Tác giả:

Một ngày dài dằng dặc của trời đông giá rét , trong không khí không có dấu hiệu mùa xuân sắp đến. Mùi máu tươi truyền đến từ thật xa, ầm ầm trống trận không dứt bên tai, một trận cuối cùng, trước mặt đã là kinh đô của Tề quốc, chỉ cần chạng vạng tiến công vào trong thành, trận chiến tranh này, có thể hoàn toàn thắng lợi Thất điện hạ Nhan Hi bỗng nhiên có chút phiền chán, hắn chậm rãi thu lại ánh mắt lãnh liệt, mỉm cười tà ác, giơ cao cánh tay rồi đột nhiên phất xuống. Đây là mệnh lệnh tiến công. Mấy vạn quân ngoài tường thành oanh oanh dũng mãnh tràn vào, quân Tề quốc cố thủ thành chỉ tố phí công phản kháng, cũng không thể cứu giản, tất cả đều ngã xuống vũng máu. Tham tướng cưỡi ngựa phóng nhanh trở về, chưa tới trước mặt Nhan Hi đã nhảy xuống, một đường chạy đến bên cạnh Nhan Hi, nhịn không được vui sướng quỳ xuống bẩm, "Điện hạ, chúng ta đã công phá thành công, bọn loạn tặc đều bị g**t ch*t, cung thỉnh điện hạ vào thành." Nhan Hi khẽ gật đầu. Kết thúc? Thật đúng là sảng khoái. Tề…

Chương 164: Nhiệm vụ bí mật 4

Bị Nhốt Vong Quốc Công ChúaTác giả: Độ HànTruyện Ngôn TìnhMột ngày dài dằng dặc của trời đông giá rét , trong không khí không có dấu hiệu mùa xuân sắp đến. Mùi máu tươi truyền đến từ thật xa, ầm ầm trống trận không dứt bên tai, một trận cuối cùng, trước mặt đã là kinh đô của Tề quốc, chỉ cần chạng vạng tiến công vào trong thành, trận chiến tranh này, có thể hoàn toàn thắng lợi Thất điện hạ Nhan Hi bỗng nhiên có chút phiền chán, hắn chậm rãi thu lại ánh mắt lãnh liệt, mỉm cười tà ác, giơ cao cánh tay rồi đột nhiên phất xuống. Đây là mệnh lệnh tiến công. Mấy vạn quân ngoài tường thành oanh oanh dũng mãnh tràn vào, quân Tề quốc cố thủ thành chỉ tố phí công phản kháng, cũng không thể cứu giản, tất cả đều ngã xuống vũng máu. Tham tướng cưỡi ngựa phóng nhanh trở về, chưa tới trước mặt Nhan Hi đã nhảy xuống, một đường chạy đến bên cạnh Nhan Hi, nhịn không được vui sướng quỳ xuống bẩm, "Điện hạ, chúng ta đã công phá thành công, bọn loạn tặc đều bị g**t ch*t, cung thỉnh điện hạ vào thành." Nhan Hi khẽ gật đầu. Kết thúc? Thật đúng là sảng khoái. Tề… Nàng bị trói, hai tay cùng hai chân cột lại nhìn trông như cái bánh chưng đang nằm trên giường, miệng không bị bịt lại có lẽ người đó còn muốn hỏi chuyện nàng.Cái này là người Đào Tiểu Vi đã gặp qua, là nữ nhân bước đi như bay, mặc hắc váy mang hắc sa mà ngày ấy nàng đã thấy trong rừng cây.Hiện tại biện pháp tốt nhất là kéo dài thời gian, Nhan Hi mỗi ngày luyện công thời gian cố định là nửa canh giờ, thường rất chính xác không có lầm, bởi vì hắn muốn gấp trở về ăn bữa sáng, chỉ cần kéo dài đến lúc đó nàng sẽ được cứu."Chủ nhân của ngươi có đúng là Nhan Hi, thất nhi tử của tên cẩu hoàng đế Yến quốc?" Nữ tử xuất khẩu lạnh lùng mà sắc bén, bất quá Đào Tiểu Vi đối với ngữ khí nói chuyện này cũng không bị « nội thương«, nguyên nhân cũng là do thời gian dài sống bên cạnh Nhan Hi, với cách nói chuyện lạnh băng này căn bản không làm nàng sợ hãi."Không phải. . ." Nhan Hi không phải là chủ nhân của nàng. (ôi VV, người ta hỏi gà mà trả lời vịt là sao)"Nói bậy, ngươi đừng mơ tưởng chống chế, ta đã điều tra rõ ràng, người trụ ở nơi này đúng là thất nhi tử của tên cẩu hoàng đế." Tuy rằng không thấy dung mạo nữ tử trước mặt, nhưng Đào Tiểu Vi có thể suy đoán ra, phía sau hắc sa che mặt biểu tình của nàng rất tức giận."Ngươi là đến tìm Nhan Hi báo cừu sao? Hắn đã làm gì? Giết nam nhân của ngươi? Hay đem hôn phu của ngươi bổ thành hai nửa?" Chuyện của Nhan Hi, Đào Tiểu Vi biết đến thật đúng là không nhiều, đại đa số thời gian ở cùng nàng, Nhan Hi đều không hề đề cập tới. Nàng cũng muốn tỏ ra quan tâm một chút, hắn đến tột cùng là ở bên ngoài làm ra những "chuyện tốt" gì.Hay thật, bây giờ khổ chủ đã tìm tới cửa, không may lại tìm đến nàng, một người vô tội cũng chẳng biết võ công."Yêu nữ, đừng vội nói bậy."Nghe thấy một tiếng vang dội bên tai , trên gương mặt trắng nõn của Đào Tiểu Vi hiện thời rõ ràng in năm dấu ngón tay, nhìn thấy mà giật mình."Ai u, nữ nhân dã man có lầm không vậy, vì sao lại đánh ta?" Đôi mắt như muốn phát hỏa, Đào Tiểu Vi không dám tin, nàng ta như thế nào nói đánh liền đánh."Nếu như ngươi không thành thật, sẽ không chỉ là bạt tai nhẹ nhàng như vậy." Ánh sáng lạnh trên chủy thủ lóe lên lúc ẩn lúc hiện trên mặt Đào Tiểu Vi, không cần nói rõ Đào Tiểu Vi hiểu được ý của nàng."Nếu như ta là ngươi, hiện tại sẽ chạy nhanh để thoát thân." Đào Tiểu Vi bỗng nhiên thở phào nhẹ nhõm, không để ý trên gương mặt đau đớn, tiếp lời nói.

