Tác giả:

Một ngày dài dằng dặc của trời đông giá rét , trong không khí không có dấu hiệu mùa xuân sắp đến. Mùi máu tươi truyền đến từ thật xa, ầm ầm trống trận không dứt bên tai, một trận cuối cùng, trước mặt đã là kinh đô của Tề quốc, chỉ cần chạng vạng tiến công vào trong thành, trận chiến tranh này, có thể hoàn toàn thắng lợi Thất điện hạ Nhan Hi bỗng nhiên có chút phiền chán, hắn chậm rãi thu lại ánh mắt lãnh liệt, mỉm cười tà ác, giơ cao cánh tay rồi đột nhiên phất xuống. Đây là mệnh lệnh tiến công. Mấy vạn quân ngoài tường thành oanh oanh dũng mãnh tràn vào, quân Tề quốc cố thủ thành chỉ tố phí công phản kháng, cũng không thể cứu giản, tất cả đều ngã xuống vũng máu. Tham tướng cưỡi ngựa phóng nhanh trở về, chưa tới trước mặt Nhan Hi đã nhảy xuống, một đường chạy đến bên cạnh Nhan Hi, nhịn không được vui sướng quỳ xuống bẩm, "Điện hạ, chúng ta đã công phá thành công, bọn loạn tặc đều bị g**t ch*t, cung thỉnh điện hạ vào thành." Nhan Hi khẽ gật đầu. Kết thúc? Thật đúng là sảng khoái. Tề…

Chương 339: Túy ngọa sa trường quân mạc cười 2

Bị Nhốt Vong Quốc Công ChúaTác giả: Độ HànTruyện Ngôn TìnhMột ngày dài dằng dặc của trời đông giá rét , trong không khí không có dấu hiệu mùa xuân sắp đến. Mùi máu tươi truyền đến từ thật xa, ầm ầm trống trận không dứt bên tai, một trận cuối cùng, trước mặt đã là kinh đô của Tề quốc, chỉ cần chạng vạng tiến công vào trong thành, trận chiến tranh này, có thể hoàn toàn thắng lợi Thất điện hạ Nhan Hi bỗng nhiên có chút phiền chán, hắn chậm rãi thu lại ánh mắt lãnh liệt, mỉm cười tà ác, giơ cao cánh tay rồi đột nhiên phất xuống. Đây là mệnh lệnh tiến công. Mấy vạn quân ngoài tường thành oanh oanh dũng mãnh tràn vào, quân Tề quốc cố thủ thành chỉ tố phí công phản kháng, cũng không thể cứu giản, tất cả đều ngã xuống vũng máu. Tham tướng cưỡi ngựa phóng nhanh trở về, chưa tới trước mặt Nhan Hi đã nhảy xuống, một đường chạy đến bên cạnh Nhan Hi, nhịn không được vui sướng quỳ xuống bẩm, "Điện hạ, chúng ta đã công phá thành công, bọn loạn tặc đều bị g**t ch*t, cung thỉnh điện hạ vào thành." Nhan Hi khẽ gật đầu. Kết thúc? Thật đúng là sảng khoái. Tề… Rất nhanh đã trời tối, Nhan Hi thống lĩnh mười vạn tinh binh đến biên cảnh, cùng hai mươi vạn quân đã đóng ở trước đó hợp lại, chiến sự bất lợi, Nhan Hi trước tiên tướt mũ quan của Du Bản Xương, làm hắn trở thành người bình thường nhất trong quân đội.Đánh mấy trận đều liên tiếp thất bại, Du Bản Xương đã sớm một bụng hỏa, hiện tại hắn bị tước quan, trái lại tâm tình bình thản hơn, làm binh sĩ đương nhiên dễ dàng hơn làm chỉ huy nhiều, Du Bản Xương theo Nhan Hi chinh chiến qua Tề Quốc cùng Ngụy Quốc, hắn biết bản lĩnh của vị hoàng tử này, nên không hề nóng nảy chuyện được hay mất, chỉ cần Nhan Hi ở đây, chức quan này sớm muộn gì cũng trở về.Nhan Dung thì có vẻ mặt thán phục, hắn có thể nhìn ra được nhiều vấn đề hơn, chỉ chốc lát đã nhìn ra Lão Thất nhà hắn đang muốn dùng"Sát kê cấp hầu" (giết gà dọa khỉ), Du Bản Xương là “gà” tự nguyện bị giết, dưới trướng hơn trăm tướng chỉ huy khác là “khỉ” bị kinh sợ, hai người cũng chưa từng thảo luận trước việc này, vừa gặp mặt đã chơi kế "Chu du đánh Hoàng Cái" , lập tức làm quân tâm hơi bị rung lên.Hầu như trong cùng ngày Nhan Hi đến, Ngũ quốc liên minh liền phái ra mật thám đi thăm dò, lần này đến tiếp viện chính là sát thần – thất điện hạ mà bọn họ e ngại nhất, đã nghe qua uy danh của Nhan Hi, nhất là đã từng trên chiến trường xem qua quang cảnh Nhan Hi giết địch như thế nào, mà một số khác thì chỉ nghe đồn đãi, dù cho chưa từng gặp qua, hai chữ Nhan Hi càng ngày càng được nhiều nơi tìm hỏi.“Nghé mới sinh không sợ hổ“ , đại thể là như vậy.Ngũ quốc tuy liên minh, nhưng căn bản là không đề cử ra được một người tổng chỉ huy, các quốc gia đều có quân sư của mình, nhưng để tìm ra được người đứng đầu thì rất khó. Hiện tại Nhan Hi đã tới, việc quan trọng nhất phải làm là tìm ra một cánh chim đầu đàn đi thử hư thực trước, nhưng ai cũng không cam tâm tình nguyện giành đi làm việc đầu tiên này, thắng đâu chưa thấy, mà quân tâm đã chấn động, nếu như thua, không chỉ có ngũ liên minh quốc đánh mất mặt mũi, mà còn có tổn hao rất lớn.Vì vậy trong quân trướng lại một lần nữa biến thành hợp chợ, mỗi ngày đều nói nhao nhao ồn ào, văn võ bá quan đều cố rống cổ để nói, dường như giọng ai lớn là có thể được quyền chỉ huy. Đáng tiếc, khắp nơi thực lực tương đương, ai cũng không thuyết phục được ai, cho nên, Nhan Hi đến biên cảnh đã hai tháng sau, ngũ quốc đã kinh sợ uy danh của sát thần mà miễn đánh một thời gian dài."Chu du đánh Hoàng Cái là câu truyện trong trận chiến Xích Bích "

