Tác giả:

Lúc Tra Tiểu Tân mở mắt ra phát hiện mình đang ở trong phòng ngập sắc màu cổ xưa, bàn gỗ lê, bình phong chạm ngọc. Nền nhà trải thảm lông màu đỏ sậm, mặt trên là thêu thủ công, nhiều hoa sen lớn nở rộ: Hoa sen trước mắt giống như đang đua nở rực rỡ tươi đẹp. Bốn phương tám hướng đều buông rủ rèm cửa màu đỏ, gió thổi qua lúc ẩn lúc hiện, nhìn xuyên qua mơ hồ có thể nhìn thấy bóng đêm chập chờn. Bản thân như ở một nơi tráng lệ thanh nhã. Xem ra chủ nhân nơi đây không phú thì quý. Đây là ý nghĩ đầu tiên sau khi tỉnh lại của Tra Tiểu Tân, ngay sau đó nàng chỉ cảm thấy phía sau nổi lên cơn ớn lạnh, tay vội che miệng lại mới không làm cho mình thét chói tai thành tiếng! Ông trời ơi! Ai có thể nói cho nàng biết tại sao nàng lại ở chỗ này không ?! Nhớ mang máng hôm nay nàng vốn muốn đi tham gia hôn lễ bạn thân, sao lại…… Sao lại…… Nghĩ tới đây Tra TiểuTân mới thấy đầu sưng và đau, mơ hồ đang nhớ lại chút ít, nàng đang bước chân vào giáo đường, đèn thủy tinh được treo ở nóc nhà đằng kia đột…

