Tác giả:

Một ngày dài dằng dặc của trời đông giá rét , trong không khí không có dấu hiệu mùa xuân sắp đến. Mùi máu tươi truyền đến từ thật xa, ầm ầm trống trận không dứt bên tai, một trận cuối cùng, trước mặt đã là kinh đô của Tề quốc, chỉ cần chạng vạng tiến công vào trong thành, trận chiến tranh này, có thể hoàn toàn thắng lợi Thất điện hạ Nhan Hi bỗng nhiên có chút phiền chán, hắn chậm rãi thu lại ánh mắt lãnh liệt, mỉm cười tà ác, giơ cao cánh tay rồi đột nhiên phất xuống. Đây là mệnh lệnh tiến công. Mấy vạn quân ngoài tường thành oanh oanh dũng mãnh tràn vào, quân Tề quốc cố thủ thành chỉ tố phí công phản kháng, cũng không thể cứu giản, tất cả đều ngã xuống vũng máu. Tham tướng cưỡi ngựa phóng nhanh trở về, chưa tới trước mặt Nhan Hi đã nhảy xuống, một đường chạy đến bên cạnh Nhan Hi, nhịn không được vui sướng quỳ xuống bẩm, "Điện hạ, chúng ta đã công phá thành công, bọn loạn tặc đều bị g**t ch*t, cung thỉnh điện hạ vào thành." Nhan Hi khẽ gật đầu. Kết thúc? Thật đúng là sảng khoái. Tề…