Nàng bị trói,
hai tay cùng hai chân cột lại nhìn trông như cái bánh chưng đang nằm
trên giường, miệng không bị bịt lại có lẽ người đó còn muốn hỏi chuyện
nàng.

Cái này là người Đào Tiểu Vi đã
gặp qua, là nữ nhân bước đi như bay, mặc hắc váy mang hắc sa mà ngày ấy
nàng đã thấy trong rừng cây.

Hiện tại biện pháp tốt nhất là
kéo dài thời gian, Nhan Hi mỗi ngày luyện công thời gian cố định là nửa
canh giờ, thường rất chính xác không có lầm, bởi vì hắn muốn gấp trở về
ăn bữa sáng, chỉ cần kéo dài đến lúc đó nàng sẽ được cứu.

"Chủ nhân của ngươi có đúng là
Nhan Hi, thất nhi tử của tên cẩu hoàng đế Yến quốc?" Nữ tử xuất khẩu
lạnh lùng mà sắc bén, bất quá Đào Tiểu Vi đối với ngữ khí nói chuyện này cũng không bị « nội thương«, nguyên nhân cũng là do thời gian dài sống
bên cạnh Nhan Hi, với cách nói chuyện lạnh băng này căn bản không làm
nàng sợ hãi.

"Không phải. . ." Nhan Hi không phải là chủ nhân của nàng. (ôi VV, người ta hỏi gà mà trả lời vịt là sao)

"Nói bậy, ngươi đừng mơ tưởng
chống chế, ta đã điều tra rõ ràng, người trụ ở nơi này đúng là thất nhi
tử của tên cẩu hoàng đế." Tuy rằng không thấy dung mạo nữ tử trước mặt,
nhưng Đào Tiểu Vi có thể suy đoán ra, phía sau hắc sa che mặt biểu tình
của nàng rất tức giận.

"Ngươi là đến tìm Nhan Hi báo
cừu sao? Hắn đã làm gì? Giết nam nhân của ngươi? Hay đem hôn phu của
ngươi bổ thành hai nửa?" Chuyện của Nhan Hi, Đào Tiểu Vi biết đến thật
đúng là không nhiều, đại đa số thời gian ở cùng nàng, Nhan Hi đều không
hề đề cập tới. Nàng cũng muốn tỏ ra quan tâm một chút, hắn đến tột cùng
là ở bên ngoài làm ra những "chuyện tốt" gì.

Hay thật, bây giờ khổ chủ đã tìm tới cửa, không may lại tìm đến nàng, một người vô tội cũng chẳng biết võ công.

"Yêu nữ, đừng vội nói bậy."

Nghe thấy một tiếng vang dội bên tai , trên gương mặt trắng nõn của Đào Tiểu Vi hiện thời rõ ràng in năm dấu ngón tay, nhìn thấy mà giật mình.

"Ai u, nữ nhân dã man có lầm
không vậy, vì sao lại đánh ta?" Đôi mắt như muốn phát hỏa, Đào Tiểu Vi
không dám tin, nàng ta như thế nào nói đánh liền đánh.

"Nếu như ngươi không thành thật, sẽ không chỉ là bạt tai nhẹ nhàng như vậy." Ánh sáng lạnh trên chủy thủ lóe lên lúc ẩn lúc hiện trên mặt Đào Tiểu Vi, không cần nói rõ Đào Tiểu Vi hiểu được ý của nàng.

"Nếu như ta là ngươi, hiện tại
sẽ chạy nhanh để thoát thân." Đào Tiểu Vi bỗng nhiên thở phào nhẹ nhõm,
không để ý trên gương mặt đau đớn, tiếp lời nói.

