Một ngày dài dằng dặc của trời đông giá rét , trong không khí không có dấu hiệu mùa xuân sắp đến. Mùi máu tươi truyền đến từ thật xa, ầm ầm trống trận không dứt bên tai, một trận cuối cùng, trước mặt đã là kinh đô của Tề quốc, chỉ cần chạng vạng tiến công vào trong thành, trận chiến tranh này, có thể hoàn toàn thắng lợi Thất điện hạ Nhan Hi bỗng nhiên có chút phiền chán, hắn chậm rãi thu lại ánh mắt lãnh liệt, mỉm cười tà ác, giơ cao cánh tay rồi đột nhiên phất xuống. Đây là mệnh lệnh tiến công. Mấy vạn quân ngoài tường thành oanh oanh dũng mãnh tràn vào, quân Tề quốc cố thủ thành chỉ tố phí công phản kháng, cũng không thể cứu giản, tất cả đều ngã xuống vũng máu. Tham tướng cưỡi ngựa phóng nhanh trở về, chưa tới trước mặt Nhan Hi đã nhảy xuống, một đường chạy đến bên cạnh Nhan Hi, nhịn không được vui sướng quỳ xuống bẩm, "Điện hạ, chúng ta đã công phá thành công, bọn loạn tặc đều bị g**t ch*t, cung thỉnh điện hạ vào thành." Nhan Hi khẽ gật đầu. Kết thúc? Thật đúng là sảng khoái. Tề…
Chương 219: Động phòng hoa chúc 9
Bị Nhốt Vong Quốc Công ChúaTác giả: Độ HànTruyện Ngôn TìnhMột ngày dài dằng dặc của trời đông giá rét , trong không khí không có dấu hiệu mùa xuân sắp đến. Mùi máu tươi truyền đến từ thật xa, ầm ầm trống trận không dứt bên tai, một trận cuối cùng, trước mặt đã là kinh đô của Tề quốc, chỉ cần chạng vạng tiến công vào trong thành, trận chiến tranh này, có thể hoàn toàn thắng lợi Thất điện hạ Nhan Hi bỗng nhiên có chút phiền chán, hắn chậm rãi thu lại ánh mắt lãnh liệt, mỉm cười tà ác, giơ cao cánh tay rồi đột nhiên phất xuống. Đây là mệnh lệnh tiến công. Mấy vạn quân ngoài tường thành oanh oanh dũng mãnh tràn vào, quân Tề quốc cố thủ thành chỉ tố phí công phản kháng, cũng không thể cứu giản, tất cả đều ngã xuống vũng máu. Tham tướng cưỡi ngựa phóng nhanh trở về, chưa tới trước mặt Nhan Hi đã nhảy xuống, một đường chạy đến bên cạnh Nhan Hi, nhịn không được vui sướng quỳ xuống bẩm, "Điện hạ, chúng ta đã công phá thành công, bọn loạn tặc đều bị g**t ch*t, cung thỉnh điện hạ vào thành." Nhan Hi khẽ gật đầu. Kết thúc? Thật đúng là sảng khoái. Tề… Nhan Dung khó có được lộ ra biểu tình phiền muộn, khoát khoát tay nói, "Mỗi người mỗi cách yêu, Lão Thất chọn là nữ hài nhu thuận, vừa đáng yêu lại hiểu biết, ai, ta lại thích người tính khiêu chiến một chút." Tựa hồ nhớ tới cái gì, hắn phiền muộn một ngụm uống hơn phân nửa bầu rượu, lúc này mới l**m đi trên môi giọt rượu, "Mỹ sắc ba nghìn, vì sao ta chỉ nhìn có một mình nàng đâu."Cửu Đĩnh quay đầu đi, không tiếp lời.Loại cảm tình phiền não này, hắn cũng không hiểu, liền nhị điện hạ, người thông minh như thế đều nghĩ không ra biện pháp giải quyết, hắn chỉ là một thủ vệ chỉ biết động tay động chân, cũng không dám khoe khoang thông minh.Nhan Hi đã thay y phục tân lang, khôi phục lại như bình thường.Nhan Dung bỡn cợt cười hắn, "Thất đệ, hôm nay dậy thật là muộn a.""Nhị ca, ngươi thật là nhàn.""Là rất nhàn, để cho đệ đệ yêu quý nhất của có một đêm đại hôn thật hạnh phúc, ca ca ta một đêm chưa từng chợp mắt, ngồi xổm ở đây thủ hộ cho ngươi nga."Nhan Dung chờ Nhan Hi đối hắn biểu đạt cảm kích, đáng tiếc, đệ đệ lạnh lùng của hắn liền nhìn cũng không nhìn hắn, thấp giọng cùng Cửu Đĩnh nói vài câu, sau lại xoay người đi."Cửu Đĩnh, ta hảo hảo ủy khuất a." Nhan Dung trong miệng kêu oán, một củ lạc phóng lên thật cao, chuẩn xác rơi vào trong miệng hắn, nhai răng rắc lại nuốt xuống."