Một ngày dài dằng dặc của trời đông giá rét , trong không khí không có dấu hiệu mùa xuân sắp đến. Mùi máu tươi truyền đến từ thật xa, ầm ầm trống trận không dứt bên tai, một trận cuối cùng, trước mặt đã là kinh đô của Tề quốc, chỉ cần chạng vạng tiến công vào trong thành, trận chiến tranh này, có thể hoàn toàn thắng lợi Thất điện hạ Nhan Hi bỗng nhiên có chút phiền chán, hắn chậm rãi thu lại ánh mắt lãnh liệt, mỉm cười tà ác, giơ cao cánh tay rồi đột nhiên phất xuống. Đây là mệnh lệnh tiến công. Mấy vạn quân ngoài tường thành oanh oanh dũng mãnh tràn vào, quân Tề quốc cố thủ thành chỉ tố phí công phản kháng, cũng không thể cứu giản, tất cả đều ngã xuống vũng máu. Tham tướng cưỡi ngựa phóng nhanh trở về, chưa tới trước mặt Nhan Hi đã nhảy xuống, một đường chạy đến bên cạnh Nhan Hi, nhịn không được vui sướng quỳ xuống bẩm, "Điện hạ, chúng ta đã công phá thành công, bọn loạn tặc đều bị g**t ch*t, cung thỉnh điện hạ vào thành." Nhan Hi khẽ gật đầu. Kết thúc? Thật đúng là sảng khoái. Tề…
Chương 209: Trong lúc sinh tử 9
Bị Nhốt Vong Quốc Công ChúaTác giả: Độ HànTruyện Ngôn TìnhMột ngày dài dằng dặc của trời đông giá rét , trong không khí không có dấu hiệu mùa xuân sắp đến. Mùi máu tươi truyền đến từ thật xa, ầm ầm trống trận không dứt bên tai, một trận cuối cùng, trước mặt đã là kinh đô của Tề quốc, chỉ cần chạng vạng tiến công vào trong thành, trận chiến tranh này, có thể hoàn toàn thắng lợi Thất điện hạ Nhan Hi bỗng nhiên có chút phiền chán, hắn chậm rãi thu lại ánh mắt lãnh liệt, mỉm cười tà ác, giơ cao cánh tay rồi đột nhiên phất xuống. Đây là mệnh lệnh tiến công. Mấy vạn quân ngoài tường thành oanh oanh dũng mãnh tràn vào, quân Tề quốc cố thủ thành chỉ tố phí công phản kháng, cũng không thể cứu giản, tất cả đều ngã xuống vũng máu. Tham tướng cưỡi ngựa phóng nhanh trở về, chưa tới trước mặt Nhan Hi đã nhảy xuống, một đường chạy đến bên cạnh Nhan Hi, nhịn không được vui sướng quỳ xuống bẩm, "Điện hạ, chúng ta đã công phá thành công, bọn loạn tặc đều bị g**t ch*t, cung thỉnh điện hạ vào thành." Nhan Hi khẽ gật đầu. Kết thúc? Thật đúng là sảng khoái. Tề… Tô Bối Nhi mặt lạnh mở to đôi mắt đẹp, "Thất điện hạ, đây là có ý không muốn phóng chúng ta ra khỏi Hoa cốc sao?"Nhan Hi lạnh lùng nhìn bao quát nàng, "Phải.""Nếu đây là lựa chọn của ngươi, như vậy. . ." Tô Bối Nhi âm điệu cuối câu kéo dài, lạnh lùng nói, "Thị vệ Lỗ quốc nghe hiệu lệnh của ta, không nhắm vào Nhan Hi, toàn bộ công kích tân nương, bất luận sống chết cũng phải hoàn thành đại công."Hạ xong mệnh lệnh, Tô Bối Nhi từ bên hông rút ra một đoạn lụa màu xanh làm thành vũ khí, giành trước công kích hướng Nhan Hi, chiêu thức của nàng không phải muốn lấy mạng người, hiển nhiên là muốn làm Nhan Hi bận rộn, để có thể cho các thị vệ phía sau có cơ hội công kích nhiều hơn.Nhướng lên đôi mắt, Nhan Dung lập tức cười nhạt với âm lượng muốn cho nàng nghe thấy, "Tiểu mỹ nhân, ngươi muốn chết cũng không tất phải dùng loại phương pháp này." Hắn bất chấp hoa hoa thảo thảo của mình, để lại các công