Chương 278: Thánh chỉ thưởng con dâu 8

Bị Nhốt Vong Quốc Công ChúaTác giả: Độ HànTruyện Ngôn TìnhMột ngày dài dằng dặc của trời đông giá rét , trong không khí không có dấu hiệu mùa xuân sắp đến. Mùi máu tươi truyền đến từ thật xa, ầm ầm trống trận không dứt bên tai, một trận cuối cùng, trước mặt đã là kinh đô của Tề quốc, chỉ cần chạng vạng tiến công vào trong thành, trận chiến tranh này, có thể hoàn toàn thắng lợi Thất điện hạ Nhan Hi bỗng nhiên có chút phiền chán, hắn chậm rãi thu lại ánh mắt lãnh liệt, mỉm cười tà ác, giơ cao cánh tay rồi đột nhiên phất xuống. Đây là mệnh lệnh tiến công. Mấy vạn quân ngoài tường thành oanh oanh dũng mãnh tràn vào, quân Tề quốc cố thủ thành chỉ tố phí công phản kháng, cũng không thể cứu giản, tất cả đều ngã xuống vũng máu. Tham tướng cưỡi ngựa phóng nhanh trở về, chưa tới trước mặt Nhan Hi đã nhảy xuống, một đường chạy đến bên cạnh Nhan Hi, nhịn không được vui sướng quỳ xuống bẩm, "Điện hạ, chúng ta đã công phá thành công, bọn loạn tặc đều bị g**t ch*t, cung thỉnh điện hạ vào thành." Nhan Hi khẽ gật đầu. Kết thúc? Thật đúng là sảng khoái. Tề… Hoàng đế nắm tay lại để lên ngự án, hô hấp trầm trọng, dường như cực lực áp chế cái gì, hồi lâu mới chậm rãi mở mắt, mệt mỏi rã rời nói, "Đều lui ra đi, trẫm mệt mỏi."Ba nhi tử đứng dậy thỉnh an, Nhan Hi lấy vai rộng che ở phía trước Đào Tiểu Vi, cắt đứt đường nhìn của hoàng đế cùng thái tử.Hoàng đế thở dài, phất tay, tiểu thái giám thiếu răng vội vã vui vẻ đi phía trước dẫn đường, mở rộng cửa, hầu hạ ba vị điện hạ rời thiên điện.Nhan Hi, Nhan Dung cùng Đào Tiểu Vi sóng vai mà đi, thái tử theo không kịp tốc độ bọn họ, một đường chạy thở hổn hển đuổi theo, "Nhị đệ, thất đệ, các ngươi đã quay về kinh a, nhất là nhị đệ, hai người chúng ta cũng đã thật nhiều năm không gặp, không bằng để ta làm chủ khoản đãi, hãy đến phủ thái tử nâng cốc chúc mừng không say không về, như thế nào?"Ngữ khí rất chân thành, thái độ vô cùng khiêm nhường, làm thái tử mà có thể đem tư thái hạ thấp như thế, phi thường không dễ dàng.Đáng tiếc, Nhan Hi trong bụng tất cả đều là cơn tức, muốn dựng lên phát tiết, hiện tại thực không muốn nhìn thấy người này. Vì vậy ôm lấy Đào Tiểu Vi bay vọt đi, cách đó không xa là cửa cung, Cửu Đĩnh dẫn theo ngựa của Nhan Hi đang chờ ở sau cửa.Nhan Dung đứng lại, tự tiếu phi tiếu nhìn thái tử, "Điện hạ, thần đệ không giống thất đệ, không chỗ nào cố kỵ phi thân rời đi, đệ lưu lại vì hỏi ngài một việc, không biết thái tử điện hạ có thể giúp một việc không?"Thái tử cười thân ái, "Nhị đệ không cần giữ lễ tiết, ngươi và ta là huynh đệ, có cái gì nói cứ nói thẳng.""Ta đây sẽ nói thẳng." Nhan Dung dáng tươi cười càng xán lạn, "Ngài là hoàng tử cao tuổi nhất trong chúng hoàng tử, địa vị tối tôn quý, thái tử điện hạ, lần này đại hôn của Lão Thất, lý nên do ngài vì tình huynh đệ, mà đảm nhiệm công tác chuẩn bị thức ăn của yến tiệc, đúng không?""Đó là tự nhiên." Thái tử có vài phần xấu hổ, nhưng lại không tốt để phủ nhận."Đã như vậy, đợi đến ngày Lão Thất đại hôn, thật đúng là phải để đệ muội, tự mình dâng cho hảo ca ca như huynh một ly trà." Nhan Dung ánh mắt sắc bén, mặc dù cười, nhưng lại uy nghiêm hùng hổ.Thái tử liên tục gật đầu, trong miệng nói, "Đó là tự nhiên, tự nhiên."Nhan Dung khoát tay lên vai thái tử, "Điện hạ nói như vậy ta đã có thể thay thất đệ yên tâm, nói cho ngài một bí mật nhỏ, Nhan Hi hắn nha, tuy rằng thoạt nhìn như khối băng ngàn năm, nhưng kỳ thực nóng như lửa, thâm tình đối với đệ muội thực sự làm ta, nhị ca này cũng cảm động a, điện hạ, liền người bên ngoài đều có thể nhìn ra, ai liếc mắt cùng đệ muội, thất đệ sẽ ghen nga."

Hoàng đế nắm tay lại để lên ngự
án, hô hấp trầm trọng, dường như cực lực áp chế cái gì, hồi lâu mới chậm rãi mở mắt, mệt mỏi rã rời nói, "Đều lui ra đi, trẫm mệt mỏi."

Ba nhi tử đứng dậy thỉnh an, Nhan Hi lấy vai rộng che ở phía trước Đào Tiểu Vi, cắt đứt đường nhìn của hoàng đế cùng thái tử.

Hoàng đế thở dài, phất tay, tiểu thái giám thiếu răng vội vã vui vẻ đi phía trước dẫn đường, mở rộng
cửa, hầu hạ ba vị điện hạ rời thiên điện.

Nhan Hi, Nhan Dung cùng Đào Tiểu Vi sóng vai mà đi, thái tử theo không kịp tốc độ bọn họ, một đường chạy thở hổn hển đuổi theo, "Nhị đệ, thất đệ, các ngươi đã quay về kinh a,
nhất là nhị đệ, hai người chúng ta cũng đã thật nhiều năm không gặp,
không bằng để ta làm chủ khoản đãi, hãy đến phủ thái tử nâng cốc chúc
mừng không say không về, như thế nào?"