Chương 32: Được rồi, thật ra có thể vẽ vào mặt

Phi Duyệt Quân TâmTác giả: Phù Dung GiaTruyện Cổ Đại, Truyện Hài Hước, Truyện Ngôn Tình, Truyện Ngược, Truyện Xuyên KhôngLúc Tra Tiểu Tân mở mắt ra phát hiện mình đang ở trong phòng ngập sắc màu cổ xưa, bàn gỗ lê, bình phong chạm ngọc. Nền nhà trải thảm lông màu đỏ sậm, mặt trên là thêu thủ công, nhiều hoa sen lớn nở rộ: Hoa sen trước mắt giống như đang đua nở rực rỡ tươi đẹp. Bốn phương tám hướng đều buông rủ rèm cửa màu đỏ, gió thổi qua lúc ẩn lúc hiện, nhìn xuyên qua mơ hồ có thể nhìn thấy bóng đêm chập chờn. Bản thân như ở một nơi tráng lệ thanh nhã. Xem ra chủ nhân nơi đây không phú thì quý. Đây là ý nghĩ đầu tiên sau khi tỉnh lại của Tra Tiểu Tân, ngay sau đó nàng chỉ cảm thấy phía sau nổi lên cơn ớn lạnh, tay vội che miệng lại mới không làm cho mình thét chói tai thành tiếng! Ông trời ơi! Ai có thể nói cho nàng biết tại sao nàng lại ở chỗ này không ?! Nhớ mang máng hôm nay nàng vốn muốn đi tham gia hôn lễ bạn thân, sao lại…… Sao lại…… Nghĩ tới đây Tra TiểuTân mới thấy đầu sưng và đau, mơ hồ đang nhớ lại chút ít, nàng đang bước chân vào giáo đường, đèn thủy tinh được treo ở nóc nhà đằng kia đột… Tô đại thẩm mập mạp kéo gương mặt xuống, một bên nhéo lỗ tai nàng : “ Cái gì ? vẽ mặt ?”“ Ai da ! Được rồi, thật ra có thể vẽ mặt………” Tra Tiểu Tấn đau đến nỗi hai mắt híp lại, thật không có khí khái buông tay che mặt, chao ôi, chỉ mong là nàng nhẹ tay chút “ nắm đấm có thể đưa ta bồng bềnh”, chí ít là sau khi đánh đập nàng còn xinh đẹp chút ít.“ Có biết tại sao hôm nay ta tới tìm ngươi không ?”“……cái này ……Nếu như ta biết ta sẽ không ở chỗ này….” Tra Tiểu Tân nhỏ giọng lầm bầm, khẳng định nếu nàng biết bà ta đến đây xử mình. Nàng đang suy nghĩ miên man đột nhiên Tô đại thẩm quỳ gối trước mặt nàng , thân thể núi thịt run rẩy, cả một trận địa chấn động.Tra Tiểu Tân giật mình há to miệng : “ Cái kia….ngươi..”“ Cầu xin ngươi dạy ta làm thế nào thon thả xuống đây !” Ô ô cũng bởi vì ta mập nên ba mươi tám tuổi vẫn chưa gả ra ngoài ! Ngươi tinh quái như vậy. Điểm quan trọng nhiều như vậy ! Ngươi nhất định biết thế nào có thể gầy đi ! Van cầu ngươi ” Tô đại thẩm ôm nàng gào khóc lớn, dáng điệu rất thương tâm.Té ra là muốn thỉnh giáo nàng cách nào giảm cân nha ! Tra Tiểu Tân bình tĩnh, giả bộ vô ý hỏi : “ Nếu ngươi gầy đi ngươi sẽ có phần thưởng gì cho ta ?”Tô đại thẩm nghe chữ “ Gầy” liền kích động hai mắt sáng lên, liên tục nói : “ Chỉ cần ta gầy đi ta sẽ nhất định đưa năm trăm lượng bạc cho ngươi, bắt đầu từ hôm nay ngươi được ăn tốt uống tốt…:”Tra Tiểu Tấn không kiên nhẫn cắt lời nàng, cười cười nói : “ Không bằng như vậy, chúng ta tính như thế này.”“ Làm sao tính ?”“ Ngươi hiện tại bao nhiêu cân ?”“ Hơn hai trăm cân…”Tra Tiểu Tân vỗ tay nhướng mày hỏi “ Tốt lắm ! Hai trăm cân, mỗi lần ta giúp nguơi gầy mười cân, thì ngươi phải đáp ứng ta một yêu cầu ?” Nghĩ tới sau này nhiều thời gian cần bà ta giúp đỡ, hai trăm lần cơ hội hẳn là đủ.Tô đại thẩm như gà con mổ thóc liền gật đầu : “ Ta chỉ cần gầy xuống thôi.”“ Tốt lắm, hôm nay là số mười, từ số mười đến số ba mươi này trong hai mươi ngày ngươi không thể dính tới nữa ký thịt, nữa giọt dầu mở, bất kỳ đồ ngọt đều bỏ hết, hơn nữa mỗi ngày đều dậy sớm chạy một vòng xung quanh vườn, gánh mấy gánh nước, nhớ kỹ chỉ có thể uống nước, không thể uống rượu hoặc ăn chè …” Tra Tiểu Tân một hơi nói xong, thấy Tô đại thẩm đang trừng mắt bèn bổ sung nói : “ Nhớ kỹ, trong lúc này ta kêu ngươi làm chuyện gì ngươi đều không thể từ chối, ta đảm bảo ba mươi ngày sau ngươi ít nhất có thể gầy ba mươi cân.” Bà ta sở dĩ mập như vậy bởi vì suốt ngày hết ăn lại nằm, nếu như bà ta mỗi ngày có để xem việc làm của mình làm hết tự nhiên có thể gầy ! người xưa quả nhiên là ngốc nha.Tô đại thẩm không có nữa phần dị nghị, còn cảm động đến rơi nước mắt, lúc đi lại đưa ngân phiếu một trăm lạng cho Tra Tiểu Tân. Tra Tiểu Tân mừng rỡ ngưỡng mặt lên trời cười ha hả, những ngày an nhàn sau này đến rồi a a !“ Ngươi đang ở đây cười cái gì ?” Gia Luật Hằng buồn cười hỏi, mới vừa đi qua nơi này thấy nàng cầm tờ ngân phiếu cười to, bộ dáng rất ngốc nha !

Tô đại thẩm mập mạp kéo gương mặt xuống, một bên nhéo lỗ tai nàng : “ Cái gì ? vẽ mặt ?”

“ Ai da ! Được rồi, thật ra có thể vẽ mặt………” Tra Tiểu Tấn đau đến nỗi hai mắt híp lại, thật không có khí khái buông tay che mặt, chao ôi, chỉ mong là nàng nhẹ tay chút “ nắm đấm có thể đưa ta bồng bềnh”, chí ít là sau khi đánh đập nàng còn xinh đẹp chút ít.

“ Có biết tại sao hôm nay ta tới tìm ngươi không ?”

“……cái này ……Nếu như ta biết ta sẽ không ở chỗ này….” Tra Tiểu Tân nhỏ giọng lầm bầm, khẳng định nếu nàng biết bà ta đến đây xử mình. Nàng đang suy nghĩ miên man đột nhiên Tô đại thẩm quỳ gối trước mặt nàng , thân thể núi thịt run rẩy, cả một trận địa chấn động.

Tra Tiểu Tân giật mình há to miệng : “ Cái kia….ngươi..”

“ Cầu xin ngươi dạy ta làm thế nào thon thả xuống đây !” Ô ô cũng bởi vì ta mập nên ba mươi tám tuổi vẫn chưa gả ra ngoài ! Ngươi tinh quái như vậy. Điểm quan trọng nhiều như vậy ! Ngươi nhất định biết thế nào có thể gầy đi ! Van cầu ngươi ” Tô đại thẩm ôm nàng gào khóc lớn, dáng điệu rất thương tâm.

