Tác giả:

Một ngày dài dằng dặc của trời đông giá rét , trong không khí không có dấu hiệu mùa xuân sắp đến. Mùi máu tươi truyền đến từ thật xa, ầm ầm trống trận không dứt bên tai, một trận cuối cùng, trước mặt đã là kinh đô của Tề quốc, chỉ cần chạng vạng tiến công vào trong thành, trận chiến tranh này, có thể hoàn toàn thắng lợi Thất điện hạ Nhan Hi bỗng nhiên có chút phiền chán, hắn chậm rãi thu lại ánh mắt lãnh liệt, mỉm cười tà ác, giơ cao cánh tay rồi đột nhiên phất xuống. Đây là mệnh lệnh tiến công. Mấy vạn quân ngoài tường thành oanh oanh dũng mãnh tràn vào, quân Tề quốc cố thủ thành chỉ tố phí công phản kháng, cũng không thể cứu giản, tất cả đều ngã xuống vũng máu. Tham tướng cưỡi ngựa phóng nhanh trở về, chưa tới trước mặt Nhan Hi đã nhảy xuống, một đường chạy đến bên cạnh Nhan Hi, nhịn không được vui sướng quỳ xuống bẩm, "Điện hạ, chúng ta đã công phá thành công, bọn loạn tặc đều bị g**t ch*t, cung thỉnh điện hạ vào thành." Nhan Hi khẽ gật đầu. Kết thúc? Thật đúng là sảng khoái. Tề…

Chương 229: Quốc sư Tô Bối Nhi 9

Bị Nhốt Vong Quốc Công ChúaTác giả: Độ HànTruyện Ngôn TìnhMột ngày dài dằng dặc của trời đông giá rét , trong không khí không có dấu hiệu mùa xuân sắp đến. Mùi máu tươi truyền đến từ thật xa, ầm ầm trống trận không dứt bên tai, một trận cuối cùng, trước mặt đã là kinh đô của Tề quốc, chỉ cần chạng vạng tiến công vào trong thành, trận chiến tranh này, có thể hoàn toàn thắng lợi Thất điện hạ Nhan Hi bỗng nhiên có chút phiền chán, hắn chậm rãi thu lại ánh mắt lãnh liệt, mỉm cười tà ác, giơ cao cánh tay rồi đột nhiên phất xuống. Đây là mệnh lệnh tiến công. Mấy vạn quân ngoài tường thành oanh oanh dũng mãnh tràn vào, quân Tề quốc cố thủ thành chỉ tố phí công phản kháng, cũng không thể cứu giản, tất cả đều ngã xuống vũng máu. Tham tướng cưỡi ngựa phóng nhanh trở về, chưa tới trước mặt Nhan Hi đã nhảy xuống, một đường chạy đến bên cạnh Nhan Hi, nhịn không được vui sướng quỳ xuống bẩm, "Điện hạ, chúng ta đã công phá thành công, bọn loạn tặc đều bị g**t ch*t, cung thỉnh điện hạ vào thành." Nhan Hi khẽ gật đầu. Kết thúc? Thật đúng là sảng khoái. Tề… Lại gọi vài tiếng, Nhan Dung chính là không đáp lời.Cửu Đĩnh nắm trụ dây cương, quay đầu muốn chạy.Bên trong xe ngựa Nhan Dung bỗng nhiên trở mình, ngồi lên thân thể, con mắt nữa mở, "Nhanh thế đến Yến quốc rồi sao? Thế nào nhanh như vậy, không được, ta còn phải quay về Lỗ quốc.""Điện hạ, ngài còn phải quay lại sao?" Cửu Đĩnh đã có thể nghe được tiếng chân tuấn mã của Tô Bối Nhi đạp trên tuyết, "Lúc này chỉ sợ là không được, nữ quốc sư Lỗ quốc đang đuổi theo, cũng không biết phía sau ả còn có bao nhiêu truy binh, hiện tại trở lại quá nguy hiểm."Nhan Dung tinh thần tỉnh táo, nhưng thanh âm cũng là có khí lực vô lực, hắn đem cửa sổ xe ngựa mở ra, khuôn mặt say rượu còn mông lung chưa tỉnh, "U, tiểu mỹ nhân này thật đúng là thần thông quảng đại, nhanh như vậy đã nhìn thấu “không thành kế” của Lão Thất, thật không hỗ là danh quốc sư a."Ách, xem dáng dấp tán thưởng của Nhan Dung, Cửu Đĩnh trán đầy hắc tuyến, mỹ nữ phía sau là sát tinh, không thể chỉ đến đây cùng bọn họ ôn chuyện, đây là khẳng định muốn gây chiến, nhị điện hạ trái lại còn tán thưởng nàng tới."Không được, ta phải nhanh lên tìm người." Nhan Dung nhìn Cửu Đĩnh ngoắc ngoắc ngón tay, "Đem ngựa của ta đến, đừng quên kêu chủ tử ngươi chuẩn bị cho ta bạc nhiều một chút."Trên người hắn, ngân phiếu đã không còn đủ, vừa lúc gặp phải Lão Thất, hắn định cướp của người giàu chia cho người nghèo, vượt qua quẩn cảnh trước mắt mới là anh hung hoàng tử."Điện hạ, ngài không ở lại cùng chủ tử đánh hạ kẻ thù sao?"Cửu Đĩnh trợn tròn mắt, hắn nghe Nhan Dung cấp tốc rời đi, còn tưởng rằng vị Gia này là sốt ruột đi ra hỗ trợ, không nghĩ tới, hắn thật là có tâm tư muốn chạy trốn."Cửu Đĩnh này, một nữ nhân như vậy, chủ tử ngươi đủ ứng phó." Nhan Dung cười hề hề, bưng gáy mơ hồ đau nhức, tưa như con mèo hoang bắt được cá, "Yên tâm đi, ta biết trước, lần này nữ quốc sư đến, khẳng định sẽ không giống lần trước, muốn hạ sát."Sẽ không mới là lạ, hai ngày trước tại Hoa cốc, nếu như Tô Bối Nhi xuất hiện trễ một chút, nhuyễn kiếm của Nhan Hi có thể đã đem nhị hoàng tử của bọn họ "Nhất đao lưỡng đoạn" a, mà Tô Bối Nhi lại là trụ cột của Lỗ quốc, ai cũng đều nhìn ra trong mắt nàng không hề sợ hãi, đến tham chiến vào thời khắc nguy nan nhất, nếu như không có nàng, tên hoàng tử chó má có chắp cánh cũng không thể bay.

