Một ngày dài dằng dặc của trời đông giá rét , trong không khí không có dấu hiệu mùa xuân sắp đến. Mùi máu tươi truyền đến từ thật xa, ầm ầm trống trận không dứt bên tai, một trận cuối cùng, trước mặt đã là kinh đô của Tề quốc, chỉ cần chạng vạng tiến công vào trong thành, trận chiến tranh này, có thể hoàn toàn thắng lợi Thất điện hạ Nhan Hi bỗng nhiên có chút phiền chán, hắn chậm rãi thu lại ánh mắt lãnh liệt, mỉm cười tà ác, giơ cao cánh tay rồi đột nhiên phất xuống. Đây là mệnh lệnh tiến công. Mấy vạn quân ngoài tường thành oanh oanh dũng mãnh tràn vào, quân Tề quốc cố thủ thành chỉ tố phí công phản kháng, cũng không thể cứu giản, tất cả đều ngã xuống vũng máu. Tham tướng cưỡi ngựa phóng nhanh trở về, chưa tới trước mặt Nhan Hi đã nhảy xuống, một đường chạy đến bên cạnh Nhan Hi, nhịn không được vui sướng quỳ xuống bẩm, "Điện hạ, chúng ta đã công phá thành công, bọn loạn tặc đều bị g**t ch*t, cung thỉnh điện hạ vào thành." Nhan Hi khẽ gật đầu. Kết thúc? Thật đúng là sảng khoái. Tề…
Chương 271: Thánh chỉ thưởng con dâu 1
Bị Nhốt Vong Quốc Công ChúaTác giả: Độ HànTruyện Ngôn TìnhMột ngày dài dằng dặc của trời đông giá rét , trong không khí không có dấu hiệu mùa xuân sắp đến. Mùi máu tươi truyền đến từ thật xa, ầm ầm trống trận không dứt bên tai, một trận cuối cùng, trước mặt đã là kinh đô của Tề quốc, chỉ cần chạng vạng tiến công vào trong thành, trận chiến tranh này, có thể hoàn toàn thắng lợi Thất điện hạ Nhan Hi bỗng nhiên có chút phiền chán, hắn chậm rãi thu lại ánh mắt lãnh liệt, mỉm cười tà ác, giơ cao cánh tay rồi đột nhiên phất xuống. Đây là mệnh lệnh tiến công. Mấy vạn quân ngoài tường thành oanh oanh dũng mãnh tràn vào, quân Tề quốc cố thủ thành chỉ tố phí công phản kháng, cũng không thể cứu giản, tất cả đều ngã xuống vũng máu. Tham tướng cưỡi ngựa phóng nhanh trở về, chưa tới trước mặt Nhan Hi đã nhảy xuống, một đường chạy đến bên cạnh Nhan Hi, nhịn không được vui sướng quỳ xuống bẩm, "Điện hạ, chúng ta đã công phá thành công, bọn loạn tặc đều bị g**t ch*t, cung thỉnh điện hạ vào thành." Nhan Hi khẽ gật đầu. Kết thúc? Thật đúng là sảng khoái. Tề… Đào Tiểu Vi quỳ gối trên mặt đất, đầu cúi xuống không dám ngẩng lên.Trên đỉnh đầu nàng là hoàng đế Yến quốc, một người rất giống phụ hoàng nàng, béo lão đầu.Bên cạnh ngồi là người cùng Nhan Hi tướng mạo tương tự, thái tử điện hạ, từ sau khi nàng vào cửa, hai đôi mắt phụ tử liền dính lấy trên người nàng.Trong cung có người đến gọi, thái giám nói Nhan Hi đang yết kiến phụ hoàng, ở thiên điện chờ nàng, Thiên Đồng cùng Thiên Sương vội vã chuẩn bị cho nàng một hồi, váy hồng sắc, bên ngoài áo khoát tuyết trắng được may từ da hồ cừu, tóc cũng khôi phục kiểu cách một cô nương gia, dù sao cũng là đến yết kiến hoàng thượng, nàng cùng Nhan Hi ở kinh thành còn chưa cử hành đại hôn chi nghi, cho nên trang phục tiến cung và cách trang điểm vẫn phải là dáng dấp một cô nương."Ngẩng đầu lên." Hoàng đế mệnh lệnh, hắn có chút khẩn cấp muốn nhìn đến Đào Tiểu Vi, dung nhan vẫn cúi xuống kia, nàng vào cửa thì dáng người đã thực sự làm lão hoàng đế nuốt xuống nước bọt, hai chân giấu ở long án khẩn trương run run.Thái tử bất động thanh sắc, lén quan sát biểu tình của phụ hoàng, thấy hắn quả nhiên lộ ra ánh mắt tham lam thèm nhỏ dãi, tay đặt trên đùi nhịn không được nắm chặt, thế nhưng, trên mặt hắn như cũ mang theo nhàn nhạt tươi cười, dường như mu bàn tay dữ tợn lộ gân xanh, căn bản không phải bàn tay hắn.