Té ra là muốn thỉnh giáo nàng cách nào giảm cân nha ! Tra Tiểu Tân bình tĩnh, giả bộ vô ý hỏi : “ Nếu ngươi gầy đi ngươi sẽ có phần thưởng gì cho ta ?”

Tô đại thẩm nghe chữ “ Gầy” liền kích động hai mắt sáng lên, liên tục nói : “ Chỉ cần ta gầy đi ta sẽ nhất định đưa năm trăm lượng bạc cho ngươi, bắt đầu từ hôm nay ngươi được ăn tốt uống tốt…:”

Tra Tiểu Tấn không kiên nhẫn cắt lời nàng, cười cười nói : “ Không bằng như vậy, chúng ta tính như thế này.”

“ Làm sao tính ?”

“ Ngươi hiện tại bao nhiêu cân ?”

“ Hơn hai trăm cân…”

Tra Tiểu Tân vỗ tay nhướng mày hỏi “ Tốt lắm ! Hai trăm cân, mỗi lần ta giúp nguơi gầy mười cân, thì ngươi phải đáp ứng ta một yêu cầu ?” Nghĩ tới sau này nhiều thời gian cần bà ta giúp đỡ, hai trăm lần cơ hội hẳn là đủ.

Tô đại thẩm như gà con mổ thóc liền gật đầu : “ Ta chỉ cần gầy xuống thôi.”

“ Tốt lắm, hôm nay là số mười, từ số mười đến số ba mươi này trong hai mươi ngày ngươi không thể dính tới nữa ký thịt, nữa giọt dầu mở, bất kỳ đồ ngọt đều bỏ hết, hơn nữa mỗi ngày đều dậy sớm chạy một vòng xung quanh vườn, gánh mấy gánh nước, nhớ kỹ chỉ có thể uống nước, không thể uống rượu hoặc ăn chè …” Tra Tiểu Tân một hơi nói xong, thấy Tô đại thẩm đang trừng mắt bèn bổ sung nói : “ Nhớ kỹ, trong lúc này ta kêu ngươi làm chuyện gì ngươi đều không thể từ chối, ta đảm bảo ba mươi ngày sau ngươi ít nhất có thể gầy ba mươi cân.” Bà ta sở dĩ mập như vậy bởi vì suốt ngày hết ăn lại nằm, nếu như bà ta mỗi ngày có để xem việc làm của mình làm hết tự nhiên có thể gầy ! người xưa quả nhiên là ngốc nha.

Tô đại thẩm không có nữa phần dị nghị, còn cảm động đến rơi nước mắt, lúc đi lại đưa ngân phiếu một trăm lạng cho Tra Tiểu Tân. Tra Tiểu Tân mừng rỡ ngưỡng mặt lên trời cười ha hả, những ngày an nhàn sau này đến rồi a a !

“ Ngươi đang ở đây cười cái gì ?” Gia Luật Hằng buồn cười hỏi, mới vừa đi qua nơi này thấy nàng cầm tờ ngân phiếu cười to, bộ dáng rất ngốc nha !

