Tác giả:

Lúc Tra Tiểu Tân mở mắt ra phát hiện mình đang ở trong phòng ngập sắc màu cổ xưa, bàn gỗ lê, bình phong chạm ngọc. Nền nhà trải thảm lông màu đỏ sậm, mặt trên là thêu thủ công, nhiều hoa sen lớn nở rộ: Hoa sen trước mắt giống như đang đua nở rực rỡ tươi đẹp. Bốn phương tám hướng đều buông rủ rèm cửa màu đỏ, gió thổi qua lúc ẩn lúc hiện, nhìn xuyên qua mơ hồ có thể nhìn thấy bóng đêm chập chờn. Bản thân như ở một nơi tráng lệ thanh nhã. Xem ra chủ nhân nơi đây không phú thì quý. Đây là ý nghĩ đầu tiên sau khi tỉnh lại của Tra Tiểu Tân, ngay sau đó nàng chỉ cảm thấy phía sau nổi lên cơn ớn lạnh, tay vội che miệng lại mới không làm cho mình thét chói tai thành tiếng! Ông trời ơi! Ai có thể nói cho nàng biết tại sao nàng lại ở chỗ này không ?! Nhớ mang máng hôm nay nàng vốn muốn đi tham gia hôn lễ bạn thân, sao lại…… Sao lại…… Nghĩ tới đây Tra TiểuTân mới thấy đầu sưng và đau, mơ hồ đang nhớ lại chút ít, nàng đang bước chân vào giáo đường, đèn thủy tinh được treo ở nóc nhà đằng kia đột…

Chương 53: Người nào đó nói với người nào đó “ Ta yêu ngươi’

Phi Duyệt Quân TâmTác giả: Phù Dung GiaTruyện Cổ Đại, Truyện Hài Hước, Truyện Ngôn Tình, Truyện Ngược, Truyện Xuyên KhôngLúc Tra Tiểu Tân mở mắt ra phát hiện mình đang ở trong phòng ngập sắc màu cổ xưa, bàn gỗ lê, bình phong chạm ngọc. Nền nhà trải thảm lông màu đỏ sậm, mặt trên là thêu thủ công, nhiều hoa sen lớn nở rộ: Hoa sen trước mắt giống như đang đua nở rực rỡ tươi đẹp. Bốn phương tám hướng đều buông rủ rèm cửa màu đỏ, gió thổi qua lúc ẩn lúc hiện, nhìn xuyên qua mơ hồ có thể nhìn thấy bóng đêm chập chờn. Bản thân như ở một nơi tráng lệ thanh nhã. Xem ra chủ nhân nơi đây không phú thì quý. Đây là ý nghĩ đầu tiên sau khi tỉnh lại của Tra Tiểu Tân, ngay sau đó nàng chỉ cảm thấy phía sau nổi lên cơn ớn lạnh, tay vội che miệng lại mới không làm cho mình thét chói tai thành tiếng! Ông trời ơi! Ai có thể nói cho nàng biết tại sao nàng lại ở chỗ này không ?! Nhớ mang máng hôm nay nàng vốn muốn đi tham gia hôn lễ bạn thân, sao lại…… Sao lại…… Nghĩ tới đây Tra TiểuTân mới thấy đầu sưng và đau, mơ hồ đang nhớ lại chút ít, nàng đang bước chân vào giáo đường, đèn thủy tinh được treo ở nóc nhà đằng kia đột… Tra Tiểu Tân kinh hồn bạt vía, sững sờ nhìn chỗ bị nàng đánh , không thể tin, nàng, nàng ăn gan báo mới dám đánh hắn, cười so với khóc còn khó coi hơn: “Thực xin lỗi, ta không phải cố ý, ta……”“Ngực trái nàng có vết bớt, sau eo có một bớt hoa mai màu đỏ, bên trong đùi phải còn có dấu răng, đó là lần đầu tiên bổn vương h**n ** với nàng đã cắn xuống……” Hắn vừa nói ngón tay vừa chỉ đến những chỗ ấy, gương mặt tuấn tú hàm chứa ba phần khinh cuồng bảy phần đọan tuyệt khẽ cười, đôi môi đỏ mọng dán lên môi nàng nói ra những lời nguy hiểm: “Nàng nói bổn vương hạ lưu, bổn vương hạ lưu cho nàng xem.” Nói xong dùng sức tách hai chân nàng ra.Tra Tiểu Tân sợ tới mức tim cơ hồ muốn nhảy ra, tình thế cấp bách liền hô to: “Ta yêu ngươi.”Ngón tay kia chạm vào chỗ non mềm của nàng chợt dừng lại, hơi thở hắn trở nên khàn khàn, một lúc sau, khuôn mặt tuấn mỹ mới ngước lên nhìn thẳng nàng giọng nói khàn khàn: “Ngươi vừa rồi nói cái gì?!” giọt nước trên lòng ngực bằng phẳng của hắn chảy xuống, gợi cảm mê người.Hắn cực nóng có thể đốt cháy tầm mắt nàng, hô hấp gấp hơn, nuốt một ngụm nước bọt rồi nhỏ giọng nói: “Ta…..ta yêu ngươi.” Rõ ràng là lừa gạt hắn tại sao máu lại sôi trào thậm chí hô hấp khó khăn cảm thấy choáng váng?!Hắn cứ nhìn nàng chằm chằm như vậy, mắt phượng sâu thẳm phát ra ánh sáng, Tra Tiểu Tân bị hắn nhìn chằm chằm lòng dạ rối bời thiếu chút nữa lên cơn sốc, bỗng nhiên trên người ấm áp, hắn phủ thêm áo ngoài vì nàng, giọng nói khàn khàn có vài phần mệt mỏi đè nén: “Đừng để cảm lạnh.”“A?” Tra Tiểu Tân không nghe rõ.“Mặc y phục vào” Hắn đi ra bể, thân thể tr*n tr**ng đi đến bình phong, nhẹ tay kéo hồng y nhanh nhẹn như bướm bay xuống, phía trên da thịt trắng nõn ướt át.Tra Tiểu Tân ngơ ngác nhìn hắn, trống ngực vẫn không ngừng đập, tay che lại, hô hấp trở nên hỗn loạn, nhìn đến bóng dáng hắn thời khắc đó lại mong ngóng hắn xoay người, kỳ quái tại sao lại như vậy?!Im lặng mặc y phục lại đụng phải hắn ngồi xuống bên giừơng, hai tay xoắn áo, cúi đầu không nói, bầu không khí quái dị xung quanh hai người“Ngươi đi đi.” Lâu Lan bình tĩnh nói vài lời, mắt không nhìn nàng.“Cái gì?!” Tra Tiểu Tân cảm thấy lạ lùng đồng thời lại có cảm giác kỳ lạ.