cụ chữa thương cho hoa cỏ sang một bên, nhảy vào bên trong vòng vây của nội thị đứng ở bên cạnh Đào Tiểu Vi, cùng Cửu Đĩnh một tả một hữu bảo vệ tân nương."Cửu Đĩnh, vạn lần cũng đừng để cho bọn họ đụng tới nữa cọng tóc của Vương phi nhà ngươi, ta bảo đảm một hồi Lão Thất trở về cũng sẽ không lưu tình mà đem ngươi một phân thành hai.""Nhị điện hạ, thuộc hạ cũng nghĩ như vậy." Cửu Đĩnh lạnh lùng ra sức chém giết phía trước đang xông tới bọn tàn dư Lỗ quốc, bọn họ để sống sót, đã bắt đầu liều mạng."Cho nên lần này ta ra tay giúp ngươi, ngươi cần phải nhớ kỹ, ngươi thiếu ta một cái nhân tình đi." Người nào đó chẳng biết xấu hổ bắt đầu kể công.Cửu Đĩnh rất muốn nói, mặc dù ngài không ra tay, Vương phi ở bên trong vòng bảo vệ này muốn thương tổn đến cũng không phải dễ dàng như vậy, thế nhưng đối phương lại là nhị hoàng tử của bổn quốc, mặc dù chỉ là một Vương gia nhàn tản, địa vị cũng cao hơn nhiều lần.Cho nên hắn chỉ có thể cam tâm tình nguyện nhượng bộ, "Đúng vậy điện hạ, lần này là Cửu Đĩnh thiếu điện hạ một cái nhân tình."
Tô Bối Nhi mặt lạnh mở to đôi mắt đẹp, "Thất điện hạ, đây là có ý không muốn phóng chúng ta ra khỏi Hoa cốc sao?"
Nhan Hi lạnh lùng nhìn bao quát nàng, "Phải."
"Nếu đây là lựa chọn của ngươi,
như vậy. . ." Tô Bối Nhi âm điệu cuối câu kéo dài, lạnh lùng nói, "Thị
vệ Lỗ quốc nghe hiệu lệnh của ta, không nhắm vào Nhan Hi, toàn bộ công
kích tân nương, bất luận sống chết cũng phải hoàn thành đại công."
Hạ xong mệnh lệnh, Tô Bối Nhi từ bên hông rút ra một đoạn lụa màu xanh làm thành vũ khí, giành trước
công kích hướng Nhan Hi, chiêu thức của nàng không phải muốn lấy mạng
người, hiển nhiên là muốn làm Nhan Hi bận rộn, để có thể cho các thị vệ
phía sau có cơ hội công kích nhiều hơn.
Nhướng lên đôi mắt, Nhan Dung
lập tức cười nhạt với âm lượng muốn cho nàng nghe thấy, "Tiểu mỹ nhân,
ngươi muốn chết cũng không tất phải dùng loại phương pháp này." Hắn bất
chấp hoa hoa thảo thảo của mình, để lại các công cụ chữa thương cho hoa
cỏ sang một bên, nhảy vào bên trong vòng vây của nội thị đứng ở bên cạnh Đào Tiểu Vi, cùng Cửu Đĩnh một tả một hữu bảo vệ tân nương.
"Cửu Đĩnh, vạn lần cũng đừng để
cho bọn họ đụng tới nữa cọng tóc của Vương phi nhà ngươi, ta bảo đảm một hồi Lão Thất trở về cũng sẽ không lưu tình mà đem ngươi một phân thành
hai."
"Nhị điện hạ, thuộc hạ cũng nghĩ như vậy." Cửu Đĩnh lạnh lùng ra sức chém giết phía trước đang xông tới
bọn tàn dư Lỗ quốc, bọn họ để sống sót, đã bắt đầu liều mạng.
"Cho nên lần này ta ra tay giúp
ngươi, ngươi cần phải nhớ kỹ, ngươi thiếu ta một cái nhân tình đi."
Người nào đó chẳng biết xấu hổ bắt đầu kể công.
Cửu Đĩnh rất muốn nói, mặc dù
ngài không ra tay, Vương phi ở bên trong vòng bảo vệ này muốn thương tổn đến cũng không phải dễ dàng như vậy, thế nhưng đối phương lại là nhị
hoàng tử của bổn quốc, mặc dù chỉ là một Vương gia nhàn tản, địa vị cũng cao hơn nhiều lần.
Cho nên hắn chỉ có thể cam tâm tình nguyện nhượng bộ, "Đúng vậy điện hạ, lần này là Cửu Đĩnh thiếu điện hạ một cái nhân tình."