Ngữ khí rất chân thành, thái độ
vô cùng khiêm nhường, làm thái tử mà có thể đem tư thái hạ thấp như thế, phi thường không dễ dàng.

Đáng tiếc, Nhan Hi trong bụng
tất cả đều là cơn tức, muốn dựng lên phát tiết, hiện tại thực không muốn nhìn thấy người này. Vì vậy ôm lấy Đào Tiểu Vi bay vọt đi, cách đó
không xa là cửa cung, Cửu Đĩnh dẫn theo ngựa của Nhan Hi đang chờ ở sau
cửa.

Nhan Dung đứng lại, tự tiếu phi
tiếu nhìn thái tử, "Điện hạ, thần đệ không giống thất đệ, không chỗ nào
cố kỵ phi thân rời đi, đệ lưu lại vì hỏi ngài một việc, không biết thái
tử điện hạ có thể giúp một việc không?"

Thái tử cười thân ái, "Nhị đệ không cần giữ lễ tiết, ngươi và ta là huynh đệ, có cái gì nói cứ nói thẳng."

"Ta đây sẽ nói thẳng." Nhan Dung dáng tươi cười càng xán lạn, "Ngài là hoàng tử cao tuổi nhất trong
chúng hoàng tử, địa vị tối tôn quý, thái tử điện hạ, lần này đại hôn của Lão Thất, lý nên do ngài vì tình huynh đệ, mà đảm nhiệm công tác chuẩn
bị thức ăn của yến tiệc, đúng không?"

"Đó là tự nhiên." Thái tử có vài phần xấu hổ, nhưng lại không tốt để phủ nhận.

"Đã như vậy, đợi đến ngày Lão
Thất đại hôn, thật đúng là phải để đệ muội, tự mình dâng cho hảo ca ca
như huynh một ly trà." Nhan Dung ánh mắt sắc bén, mặc dù cười, nhưng lại uy nghiêm hùng hổ.

Thái tử liên tục gật đầu, trong miệng nói, "Đó là tự nhiên, tự nhiên."

Nhan Dung khoát tay lên vai thái tử, "Điện hạ nói như vậy ta đã có thể thay thất đệ yên tâm, nói cho
ngài một bí mật nhỏ, Nhan Hi hắn nha, tuy rằng thoạt nhìn như khối băng ngàn năm, nhưng kỳ thực nóng như lửa, thâm tình đối với đệ muội thực sự làm ta, nhị ca này cũng cảm động a,
điện hạ, liền người bên ngoài đều có thể nhìn ra, ai liếc mắt cùng đệ
muội, thất đệ sẽ ghen nga."

