Tác giả:

Một ngày dài dằng dặc của trời đông giá rét , trong không khí không có dấu hiệu mùa xuân sắp đến. Mùi máu tươi truyền đến từ thật xa, ầm ầm trống trận không dứt bên tai, một trận cuối cùng, trước mặt đã là kinh đô của Tề quốc, chỉ cần chạng vạng tiến công vào trong thành, trận chiến tranh này, có thể hoàn toàn thắng lợi Thất điện hạ Nhan Hi bỗng nhiên có chút phiền chán, hắn chậm rãi thu lại ánh mắt lãnh liệt, mỉm cười tà ác, giơ cao cánh tay rồi đột nhiên phất xuống. Đây là mệnh lệnh tiến công. Mấy vạn quân ngoài tường thành oanh oanh dũng mãnh tràn vào, quân Tề quốc cố thủ thành chỉ tố phí công phản kháng, cũng không thể cứu giản, tất cả đều ngã xuống vũng máu. Tham tướng cưỡi ngựa phóng nhanh trở về, chưa tới trước mặt Nhan Hi đã nhảy xuống, một đường chạy đến bên cạnh Nhan Hi, nhịn không được vui sướng quỳ xuống bẩm, "Điện hạ, chúng ta đã công phá thành công, bọn loạn tặc đều bị g**t ch*t, cung thỉnh điện hạ vào thành." Nhan Hi khẽ gật đầu. Kết thúc? Thật đúng là sảng khoái. Tề…

Chương 184: Quái nhân Nhan Dung 4

Bị Nhốt Vong Quốc Công ChúaTác giả: Độ HànTruyện Ngôn TìnhMột ngày dài dằng dặc của trời đông giá rét , trong không khí không có dấu hiệu mùa xuân sắp đến. Mùi máu tươi truyền đến từ thật xa, ầm ầm trống trận không dứt bên tai, một trận cuối cùng, trước mặt đã là kinh đô của Tề quốc, chỉ cần chạng vạng tiến công vào trong thành, trận chiến tranh này, có thể hoàn toàn thắng lợi Thất điện hạ Nhan Hi bỗng nhiên có chút phiền chán, hắn chậm rãi thu lại ánh mắt lãnh liệt, mỉm cười tà ác, giơ cao cánh tay rồi đột nhiên phất xuống. Đây là mệnh lệnh tiến công. Mấy vạn quân ngoài tường thành oanh oanh dũng mãnh tràn vào, quân Tề quốc cố thủ thành chỉ tố phí công phản kháng, cũng không thể cứu giản, tất cả đều ngã xuống vũng máu. Tham tướng cưỡi ngựa phóng nhanh trở về, chưa tới trước mặt Nhan Hi đã nhảy xuống, một đường chạy đến bên cạnh Nhan Hi, nhịn không được vui sướng quỳ xuống bẩm, "Điện hạ, chúng ta đã công phá thành công, bọn loạn tặc đều bị g**t ch*t, cung thỉnh điện hạ vào thành." Nhan Hi khẽ gật đầu. Kết thúc? Thật đúng là sảng khoái. Tề… Chính là như vậy a, Nhan Hi đối với thái tử như là căm thù đến tận xương tuỷ, vừa nghe được tên của hắn, lông mày hướng đến mi tâm chau lại một chỗ.Mặc kệ hắn là không thừa nhận thái độ đối đãi đại ca cùng nhị ca, nhưng sự thật là tuyệt nhiên bất đồng, chênh lệch nhau như nam và bắc.Đào Tiểu Vi không muốn làm Nhan Hi mất hứng, trọng tâm câu chuyện tạm thời không nhắc đến huynh đệ hắn, nàng hồ nghi vươn tay trạc trạc trong ngực hắn, "Đêm nay dựa theo quy củ, ngươi không thể gặp ta, vì sao ngươi lại chạy tới?""Cái gì quy củ?" Nhan Hi mặt lạnh giả ngu, "Không ai nói cho ta có loại quy củ này."Đương nhiên không ai nói cho hắn mà cũng không ai dám nói.Vấn đề là hắn thực sự hoàn toàn không biết gì cả? Hay là biết rồi mà giả bộ hồ đồ.Đào Tiểu Vi trong lòng có nghi vấn, nhưng cũng không hỏi ra miệng, nàng cũng không muốn khiêu chiến với quyền uy của Nhan Hi, gương mặt lạnh lùng tuấn tú ấy có một loại uy lực vô hình, để bảo toàn mạng nhỏ, Đào Tiểu Vi quyết định mở một con mắt nhắm một con mắt.Đêm nay, cũng giống như bất luận đêm nào, Nhan Hi ở lại trong phòng nàng.Thế nhưng cũng có điều bất đồng, ngày mai là ngày đại hôn của hai người, từ nay về sau, quan hệ của bọn họ trong lúc đó có điều thay đổi.Bàn tay to khoát lên thắt lưng của Đào Tiểu Vi có vẻ như đã trầm trọng.Nàng tận lực nhẫn nại chờ Nhan Hi hô hấp đều đều, giống như đã ngủ say, lần này nàng cực độ cẩn thận nhẹ nhàng đưa tay hắn chuyển qua một bên, trở mình một cái, mặt vùi vào gối nằm úp sấp.Gian ngoài nến đỏ không có thổi tắt, vẫn còn có thể thấy rõ khay mũ phượng đính viên nam châu phát ra ánh sáng yếu ớt, bên ngoài thổi vào nhàn nhạt mùi hoa dạ hương thoang thoảng, ngưng tụ chìm đắm trong không khí vui mừng, thân là nhân vật chính nàng lại có vài phần không an ổn.Phải gả cho Người xấu, từ mười năm trước nàng không chút do dự cắn một ngụm trên cánh tay hắn, đến bây giờ những mưa gió đi qua, cư nhiên thực sự sẽ ở một nơi như tiên cảnh gả cho Nhan Hi.Nhắm mắt lại, nàng nói như niệm chú, "Ngủ, ngủ, ngày mai còn phải dậy sớm."Nhưng như thế này lại càng làm nàng thanh tỉnh, đến cuối cùng, nằm đó cũng nghĩ thấy khó chịu, Đào Tiểu Vi không thể làm gì khác hơn là rón ra rón rén bò xuống giường, cẩn cẩn dực dực vượt qua thân thể Nhan Hi, liền hài cũng không mang, chân không đi ra phòng ngủ.Trong bóng tối, một đôi mắt sáng trong suốt dừng ở bóng lưng nàng rời đi.

