Tác giả:

Một ngày dài dằng dặc của trời đông giá rét , trong không khí không có dấu hiệu mùa xuân sắp đến. Mùi máu tươi truyền đến từ thật xa, ầm ầm trống trận không dứt bên tai, một trận cuối cùng, trước mặt đã là kinh đô của Tề quốc, chỉ cần chạng vạng tiến công vào trong thành, trận chiến tranh này, có thể hoàn toàn thắng lợi Thất điện hạ Nhan Hi bỗng nhiên có chút phiền chán, hắn chậm rãi thu lại ánh mắt lãnh liệt, mỉm cười tà ác, giơ cao cánh tay rồi đột nhiên phất xuống. Đây là mệnh lệnh tiến công. Mấy vạn quân ngoài tường thành oanh oanh dũng mãnh tràn vào, quân Tề quốc cố thủ thành chỉ tố phí công phản kháng, cũng không thể cứu giản, tất cả đều ngã xuống vũng máu. Tham tướng cưỡi ngựa phóng nhanh trở về, chưa tới trước mặt Nhan Hi đã nhảy xuống, một đường chạy đến bên cạnh Nhan Hi, nhịn không được vui sướng quỳ xuống bẩm, "Điện hạ, chúng ta đã công phá thành công, bọn loạn tặc đều bị g**t ch*t, cung thỉnh điện hạ vào thành." Nhan Hi khẽ gật đầu. Kết thúc? Thật đúng là sảng khoái. Tề…

Chương 207: Trong lúc sinh tử 7

Bị Nhốt Vong Quốc Công ChúaTác giả: Độ HànTruyện Ngôn TìnhMột ngày dài dằng dặc của trời đông giá rét , trong không khí không có dấu hiệu mùa xuân sắp đến. Mùi máu tươi truyền đến từ thật xa, ầm ầm trống trận không dứt bên tai, một trận cuối cùng, trước mặt đã là kinh đô của Tề quốc, chỉ cần chạng vạng tiến công vào trong thành, trận chiến tranh này, có thể hoàn toàn thắng lợi Thất điện hạ Nhan Hi bỗng nhiên có chút phiền chán, hắn chậm rãi thu lại ánh mắt lãnh liệt, mỉm cười tà ác, giơ cao cánh tay rồi đột nhiên phất xuống. Đây là mệnh lệnh tiến công. Mấy vạn quân ngoài tường thành oanh oanh dũng mãnh tràn vào, quân Tề quốc cố thủ thành chỉ tố phí công phản kháng, cũng không thể cứu giản, tất cả đều ngã xuống vũng máu. Tham tướng cưỡi ngựa phóng nhanh trở về, chưa tới trước mặt Nhan Hi đã nhảy xuống, một đường chạy đến bên cạnh Nhan Hi, nhịn không được vui sướng quỳ xuống bẩm, "Điện hạ, chúng ta đã công phá thành công, bọn loạn tặc đều bị g**t ch*t, cung thỉnh điện hạ vào thành." Nhan Hi khẽ gật đầu. Kết thúc? Thật đúng là sảng khoái. Tề… Lục Quyết tức giận sôi lên, hận không thể tự mình mang đao đi tới xả Nhan Dung thành thịt vụn, đây đã là lúc nào rồi mà hắn còn không quên ở phía sau người đâm thọc.Đội trưởng đội thị vệ bị kinh hách đến nỗi đầu chợt hiện linh quang, vừa chạy vừa nói, "Điện hạ, chúng ta không phải còn an bài một tuyệt thế cao thủ ở trên Hoa cốc sao, phía dưới này đã đánh thành hỗn loạn, nàng thế nào còn chưa xuống tới.""Đúng vậy, lúc này nàng thế nào còn không hiện ra, chẳng lẽ thực sự phải đợi bổn vương bị g**t ch*t, nàng ta mới bỏ được đi ra?" Lục Quyết vội vã hô to khàn cả giọng, "Quốc sư a, ta bên này đã không xong rồi, ngươi nếu còn không ra thì chỉ chờ nhặt xác ta."Một bóng trắng khẽ động từ trên Hoa cốc nhảy xuống, mọi người còn chưa thấy rõ dung mạo của nàng, liền thấy tay áo trắng dài vun ra,đã ngăn cản lối đi của Nhan Hi.Nhuyễn kiếm cùng vải trắng chạm nhau, oanh một tiếng nổ lớn, Nhan Hi lui về phía sau một bước, tay phải nắm chuôi kiếm đã xuất hiện một đường máu, nhỏ xuống từng giọt.Quốc sư vừa tới đã lui về phía sau ba bước, vải trắng đứt đoạn, trên hai tay cũng có một đạo vết thương, đó là một kiếm của Nhan Hi gây thương tích.Quốc sư Lỗ quốc cư nhiên là một tuyệt sắc mỹ nữ, nàng tóc dài buông xõa tự nhiên đến thắt lưng, đầu đội kim quan, đôi mắt như hồ nước trong suốt, hàm chứa x**n t*nh, phiêu diêu thoát tục, "Ngưỡng mộ đã lâu đại danh Sát Thần Nhan Hi, hôm nay vừa gặp, quả nhiên danh bất hư truyền."Nhan Hi trong mắt hiện lên một tia tàn nịnh cùng lãnh ý, "Còn một người muốn chịu chết?""Thất điện hạ, dù sao cũng là lãnh thổ của Lỗ quốc ta,, ngài là hoàng tử Yến quốc lại đuổi theo phía sau nhị hoàng tử Lỗ quốc chúng ta đòi đánh đòi giết, có phải là quá thất lễ không?" Quốc sư nhếch miệng cười khẽ, lộ ra hàm răng trắng khỏa, "Tại hạ quốc sư Lỗ quốc Tô Bối Nhi, xin chào."Nhan Dung ở phía sau khoa trương kêu to, "Thất đệ, là mỹ nữ a, thật khó tưởng tượng, đây chính là tiểu mỹ nhân đầu tiên ta được thấy tại Lỗ quốc a.""Đa tạ nhị điện hạ quá khen." Tô Bối Nhi lại hướng phía Nhan Dung cúi chào, cấp bậc lễ nghĩa rất chu toàn.Trong mắt của nàng tịnh nhiên đã không còn căng thẳng cùng bầu không khí buộc chặt mới vừa rồi, quyết đấu đã biến thành chào hỏi, Tô Bối Nhi là nữ tử mà lại có thân phận của quốc sư, tất nhiên là nàng phải có bản lĩnh.

