Một ngày dài dằng dặc của trời đông giá rét , trong không khí không có dấu hiệu mùa xuân sắp đến. Mùi máu tươi truyền đến từ thật xa, ầm ầm trống trận không dứt bên tai, một trận cuối cùng, trước mặt đã là kinh đô của Tề quốc, chỉ cần chạng vạng tiến công vào trong thành, trận chiến tranh này, có thể hoàn toàn thắng lợi Thất điện hạ Nhan Hi bỗng nhiên có chút phiền chán, hắn chậm rãi thu lại ánh mắt lãnh liệt, mỉm cười tà ác, giơ cao cánh tay rồi đột nhiên phất xuống. Đây là mệnh lệnh tiến công. Mấy vạn quân ngoài tường thành oanh oanh dũng mãnh tràn vào, quân Tề quốc cố thủ thành chỉ tố phí công phản kháng, cũng không thể cứu giản, tất cả đều ngã xuống vũng máu. Tham tướng cưỡi ngựa phóng nhanh trở về, chưa tới trước mặt Nhan Hi đã nhảy xuống, một đường chạy đến bên cạnh Nhan Hi, nhịn không được vui sướng quỳ xuống bẩm, "Điện hạ, chúng ta đã công phá thành công, bọn loạn tặc đều bị g**t ch*t, cung thỉnh điện hạ vào thành." Nhan Hi khẽ gật đầu. Kết thúc? Thật đúng là sảng khoái. Tề…
Chương 239: Muốn hại Sát thần 9
Bị Nhốt Vong Quốc Công ChúaTác giả: Độ HànTruyện Ngôn TìnhMột ngày dài dằng dặc của trời đông giá rét , trong không khí không có dấu hiệu mùa xuân sắp đến. Mùi máu tươi truyền đến từ thật xa, ầm ầm trống trận không dứt bên tai, một trận cuối cùng, trước mặt đã là kinh đô của Tề quốc, chỉ cần chạng vạng tiến công vào trong thành, trận chiến tranh này, có thể hoàn toàn thắng lợi Thất điện hạ Nhan Hi bỗng nhiên có chút phiền chán, hắn chậm rãi thu lại ánh mắt lãnh liệt, mỉm cười tà ác, giơ cao cánh tay rồi đột nhiên phất xuống. Đây là mệnh lệnh tiến công. Mấy vạn quân ngoài tường thành oanh oanh dũng mãnh tràn vào, quân Tề quốc cố thủ thành chỉ tố phí công phản kháng, cũng không thể cứu giản, tất cả đều ngã xuống vũng máu. Tham tướng cưỡi ngựa phóng nhanh trở về, chưa tới trước mặt Nhan Hi đã nhảy xuống, một đường chạy đến bên cạnh Nhan Hi, nhịn không được vui sướng quỳ xuống bẩm, "Điện hạ, chúng ta đã công phá thành công, bọn loạn tặc đều bị g**t ch*t, cung thỉnh điện hạ vào thành." Nhan Hi khẽ gật đầu. Kết thúc? Thật đúng là sảng khoái. Tề… Đào Tiểu Vi giật mình, bật cười, tay nhỏ bé giả vờ đào đào lỗ tai vài cái, “Ta không có nghe lầm chứ, ngươi bảo ta rời đi trượng phu của mình, còn vĩnh viễn không gặp hắn? Ta dựa vào cái gì phải nghe ngươi? Nếu là ta muốn ngươi rời khỏi trượng phu của ngươi, ngươi cũng đồng ý sao?”Tô Bối Nhi nghiêm trang trả lời, “Ta hiện tại không có trượng phu.”“Ta là giả thuyết.”“Không có trượng phu sẽ không có giả thuyết.”Đào Tiểu Vi vẻ mặt chế nhạo, “Nhìn xem, chính ngươi cũng không cam tâm tình nguyện nhưng lai yêu cầu ta.”“Ngươi cùng ta không giống nhau, ngươi là công chúa Tề quốc, ta đưa ngươi trở lại bên người cha và ca ngươi, đứng ở đối lập giữa thân nhân và trượng phu đương nhiên chọn người thân.” Tô Bối Nhi biểu tình thoạt nhìn thập phần chăm chú, “Ngươi cho rằng, thân nhân của ngươi sẽ cho phép ngươi ở lại bên cạnh người đầu sỏ diệt quốc, an tâm làm thê tử của hắn sao?”Đào Tiểu Vi cười to, một lúc sau lại nói, “Nga, đây là chuyện của chúng ta, không cần ngươi quan tâm.”Tô Bối Nhi cũng không tức giận, lẳng lặng nói, “Ta cũng không phải tới trưng cầu ý kiến của ngươi.”Nói cách khác, nàng đã quyết tâm muốn làm như thế. Khoảng cách nàng cùng Nhan Hi là thiên sơn vạn thủy thì việc thứ nhất cần làm là loại đi Vương phi mà Nhan Hi vừa mới thú, thanh lý trở ngại quan trọng nhất này.Một người vong quốc công chúa, có thể cùng bọn hoàng thất Tề quốc muốn phục quốc nhấc lên quan hệ, như vậy có thể đoạn tuyệt tưởng niệm của Nhan Hi, làm hắn đem lực chú ý chuyển hướng đến nàng, nhất cử lưỡng tiện, thật là tốt, Tô Bối Nhi chuẩn bị trực tiếp bỏ qua ý kiến của Đào Tiểu Vi.Dù sao Đào Tiểu Vi đã là con chim trong lồng, phóng nàng một đường sống đã là ban ân, nàng căn bản là không có tư cách từ chối.Đáng tiếc, Đào Tiểu Vi tại bên cạnh Nhan Hi đã lâu, đối với ánh mắt ấy của Tô Bối Nhi đâm vào trên người nàng, nửa điểm cảm giác cũng không có. Nàng rất không nhã nhặn nhìn Tô Bối Nhi, sau lại bò lên trên giường sưởi, ngáp một tiếng nằm xuống ngủ.“Ngươi còn không có đáp ứng ta, nếu như Nhan Hi thực sự tìm được ngươi, không cho ngươi lại gặp hắn.” Tô Bối Nhi không hết hy vọng, muốn ép Đào Tiểu Vi cho nàng một hứa hẹn.“Không được?” Môi vung lên nụ cười châm chọc, “Ngươi trước hết nghĩ xem, nếu đứng ở lập trường của ta sẽ làm như thế nào, ngươi không làm được, thì đừng nói với ta những lời vô ích.”