Chính là như vậy a, Nhan Hi đối với thái tử như là căm
thù đến tận xương tuỷ, vừa nghe được tên của hắn, lông mày hướng đến mi
tâm chau lại một chỗ.

Mặc kệ hắn là không thừa nhận thái độ đối đãi đại ca cùng nhị ca, nhưng
sự thật là tuyệt nhiên bất đồng, chênh lệch nhau như nam và bắc.

Đào Tiểu Vi không muốn làm Nhan Hi mất hứng, trọng tâm câu chuyện tạm
thời không nhắc đến huynh đệ hắn, nàng hồ nghi vươn tay trạc trạc trong
ngực hắn, "Đêm nay dựa theo quy củ, ngươi không thể gặp ta, vì sao ngươi lại chạy tới?"

"Cái gì quy củ?" Nhan Hi mặt lạnh giả ngu, "Không ai nói cho ta có loại quy củ này."

Đương nhiên không ai nói cho hắn mà cũng không ai dám nói.

Vấn đề là hắn thực sự hoàn toàn không biết gì cả? Hay là biết rồi mà giả bộ hồ đồ.

Đào Tiểu Vi trong lòng có nghi vấn, nhưng cũng không hỏi ra miệng, nàng
cũng không muốn khiêu chiến với quyền uy của Nhan Hi, gương mặt lạnh
lùng tuấn tú ấy có một loại uy lực vô hình, để bảo toàn mạng nhỏ, Đào
Tiểu Vi quyết định mở một con mắt nhắm một con mắt.

Đêm nay, cũng giống như bất luận đêm nào, Nhan Hi ở lại trong phòng nàng.

Thế nhưng cũng có điều bất đồng, ngày mai là ngày đại hôn của hai người, từ nay về sau, quan hệ của bọn họ trong lúc đó có điều thay đổi.

Bàn tay to khoát lên thắt lưng của Đào Tiểu Vi có vẻ như đã trầm trọng.

Nàng tận lực nhẫn nại chờ Nhan Hi hô hấp đều đều, giống như đã ngủ say,
lần này nàng cực độ cẩn thận nhẹ nhàng đưa tay hắn chuyển qua một bên,
trở mình một cái, mặt vùi vào gối nằm úp sấp.

Gian ngoài nến đỏ không có thổi tắt, vẫn còn có thể thấy rõ khay mũ
phượng đính viên nam châu phát ra ánh sáng yếu ớt, bên ngoài thổi vào
nhàn nhạt mùi hoa dạ hương thoang thoảng, ngưng tụ chìm đắm trong không
khí vui mừng, thân là nhân vật chính nàng lại có vài phần không an ổn.

Phải gả cho Người xấu, từ mười năm trước nàng không chút do dự cắn một
ngụm trên cánh tay hắn, đến bây giờ những mưa gió đi qua, cư nhiên thực
sự sẽ ở một nơi như tiên cảnh gả cho Nhan Hi.

Nhắm mắt lại, nàng nói như niệm chú, "Ngủ, ngủ, ngày mai còn phải dậy sớm."

Nhưng như thế này lại càng làm nàng thanh tỉnh, đến cuối cùng, nằm đó
cũng nghĩ thấy khó chịu, Đào Tiểu Vi không thể làm gì khác hơn là rón ra rón rén bò xuống giường, cẩn cẩn dực dực vượt qua thân thể Nhan Hi,
liền hài cũng không mang, chân không đi ra phòng ngủ.

Trong bóng tối, một đôi mắt sáng trong suốt dừng ở bóng lưng nàng rời đi.