Lục Quyết tức giận sôi lên, hận
không thể tự mình mang đao đi tới xả Nhan Dung thành thịt vụn, đây đã là lúc nào rồi mà hắn còn không quên ở phía sau người đâm thọc.

Đội trưởng đội thị vệ bị kinh
hách đến nỗi đầu chợt hiện linh quang, vừa chạy vừa nói, "Điện hạ, chúng ta không phải còn an bài một tuyệt thế cao thủ ở trên Hoa cốc sao, phía dưới này đã đánh thành hỗn loạn, nàng thế nào còn chưa xuống tới."

"Đúng vậy, lúc này nàng thế nào
còn không hiện ra, chẳng lẽ thực sự phải đợi bổn vương bị g**t ch*t,
nàng ta mới bỏ được đi ra?" Lục Quyết vội vã hô to khàn cả giọng, "Quốc
sư a, ta bên này đã không xong rồi, ngươi nếu còn không ra thì chỉ chờ
nhặt xác ta."

Một bóng trắng khẽ động từ trên
Hoa cốc nhảy xuống, mọi người còn chưa thấy rõ dung mạo của nàng, liền
thấy tay áo trắng dài vun ra,đã ngăn cản lối đi của Nhan Hi.

Nhuyễn kiếm cùng vải trắng chạm
nhau, oanh một tiếng nổ lớn, Nhan Hi lui về phía sau một bước, tay phải
nắm chuôi kiếm đã xuất hiện một đường máu, nhỏ xuống từng giọt.

Quốc sư vừa tới đã lui về phía
sau ba bước, vải trắng đứt đoạn, trên hai tay cũng có một đạo vết
thương, đó là một kiếm của Nhan Hi gây thương tích.

Quốc sư Lỗ quốc cư nhiên là một
tuyệt sắc mỹ nữ, nàng tóc dài buông xõa tự nhiên đến thắt lưng, đầu đội
kim quan, đôi mắt như hồ nước trong suốt, hàm chứa x**n t*nh, phiêu diêu thoát tục, "Ngưỡng mộ đã lâu đại danh Sát Thần Nhan Hi, hôm nay vừa
gặp, quả nhiên danh bất hư truyền."

Nhan Hi trong mắt hiện lên một tia tàn nịnh cùng lãnh ý, "Còn một người muốn chịu chết?"

"Thất điện hạ, dù sao cũng là
lãnh thổ của Lỗ quốc ta,, ngài là hoàng tử Yến quốc lại đuổi theo phía
sau nhị hoàng tử Lỗ quốc chúng ta đòi đánh đòi giết, có phải là quá thất lễ không?" Quốc sư nhếch miệng cười khẽ, lộ ra hàm răng trắng khỏa,
"Tại hạ quốc sư Lỗ quốc Tô Bối Nhi, xin chào."

Nhan Dung ở phía sau khoa trương kêu to, "Thất đệ, là mỹ nữ a, thật khó tưởng tượng, đây chính là tiểu
mỹ nhân đầu tiên ta được thấy tại Lỗ quốc a."

"Đa tạ nhị điện hạ quá khen." Tô Bối Nhi lại hướng phía Nhan Dung cúi chào, cấp bậc lễ nghĩa rất chu toàn.

Trong mắt của nàng tịnh nhiên đã không còn căng thẳng cùng bầu không khí buộc chặt mới vừa rồi, quyết
đấu đã biến thành chào hỏi, Tô Bối Nhi là nữ tử mà lại có thân phận của
quốc sư, tất nhiên là nàng phải có bản lĩnh.