Bị Nhốt Vong Quốc Công ChúaTác giả: Độ HànTruyện Ngôn TìnhMột ngày dài dằng dặc của trời đông giá rét , trong không khí không có dấu hiệu mùa xuân sắp đến. Mùi máu tươi truyền đến từ thật xa, ầm ầm trống trận không dứt bên tai, một trận cuối cùng, trước mặt đã là kinh đô của Tề quốc, chỉ cần chạng vạng tiến công vào trong thành, trận chiến tranh này, có thể hoàn toàn thắng lợi Thất điện hạ Nhan Hi bỗng nhiên có chút phiền chán, hắn chậm rãi thu lại ánh mắt lãnh liệt, mỉm cười tà ác, giơ cao cánh tay rồi đột nhiên phất xuống. Đây là mệnh lệnh tiến công. Mấy vạn quân ngoài tường thành oanh oanh dũng mãnh tràn vào, quân Tề quốc cố thủ thành chỉ tố phí công phản kháng, cũng không thể cứu giản, tất cả đều ngã xuống vũng máu. Tham tướng cưỡi ngựa phóng nhanh trở về, chưa tới trước mặt Nhan Hi đã nhảy xuống, một đường chạy đến bên cạnh Nhan Hi, nhịn không được vui sướng quỳ xuống bẩm, "Điện hạ, chúng ta đã công phá thành công, bọn loạn tặc đều bị g**t ch*t, cung thỉnh điện hạ vào thành." Nhan Hi khẽ gật đầu. Kết thúc? Thật đúng là sảng khoái. Tề… Hoàng đế nắm tay lại để lên ngự án, hô hấp trầm trọng, dường như cực lực áp chế cái gì, hồi lâu mới chậm rãi mở mắt, mệt mỏi rã rời nói, "Đều lui ra đi, trẫm mệt mỏi."Ba nhi tử đứng dậy thỉnh an, Nhan Hi lấy vai rộng che ở phía trước Đào Tiểu Vi, cắt đứt đường nhìn của hoàng đế cùng thái tử.Hoàng đế thở dài, phất tay, tiểu thái giám thiếu răng vội vã vui vẻ đi phía trước dẫn đường, mở rộng cửa, hầu hạ ba vị điện hạ rời thiên điện.Nhan Hi, Nhan Dung cùng Đào Tiểu Vi sóng vai mà đi, thái tử theo không kịp tốc độ bọn họ, một đường chạy thở hổn hển đuổi theo, "Nhị đệ, thất đệ, các ngươi đã quay về kinh a, nhất là nhị đệ, hai người chúng ta cũng đã thật nhiều năm không gặp, không bằng để ta làm chủ khoản đãi, hãy đến phủ thái tử nâng cốc chúc mừng không say không về, như thế nào?"Ngữ khí rất chân thành, thái độ vô cùng khiêm nhường, làm thái tử mà có thể đem tư thái hạ thấp như thế, phi thường không dễ dàng.Đáng tiếc, Nhan Hi trong bụng tất cả đều là cơn tức, muốn dựng lên phát tiết, hiện tại thực không muốn nhìn thấy người này. Vì vậy ôm lấy Đào Tiểu Vi bay vọt đi, cách đó không xa là cửa cung, Cửu Đĩnh dẫn theo ngựa của Nhan Hi đang chờ ở sau cửa.Nhan Dung đứng lại, tự tiếu phi tiếu nhìn thái tử, "Điện hạ, thần đệ không giống thất đệ, không chỗ nào cố kỵ phi thân rời đi, đệ lưu lại vì hỏi ngài một việc, không biết thái tử điện hạ có thể giúp một việc không?"Thái tử cười thân ái, "Nhị đệ không cần giữ lễ tiết, ngươi và ta là huynh đệ, có cái gì nói cứ nói thẳng.""Ta đây sẽ nói thẳng." Nhan Dung dáng tươi cười càng xán lạn, "Ngài là hoàng tử cao tuổi nhất trong chúng hoàng tử, địa vị tối tôn quý, thái tử điện hạ, lần này đại hôn của Lão Thất, lý nên do ngài vì tình huynh đệ, mà đảm nhiệm công tác chuẩn bị thức ăn của yến tiệc, đúng không?""Đó là tự nhiên." Thái tử có vài phần xấu hổ, nhưng lại không tốt để phủ nhận."Đã như vậy, đợi đến ngày Lão Thất đại hôn, thật đúng là phải để đệ muội, tự mình dâng cho hảo ca ca như huynh một ly trà." Nhan Dung ánh mắt sắc bén, mặc dù cười, nhưng lại uy nghiêm hùng hổ.Thái tử liên tục gật đầu, trong miệng nói, "Đó là tự nhiên, tự nhiên."Nhan Dung khoát tay lên vai thái tử, "Điện hạ nói như vậy ta đã có thể thay thất đệ yên tâm, nói cho ngài một bí mật nhỏ, Nhan Hi hắn nha, tuy rằng thoạt nhìn như khối băng ngàn năm, nhưng kỳ thực nóng như lửa, thâm tình đối với đệ muội thực sự làm ta, nhị ca này cũng cảm động a, điện hạ, liền người bên ngoài đều có thể nhìn ra, ai liếc mắt cùng đệ muội, thất đệ sẽ ghen nga."

Chương 278: Thánh chỉ thưởng con dâu 8