Điện hạ, chủ tử nhà của thuộc hạ chuyện gì cũng đều thích giấu trong lòng, ngài đừng chú ý." Nói thật, Cửu Đĩnh không muốn hắn mất vui, tuy nói ra miệng như vậy nhưng ngực thì nói Duệ vương gia đối với ngài đã phi thường dễ dàng rồi, nếu như đổi thành người khác, đã sớm một cái tát bay đến, liền cơ hội nói cũng không cho.... .Bữa trưa, Đào Tiểu Vi mở mắt thật to nhìn đầy bàn điểm tâm thơm phức, Thiên Đồng cười tủm tỉm đi tới, "Vương phi, người tỉnh, trước tắm rửa hay là muốn ăn gì đó một chút?"Bụng rất đói, thế nhưng trên người còn lưu lại tư vị h**n ** cùng Nhan Hi đêm qua và sáng nay, Đào Tiểu Vi ngượng ngùng dùng chăn bọc lại thân trần, "Ta muốn tắm rửa, Thiên Đồng, ngươi gọi người đem bồn tắm đặt trước giường, ta tự mình tẩy.""Người không muốn nô tỳ hỗ trợ?" Thiên Đồng vẻ mặt đáng thương, từ trước tiểu thư mọi việc đều không rời nàng, lúc này, mới vừa đại hôn, liền cự tuyệt nàng hầu hạ.
Nhan Dung khó có được lộ ra biểu
tình phiền muộn, khoát khoát tay nói, "Mỗi người mỗi cách yêu, Lão Thất
chọn là nữ hài nhu thuận, vừa đáng yêu lại hiểu biết, ai, ta lại thích
người tính khiêu chiến một chút." Tựa hồ nhớ tới cái gì, hắn phiền muộn
một ngụm uống hơn phân nửa bầu rượu, lúc này mới l**m đi trên môi giọt
rượu, "Mỹ sắc ba nghìn, vì sao ta chỉ nhìn có một mình nàng đâu."
Cửu Đĩnh quay đầu đi, không tiếp lời.
Loại cảm tình phiền não này, hắn cũng không hiểu, liền nhị điện hạ, người thông minh như thế đều nghĩ
không ra biện pháp giải quyết, hắn chỉ là một thủ vệ chỉ biết động tay
động chân, cũng không dám khoe khoang thông minh.
Nhan Hi đã thay y phục tân lang, khôi phục lại như bình thường.
Nhan Dung bỡn cợt cười hắn, "Thất đệ, hôm nay dậy thật là muộn a."
"Nhị ca, ngươi thật là nhàn."
"Là rất nhàn, để cho đệ đệ yêu
quý nhất của có một đêm đại hôn thật hạnh phúc, ca ca ta một đêm chưa
từng chợp mắt, ngồi xổm ở đây thủ hộ cho ngươi nga."
Nhan Dung chờ Nhan Hi đối hắn
biểu đạt cảm kích, đáng tiếc, đệ đệ lạnh lùng của hắn liền nhìn cũng
không nhìn hắn, thấp giọng cùng Cửu Đĩnh nói vài câu, sau lại xoay người đi.
"Cửu Đĩnh, ta hảo hảo ủy khuất
a." Nhan Dung trong miệng kêu oán, một củ lạc phóng lên thật cao, chuẩn
xác rơi vào trong miệng hắn, nhai răng rắc lại nuốt xuống.
"Điện hạ, chủ tử nhà của thuộc
hạ chuyện gì cũng đều thích giấu trong lòng, ngài đừng chú ý." Nói thật, Cửu Đĩnh không muốn hắn mất vui, tuy nói ra miệng như vậy nhưng ngực
thì nói Duệ vương gia đối với ngài đã phi thường dễ dàng rồi, nếu như
đổi thành người khác, đã sớm một cái tát bay đến, liền cơ hội nói cũng
không cho.
... .
Bữa trưa, Đào Tiểu Vi mở mắt
thật to nhìn đầy bàn điểm tâm thơm phức, Thiên Đồng cười tủm tỉm đi tới, "Vương phi, người tỉnh, trước tắm rửa hay là muốn ăn gì đó một chút?"
Bụng rất đói, thế nhưng trên
người còn lưu lại tư vị h**n ** cùng Nhan Hi đêm qua và sáng nay, Đào
Tiểu Vi ngượng ngùng dùng chăn bọc lại thân trần, "Ta muốn tắm rửa,
Thiên Đồng, ngươi gọi người đem bồn tắm đặt trước giường, ta tự mình
tẩy."
"Người không muốn nô tỳ hỗ trợ?" Thiên Đồng vẻ mặt đáng thương, từ trước tiểu thư mọi việc đều không rời nàng, lúc này, mới vừa đại hôn, liền cự tuyệt nàng hầu hạ.
