ, ly khai tú lâu, Nhan Hi dường như thay đổi thành một người xa lạ.Từ trước hắn tuy lạnh lùng nhưng trong mắt cũng còn có một mảnh ấm áp, Đào Tiểu Vi nửa điểm còn không sợ, với lại nhìn cũng đã mười năm nàng sớm đã quen Nhan Hi như thế, nếu có một ngày hắn bỗng nhiên cười hì hì cùng nàng nói chuyện, nàng mới muốn gọi ngự y tới để kiểm tra hắn.Thế nhưng Nhan Hi hiện tại gương mặt là lạnh đến tận xương tủy.Ngoài xe ngựa, Cửu Đĩnh cùng nội thị và sát thủ chém giết, Nhan Hi chỉ là an tĩnh nhìn quyển sách trên tay, thật lâu mới cẩn cẩn dực dực mở sang trang khác giống như sợ tổn hại đến nó.Đào Tiểu Vi không thích Nhan Hi như thế này, trong đầu đã có một thanh âm kiên nhẫn nói cho nàng, đây mới là toàn bộ diện mạo của Nhan Hi, hắn lúc này lãnh ngạo vô tình, dường như trong thiên hạ sẽ không có bất cứ vật gì có thể làm hắn bận tâm.Mười năm trước công phá Tề quốc, Nhan Hi một thân trường bào thư sinh nhất phái nho nhã, Đào Tiểu Vi còn nhớ rõ khi đó hắn hay tựa tiếu phi tiếu, lạnh lùng biến nhà của nàng nước của nàng phá thành mảnh nhỏ.Tỷ tỷ, là hắn bắt đi hiến cho yến quốc hoàng đế.Hoàng cung, là tuấn mã của hắn dẫm nát.Mà Tề quốc hoàng đế đã từng như thế nào đem tỷ muội các nàng yêu quý như hòn ngọc trên tay, cũng bởi vì khiếp sợ uy lực của Nhan Hi mới phải cười trừ mà hai tay dâng lên ba nữ nhi cho giặc.Tất cả đều là Nhan Hi ban tặng.Buồn cười, nàng cư nhiên đem Nhan Hi trở thành người thân duy nhất tại yến quốc, không gì sánh được mà tin cậy hắn, tin cậy người đã từng làm nên tội ác không thể nào tha thứ, ký ức bấy lâu yên lặng nay từ từ tuôn ra làm nàng nghĩ không rõ.Chỉ vì sống sót, nàng có thể đem quốc thù gia hận buông sao.Tại sao có thể như vậy? Nàng cư nhiên thiếu chút nữa gả cho hắn, trở thành Vương phi của hắn.Một giọt mồ hôi lạnh tuôn ra, liên tiếp không ngừng từng giọt từng giọt thấm ướt thân thể, Nhan Hi là cừu nhân của nàng, diệt quốc gia của nàng, làm bị thương thân nhân của nàng, là ác ma phá hủy Tề quốc.Hắn là đại anh hùng trong mắt người dân yến quốc, thế nhưng, Đào Tiểu Vi cũng là công chúa của tề quốc, một người bị bắt đi mười năm, liền chính mình là ai đều quên - một vong quốc công chúa.

Chương 147: Vong quốc công chúa 7