Một ngày dài dằng dặc của trời đông giá rét , trong không khí không có dấu hiệu mùa xuân sắp đến. Mùi máu tươi truyền đến từ thật xa, ầm ầm trống trận không dứt bên tai, một trận cuối cùng, trước mặt đã là kinh đô của Tề quốc, chỉ cần chạng vạng tiến công vào trong thành, trận chiến tranh này, có thể hoàn toàn thắng lợi Thất điện hạ Nhan Hi bỗng nhiên có chút phiền chán, hắn chậm rãi thu lại ánh mắt lãnh liệt, mỉm cười tà ác, giơ cao cánh tay rồi đột nhiên phất xuống. Đây là mệnh lệnh tiến công. Mấy vạn quân ngoài tường thành oanh oanh dũng mãnh tràn vào, quân Tề quốc cố thủ thành chỉ tố phí công phản kháng, cũng không thể cứu giản, tất cả đều ngã xuống vũng máu. Tham tướng cưỡi ngựa phóng nhanh trở về, chưa tới trước mặt Nhan Hi đã nhảy xuống, một đường chạy đến bên cạnh Nhan Hi, nhịn không được vui sướng quỳ xuống bẩm, "Điện hạ, chúng ta đã công phá thành công, bọn loạn tặc đều bị g**t ch*t, cung thỉnh điện hạ vào thành." Nhan Hi khẽ gật đầu. Kết thúc? Thật đúng là sảng khoái. Tề…
Chương 161: Nhiệm vụ bí mật 1
Bị Nhốt Vong Quốc Công ChúaTác giả: Độ HànTruyện Ngôn TìnhMột ngày dài dằng dặc của trời đông giá rét , trong không khí không có dấu hiệu mùa xuân sắp đến. Mùi máu tươi truyền đến từ thật xa, ầm ầm trống trận không dứt bên tai, một trận cuối cùng, trước mặt đã là kinh đô của Tề quốc, chỉ cần chạng vạng tiến công vào trong thành, trận chiến tranh này, có thể hoàn toàn thắng lợi Thất điện hạ Nhan Hi bỗng nhiên có chút phiền chán, hắn chậm rãi thu lại ánh mắt lãnh liệt, mỉm cười tà ác, giơ cao cánh tay rồi đột nhiên phất xuống. Đây là mệnh lệnh tiến công. Mấy vạn quân ngoài tường thành oanh oanh dũng mãnh tràn vào, quân Tề quốc cố thủ thành chỉ tố phí công phản kháng, cũng không thể cứu giản, tất cả đều ngã xuống vũng máu. Tham tướng cưỡi ngựa phóng nhanh trở về, chưa tới trước mặt Nhan Hi đã nhảy xuống, một đường chạy đến bên cạnh Nhan Hi, nhịn không được vui sướng quỳ xuống bẩm, "Điện hạ, chúng ta đã công phá thành công, bọn loạn tặc đều bị g**t ch*t, cung thỉnh điện hạ vào thành." Nhan Hi khẽ gật đầu. Kết thúc? Thật đúng là sảng khoái. Tề… Nội thị sắc mặt xấu hổ, đối với lời chỉ trích của thái tử vô pháp phản bác, chỉ là đầu cúi thấp run run.Thái tử phi tiến đến đi tới bên cạnh thái tử cúi người hành lễ, "Thái tử vạn an.""Nhã Nhu, sao nàng lại tới đây?""Thiếp thân có việc cùng điện hạ thương lượng." Buông xuống đôi mắt như có như không nhìn lướt qua dưới chân bọn thị vệ đang quỳ, thái tử liền hiểu ý tứ của nàng, vung tay lên lệnh bọn nô tài vô dụng này lui ra.Người đã đi hết, Nhã Nhu lớn mật đến từ phía sau thái tử, tay ngọc đưa lên vai hắn xoa nhè nhẹ, "Điện hạ, ngài không nên tức giận, trong và ngoài viện bọn hạ nhân đều chú ý, vạn nhất người nào không giữ mồm giữ miệng lan truyền ra ngoài sẽ không tốt."Thái tử tự nhiên biết bên trong phủ của hắn có cài cở sở ngầm của hoàng đế, hắn cảm kích vỗ vỗ tay Nhã Nhu, "Ta sẽ chú ý, cảm tạ nàng, Nhã Nhu.""Ngài gần đây luôn phiền não bất an, ban đêm cũng ngủ không yên giấc, đến tột cùng là xảy ra chuyện gì, có thể nói ra để Nhã Nhu chia sẻ với ngài?" Nàng châm chước từ ngữ, nín hơi quan sát phản ứng của thái tử.Hắn đưa tay một cái đem Nhã Nhu từ phía sau đặt ngồi trên đùi mình, "Vương phủ của thất đệ đột nhiên nổi trận đại hỏa, sau đó hắn liền mất tích, sống không gặp