Đào Tiểu Vi giật mình, bật cười, tay nhỏ bé giả vờ đào
đào lỗ tai vài cái, “Ta không có nghe lầm chứ, ngươi bảo ta rời đi
trượng phu của mình, còn vĩnh viễn không gặp hắn? Ta dựa vào cái gì
phải nghe ngươi? Nếu là ta muốn ngươi rời khỏi trượng phu của ngươi,
ngươi cũng đồng ý sao?”
Tô Bối Nhi nghiêm trang trả lời, “Ta hiện tại không có trượng phu.”
“Ta là giả thuyết.”
“Không có trượng phu sẽ không có giả thuyết.”
Đào Tiểu Vi vẻ mặt chế nhạo, “Nhìn xem, chính ngươi cũng không cam tâm tình nguyện nhưng lai yêu cầu ta.”
“Ngươi cùng ta không giống nhau, ngươi là công chúa Tề
quốc, ta đưa ngươi trở lại bên người cha và ca ngươi, đứng ở đối lập
giữa thân nhân và trượng phu đương nhiên chọn người thân.” Tô Bối Nhi
biểu tình thoạt nhìn thập phần chăm chú, “Ngươi cho rằng, thân nhân của ngươi sẽ cho phép ngươi ở lại bên cạnh người đầu sỏ diệt quốc, an tâm
làm thê tử của hắn sao?”
Đào Tiểu Vi cười to, một lúc sau lại nói, “Nga, đây là chuyện của chúng ta, không cần ngươi quan tâm.”
Tô Bối Nhi cũng không tức giận, lẳng lặng nói, “Ta cũng không phải tới trưng cầu ý kiến của ngươi.”
Nói cách khác, nàng đã quyết tâm muốn làm như thế.
Khoảng cách nàng cùng Nhan Hi là thiên sơn vạn thủy thì việc thứ nhất
cần làm là loại đi Vương phi mà Nhan Hi vừa mới thú, thanh lý trở ngại
quan trọng nhất này.
Một người vong quốc công chúa, có thể cùng bọn hoàng
thất Tề quốc muốn phục quốc nhấc lên quan hệ, như vậy có thể đoạn tuyệt tưởng niệm của Nhan Hi, làm hắn đem lực chú ý chuyển hướng đến nàng,
nhất cử lưỡng tiện, thật là tốt, Tô Bối Nhi chuẩn bị trực tiếp bỏ qua ý kiến của Đào Tiểu Vi.
Dù sao Đào Tiểu Vi đã là con chim trong lồng, phóng nàng một đường sống đã là ban ân, nàng căn bản là không có tư cách từ chối.
Đáng tiếc, Đào Tiểu Vi tại bên cạnh Nhan Hi đã lâu, đối với ánh mắt ấy của Tô Bối Nhi đâm vào trên người nàng, nửa điểm cảm
giác cũng không có. Nàng rất không nhã nhặn nhìn Tô Bối Nhi, sau lại bò lên trên giường sưởi, ngáp một tiếng nằm xuống ngủ.
“Ngươi còn không có đáp ứng ta, nếu như Nhan Hi thực sự tìm được ngươi, không cho ngươi lại gặp hắn.” Tô Bối Nhi không hết hy
vọng, muốn ép Đào Tiểu Vi cho nàng một hứa hẹn.
“Không được?” Môi vung lên nụ cười châm chọc, “Ngươi
trước hết nghĩ xem, nếu đứng ở lập trường của ta sẽ làm như thế nào,
ngươi không làm được, thì đừng nói với ta những lời vô ích.”
