Tác giả:

Một ngày dài dằng dặc của trời đông giá rét , trong không khí không có dấu hiệu mùa xuân sắp đến. Mùi máu tươi truyền đến từ thật xa, ầm ầm trống trận không dứt bên tai, một trận cuối cùng, trước mặt đã là kinh đô của Tề quốc, chỉ cần chạng vạng tiến công vào trong thành, trận chiến tranh này, có thể hoàn toàn thắng lợi Thất điện hạ Nhan Hi bỗng nhiên có chút phiền chán, hắn chậm rãi thu lại ánh mắt lãnh liệt, mỉm cười tà ác, giơ cao cánh tay rồi đột nhiên phất xuống. Đây là mệnh lệnh tiến công. Mấy vạn quân ngoài tường thành oanh oanh dũng mãnh tràn vào, quân Tề quốc cố thủ thành chỉ tố phí công phản kháng, cũng không thể cứu giản, tất cả đều ngã xuống vũng máu. Tham tướng cưỡi ngựa phóng nhanh trở về, chưa tới trước mặt Nhan Hi đã nhảy xuống, một đường chạy đến bên cạnh Nhan Hi, nhịn không được vui sướng quỳ xuống bẩm, "Điện hạ, chúng ta đã công phá thành công, bọn loạn tặc đều bị g**t ch*t, cung thỉnh điện hạ vào thành." Nhan Hi khẽ gật đầu. Kết thúc? Thật đúng là sảng khoái. Tề…

