Tác giả:

Một ngày dài dằng dặc của trời đông giá rét , trong không khí không có dấu hiệu mùa xuân sắp đến. Mùi máu tươi truyền đến từ thật xa, ầm ầm trống trận không dứt bên tai, một trận cuối cùng, trước mặt đã là kinh đô của Tề quốc, chỉ cần chạng vạng tiến công vào trong thành, trận chiến tranh này, có thể hoàn toàn thắng lợi Thất điện hạ Nhan Hi bỗng nhiên có chút phiền chán, hắn chậm rãi thu lại ánh mắt lãnh liệt, mỉm cười tà ác, giơ cao cánh tay rồi đột nhiên phất xuống. Đây là mệnh lệnh tiến công. Mấy vạn quân ngoài tường thành oanh oanh dũng mãnh tràn vào, quân Tề quốc cố thủ thành chỉ tố phí công phản kháng, cũng không thể cứu giản, tất cả đều ngã xuống vũng máu. Tham tướng cưỡi ngựa phóng nhanh trở về, chưa tới trước mặt Nhan Hi đã nhảy xuống, một đường chạy đến bên cạnh Nhan Hi, nhịn không được vui sướng quỳ xuống bẩm, "Điện hạ, chúng ta đã công phá thành công, bọn loạn tặc đều bị g**t ch*t, cung thỉnh điện hạ vào thành." Nhan Hi khẽ gật đầu. Kết thúc? Thật đúng là sảng khoái. Tề…