Bị Nhốt Vong Quốc Công ChúaTác giả: Độ HànTruyện Ngôn TìnhMột ngày dài dằng dặc của trời đông giá rét , trong không khí không có dấu hiệu mùa xuân sắp đến. Mùi máu tươi truyền đến từ thật xa, ầm ầm trống trận không dứt bên tai, một trận cuối cùng, trước mặt đã là kinh đô của Tề quốc, chỉ cần chạng vạng tiến công vào trong thành, trận chiến tranh này, có thể hoàn toàn thắng lợi Thất điện hạ Nhan Hi bỗng nhiên có chút phiền chán, hắn chậm rãi thu lại ánh mắt lãnh liệt, mỉm cười tà ác, giơ cao cánh tay rồi đột nhiên phất xuống. Đây là mệnh lệnh tiến công. Mấy vạn quân ngoài tường thành oanh oanh dũng mãnh tràn vào, quân Tề quốc cố thủ thành chỉ tố phí công phản kháng, cũng không thể cứu giản, tất cả đều ngã xuống vũng máu. Tham tướng cưỡi ngựa phóng nhanh trở về, chưa tới trước mặt Nhan Hi đã nhảy xuống, một đường chạy đến bên cạnh Nhan Hi, nhịn không được vui sướng quỳ xuống bẩm, "Điện hạ, chúng ta đã công phá thành công, bọn loạn tặc đều bị g**t ch*t, cung thỉnh điện hạ vào thành." Nhan Hi khẽ gật đầu. Kết thúc? Thật đúng là sảng khoái. Tề… Đào Tiểu Vi giật mình, bật cười, tay nhỏ bé giả vờ đào đào lỗ tai vài cái, “Ta không có nghe lầm chứ, ngươi bảo ta rời đi trượng phu của mình, còn vĩnh viễn không gặp hắn? Ta dựa vào cái gì phải nghe ngươi? Nếu là ta muốn ngươi rời khỏi trượng phu của ngươi, ngươi cũng đồng ý sao?”Tô Bối Nhi nghiêm trang trả lời, “Ta hiện tại không có trượng phu.”“Ta là giả thuyết.”“Không có trượng phu sẽ không có giả thuyết.”Đào Tiểu Vi vẻ mặt chế nhạo, “Nhìn xem, chính ngươi cũng không cam tâm tình nguyện nhưng lai yêu cầu ta.”“Ngươi cùng ta không giống nhau, ngươi là công chúa Tề quốc, ta đưa ngươi trở lại bên người cha và ca ngươi, đứng ở đối lập giữa thân nhân và trượng phu đương nhiên chọn người thân.” Tô Bối Nhi biểu tình thoạt nhìn thập phần chăm chú, “Ngươi cho rằng, thân nhân của ngươi sẽ cho phép ngươi ở lại bên cạnh người đầu sỏ diệt quốc, an tâm làm thê tử của hắn sao?”Đào Tiểu Vi cười to, một lúc sau lại nói, “Nga, đây là chuyện của chúng ta, không cần ngươi quan tâm.”Tô Bối Nhi cũng không tức giận, lẳng lặng nói, “Ta cũng không phải tới trưng cầu ý kiến của ngươi.”Nói cách khác, nàng đã quyết tâm muốn làm như thế. Khoảng cách nàng cùng Nhan Hi là thiên sơn vạn thủy thì việc thứ nhất cần làm là loại đi Vương phi mà Nhan Hi vừa mới thú, thanh lý trở ngại quan trọng nhất này.Một người vong quốc công chúa, có thể cùng bọn hoàng thất Tề quốc muốn phục quốc nhấc lên quan hệ, như vậy có thể đoạn tuyệt tưởng niệm của Nhan Hi, làm hắn đem lực chú ý chuyển hướng đến nàng, nhất cử lưỡng tiện, thật là tốt, Tô Bối Nhi chuẩn bị trực tiếp bỏ qua ý kiến của Đào Tiểu Vi.Dù sao Đào Tiểu Vi đã là con chim trong lồng, phóng nàng một đường sống đã là ban ân, nàng căn bản là không có tư cách từ chối.Đáng tiếc, Đào Tiểu Vi tại bên cạnh Nhan Hi đã lâu, đối với ánh mắt ấy của Tô Bối Nhi đâm vào trên người nàng, nửa điểm cảm giác cũng không có. Nàng rất không nhã nhặn nhìn Tô Bối Nhi, sau lại bò lên trên giường sưởi, ngáp một tiếng nằm xuống ngủ.“Ngươi còn không có đáp ứng ta, nếu như Nhan Hi thực sự tìm được ngươi, không cho ngươi lại gặp hắn.” Tô Bối Nhi không hết hy vọng, muốn ép Đào Tiểu Vi cho nàng một hứa hẹn.“Không được?” Môi vung lên nụ cười châm chọc, “Ngươi trước hết nghĩ xem, nếu đứng ở lập trường của ta sẽ làm như thế nào, ngươi không làm được, thì đừng nói với ta những lời vô ích.”