Chương 329: Ngũ quốc tiếp cận Nhan Hi xuất binh 7

Bị Nhốt Vong Quốc Công ChúaTác giả: Độ HànTruyện Ngôn TìnhMột ngày dài dằng dặc của trời đông giá rét , trong không khí không có dấu hiệu mùa xuân sắp đến. Mùi máu tươi truyền đến từ thật xa, ầm ầm trống trận không dứt bên tai, một trận cuối cùng, trước mặt đã là kinh đô của Tề quốc, chỉ cần chạng vạng tiến công vào trong thành, trận chiến tranh này, có thể hoàn toàn thắng lợi Thất điện hạ Nhan Hi bỗng nhiên có chút phiền chán, hắn chậm rãi thu lại ánh mắt lãnh liệt, mỉm cười tà ác, giơ cao cánh tay rồi đột nhiên phất xuống. Đây là mệnh lệnh tiến công. Mấy vạn quân ngoài tường thành oanh oanh dũng mãnh tràn vào, quân Tề quốc cố thủ thành chỉ tố phí công phản kháng, cũng không thể cứu giản, tất cả đều ngã xuống vũng máu. Tham tướng cưỡi ngựa phóng nhanh trở về, chưa tới trước mặt Nhan Hi đã nhảy xuống, một đường chạy đến bên cạnh Nhan Hi, nhịn không được vui sướng quỳ xuống bẩm, "Điện hạ, chúng ta đã công phá thành công, bọn loạn tặc đều bị g**t ch*t, cung thỉnh điện hạ vào thành." Nhan Hi khẽ gật đầu. Kết thúc? Thật đúng là sảng khoái. Tề… Đào Tiểu Vi đã lên tiếng, vốn tưởng làm khó dễ Nhan Dung thêm một hồi, đáng tiếc lại bị hắn giảo hoạt chạy thoát, Nhan Hi xoay người đem mồi câu cá trở lại hồ nước lầm bầm nói, "Ta còn có lựa chọn sao?"Giải quyết !Đào Tiểu Vi dường như không có gì lùi về sau, tiếp tục cùng Thiên Đồng và Thiên Sương nói chuyện phiếm, nguyên bản muốn Trúc Diệp Đồng cùng nhau tới nói chuyện, đáng tiếc Nhan Dung như con sam dán ở trên người của người ta, thế nào cũng không chịu buông tay.Bầu không khí trong nội viện rất an tĩnh, Nhan Hi ngồi cả buổi trưa, cũng chưa từng câu được con cá nào, cuối cùng đơn giản để cần câu ở lại đó, đi tới mái đình, thảng nhiên nằm lên đùi Đào Tiểu Vi, chỉ chốc lát liền đã ngủ.... . . . . .Người gác cổng có thể ngăn lại hoàng tử cùng công chúa, vương công đại thần quyền cao hiển quý, nhưng có một người hắn thật là ngăn không được, cũng không dám cản.Cho nên người đó không cho hắn vào thông báo, quản gia cũng chỉ hảo hảo ứng phó, theo ở một bên, tưởng tượng một hồi sau, khi chủ tử nhà mình gặp được vị này, có thể hay không lại thưởng hắn mấy trăm đình trượng để "cảm tạ" hắn làm việc bất thành.Nhan Dung lôi kéo Trúc Diệp Đồng đi tới dưới gốc đại thụ tâm tình, Nhan Hi ngủ rất thâm trầm, Đào Tiểu Vi thì cười mĩm, cầm trên tay quyển sách dạy thuật dịch dung lúc trước Cửu Đĩnh đưa cho nàng, chuyên tâm mà nghiên cứu, đoạn thời gian trước đó vừa chạy trốn vừa mang thai, nàng thủy chung không có cơ hội lấy ra xem, hiện tại dường như đã khôi phục lại khoảng thời gian nhàn nhã trước khi rời kinh, ham mê đặc biệt này của nàng tự nhiên lại trỗi dậy, miễn cho thời gian dài không động đến sẽ quên.Một đội người từ cửa nhỏ nội viện đi vào, dẫn đầu là lão nhân đầu bạc râu bạc, trên người mặc trường bào hoàng sắc, phía sau bước theo chính là thái tử điện hạ, Đào Tiểu Vi trong khoảng thời gian ngắn không có phản ứng được, thế nào không ai thông báo thái tử đã dẫn người xông vào?Nhan Hi mở mắt, ánh mắt tương tiếp cùng lão nhân đi phía trước, sắc mặt hắn khó coi trước nay chưa từng có, liền đối với Đào Tiểu Vi nói, "Vi Vi, quay về trong phòng, không có ta cho phép, không cho nàng đi ra."Thái tử nghe vậy, đầy mặt tươi cười liên tục xua tay, "Đệ không nên khẩn trương như vậy, ngày hôm nay phụ hoàng đến là muốn nhìn thất đệ, thân đang nhiễm trọng bệnh, còn có đệ muội mới nhập gia, không hề có ý gì khác, cho nên đệ muội không cần phải lảng tránh." Đầu chuyển hướng sang bên cạnh, nhìn thấy hoàng đế vừa gặp Đào Tiểu Vi lập tức đờ ra, hắn bất đắc dĩ nhắc nhở nói, "Phụ hoàng, người nói có đúng không?"

Đào Tiểu Vi đã lên tiếng, vốn
tưởng làm khó dễ Nhan Dung thêm một hồi, đáng tiếc lại bị hắn giảo hoạt
chạy thoát, Nhan Hi xoay người đem mồi câu cá trở lại hồ nước lầm bầm
nói, "Ta còn có lựa chọn sao?"

Giải quyết !

Đào Tiểu Vi dường như không có gì
lùi về sau, tiếp tục cùng Thiên Đồng và Thiên Sương nói chuyện phiếm,
nguyên bản muốn Trúc Diệp Đồng cùng nhau tới nói chuyện, đáng tiếc Nhan
Dung như con sam dán ở trên người của người ta, thế nào cũng không chịu
buông tay.

Bầu không khí trong nội viện rất
an tĩnh, Nhan Hi ngồi cả buổi trưa, cũng chưa từng câu được con cá nào,
cuối cùng đơn giản để cần câu ở lại đó, đi tới mái đình, thảng nhiên nằm lên đùi Đào Tiểu Vi, chỉ chốc lát liền đã ngủ.

... . . . . .