Rất nhanh đã trời tối, Nhan Hi
thống lĩnh mười vạn tinh binh đến biên cảnh, cùng hai mươi vạn quân đã
đóng ở trước đó hợp lại, chiến sự bất lợi, Nhan Hi trước tiên tướt mũ
quan của Du Bản Xương, làm hắn trở thành người bình thường nhất trong
quân đội.

Đánh mấy trận đều liên tiếp thất bại, Du Bản Xương đã sớm một bụng hỏa, hiện tại hắn bị tước quan, trái
lại tâm tình bình thản hơn, làm binh sĩ đương nhiên dễ dàng hơn làm chỉ
huy nhiều, Du Bản Xương theo Nhan Hi chinh chiến qua Tề Quốc cùng Ngụy
Quốc, hắn biết bản lĩnh của vị hoàng tử này, nên không hề nóng nảy
chuyện được hay mất, chỉ cần Nhan Hi ở đây, chức quan này sớm muộn gì
cũng trở về.

Nhan Dung thì có vẻ mặt thán
phục, hắn có thể nhìn ra được nhiều vấn đề hơn, chỉ chốc lát đã nhìn ra
Lão Thất nhà hắn đang muốn dùng"Sát kê cấp hầu" (giết gà dọa khỉ), Du
Bản Xương là “gà” tự nguyện bị giết, dưới trướng hơn trăm tướng chỉ huy
khác là “khỉ” bị kinh sợ, hai người cũng chưa từng thảo luận trước việc
này, vừa gặp mặt đã chơi kế "Chu du đánh Hoàng Cái" , lập tức làm quân
tâm hơi bị rung lên.

Hầu như trong cùng ngày Nhan Hi
đến, Ngũ quốc liên minh liền phái ra mật thám đi thăm dò, lần này đến
tiếp viện chính là sát thần – thất điện hạ mà bọn họ e ngại nhất, đã
nghe qua uy danh của Nhan Hi, nhất là đã từng trên chiến trường xem qua
quang cảnh Nhan Hi giết địch như thế nào, mà một số khác thì chỉ nghe
đồn đãi, dù cho chưa từng gặp qua, hai chữ Nhan Hi càng ngày càng được
nhiều nơi tìm hỏi.

“Nghé mới sinh không sợ hổ“ , đại thể là như vậy.

Ngũ quốc tuy liên minh, nhưng
căn bản là không đề cử ra được một người tổng chỉ huy, các quốc gia đều
có quân sư của mình, nhưng để tìm ra được người đứng đầu thì rất khó.
Hiện tại Nhan Hi đã tới, việc quan trọng nhất phải làm là tìm ra một
cánh chim đầu đàn đi thử hư thực trước, nhưng ai cũng không cam tâm tình nguyện giành đi làm việc đầu tiên này, thắng đâu chưa thấy, mà quân tâm đã chấn động, nếu như thua, không chỉ có ngũ liên minh quốc đánh mất
mặt mũi, mà còn có tổn hao rất lớn.

Vì vậy trong quân trướng lại một lần nữa biến thành hợp chợ, mỗi ngày đều nói nhao nhao ồn ào, văn võ bá quan đều cố rống cổ để nói, dường như giọng ai lớn là có thể được quyền chỉ huy. Đáng tiếc, khắp nơi thực lực tương đương, ai cũng không thuyết phục được ai, cho nên, Nhan Hi đến biên cảnh đã hai tháng sau, ngũ quốc đã kinh sợ uy danh của sát thần mà miễn đánh một thời gian dài.