Bị Nhốt Vong Quốc Công ChúaTác giả: Độ HànTruyện Ngôn TìnhMột ngày dài dằng dặc của trời đông giá rét , trong không khí không có dấu hiệu mùa xuân sắp đến. Mùi máu tươi truyền đến từ thật xa, ầm ầm trống trận không dứt bên tai, một trận cuối cùng, trước mặt đã là kinh đô của Tề quốc, chỉ cần chạng vạng tiến công vào trong thành, trận chiến tranh này, có thể hoàn toàn thắng lợi Thất điện hạ Nhan Hi bỗng nhiên có chút phiền chán, hắn chậm rãi thu lại ánh mắt lãnh liệt, mỉm cười tà ác, giơ cao cánh tay rồi đột nhiên phất xuống. Đây là mệnh lệnh tiến công. Mấy vạn quân ngoài tường thành oanh oanh dũng mãnh tràn vào, quân Tề quốc cố thủ thành chỉ tố phí công phản kháng, cũng không thể cứu giản, tất cả đều ngã xuống vũng máu. Tham tướng cưỡi ngựa phóng nhanh trở về, chưa tới trước mặt Nhan Hi đã nhảy xuống, một đường chạy đến bên cạnh Nhan Hi, nhịn không được vui sướng quỳ xuống bẩm, "Điện hạ, chúng ta đã công phá thành công, bọn loạn tặc đều bị g**t ch*t, cung thỉnh điện hạ vào thành." Nhan Hi khẽ gật đầu. Kết thúc? Thật đúng là sảng khoái. Tề… Tô Bối Nhi mặt lạnh mở to đôi mắt đẹp, "Thất điện hạ, đây là có ý không muốn phóng chúng ta ra khỏi Hoa cốc sao?"Nhan Hi lạnh lùng nhìn bao quát nàng, "Phải.""Nếu đây là lựa chọn của ngươi, như vậy. . ." Tô Bối Nhi âm điệu cuối câu kéo dài, lạnh lùng nói, "Thị vệ Lỗ quốc nghe hiệu lệnh của ta, không nhắm vào Nhan Hi, toàn bộ công kích tân nương, bất luận sống chết cũng phải hoàn thành đại công."Hạ xong mệnh lệnh, Tô Bối Nhi từ bên hông rút ra một đoạn lụa màu xanh làm thành vũ khí, giành trước công kích hướng Nhan Hi, chiêu thức của nàng không phải muốn lấy mạng người, hiển nhiên là muốn làm Nhan Hi bận rộn, để có thể cho các thị vệ phía sau có cơ hội công kích nhiều hơn.Nhướng lên đôi mắt, Nhan Dung lập tức cười nhạt với âm lượng muốn cho nàng nghe thấy, "Tiểu mỹ nhân, ngươi muốn chết cũng không tất phải dùng loại phương pháp này." Hắn bất chấp hoa hoa thảo thảo của mình, để lại các công cụ chữa thương cho hoa cỏ sang một bên, nhảy vào bên trong vòng vây của nội thị đứng ở bên cạnh Đào Tiểu Vi, cùng Cửu Đĩnh một tả một hữu bảo vệ tân nương."Cửu Đĩnh, vạn lần cũng đừng để cho bọn họ đụng tới nữa cọng tóc của Vương phi nhà ngươi, ta bảo đảm một hồi Lão Thất trở về cũng sẽ không lưu tình mà đem ngươi một phân thành hai.""Nhị điện hạ, thuộc hạ cũng nghĩ như vậy." Cửu Đĩnh lạnh lùng ra sức chém giết phía trước đang xông tới bọn tàn dư Lỗ quốc, bọn họ để sống sót, đã bắt đầu liều mạng."Cho nên lần này ta ra tay giúp ngươi, ngươi cần phải nhớ kỹ, ngươi thiếu ta một cái nhân tình đi." Người nào đó chẳng biết xấu hổ bắt đầu kể công.Cửu Đĩnh rất muốn nói, mặc dù ngài không ra tay, Vương phi ở bên trong vòng bảo vệ này muốn thương tổn đến cũng không phải dễ dàng như vậy, thế nhưng đối phương lại là nhị hoàng tử của bổn quốc, mặc dù chỉ là một Vương gia nhàn tản, địa vị cũng cao hơn nhiều lần.Cho nên hắn chỉ có thể cam tâm tình nguyện nhượng bộ, "Đúng vậy điện hạ, lần này là Cửu Đĩnh thiếu điện hạ một cái nhân tình."