Lại gọi vài tiếng, Nhan Dung chính là không đáp lời.

Cửu Đĩnh nắm trụ dây cương, quay đầu muốn chạy.

Bên trong xe ngựa Nhan Dung bỗng nhiên trở mình, ngồi lên thân thể, con mắt nữa mở, "Nhanh thế đến Yến
quốc rồi sao? Thế nào nhanh như vậy, không được, ta còn phải quay về Lỗ
quốc."

"Điện hạ, ngài còn phải quay lại sao?" Cửu Đĩnh đã có thể nghe được tiếng chân tuấn mã của Tô Bối Nhi
đạp trên tuyết, "Lúc này chỉ sợ là không được, nữ quốc sư Lỗ quốc đang
đuổi theo, cũng không biết phía sau ả còn có bao nhiêu truy binh, hiện
tại trở lại quá nguy hiểm."

Nhan Dung tinh thần tỉnh táo,
nhưng thanh âm cũng là có khí lực vô lực, hắn đem cửa sổ xe ngựa mở ra,
khuôn mặt say rượu còn mông lung chưa tỉnh, "U, tiểu mỹ nhân này thật
đúng là thần thông quảng đại, nhanh như vậy đã nhìn thấu “không thành
kế” của Lão Thất, thật không hỗ là danh quốc sư a."

Ách, xem dáng dấp tán thưởng của Nhan Dung, Cửu Đĩnh trán đầy hắc tuyến, mỹ nữ phía sau là sát tinh,
không thể chỉ đến đây cùng bọn họ ôn chuyện, đây là khẳng định muốn gây
chiến, nhị điện hạ trái lại còn tán thưởng nàng tới.

"Không được, ta phải nhanh lên
tìm người." Nhan Dung nhìn Cửu Đĩnh ngoắc ngoắc ngón tay, "Đem ngựa của
ta đến, đừng quên kêu chủ tử ngươi chuẩn bị cho ta bạc nhiều một chút."

Trên người hắn, ngân phiếu đã
không còn đủ, vừa lúc gặp phải Lão Thất, hắn định cướp của người giàu
chia cho người nghèo, vượt qua quẩn cảnh trước mắt mới là anh hung hoàng tử.

"Điện hạ, ngài không ở lại cùng chủ tử đánh hạ kẻ thù sao?"

Cửu Đĩnh trợn tròn mắt, hắn nghe
Nhan Dung cấp tốc rời đi, còn tưởng rằng vị Gia này là sốt ruột đi ra hỗ trợ, không nghĩ tới, hắn thật là có tâm tư muốn chạy trốn.

"Cửu Đĩnh này, một nữ nhân như
vậy, chủ tử ngươi đủ ứng phó." Nhan Dung cười hề hề, bưng gáy mơ hồ đau
nhức, tưa như con mèo hoang bắt được cá, "Yên tâm đi, ta biết trước, lần này nữ quốc sư đến, khẳng định sẽ không giống lần trước, muốn hạ sát."

Sẽ không mới là lạ, hai ngày
trước tại Hoa cốc, nếu như Tô Bối Nhi xuất hiện trễ một chút, nhuyễn
kiếm của Nhan Hi có thể đã đem nhị hoàng tử của bọn họ "Nhất đao lưỡng
đoạn" a, mà Tô Bối Nhi lại là trụ cột của Lỗ quốc, ai cũng đều nhìn ra
trong mắt nàng không hề sợ hãi, đến tham chiến vào thời khắc nguy nan
nhất, nếu như không có nàng, tên hoàng tử chó má có chắp cánh cũng không thể bay.