Bị Nhốt Vong Quốc Công ChúaTác giả: Độ HànTruyện Ngôn TìnhMột ngày dài dằng dặc của trời đông giá rét , trong không khí không có dấu hiệu mùa xuân sắp đến. Mùi máu tươi truyền đến từ thật xa, ầm ầm trống trận không dứt bên tai, một trận cuối cùng, trước mặt đã là kinh đô của Tề quốc, chỉ cần chạng vạng tiến công vào trong thành, trận chiến tranh này, có thể hoàn toàn thắng lợi Thất điện hạ Nhan Hi bỗng nhiên có chút phiền chán, hắn chậm rãi thu lại ánh mắt lãnh liệt, mỉm cười tà ác, giơ cao cánh tay rồi đột nhiên phất xuống. Đây là mệnh lệnh tiến công. Mấy vạn quân ngoài tường thành oanh oanh dũng mãnh tràn vào, quân Tề quốc cố thủ thành chỉ tố phí công phản kháng, cũng không thể cứu giản, tất cả đều ngã xuống vũng máu. Tham tướng cưỡi ngựa phóng nhanh trở về, chưa tới trước mặt Nhan Hi đã nhảy xuống, một đường chạy đến bên cạnh Nhan Hi, nhịn không được vui sướng quỳ xuống bẩm, "Điện hạ, chúng ta đã công phá thành công, bọn loạn tặc đều bị g**t ch*t, cung thỉnh điện hạ vào thành." Nhan Hi khẽ gật đầu. Kết thúc? Thật đúng là sảng khoái. Tề… Chính là như vậy a, Nhan Hi đối với thái tử như là căm thù đến tận xương tuỷ, vừa nghe được tên của hắn, lông mày hướng đến mi tâm chau lại một chỗ.Mặc kệ hắn là không thừa nhận thái độ đối đãi đại ca cùng nhị ca, nhưng sự thật là tuyệt nhiên bất đồng, chênh lệch nhau như nam và bắc.Đào Tiểu Vi không muốn làm Nhan Hi mất hứng, trọng tâm câu chuyện tạm thời không nhắc đến huynh đệ hắn, nàng hồ nghi vươn tay trạc trạc trong ngực hắn, "Đêm nay dựa theo quy củ, ngươi không thể gặp ta, vì sao ngươi lại chạy tới?""Cái gì quy củ?" Nhan Hi mặt lạnh giả ngu, "Không ai nói cho ta có loại quy củ này."Đương nhiên không ai nói cho hắn mà cũng không ai dám nói.Vấn đề là hắn thực sự hoàn toàn không biết gì cả? Hay là biết rồi mà giả bộ hồ đồ.Đào Tiểu Vi trong lòng có nghi vấn, nhưng cũng không hỏi ra miệng, nàng cũng không muốn khiêu chiến với quyền uy của Nhan Hi, gương mặt lạnh lùng tuấn tú ấy có một loại uy lực vô hình, để bảo toàn mạng nhỏ, Đào Tiểu Vi quyết định mở một con mắt nhắm một con mắt.Đêm nay, cũng giống như bất luận đêm nào, Nhan Hi ở lại trong phòng nàng.Thế nhưng cũng có điều bất đồng, ngày mai là ngày đại hôn của hai người, từ nay về sau, quan hệ của bọn họ trong lúc đó có điều thay đổi.Bàn tay to khoát lên thắt lưng của Đào Tiểu Vi có vẻ như đã trầm trọng.Nàng tận lực nhẫn nại chờ Nhan Hi hô hấp đều đều, giống như đã ngủ say, lần này nàng cực độ cẩn thận nhẹ nhàng đưa tay hắn chuyển qua một bên, trở mình một cái, mặt vùi vào gối nằm úp sấp.Gian ngoài nến đỏ không có thổi tắt, vẫn còn có thể thấy rõ khay mũ phượng đính viên nam châu phát ra ánh sáng yếu ớt, bên ngoài thổi vào nhàn nhạt mùi hoa dạ hương thoang thoảng, ngưng tụ chìm đắm trong không khí vui mừng, thân là nhân vật chính nàng lại có vài phần không an ổn.Phải gả cho Người xấu, từ mười năm trước nàng không chút do dự cắn một ngụm trên cánh tay hắn, đến bây giờ những mưa gió đi qua, cư nhiên thực sự sẽ ở một nơi như tiên cảnh gả cho Nhan Hi.Nhắm mắt lại, nàng nói như niệm chú, "Ngủ, ngủ, ngày mai còn phải dậy sớm."Nhưng như thế này lại càng làm nàng thanh tỉnh, đến cuối cùng, nằm đó cũng nghĩ thấy khó chịu, Đào Tiểu Vi không thể làm gì khác hơn là rón ra rón rén bò xuống giường, cẩn cẩn dực dực vượt qua thân thể Nhan Hi, liền hài cũng không mang, chân không đi ra phòng ngủ.Trong bóng tối, một đôi mắt sáng trong suốt dừng ở bóng lưng nàng rời đi.

Chương 184: Quái nhân Nhan Dung 4