Phi Duyệt Quân TâmTác giả: Phù Dung GiaTruyện Cổ Đại, Truyện Hài Hước, Truyện Ngôn Tình, Truyện Ngược, Truyện Xuyên KhôngLúc Tra Tiểu Tân mở mắt ra phát hiện mình đang ở trong phòng ngập sắc màu cổ xưa, bàn gỗ lê, bình phong chạm ngọc. Nền nhà trải thảm lông màu đỏ sậm, mặt trên là thêu thủ công, nhiều hoa sen lớn nở rộ: Hoa sen trước mắt giống như đang đua nở rực rỡ tươi đẹp. Bốn phương tám hướng đều buông rủ rèm cửa màu đỏ, gió thổi qua lúc ẩn lúc hiện, nhìn xuyên qua mơ hồ có thể nhìn thấy bóng đêm chập chờn. Bản thân như ở một nơi tráng lệ thanh nhã. Xem ra chủ nhân nơi đây không phú thì quý. Đây là ý nghĩ đầu tiên sau khi tỉnh lại của Tra Tiểu Tân, ngay sau đó nàng chỉ cảm thấy phía sau nổi lên cơn ớn lạnh, tay vội che miệng lại mới không làm cho mình thét chói tai thành tiếng! Ông trời ơi! Ai có thể nói cho nàng biết tại sao nàng lại ở chỗ này không ?! Nhớ mang máng hôm nay nàng vốn muốn đi tham gia hôn lễ bạn thân, sao lại…… Sao lại…… Nghĩ tới đây Tra TiểuTân mới thấy đầu sưng và đau, mơ hồ đang nhớ lại chút ít, nàng đang bước chân vào giáo đường, đèn thủy tinh được treo ở nóc nhà đằng kia đột… Tô đại thẩm mập mạp kéo gương mặt xuống, một bên nhéo lỗ tai nàng : “ Cái gì ? vẽ mặt ?”“ Ai da ! Được rồi, thật ra có thể vẽ mặt………” Tra Tiểu Tấn đau đến nỗi hai mắt híp lại, thật không có khí khái buông tay che mặt, chao ôi, chỉ mong là nàng nhẹ tay chút “ nắm đấm có thể đưa ta bồng bềnh”, chí ít là sau khi đánh đập nàng còn xinh đẹp chút ít.“ Có biết tại sao hôm nay ta tới tìm ngươi không ?”“……cái này ……Nếu như ta biết ta sẽ không ở chỗ này….” Tra Tiểu Tân nhỏ giọng lầm bầm, khẳng định nếu nàng biết bà ta đến đây xử mình. Nàng đang suy nghĩ miên man đột nhiên Tô đại thẩm quỳ gối trước mặt nàng , thân thể núi thịt run rẩy, cả một trận địa chấn động.Tra Tiểu Tân giật mình há to miệng : “ Cái kia….ngươi..”“ Cầu xin ngươi dạy ta làm thế nào thon thả xuống đây !” Ô ô cũng bởi vì ta mập nên ba mươi tám tuổi vẫn chưa gả ra ngoài ! Ngươi tinh quái như vậy. Điểm quan trọng nhiều như vậy ! Ngươi nhất định biết thế nào có thể gầy đi ! Van cầu ngươi ” Tô đại thẩm ôm nàng gào khóc lớn, dáng điệu rất thương tâm.Té ra là muốn thỉnh giáo nàng cách nào giảm cân nha ! Tra Tiểu Tân bình tĩnh, giả bộ vô ý hỏi : “ Nếu ngươi gầy đi ngươi sẽ có phần thưởng gì cho ta ?”Tô đại thẩm nghe chữ “ Gầy” liền kích động hai mắt sáng lên, liên tục nói : “ Chỉ cần ta gầy đi ta sẽ nhất định đưa năm trăm lượng bạc cho ngươi, bắt đầu từ hôm nay ngươi được ăn tốt uống tốt…:”Tra Tiểu Tấn không kiên nhẫn cắt lời nàng, cười cười nói : “ Không bằng như vậy, chúng ta tính như thế này.”“ Làm sao tính ?”“ Ngươi hiện tại bao nhiêu cân ?”“ Hơn hai trăm cân…”Tra Tiểu Tân vỗ tay nhướng mày hỏi “ Tốt lắm ! Hai trăm cân, mỗi lần ta giúp nguơi gầy mười cân, thì ngươi phải đáp ứng ta một yêu cầu ?” Nghĩ tới sau này nhiều thời gian cần bà ta giúp đỡ, hai trăm lần cơ hội hẳn là đủ.Tô đại thẩm như gà con mổ thóc liền gật đầu : “ Ta chỉ cần gầy xuống thôi.”“ Tốt lắm, hôm nay là số mười, từ số mười đến số ba mươi này trong hai mươi ngày ngươi không thể dính tới nữa ký thịt, nữa giọt dầu mở, bất kỳ đồ ngọt đều bỏ hết, hơn nữa mỗi ngày đều dậy sớm chạy một vòng xung quanh vườn, gánh mấy gánh nước, nhớ kỹ chỉ có thể uống nước, không thể uống rượu hoặc ăn chè …” Tra Tiểu Tân một hơi nói xong, thấy Tô đại thẩm đang trừng mắt bèn bổ sung nói : “ Nhớ kỹ, trong lúc này ta kêu ngươi làm chuyện gì ngươi đều không thể từ chối, ta đảm bảo ba mươi ngày sau ngươi ít nhất có thể gầy ba mươi cân.” Bà ta sở dĩ mập như vậy bởi vì suốt ngày hết ăn lại nằm, nếu như bà ta mỗi ngày có để xem việc làm của mình làm hết tự nhiên có thể gầy ! người xưa quả nhiên là ngốc nha.Tô đại thẩm không có nữa phần dị nghị, còn cảm động đến rơi nước mắt, lúc đi lại đưa ngân phiếu một trăm lạng cho Tra Tiểu Tân. Tra Tiểu Tân mừng rỡ ngưỡng mặt lên trời cười ha hả, những ngày an nhàn sau này đến rồi a a !“ Ngươi đang ở đây cười cái gì ?” Gia Luật Hằng buồn cười hỏi, mới vừa đi qua nơi này thấy nàng cầm tờ ngân phiếu cười to, bộ dáng rất ngốc nha !

Chương 32: Được rồi, thật ra có thể vẽ vào mặt