Người gác cổng có thể ngăn lại
hoàng tử cùng công chúa, vương công đại thần quyền cao hiển quý, nhưng
có một người hắn thật là ngăn không được, cũng không dám cản.

Cho nên người đó không cho hắn vào thông báo, quản gia cũng chỉ hảo hảo ứng phó, theo ở một bên, tưởng
tượng một hồi sau, khi chủ tử nhà mình gặp được vị này, có thể hay không lại thưởng hắn mấy trăm đình trượng để "cảm tạ" hắn làm việc bất thành.

Nhan Dung lôi kéo Trúc Diệp Đồng
đi tới dưới gốc đại thụ tâm tình, Nhan Hi ngủ rất thâm trầm, Đào Tiểu Vi thì cười mĩm, cầm trên tay quyển sách dạy thuật dịch dung lúc trước Cửu Đĩnh đưa cho nàng, chuyên tâm mà nghiên cứu, đoạn thời gian trước đó vừa chạy trốn vừa mang thai, nàng thủy chung không có cơ hội lấy ra xem,
hiện tại dường như đã khôi phục lại khoảng thời gian nhàn nhã trước khi
rời kinh, ham mê đặc biệt này của nàng tự nhiên lại trỗi dậy, miễn cho
thời gian dài không động đến sẽ quên.

Một đội người từ cửa nhỏ nội viện đi vào, dẫn đầu là lão nhân đầu bạc râu bạc, trên người mặc trường bào hoàng sắc, phía sau bước theo chính là
thái tử điện hạ, Đào Tiểu Vi trong khoảng thời gian ngắn không có phản
ứng được, thế nào không ai thông báo thái tử đã dẫn người xông vào?

Nhan Hi mở mắt, ánh mắt tương tiếp cùng lão nhân đi phía trước, sắc mặt hắn khó coi trước nay chưa từng
có, liền đối với Đào Tiểu Vi nói, "Vi Vi, quay về trong phòng, không có
ta cho phép, không cho nàng đi ra."

Thái tử nghe vậy, đầy mặt tươi
cười liên tục xua tay, "Đệ không nên khẩn trương như vậy, ngày hôm nay
phụ hoàng đến là muốn nhìn thất đệ, thân đang nhiễm trọng bệnh, còn có
đệ muội mới nhập gia, không hề có ý gì khác, cho nên đệ muội không cần
phải lảng tránh." Đầu chuyển hướng sang bên cạnh, nhìn thấy hoàng đế vừa gặp Đào Tiểu Vi lập tức đờ ra, hắn bất đắc dĩ nhắc nhở nói, "Phụ hoàng, người nói có đúng không?"