Bị Nhốt Vong Quốc Công ChúaTác giả: Độ HànTruyện Ngôn TìnhMột ngày dài dằng dặc của trời đông giá rét , trong không khí không có dấu hiệu mùa xuân sắp đến. Mùi máu tươi truyền đến từ thật xa, ầm ầm trống trận không dứt bên tai, một trận cuối cùng, trước mặt đã là kinh đô của Tề quốc, chỉ cần chạng vạng tiến công vào trong thành, trận chiến tranh này, có thể hoàn toàn thắng lợi Thất điện hạ Nhan Hi bỗng nhiên có chút phiền chán, hắn chậm rãi thu lại ánh mắt lãnh liệt, mỉm cười tà ác, giơ cao cánh tay rồi đột nhiên phất xuống. Đây là mệnh lệnh tiến công. Mấy vạn quân ngoài tường thành oanh oanh dũng mãnh tràn vào, quân Tề quốc cố thủ thành chỉ tố phí công phản kháng, cũng không thể cứu giản, tất cả đều ngã xuống vũng máu. Tham tướng cưỡi ngựa phóng nhanh trở về, chưa tới trước mặt Nhan Hi đã nhảy xuống, một đường chạy đến bên cạnh Nhan Hi, nhịn không được vui sướng quỳ xuống bẩm, "Điện hạ, chúng ta đã công phá thành công, bọn loạn tặc đều bị g**t ch*t, cung thỉnh điện hạ vào thành." Nhan Hi khẽ gật đầu. Kết thúc? Thật đúng là sảng khoái. Tề… Nhan Dung khó có được lộ ra biểu tình phiền muộn, khoát khoát tay nói, "Mỗi người mỗi cách yêu, Lão Thất chọn là nữ hài nhu thuận, vừa đáng yêu lại hiểu biết, ai, ta lại thích người tính khiêu chiến một chút." Tựa hồ nhớ tới cái gì, hắn phiền muộn một ngụm uống hơn phân nửa bầu rượu, lúc này mới l**m đi trên môi giọt rượu, "Mỹ sắc ba nghìn, vì sao ta chỉ nhìn có một mình nàng đâu."Cửu Đĩnh quay đầu đi, không tiếp lời.Loại cảm tình phiền não này, hắn cũng không hiểu, liền nhị điện hạ, người thông minh như thế đều nghĩ không ra biện pháp giải quyết, hắn chỉ là một thủ vệ chỉ biết động tay động chân, cũng không dám khoe khoang thông minh.Nhan Hi đã thay y phục tân lang, khôi phục lại như bình thường.Nhan Dung bỡn cợt cười hắn, "Thất đệ, hôm nay dậy thật là muộn a.""Nhị ca, ngươi thật là nhàn.""Là rất nhàn, để cho đệ đệ yêu quý nhất của có một đêm đại hôn thật hạnh phúc, ca ca ta một đêm chưa từng chợp mắt, ngồi xổm ở đây thủ hộ cho ngươi nga."Nhan Dung chờ Nhan Hi đối hắn biểu đạt cảm kích, đáng tiếc, đệ đệ lạnh lùng của hắn liền nhìn cũng không nhìn hắn, thấp giọng cùng Cửu Đĩnh nói vài câu, sau lại xoay người đi."Cửu Đĩnh, ta hảo hảo ủy khuất a." Nhan Dung trong miệng kêu oán, một củ lạc phóng lên thật cao, chuẩn xác rơi vào trong miệng hắn, nhai răng rắc lại nuốt xuống."Điện hạ, chủ tử nhà của thuộc hạ chuyện gì cũng đều thích giấu trong lòng, ngài đừng chú ý." Nói thật, Cửu Đĩnh không muốn hắn mất vui, tuy nói ra miệng như vậy nhưng ngực thì nói Duệ vương gia đối với ngài đã phi thường dễ dàng rồi, nếu như đổi thành người khác, đã sớm một cái tát bay đến, liền cơ hội nói cũng không cho.... .Bữa trưa, Đào Tiểu Vi mở mắt thật to nhìn đầy bàn điểm tâm thơm phức, Thiên Đồng cười tủm tỉm đi tới, "Vương phi, người tỉnh, trước tắm rửa hay là muốn ăn gì đó một chút?"Bụng rất đói, thế nhưng trên người còn lưu lại tư vị h**n ** cùng Nhan Hi đêm qua và sáng nay, Đào Tiểu Vi ngượng ngùng dùng chăn bọc lại thân trần, "Ta muốn tắm rửa, Thiên Đồng, ngươi gọi người đem bồn tắm đặt trước giường, ta tự mình tẩy.""Người không muốn nô tỳ hỗ trợ?" Thiên Đồng vẻ mặt đáng thương, từ trước tiểu thư mọi việc đều không rời nàng, lúc này, mới vừa đại hôn, liền cự tuyệt nàng hầu hạ.