"Chu du đánh Hoàng Cái là câu truyện trong trận chiến Xích Bích "

Bị Nhốt Vong Quốc Công ChúaTác giả: Độ HànTruyện Ngôn TìnhMột ngày dài dằng dặc của trời đông giá rét , trong không khí không có dấu hiệu mùa xuân sắp đến. Mùi máu tươi truyền đến từ thật xa, ầm ầm trống trận không dứt bên tai, một trận cuối cùng, trước mặt đã là kinh đô của Tề quốc, chỉ cần chạng vạng tiến công vào trong thành, trận chiến tranh này, có thể hoàn toàn thắng lợi Thất điện hạ Nhan Hi bỗng nhiên có chút phiền chán, hắn chậm rãi thu lại ánh mắt lãnh liệt, mỉm cười tà ác, giơ cao cánh tay rồi đột nhiên phất xuống. Đây là mệnh lệnh tiến công. Mấy vạn quân ngoài tường thành oanh oanh dũng mãnh tràn vào, quân Tề quốc cố thủ thành chỉ tố phí công phản kháng, cũng không thể cứu giản, tất cả đều ngã xuống vũng máu. Tham tướng cưỡi ngựa phóng nhanh trở về, chưa tới trước mặt Nhan Hi đã nhảy xuống, một đường chạy đến bên cạnh Nhan Hi, nhịn không được vui sướng quỳ xuống bẩm, "Điện hạ, chúng ta đã công phá thành công, bọn loạn tặc đều bị g**t ch*t, cung thỉnh điện hạ vào thành." Nhan Hi khẽ gật đầu. Kết thúc? Thật đúng là sảng khoái. Tề… Rất nhanh đã trời tối, Nhan Hi thống lĩnh mười vạn tinh binh đến biên cảnh, cùng hai mươi vạn quân đã đóng ở trước đó hợp lại, chiến sự bất lợi, Nhan Hi trước tiên tướt mũ quan của Du Bản Xương, làm hắn trở thành người bình thường nhất trong quân đội.Đánh mấy trận đều liên tiếp thất bại, Du Bản Xương đã sớm một bụng hỏa, hiện tại hắn bị tước quan, trái lại tâm tình bình thản hơn, làm binh sĩ đương nhiên dễ dàng hơn làm chỉ huy nhiều, Du Bản Xương theo Nhan Hi chinh chiến qua Tề Quốc cùng Ngụy Quốc, hắn biết bản lĩnh của vị hoàng tử này, nên không hề nóng nảy chuyện được hay mất, chỉ cần Nhan Hi ở đây, chức quan này sớm muộn gì cũng trở về.Nhan Dung thì có vẻ mặt thán phục, hắn có thể nhìn ra được nhiều vấn đề hơn, chỉ chốc lát đã nhìn ra Lão Thất nhà hắn đang muốn dùng"Sát kê cấp hầu" (giết gà dọa khỉ), Du Bản Xương là “gà” tự nguyện bị giết, dưới trướng hơn trăm tướng chỉ huy khác là “khỉ” bị kinh sợ, hai người cũng chưa từng thảo luận trước việc này, vừa gặp mặt đã chơi kế "Chu du đánh Hoàng Cái" , lập tức làm quân tâm hơi bị rung lên.Hầu như trong cùng ngày Nhan Hi đến, Ngũ quốc liên minh liền phái ra mật thám đi thăm dò, lần này đến tiếp viện chính là sát thần – thất điện hạ mà bọn họ e ngại nhất, đã nghe qua uy danh của Nhan Hi, nhất là đã từng trên chiến trường xem qua quang cảnh Nhan Hi giết địch như thế nào, mà một số khác thì chỉ nghe đồn đãi, dù cho chưa từng gặp qua, hai chữ Nhan Hi càng ngày càng được nhiều nơi tìm hỏi.“Nghé mới sinh không sợ hổ“ , đại thể là như vậy.Ngũ quốc tuy liên minh, nhưng căn bản là không đề cử ra được một người tổng chỉ huy, các quốc gia đều có quân sư của mình, nhưng để tìm ra được người đứng đầu thì rất khó. Hiện tại Nhan Hi đã tới, việc quan trọng nhất phải làm là tìm ra một cánh chim đầu đàn đi thử hư thực trước, nhưng ai cũng không cam tâm tình nguyện giành đi làm việc đầu tiên này, thắng đâu chưa thấy, mà quân tâm đã chấn động, nếu như thua, không chỉ có ngũ liên minh quốc đánh mất mặt mũi, mà còn có tổn hao rất lớn.Vì vậy trong quân trướng lại một lần nữa biến thành hợp chợ, mỗi ngày đều nói nhao nhao ồn ào, văn võ bá quan đều cố rống cổ để nói, dường như giọng ai lớn là có thể được quyền chỉ huy. Đáng tiếc, khắp nơi thực lực tương đương, ai cũng không thuyết phục được ai, cho nên, Nhan Hi đến biên cảnh đã hai tháng sau, ngũ quốc đã kinh sợ uy danh của sát thần mà miễn đánh một thời gian dài."Chu du đánh Hoàng Cái là câu truyện trong trận chiến Xích Bích "

Chương 339: Túy ngọa sa trường quân mạc cười 2