Đào Tiểu Vi như cũ không dám ngẩng đầu, trực giác thấy xung quanh bầu không khí quá mức quỷ dị, Nhan Hi không ở, Nhan Dung cũng không, chỉ có thái tử cùng hoàng đế, hai người đại nam nhân dùng ánh mắt hỏa hảo lạt lạt, không kiêng kị đánh giá nàng, tuy nói bọn họ là hai nam nhân quyền thế tối cao ở Đại Yến, thế nhưng, một người là phụ thân của trượng phu, người kia là ca ca của trượng phu, tính ra cũng có thể là người nhà, nhưng, nàng căn bản là không biết thế nào đối mặt với bọn họ.Nếu là nữ nhân khác, hoàng đế đã sớm tức giận, cầm trong tay chén trà ném đi, nữ nhân, luôn luôn ôn nhu, nhu thuận mới làm người thích, lão lại là một hoàng đế, không thích bị nữ nhân cự tuyệt, nữ nhân bên người hắn phải nín hơi, phải luôn luôn nghe rõ hắn mệnh lệnh.Thế nhưng ngày hôm nay, hắn ngoại lệ, không chỉ không có tức giận, còn dùng ngữ điệu dị thường ôn nhu nói, "Ngươi gọi là Đào Tiểu Vi, tiểu công chúa của Tề quốc, nào, ngẩng đầu lên, để trẫm nhìn ngươi."
Đào Tiểu Vi quỳ gối trên mặt đất, đầu cúi xuống không dám ngẩng lên.
Trên đỉnh đầu nàng là hoàng đế Yến quốc, một người rất giống phụ hoàng nàng, béo lão đầu.
Bên cạnh ngồi là người cùng Nhan Hi tướng mạo tương tự, thái tử điện hạ, từ sau khi nàng vào cửa, hai
đôi mắt phụ tử liền dính lấy trên người nàng.
Trong cung có người đến gọi,
thái giám nói Nhan Hi đang yết kiến phụ hoàng, ở thiên điện chờ nàng,
Thiên Đồng cùng Thiên Sương vội vã chuẩn bị cho nàng một hồi, váy hồng
sắc, bên ngoài áo khoát tuyết trắng được may từ da hồ cừu, tóc cũng khôi phục kiểu cách một cô nương gia, dù sao cũng là đến yết kiến hoàng
thượng, nàng cùng Nhan Hi ở kinh thành còn chưa cử hành đại hôn chi
nghi, cho nên trang phục tiến cung và cách trang điểm vẫn phải là dáng
dấp một cô nương.
"Ngẩng đầu lên." Hoàng đế mệnh
lệnh, hắn có chút khẩn cấp muốn nhìn đến Đào Tiểu Vi, dung nhan vẫn cúi
xuống kia, nàng vào cửa thì dáng người đã thực sự làm lão hoàng đế nuốt
xuống nước bọt, hai chân giấu ở long án khẩn trương run run.
Thái tử bất động thanh sắc, lén
quan sát biểu tình của phụ hoàng, thấy hắn quả nhiên lộ ra ánh mắt tham
lam thèm nhỏ dãi, tay đặt trên đùi nhịn không được nắm chặt, thế nhưng,
trên mặt hắn như cũ mang theo nhàn nhạt tươi cười, dường như mu bàn tay
dữ tợn lộ gân xanh, căn bản không phải bàn tay hắn.
Đào Tiểu Vi như cũ không dám
ngẩng đầu, trực giác thấy xung quanh bầu không khí quá mức quỷ dị, Nhan
Hi không ở, Nhan Dung cũng không, chỉ có thái tử cùng hoàng đế, hai
người đại nam nhân dùng ánh mắt hỏa hảo lạt lạt, không kiêng kị đánh giá nàng, tuy nói bọn họ là hai nam nhân quyền thế tối cao ở Đại Yến, thế
nhưng, một người là phụ thân của trượng phu, người kia là ca ca của
trượng phu, tính ra cũng có thể là người nhà, nhưng, nàng căn bản là
không biết thế nào đối mặt với bọn họ.
Nếu là nữ nhân khác, hoàng đế đã sớm tức giận, cầm trong tay chén trà ném đi, nữ nhân, luôn luôn ôn nhu, nhu thuận mới làm người thích, lão lại là một hoàng đế, không thích bị
nữ nhân cự tuyệt, nữ nhân bên người hắn phải nín hơi, phải luôn luôn
nghe rõ hắn mệnh lệnh.
Thế nhưng ngày hôm nay, hắn
ngoại lệ, không chỉ không có tức giận, còn dùng ngữ điệu dị thường ôn
nhu nói, "Ngươi gọi là Đào Tiểu Vi, tiểu công chúa của Tề quốc, nào,
ngẩng đầu lên, để trẫm nhìn ngươi."