người mà chết cũng không thấy xác."Hỏa lớn ở Duệ vương phủ là chuyện đang sôi sùng sục ở trong kinh thành, thái tử phi Nhã Nhu tự nhiên có nghe thấy, chỉ là không có nghe nói có người bị thương. "Duệ Vương gia là nhi tử hoàng thượng quan tâm nhất, hắn nếu như đã xảy ra chuyện, trong cung nhất định sẽ không an tĩnh như thế, ngày hôm nay ngài không phải đi gặp hoàng thượng sao, bệ hạ nói như thế nào?"Thái tử phiền lòng xoa đầu, "Chỉ hạ lệnh điều tra chặt chẽ, chuyện của lão thất cũng không nhắc đến.""Vậy không cần lo lắng, nếu như hoàng thượng không vội, nhất định không có việc gì, tin tức của bệ hạ có thể nhiều hơn chúng ta."Thái tử thở dài không trả lời, chính là mặt mày ủ dột.Hắn lo lắng không phải đệ đệ võ công cao cường kia, Duệ vương phủ hỏa lớn là từ hậu viện, trù phòng của tú lâu, có thể đó là nơi nàng ở, lo lắng ngoại trừ nữ tử mà hắn nhớ trong lòng thì còn ai, hôm nay Nhan Hi mất tích, tú lâu biến thành đóng tro tàn, Đào Tiểu Vi càng chẳng biết đi đâu, thái tử hoảng lên, hoang mang lo sợ, ngực hắn như bị ai cắn xé.
Nội thị sắc mặt xấu hổ, đối với lời chỉ trích của thái tử vô pháp phản bác, chỉ là đầu cúi thấp run run.
Thái tử phi tiến đến đi tới bên cạnh thái tử cúi người hành lễ, "Thái tử vạn an."
"Nhã Nhu, sao nàng lại tới đây?"
"Thiếp thân có việc cùng điện hạ thương lượng." Buông xuống đôi mắt như có như không nhìn lướt qua dưới
chân bọn thị vệ đang quỳ, thái tử liền hiểu ý tứ của nàng, vung tay lên
lệnh bọn nô tài vô dụng này lui ra.
Người đã đi hết, Nhã Nhu lớn mật đến từ phía sau thái tử, tay ngọc đưa lên vai hắn xoa nhè nhẹ, "Điện
hạ, ngài không nên tức giận, trong và ngoài viện bọn hạ nhân đều chú ý,
vạn nhất người nào không giữ mồm giữ miệng lan truyền ra ngoài sẽ không
tốt."
Thái tử tự nhiên biết bên trong
phủ của hắn có cài cở sở ngầm của hoàng đế, hắn cảm kích vỗ vỗ tay Nhã
Nhu, "Ta sẽ chú ý, cảm tạ nàng, Nhã Nhu."
"Ngài gần đây luôn phiền não bất an, ban đêm cũng ngủ không yên giấc, đến tột cùng là xảy ra chuyện gì,
có thể nói ra để Nhã Nhu chia sẻ với ngài?" Nàng châm chước từ ngữ, nín
hơi quan sát phản ứng của thái tử.
Hắn đưa tay một cái đem Nhã Nhu
từ phía sau đặt ngồi trên đùi mình, "Vương phủ của thất đệ đột nhiên nổi trận đại hỏa, sau đó hắn liền mất tích, sống không gặp người mà chết
cũng không thấy xác."
Hỏa lớn ở Duệ vương phủ là
chuyện đang sôi sùng sục ở trong kinh thành, thái tử phi Nhã Nhu tự
nhiên có nghe thấy, chỉ là không có nghe nói có người bị thương. "Duệ
Vương gia là nhi tử hoàng thượng quan tâm nhất, hắn nếu như đã xảy ra
chuyện, trong cung nhất định sẽ không an tĩnh như thế, ngày hôm nay ngài không phải đi gặp hoàng thượng sao, bệ hạ nói như thế nào?"
Thái tử phiền lòng xoa đầu, "Chỉ hạ lệnh điều tra chặt chẽ, chuyện của lão thất cũng không nhắc đến."
"Vậy không cần lo lắng, nếu như
hoàng thượng không vội, nhất định không có việc gì, tin tức của bệ hạ có thể nhiều hơn chúng ta."
Thái tử thở dài không trả lời, chính là mặt mày ủ dột.
Hắn lo lắng không phải đệ đệ võ
công cao cường kia, Duệ vương phủ hỏa lớn là từ hậu viện, trù phòng của
tú lâu, có thể đó là nơi nàng ở, lo lắng ngoại trừ nữ tử mà hắn nhớ
trong lòng thì còn ai, hôm nay Nhan Hi mất tích, tú lâu biến thành đóng
tro tàn, Đào Tiểu Vi càng chẳng biết đi đâu, thái tử hoảng lên, hoang
mang lo sợ, ngực hắn như bị ai cắn xé.