Bị Nhốt Vong Quốc Công ChúaTác giả: Độ HànTruyện Ngôn TìnhMột ngày dài dằng dặc của trời đông giá rét , trong không khí không có dấu hiệu mùa xuân sắp đến. Mùi máu tươi truyền đến từ thật xa, ầm ầm trống trận không dứt bên tai, một trận cuối cùng, trước mặt đã là kinh đô của Tề quốc, chỉ cần chạng vạng tiến công vào trong thành, trận chiến tranh này, có thể hoàn toàn thắng lợi Thất điện hạ Nhan Hi bỗng nhiên có chút phiền chán, hắn chậm rãi thu lại ánh mắt lãnh liệt, mỉm cười tà ác, giơ cao cánh tay rồi đột nhiên phất xuống. Đây là mệnh lệnh tiến công. Mấy vạn quân ngoài tường thành oanh oanh dũng mãnh tràn vào, quân Tề quốc cố thủ thành chỉ tố phí công phản kháng, cũng không thể cứu giản, tất cả đều ngã xuống vũng máu. Tham tướng cưỡi ngựa phóng nhanh trở về, chưa tới trước mặt Nhan Hi đã nhảy xuống, một đường chạy đến bên cạnh Nhan Hi, nhịn không được vui sướng quỳ xuống bẩm, "Điện hạ, chúng ta đã công phá thành công, bọn loạn tặc đều bị g**t ch*t, cung thỉnh điện hạ vào thành." Nhan Hi khẽ gật đầu. Kết thúc? Thật đúng là sảng khoái. Tề… Lục Quyết tức giận sôi lên, hận không thể tự mình mang đao đi tới xả Nhan Dung thành thịt vụn, đây đã là lúc nào rồi mà hắn còn không quên ở phía sau người đâm thọc.Đội trưởng đội thị vệ bị kinh hách đến nỗi đầu chợt hiện linh quang, vừa chạy vừa nói, "Điện hạ, chúng ta không phải còn an bài một tuyệt thế cao thủ ở trên Hoa cốc sao, phía dưới này đã đánh thành hỗn loạn, nàng thế nào còn chưa xuống tới.""Đúng vậy, lúc này nàng thế nào còn không hiện ra, chẳng lẽ thực sự phải đợi bổn vương bị g**t ch*t, nàng ta mới bỏ được đi ra?" Lục Quyết vội vã hô to khàn cả giọng, "Quốc sư a, ta bên này đã không xong rồi, ngươi nếu còn không ra thì chỉ chờ nhặt xác ta."Một bóng trắng khẽ động từ trên Hoa cốc nhảy xuống, mọi người còn chưa thấy rõ dung mạo của nàng, liền thấy tay áo trắng dài vun ra,đã ngăn cản lối đi của Nhan Hi.Nhuyễn kiếm cùng vải trắng chạm nhau, oanh một tiếng nổ lớn, Nhan Hi lui về phía sau một bước, tay phải nắm chuôi kiếm đã xuất hiện một đường máu, nhỏ xuống từng giọt.Quốc sư vừa tới đã lui về phía sau ba bước, vải trắng đứt đoạn, trên hai tay cũng có một đạo vết thương, đó là một kiếm của Nhan Hi gây thương tích.Quốc sư Lỗ quốc cư nhiên là một tuyệt sắc mỹ nữ, nàng tóc dài buông xõa tự nhiên đến thắt lưng, đầu đội kim quan, đôi mắt như hồ nước trong suốt, hàm chứa x**n t*nh, phiêu diêu thoát tục, "Ngưỡng mộ đã lâu đại danh Sát Thần Nhan Hi, hôm nay vừa gặp, quả nhiên danh bất hư truyền."Nhan Hi trong mắt hiện lên một tia tàn nịnh cùng lãnh ý, "Còn một người muốn chịu chết?""Thất điện hạ, dù sao cũng là lãnh thổ của Lỗ quốc ta,, ngài là hoàng tử Yến quốc lại đuổi theo phía sau nhị hoàng tử Lỗ quốc chúng ta đòi đánh đòi giết, có phải là quá thất lễ không?" Quốc sư nhếch miệng cười khẽ, lộ ra hàm răng trắng khỏa, "Tại hạ quốc sư Lỗ quốc Tô Bối Nhi, xin chào."Nhan Dung ở phía sau khoa trương kêu to, "Thất đệ, là mỹ nữ a, thật khó tưởng tượng, đây chính là tiểu mỹ nhân đầu tiên ta được thấy tại Lỗ quốc a.""Đa tạ nhị điện hạ quá khen." Tô Bối Nhi lại hướng phía Nhan Dung cúi chào, cấp bậc lễ nghĩa rất chu toàn.Trong mắt của nàng tịnh nhiên đã không còn căng thẳng cùng bầu không khí buộc chặt mới vừa rồi, quyết đấu đã biến thành chào hỏi, Tô Bối Nhi là nữ tử mà lại có thân phận của quốc sư, tất nhiên là nàng phải có bản lĩnh.

Chương 207: Trong lúc sinh tử 7