Bị Nhốt Vong Quốc Công ChúaTác giả: Độ HànTruyện Ngôn TìnhMột ngày dài dằng dặc của trời đông giá rét , trong không khí không có dấu hiệu mùa xuân sắp đến. Mùi máu tươi truyền đến từ thật xa, ầm ầm trống trận không dứt bên tai, một trận cuối cùng, trước mặt đã là kinh đô của Tề quốc, chỉ cần chạng vạng tiến công vào trong thành, trận chiến tranh này, có thể hoàn toàn thắng lợi Thất điện hạ Nhan Hi bỗng nhiên có chút phiền chán, hắn chậm rãi thu lại ánh mắt lãnh liệt, mỉm cười tà ác, giơ cao cánh tay rồi đột nhiên phất xuống. Đây là mệnh lệnh tiến công. Mấy vạn quân ngoài tường thành oanh oanh dũng mãnh tràn vào, quân Tề quốc cố thủ thành chỉ tố phí công phản kháng, cũng không thể cứu giản, tất cả đều ngã xuống vũng máu. Tham tướng cưỡi ngựa phóng nhanh trở về, chưa tới trước mặt Nhan Hi đã nhảy xuống, một đường chạy đến bên cạnh Nhan Hi, nhịn không được vui sướng quỳ xuống bẩm, "Điện hạ, chúng ta đã công phá thành công, bọn loạn tặc đều bị g**t ch*t, cung thỉnh điện hạ vào thành." Nhan Hi khẽ gật đầu. Kết thúc? Thật đúng là sảng khoái. Tề… Đào Tiểu Vi quỳ gối trên mặt đất, đầu cúi xuống không dám ngẩng lên.Trên đỉnh đầu nàng là hoàng đế Yến quốc, một người rất giống phụ hoàng nàng, béo lão đầu.Bên cạnh ngồi là người cùng Nhan Hi tướng mạo tương tự, thái tử điện hạ, từ sau khi nàng vào cửa, hai đôi mắt phụ tử liền dính lấy trên người nàng.Trong cung có người đến gọi, thái giám nói Nhan Hi đang yết kiến phụ hoàng, ở thiên điện chờ nàng, Thiên Đồng cùng Thiên Sương vội vã chuẩn bị cho nàng một hồi, váy hồng sắc, bên ngoài áo khoát tuyết trắng được may từ da hồ cừu, tóc cũng khôi phục kiểu cách một cô nương gia, dù sao cũng là đến yết kiến hoàng thượng, nàng cùng Nhan Hi ở kinh thành còn chưa cử hành đại hôn chi nghi, cho nên trang phục tiến cung và cách trang điểm vẫn phải là dáng dấp một cô nương."Ngẩng đầu lên." Hoàng đế mệnh lệnh, hắn có chút khẩn cấp muốn nhìn đến Đào Tiểu Vi, dung nhan vẫn cúi xuống kia, nàng vào cửa thì dáng người đã thực sự làm lão hoàng đế nuốt xuống nước bọt, hai chân giấu ở long án khẩn trương run run.Thái tử bất động thanh sắc, lén quan sát biểu tình của phụ hoàng, thấy hắn quả nhiên lộ ra ánh mắt tham lam thèm nhỏ dãi, tay đặt trên đùi nhịn không được nắm chặt, thế nhưng, trên mặt hắn như cũ mang theo nhàn nhạt tươi cười, dường như mu bàn tay dữ tợn lộ gân xanh, căn bản không phải bàn tay hắn.Đào Tiểu Vi như cũ không dám ngẩng đầu, trực giác thấy xung quanh bầu không khí quá mức quỷ dị, Nhan Hi không ở, Nhan Dung cũng không, chỉ có thái tử cùng hoàng đế, hai người đại nam nhân dùng ánh mắt hỏa hảo lạt lạt, không kiêng kị đánh giá nàng, tuy nói bọn họ là hai nam nhân quyền thế tối cao ở Đại Yến, thế nhưng, một người là phụ thân của trượng phu, người kia là ca ca của trượng phu, tính ra cũng có thể là người nhà, nhưng, nàng căn bản là không biết thế nào đối mặt với bọn họ.Nếu là nữ nhân khác, hoàng đế đã sớm tức giận, cầm trong tay chén trà ném đi, nữ nhân, luôn luôn ôn nhu, nhu thuận mới làm người thích, lão lại là một hoàng đế, không thích bị nữ nhân cự tuyệt, nữ nhân bên người hắn phải nín hơi, phải luôn luôn nghe rõ hắn mệnh lệnh.Thế nhưng ngày hôm nay, hắn ngoại lệ, không chỉ không có tức giận, còn dùng ngữ điệu dị thường ôn nhu nói, "Ngươi gọi là Đào Tiểu Vi, tiểu công chúa của Tề quốc, nào, ngẩng đầu lên, để trẫm nhìn ngươi."