Chương 312: Cừu hận tận xương, chết mới giải 5

Bị Nhốt Vong Quốc Công ChúaTác giả: Độ HànTruyện Ngôn TìnhMột ngày dài dằng dặc của trời đông giá rét , trong không khí không có dấu hiệu mùa xuân sắp đến. Mùi máu tươi truyền đến từ thật xa, ầm ầm trống trận không dứt bên tai, một trận cuối cùng, trước mặt đã là kinh đô của Tề quốc, chỉ cần chạng vạng tiến công vào trong thành, trận chiến tranh này, có thể hoàn toàn thắng lợi Thất điện hạ Nhan Hi bỗng nhiên có chút phiền chán, hắn chậm rãi thu lại ánh mắt lãnh liệt, mỉm cười tà ác, giơ cao cánh tay rồi đột nhiên phất xuống. Đây là mệnh lệnh tiến công. Mấy vạn quân ngoài tường thành oanh oanh dũng mãnh tràn vào, quân Tề quốc cố thủ thành chỉ tố phí công phản kháng, cũng không thể cứu giản, tất cả đều ngã xuống vũng máu. Tham tướng cưỡi ngựa phóng nhanh trở về, chưa tới trước mặt Nhan Hi đã nhảy xuống, một đường chạy đến bên cạnh Nhan Hi, nhịn không được vui sướng quỳ xuống bẩm, "Điện hạ, chúng ta đã công phá thành công, bọn loạn tặc đều bị g**t ch*t, cung thỉnh điện hạ vào thành." Nhan Hi khẽ gật đầu. Kết thúc? Thật đúng là sảng khoái. Tề… Trúc Diệp Đồng nhìn Nhan Dung, hắn không nói gì, từ ánh mắt nàng cũng đã thấy được ý của hắn, oán hận giậm chân nàng xoay người rời đi.Nhan Dung bỗng nhiên nói, "Điện hạ, hôm nay toàn bộ đều đã làm theo ý của ngươi, ta cũng có thể cho người của ngươi điểm trụ huyệt đạo, thế nhưng, nếu như ngươi dám phái người truy sát Tiểu Đồng, ta sẽ không đáp ứng.""Ta đường đường là thái tử yến quốc, nói ra tự nhiên là chắc chắn, người đâu, điểm trụ huyệt đạo khống chế võ công của nhị điện hạ, trừ phi vị cô nương vừa rồi trở về, bằng không ai cũng không được đi tìm nàng." Thái tử ra vẻ hắn quang minh lỗi lạc, trước mặt mọi người hạ lệnh, nói năng có khí phách.Vì vậy Nhan Dung cũng không chút nào phản kháng.Lúc này, Nhan Dung Nhan Hi đã bị hắn khống chế vững vàng, Trúc Diệp Đồng bị buộc rời đi, nội thị doanh như rắn mất đầu, lần này nhiệm vụ chặn lại đoàn người của Nhan Hi đã hoàn thành mĩ mãn, hắn tự đắc cười cười, trong lòng đối với năng lực to lớn của Nhan Hi đã không còn cho là đúng.Hắn thậm chí đang suy nghĩ, trước đây Nhan Hi đạt được nhiều công lao, là hắn đúng thực có tài hay là hắn vận khí quá tốt, hoặc là thủ hạ dũng mãnh mới làm cho hắn đạt được nhiều công trạng lớn lao.Đi đến tiểu viện lúc trước ngủ lại, thái tử chỉ vào một chiếc đại mã xa nói, "Công chúa ngay bên trong, thất đệ, đệ có thể gặp nàng, hoàn hảo không tổn hao gì, ca ca ta không có lừa dối đệ."Nhan Hi lập tức đi lên, bỏ qua cả hạ nhân quỳ bò làm ghế lên xe, đẩy mành ra quả nhiên nhìn thấy Đào Tiểu Vi sắc mặt tái nhợt tựa ở bên trong.Không chỉ có như vậy, trong mã xa tràn ngập một cổ mùi tanh của máu tươi, đối với quân nhân như Nhan Hi mà nói lại càng mẫn cảm, căn bản là giấu diếm không được, hắn vội vã ngồi xổm xuống tỉ mỉ kiểm tra, chỉ thấy nàng dưới lớp quần áo màu thủy lam hơi mỏng, đã ướt đẫm huyết sắc, còn có một cổ huyết đặc từ trong cơ thể nàng chảy ra, trước mắt Nhan Hi đen thành một đoàn."Người đâu, mau tới." Hắn tức giận rít gào.Đứng ở ngoài chờ, thái tử cùng Nhan Dung vội vã chạy đến."Mau đưa ngự y đi theo kêu lên, nhanh!" Nhan Hi tròng mắt đã đỏ, biểu tình dữ tợn giống la sát mới từ địa ngục đến nhân gian, lộ ra hàn ý cực mạnh.May là thái tử là thái tử một nước, xuất hành tất nhiên sẽ mang theo hai ngự y đề phòng bất cứ tình huống nào, trong giây lát, hai lão đầu lưng đeo hòm thuốc tất tả chạy tới.Nhan Hi ôm Đào Tiểu Vi xuống xe, bước nhanh hướng phòng ngủ chạy đến. Trên đường, vết máu loang lổ nhiễm đỏ cả lối đi.

Trúc Diệp Đồng nhìn Nhan Dung, hắn không nói gì, từ ánh mắt nàng cũng đã thấy được ý của hắn, oán hận giậm chân nàng xoay người rời đi.

Nhan Dung bỗng nhiên nói, "Điện
hạ, hôm nay toàn bộ đều đã làm theo ý của ngươi, ta cũng có thể cho
người của ngươi điểm trụ huyệt đạo, thế nhưng, nếu như ngươi dám phái
người truy sát Tiểu Đồng, ta sẽ không đáp ứng."

"Ta đường đường là thái tử yến
quốc, nói ra tự nhiên là chắc chắn, người đâu, điểm trụ huyệt đạo khống
chế võ công của nhị điện hạ, trừ phi vị cô nương vừa rồi trở về, bằng
không ai cũng không được đi tìm nàng." Thái tử ra vẻ hắn quang minh lỗi
lạc, trước mặt mọi người hạ lệnh, nói năng có khí phách.

Vì vậy Nhan Dung cũng không chút nào phản kháng.