Bị Nhốt Vong Quốc Công ChúaTác giả: Độ HànTruyện Ngôn TìnhMột ngày dài dằng dặc của trời đông giá rét , trong không khí không có dấu hiệu mùa xuân sắp đến. Mùi máu tươi truyền đến từ thật xa, ầm ầm trống trận không dứt bên tai, một trận cuối cùng, trước mặt đã là kinh đô của Tề quốc, chỉ cần chạng vạng tiến công vào trong thành, trận chiến tranh này, có thể hoàn toàn thắng lợi Thất điện hạ Nhan Hi bỗng nhiên có chút phiền chán, hắn chậm rãi thu lại ánh mắt lãnh liệt, mỉm cười tà ác, giơ cao cánh tay rồi đột nhiên phất xuống. Đây là mệnh lệnh tiến công. Mấy vạn quân ngoài tường thành oanh oanh dũng mãnh tràn vào, quân Tề quốc cố thủ thành chỉ tố phí công phản kháng, cũng không thể cứu giản, tất cả đều ngã xuống vũng máu. Tham tướng cưỡi ngựa phóng nhanh trở về, chưa tới trước mặt Nhan Hi đã nhảy xuống, một đường chạy đến bên cạnh Nhan Hi, nhịn không được vui sướng quỳ xuống bẩm, "Điện hạ, chúng ta đã công phá thành công, bọn loạn tặc đều bị g**t ch*t, cung thỉnh điện hạ vào thành." Nhan Hi khẽ gật đầu. Kết thúc? Thật đúng là sảng khoái. Tề… Đào Tiểu Vi đã lên tiếng, vốn tưởng làm khó dễ Nhan Dung thêm một hồi, đáng tiếc lại bị hắn giảo hoạt chạy thoát, Nhan Hi xoay người đem mồi câu cá trở lại hồ nước lầm bầm nói, "Ta còn có lựa chọn sao?"Giải quyết !Đào Tiểu Vi dường như không có gì lùi về sau, tiếp tục cùng Thiên Đồng và Thiên Sương nói chuyện phiếm, nguyên bản muốn Trúc Diệp Đồng cùng nhau tới nói chuyện, đáng tiếc Nhan Dung như con sam dán ở trên người của người ta, thế nào cũng không chịu buông tay.Bầu không khí trong nội viện rất an tĩnh, Nhan Hi ngồi cả buổi trưa, cũng chưa từng câu được con cá nào, cuối cùng đơn giản để cần câu ở lại đó, đi tới mái đình, thảng nhiên nằm lên đùi Đào Tiểu Vi, chỉ chốc lát liền đã ngủ.... . . . . .Người gác cổng có thể ngăn lại hoàng tử cùng công chúa, vương công đại thần quyền cao hiển quý, nhưng có một người hắn thật là ngăn không được, cũng không dám cản.Cho nên người đó không cho hắn vào thông báo, quản gia cũng chỉ hảo hảo ứng phó, theo ở một bên, tưởng tượng một hồi sau, khi chủ tử nhà mình gặp được vị này, có thể hay không lại thưởng hắn mấy trăm đình trượng để "cảm tạ" hắn làm việc bất thành.Nhan Dung lôi kéo Trúc Diệp Đồng đi tới dưới gốc đại thụ tâm tình, Nhan Hi ngủ rất thâm trầm, Đào Tiểu Vi thì cười mĩm, cầm trên tay quyển sách dạy thuật dịch dung lúc trước Cửu Đĩnh đưa cho nàng, chuyên tâm mà nghiên cứu, đoạn thời gian trước đó vừa chạy trốn vừa mang thai, nàng thủy chung không có cơ hội lấy ra xem, hiện tại dường như đã khôi phục lại khoảng thời gian nhàn nhã trước khi rời kinh, ham mê đặc biệt này của nàng tự nhiên lại trỗi dậy, miễn cho thời gian dài không động đến sẽ quên.Một đội người từ cửa nhỏ nội viện đi vào, dẫn đầu là lão nhân đầu bạc râu bạc, trên người mặc trường bào hoàng sắc, phía sau bước theo chính là thái tử điện hạ, Đào Tiểu Vi trong khoảng thời gian ngắn không có phản ứng được, thế nào không ai thông báo thái tử đã dẫn người xông vào?Nhan Hi mở mắt, ánh mắt tương tiếp cùng lão nhân đi phía trước, sắc mặt hắn khó coi trước nay chưa từng có, liền đối với Đào Tiểu Vi nói, "Vi Vi, quay về trong phòng, không có ta cho phép, không cho nàng đi ra."Thái tử nghe vậy, đầy mặt tươi cười liên tục xua tay, "Đệ không nên khẩn trương như vậy, ngày hôm nay phụ hoàng đến là muốn nhìn thất đệ, thân đang nhiễm trọng bệnh, còn có đệ muội mới nhập gia, không hề có ý gì khác, cho nên đệ muội không cần phải lảng tránh." Đầu chuyển hướng sang bên cạnh, nhìn thấy hoàng đế vừa gặp Đào Tiểu Vi lập tức đờ ra, hắn bất đắc dĩ nhắc nhở nói, "Phụ hoàng, người nói có đúng không?"

Chương 329: Ngũ quốc tiếp cận Nhan Hi xuất binh 7