Bị Nhốt Vong Quốc Công ChúaTác giả: Độ HànTruyện Ngôn TìnhMột ngày dài dằng dặc của trời đông giá rét , trong không khí không có dấu hiệu mùa xuân sắp đến. Mùi máu tươi truyền đến từ thật xa, ầm ầm trống trận không dứt bên tai, một trận cuối cùng, trước mặt đã là kinh đô của Tề quốc, chỉ cần chạng vạng tiến công vào trong thành, trận chiến tranh này, có thể hoàn toàn thắng lợi Thất điện hạ Nhan Hi bỗng nhiên có chút phiền chán, hắn chậm rãi thu lại ánh mắt lãnh liệt, mỉm cười tà ác, giơ cao cánh tay rồi đột nhiên phất xuống. Đây là mệnh lệnh tiến công. Mấy vạn quân ngoài tường thành oanh oanh dũng mãnh tràn vào, quân Tề quốc cố thủ thành chỉ tố phí công phản kháng, cũng không thể cứu giản, tất cả đều ngã xuống vũng máu. Tham tướng cưỡi ngựa phóng nhanh trở về, chưa tới trước mặt Nhan Hi đã nhảy xuống, một đường chạy đến bên cạnh Nhan Hi, nhịn không được vui sướng quỳ xuống bẩm, "Điện hạ, chúng ta đã công phá thành công, bọn loạn tặc đều bị g**t ch*t, cung thỉnh điện hạ vào thành." Nhan Hi khẽ gật đầu. Kết thúc? Thật đúng là sảng khoái. Tề… Nội thị sắc mặt xấu hổ, đối với lời chỉ trích của thái tử vô pháp phản bác, chỉ là đầu cúi thấp run run.Thái tử phi tiến đến đi tới bên cạnh thái tử cúi người hành lễ, "Thái tử vạn an.""Nhã Nhu, sao nàng lại tới đây?""Thiếp thân có việc cùng điện hạ thương lượng." Buông xuống đôi mắt như có như không nhìn lướt qua dưới chân bọn thị vệ đang quỳ, thái tử liền hiểu ý tứ của nàng, vung tay lên lệnh bọn nô tài vô dụng này lui ra.Người đã đi hết, Nhã Nhu lớn mật đến từ phía sau thái tử, tay ngọc đưa lên vai hắn xoa nhè nhẹ, "Điện hạ, ngài không nên tức giận, trong và ngoài viện bọn hạ nhân đều chú ý, vạn nhất người nào không giữ mồm giữ miệng lan truyền ra ngoài sẽ không tốt."Thái tử tự nhiên biết bên trong phủ của hắn có cài cở sở ngầm của hoàng đế, hắn cảm kích vỗ vỗ tay Nhã Nhu, "Ta sẽ chú ý, cảm tạ nàng, Nhã Nhu.""Ngài gần đây luôn phiền não bất an, ban đêm cũng ngủ không yên giấc, đến tột cùng là xảy ra chuyện gì, có thể nói ra để Nhã Nhu chia sẻ với ngài?" Nàng châm chước từ ngữ, nín hơi quan sát phản ứng của thái tử.Hắn đưa tay một cái đem Nhã Nhu từ phía sau đặt ngồi trên đùi mình, "Vương phủ của thất đệ đột nhiên nổi trận đại hỏa, sau đó hắn liền mất tích, sống không gặp người mà chết cũng không thấy xác."Hỏa lớn ở Duệ vương phủ là chuyện đang sôi sùng sục ở trong kinh thành, thái tử phi Nhã Nhu tự nhiên có nghe thấy, chỉ là không có nghe nói có người bị thương. "Duệ Vương gia là nhi tử hoàng thượng quan tâm nhất, hắn nếu như đã xảy ra chuyện, trong cung nhất định sẽ không an tĩnh như thế, ngày hôm nay ngài không phải đi gặp hoàng thượng sao, bệ hạ nói như thế nào?"Thái tử phiền lòng xoa đầu, "Chỉ hạ lệnh điều tra chặt chẽ, chuyện của lão thất cũng không nhắc đến.""Vậy không cần lo lắng, nếu như hoàng thượng không vội, nhất định không có việc gì, tin tức của bệ hạ có thể nhiều hơn chúng ta."Thái tử thở dài không trả lời, chính là mặt mày ủ dột.Hắn lo lắng không phải đệ đệ võ công cao cường kia, Duệ vương phủ hỏa lớn là từ hậu viện, trù phòng của tú lâu, có thể đó là nơi nàng ở, lo lắng ngoại trừ nữ tử mà hắn nhớ trong lòng thì còn ai, hôm nay Nhan Hi mất tích, tú lâu biến thành đóng tro tàn, Đào Tiểu Vi càng chẳng biết đi đâu, thái tử hoảng lên, hoang mang lo sợ, ngực hắn như bị ai cắn xé.