Lúc này, Nhan Dung Nhan Hi đã bị hắn khống chế vững vàng, Trúc Diệp Đồng bị buộc rời đi, nội thị doanh
như rắn mất đầu, lần này nhiệm vụ chặn lại đoàn người của Nhan Hi đã
hoàn thành mĩ mãn, hắn tự đắc cười cười, trong lòng đối với năng lực to
lớn của Nhan Hi đã không còn cho là đúng.

Hắn thậm chí đang suy nghĩ,
trước đây Nhan Hi đạt được nhiều công lao, là hắn đúng thực có tài hay
là hắn vận khí quá tốt, hoặc là thủ hạ dũng mãnh mới làm cho hắn đạt
được nhiều công trạng lớn lao.

Đi đến tiểu viện lúc trước ngủ
lại, thái tử chỉ vào một chiếc đại mã xa nói, "Công chúa ngay bên trong, thất đệ, đệ có thể gặp nàng, hoàn hảo không tổn hao gì, ca ca ta không
có lừa dối đệ."

Nhan Hi lập tức đi lên, bỏ qua
cả hạ nhân quỳ bò làm ghế lên xe, đẩy mành ra quả nhiên nhìn thấy Đào
Tiểu Vi sắc mặt tái nhợt tựa ở bên trong.

Không chỉ có như vậy, trong mã
xa tràn ngập một cổ mùi tanh của máu tươi, đối với quân nhân như Nhan Hi mà nói lại càng mẫn cảm, căn bản là giấu diếm không được, hắn vội vã
ngồi xổm xuống tỉ mỉ kiểm tra, chỉ thấy nàng dưới lớp quần áo màu thủy
lam hơi mỏng, đã ướt đẫm huyết sắc, còn có một cổ huyết đặc từ trong cơ
thể nàng chảy ra, trước mắt Nhan Hi đen thành một đoàn.

"Người đâu, mau tới." Hắn tức giận rít gào.

Đứng ở ngoài chờ, thái tử cùng Nhan Dung vội vã chạy đến.

"Mau đưa ngự y đi theo kêu lên,
nhanh!" Nhan Hi tròng mắt đã đỏ, biểu tình dữ tợn giống la sát mới từ
địa ngục đến nhân gian, lộ ra hàn ý cực mạnh.

May là thái tử là thái tử một
nước, xuất hành tất nhiên sẽ mang theo hai ngự y đề phòng bất cứ tình
huống nào, trong giây lát, hai lão đầu lưng đeo hòm thuốc tất tả chạy
tới.

Nhan Hi ôm Đào Tiểu Vi xuống xe, bước nhanh hướng phòng ngủ chạy đến. Trên đường, vết máu loang lổ nhiễm đỏ cả lối đi.