Bị Nhốt Vong Quốc Công ChúaTác giả: Độ HànTruyện Ngôn TìnhMột ngày dài dằng dặc của trời đông giá rét , trong không khí không có dấu hiệu mùa xuân sắp đến. Mùi máu tươi truyền đến từ thật xa, ầm ầm trống trận không dứt bên tai, một trận cuối cùng, trước mặt đã là kinh đô của Tề quốc, chỉ cần chạng vạng tiến công vào trong thành, trận chiến tranh này, có thể hoàn toàn thắng lợi Thất điện hạ Nhan Hi bỗng nhiên có chút phiền chán, hắn chậm rãi thu lại ánh mắt lãnh liệt, mỉm cười tà ác, giơ cao cánh tay rồi đột nhiên phất xuống. Đây là mệnh lệnh tiến công. Mấy vạn quân ngoài tường thành oanh oanh dũng mãnh tràn vào, quân Tề quốc cố thủ thành chỉ tố phí công phản kháng, cũng không thể cứu giản, tất cả đều ngã xuống vũng máu. Tham tướng cưỡi ngựa phóng nhanh trở về, chưa tới trước mặt Nhan Hi đã nhảy xuống, một đường chạy đến bên cạnh Nhan Hi, nhịn không được vui sướng quỳ xuống bẩm, "Điện hạ, chúng ta đã công phá thành công, bọn loạn tặc đều bị g**t ch*t, cung thỉnh điện hạ vào thành." Nhan Hi khẽ gật đầu. Kết thúc? Thật đúng là sảng khoái. Tề… Nàng bị trói, hai tay cùng hai chân cột lại nhìn trông như cái bánh chưng đang nằm trên giường, miệng không bị bịt lại có lẽ người đó còn muốn hỏi chuyện nàng.Cái này là người Đào Tiểu Vi đã gặp qua, là nữ nhân bước đi như bay, mặc hắc váy mang hắc sa mà ngày ấy nàng đã thấy trong rừng cây.Hiện tại biện pháp tốt nhất là kéo dài thời gian, Nhan Hi mỗi ngày luyện công thời gian cố định là nửa canh giờ, thường rất chính xác không có lầm, bởi vì hắn muốn gấp trở về ăn bữa sáng, chỉ cần kéo dài đến lúc đó nàng sẽ được cứu."Chủ nhân của ngươi có đúng là Nhan Hi, thất nhi tử của tên cẩu hoàng đế Yến quốc?" Nữ tử xuất khẩu lạnh lùng mà sắc bén, bất quá Đào Tiểu Vi đối với ngữ khí nói chuyện này cũng không bị « nội thương«, nguyên nhân cũng là do thời gian dài sống bên cạnh Nhan Hi, với cách nói chuyện lạnh băng này căn bản không làm nàng sợ hãi."Không phải. . ." Nhan Hi không phải là chủ nhân của nàng. (ôi VV, người ta hỏi gà mà trả lời vịt là sao)"Nói bậy, ngươi đừng mơ tưởng chống chế, ta đã điều tra rõ ràng, người trụ ở nơi này đúng là thất nhi tử của tên cẩu hoàng đế." Tuy rằng không thấy dung mạo nữ tử trước mặt, nhưng Đào Tiểu Vi có thể suy đoán ra, phía sau hắc sa che mặt biểu tình của nàng rất tức giận."Ngươi là đến tìm Nhan Hi báo cừu sao? Hắn đã làm gì? Giết nam nhân của ngươi? Hay đem hôn phu của ngươi bổ thành hai nửa?" Chuyện của Nhan Hi, Đào Tiểu Vi biết đến thật đúng là không nhiều, đại đa số thời gian ở cùng nàng, Nhan Hi đều không hề đề cập tới. Nàng cũng muốn tỏ ra quan tâm một chút, hắn đến tột cùng là ở bên ngoài làm ra những "chuyện tốt" gì.Hay thật, bây giờ khổ chủ đã tìm tới cửa, không may lại tìm đến nàng, một người vô tội cũng chẳng biết võ công."Yêu nữ, đừng vội nói bậy."Nghe thấy một tiếng vang dội bên tai , trên gương mặt trắng nõn của Đào Tiểu Vi hiện thời rõ ràng in năm dấu ngón tay, nhìn thấy mà giật mình."Ai u, nữ nhân dã man có lầm không vậy, vì sao lại đánh ta?" Đôi mắt như muốn phát hỏa, Đào Tiểu Vi không dám tin, nàng ta như thế nào nói đánh liền đánh."Nếu như ngươi không thành thật, sẽ không chỉ là bạt tai nhẹ nhàng như vậy." Ánh sáng lạnh trên chủy thủ lóe lên lúc ẩn lúc hiện trên mặt Đào Tiểu Vi, không cần nói rõ Đào Tiểu Vi hiểu được ý của nàng."Nếu như ta là ngươi, hiện tại sẽ chạy nhanh để thoát thân." Đào Tiểu Vi bỗng nhiên thở phào nhẹ nhõm, không để ý trên gương mặt đau đớn, tiếp lời nói.

Chương 164: Nhiệm vụ bí mật 4