Bị Nhốt Vong Quốc Công ChúaTác giả: Độ HànTruyện Ngôn TìnhMột ngày dài dằng dặc của trời đông giá rét , trong không khí không có dấu hiệu mùa xuân sắp đến. Mùi máu tươi truyền đến từ thật xa, ầm ầm trống trận không dứt bên tai, một trận cuối cùng, trước mặt đã là kinh đô của Tề quốc, chỉ cần chạng vạng tiến công vào trong thành, trận chiến tranh này, có thể hoàn toàn thắng lợi Thất điện hạ Nhan Hi bỗng nhiên có chút phiền chán, hắn chậm rãi thu lại ánh mắt lãnh liệt, mỉm cười tà ác, giơ cao cánh tay rồi đột nhiên phất xuống. Đây là mệnh lệnh tiến công. Mấy vạn quân ngoài tường thành oanh oanh dũng mãnh tràn vào, quân Tề quốc cố thủ thành chỉ tố phí công phản kháng, cũng không thể cứu giản, tất cả đều ngã xuống vũng máu. Tham tướng cưỡi ngựa phóng nhanh trở về, chưa tới trước mặt Nhan Hi đã nhảy xuống, một đường chạy đến bên cạnh Nhan Hi, nhịn không được vui sướng quỳ xuống bẩm, "Điện hạ, chúng ta đã công phá thành công, bọn loạn tặc đều bị g**t ch*t, cung thỉnh điện hạ vào thành." Nhan Hi khẽ gật đầu. Kết thúc? Thật đúng là sảng khoái. Tề… Lại gọi vài tiếng, Nhan Dung chính là không đáp lời.Cửu Đĩnh nắm trụ dây cương, quay đầu muốn chạy.Bên trong xe ngựa Nhan Dung bỗng nhiên trở mình, ngồi lên thân thể, con mắt nữa mở, "Nhanh thế đến Yến quốc rồi sao? Thế nào nhanh như vậy, không được, ta còn phải quay về Lỗ quốc.""Điện hạ, ngài còn phải quay lại sao?" Cửu Đĩnh đã có thể nghe được tiếng chân tuấn mã của Tô Bối Nhi đạp trên tuyết, "Lúc này chỉ sợ là không được, nữ quốc sư Lỗ quốc đang đuổi theo, cũng không biết phía sau ả còn có bao nhiêu truy binh, hiện tại trở lại quá nguy hiểm."Nhan Dung tinh thần tỉnh táo, nhưng thanh âm cũng là có khí lực vô lực, hắn đem cửa sổ xe ngựa mở ra, khuôn mặt say rượu còn mông lung chưa tỉnh, "U, tiểu mỹ nhân này thật đúng là thần thông quảng đại, nhanh như vậy đã nhìn thấu “không thành kế” của Lão Thất, thật không hỗ là danh quốc sư a."Ách, xem dáng dấp tán thưởng của Nhan Dung, Cửu Đĩnh trán đầy hắc tuyến, mỹ nữ phía sau là sát tinh, không thể chỉ đến đây cùng bọn họ ôn chuyện, đây là khẳng định muốn gây chiến, nhị điện hạ trái lại còn tán thưởng nàng tới."Không được, ta phải nhanh lên tìm người." Nhan Dung nhìn Cửu Đĩnh ngoắc ngoắc ngón tay, "Đem ngựa của ta đến, đừng quên kêu chủ tử ngươi chuẩn bị cho ta bạc nhiều một chút."Trên người hắn, ngân phiếu đã không còn đủ, vừa lúc gặp phải Lão Thất, hắn định cướp của người giàu chia cho người nghèo, vượt qua quẩn cảnh trước mắt mới là anh hung hoàng tử."Điện hạ, ngài không ở lại cùng chủ tử đánh hạ kẻ thù sao?"Cửu Đĩnh trợn tròn mắt, hắn nghe Nhan Dung cấp tốc rời đi, còn tưởng rằng vị Gia này là sốt ruột đi ra hỗ trợ, không nghĩ tới, hắn thật là có tâm tư muốn chạy trốn."Cửu Đĩnh này, một nữ nhân như vậy, chủ tử ngươi đủ ứng phó." Nhan Dung cười hề hề, bưng gáy mơ hồ đau nhức, tưa như con mèo hoang bắt được cá, "Yên tâm đi, ta biết trước, lần này nữ quốc sư đến, khẳng định sẽ không giống lần trước, muốn hạ sát."Sẽ không mới là lạ, hai ngày trước tại Hoa cốc, nếu như Tô Bối Nhi xuất hiện trễ một chút, nhuyễn kiếm của Nhan Hi có thể đã đem nhị hoàng tử của bọn họ "Nhất đao lưỡng đoạn" a, mà Tô Bối Nhi lại là trụ cột của Lỗ quốc, ai cũng đều nhìn ra trong mắt nàng không hề sợ hãi, đến tham chiến vào thời khắc nguy nan nhất, nếu như không có nàng, tên hoàng tử chó má có chắp cánh cũng không thể bay.

Chương 229: Quốc sư Tô Bối Nhi 9