Bị Nhốt Vong Quốc Công ChúaTác giả: Độ HànTruyện Ngôn TìnhMột ngày dài dằng dặc của trời đông giá rét , trong không khí không có dấu hiệu mùa xuân sắp đến. Mùi máu tươi truyền đến từ thật xa, ầm ầm trống trận không dứt bên tai, một trận cuối cùng, trước mặt đã là kinh đô của Tề quốc, chỉ cần chạng vạng tiến công vào trong thành, trận chiến tranh này, có thể hoàn toàn thắng lợi Thất điện hạ Nhan Hi bỗng nhiên có chút phiền chán, hắn chậm rãi thu lại ánh mắt lãnh liệt, mỉm cười tà ác, giơ cao cánh tay rồi đột nhiên phất xuống. Đây là mệnh lệnh tiến công. Mấy vạn quân ngoài tường thành oanh oanh dũng mãnh tràn vào, quân Tề quốc cố thủ thành chỉ tố phí công phản kháng, cũng không thể cứu giản, tất cả đều ngã xuống vũng máu. Tham tướng cưỡi ngựa phóng nhanh trở về, chưa tới trước mặt Nhan Hi đã nhảy xuống, một đường chạy đến bên cạnh Nhan Hi, nhịn không được vui sướng quỳ xuống bẩm, "Điện hạ, chúng ta đã công phá thành công, bọn loạn tặc đều bị g**t ch*t, cung thỉnh điện hạ vào thành." Nhan Hi khẽ gật đầu. Kết thúc? Thật đúng là sảng khoái. Tề… Trúc Diệp Đồng nhìn Nhan Dung, hắn không nói gì, từ ánh mắt nàng cũng đã thấy được ý của hắn, oán hận giậm chân nàng xoay người rời đi.Nhan Dung bỗng nhiên nói, "Điện hạ, hôm nay toàn bộ đều đã làm theo ý của ngươi, ta cũng có thể cho người của ngươi điểm trụ huyệt đạo, thế nhưng, nếu như ngươi dám phái người truy sát Tiểu Đồng, ta sẽ không đáp ứng.""Ta đường đường là thái tử yến quốc, nói ra tự nhiên là chắc chắn, người đâu, điểm trụ huyệt đạo khống chế võ công của nhị điện hạ, trừ phi vị cô nương vừa rồi trở về, bằng không ai cũng không được đi tìm nàng." Thái tử ra vẻ hắn quang minh lỗi lạc, trước mặt mọi người hạ lệnh, nói năng có khí phách.Vì vậy Nhan Dung cũng không chút nào phản kháng.Lúc này, Nhan Dung Nhan Hi đã bị hắn khống chế vững vàng, Trúc Diệp Đồng bị buộc rời đi, nội thị doanh như rắn mất đầu, lần này nhiệm vụ chặn lại đoàn người của Nhan Hi đã hoàn thành mĩ mãn, hắn tự đắc cười cười, trong lòng đối với năng lực to lớn của Nhan Hi đã không còn cho là đúng.Hắn thậm chí đang suy nghĩ, trước đây Nhan Hi đạt được nhiều công lao, là hắn đúng thực có tài hay là hắn vận khí quá tốt, hoặc là thủ hạ dũng mãnh mới làm cho hắn đạt được nhiều công trạng lớn lao.Đi đến tiểu viện lúc trước ngủ lại, thái tử chỉ vào một chiếc đại mã xa nói, "Công chúa ngay bên trong, thất đệ, đệ có thể gặp nàng, hoàn hảo không tổn hao gì, ca ca ta không có lừa dối đệ."Nhan Hi lập tức đi lên, bỏ qua cả hạ nhân quỳ bò làm ghế lên xe, đẩy mành ra quả nhiên nhìn thấy Đào Tiểu Vi sắc mặt tái nhợt tựa ở bên trong.Không chỉ có như vậy, trong mã xa tràn ngập một cổ mùi tanh của máu tươi, đối với quân nhân như Nhan Hi mà nói lại càng mẫn cảm, căn bản là giấu diếm không được, hắn vội vã ngồi xổm xuống tỉ mỉ kiểm tra, chỉ thấy nàng dưới lớp quần áo màu thủy lam hơi mỏng, đã ướt đẫm huyết sắc, còn có một cổ huyết đặc từ trong cơ thể nàng chảy ra, trước mắt Nhan Hi đen thành một đoàn."Người đâu, mau tới." Hắn tức giận rít gào.Đứng ở ngoài chờ, thái tử cùng Nhan Dung vội vã chạy đến."Mau đưa ngự y đi theo kêu lên, nhanh!" Nhan Hi tròng mắt đã đỏ, biểu tình dữ tợn giống la sát mới từ địa ngục đến nhân gian, lộ ra hàn ý cực mạnh.May là thái tử là thái tử một nước, xuất hành tất nhiên sẽ mang theo hai ngự y đề phòng bất cứ tình huống nào, trong giây lát, hai lão đầu lưng đeo hòm thuốc tất tả chạy tới.Nhan Hi ôm Đào Tiểu Vi xuống xe, bước nhanh hướng phòng ngủ chạy đến. Trên đường, vết máu loang lổ nhiễm đỏ cả lối đi.

Chương 312: Cừu hận tận xương, chết mới giải 5