Tra Tiểu Tân kinh hồn bạt vía, sững sờ nhìn chỗ bị nàng đánh , không thể tin, nàng, nàng ăn gan báo mới dám đánh hắn, cười so với khóc còn khó coi hơn: “Thực xin lỗi, ta không phải cố ý, ta……”

“Ngực trái nàng có vết bớt, sau eo có một bớt hoa mai màu đỏ, bên trong đùi phải còn có dấu răng, đó là lần đầu tiên bổn vương h**n ** với nàng đã cắn xuống……” Hắn vừa nói ngón tay vừa chỉ đến những chỗ ấy, gương mặt tuấn tú hàm chứa ba phần khinh cuồng bảy phần đọan tuyệt khẽ cười, đôi môi đỏ mọng dán lên môi nàng nói ra những lời nguy hiểm: “Nàng nói bổn vương hạ lưu, bổn vương hạ lưu cho nàng xem.” Nói xong dùng sức tách hai chân nàng ra.

Tra Tiểu Tân sợ tới mức tim cơ hồ muốn nhảy ra, tình thế cấp bách liền hô to: “Ta yêu ngươi.”

Ngón tay kia chạm vào chỗ non mềm của nàng chợt dừng lại, hơi thở hắn trở nên khàn khàn, một lúc sau, khuôn mặt tuấn mỹ mới ngước lên nhìn thẳng nàng giọng nói khàn khàn: “Ngươi vừa rồi nói cái gì?!” giọt nước trên lòng ngực bằng phẳng của hắn chảy xuống, gợi cảm mê người.

Hắn cực nóng có thể đốt cháy tầm mắt nàng, hô hấp gấp hơn, nuốt một ngụm nước bọt rồi nhỏ giọng nói: “Ta…..ta yêu ngươi.” Rõ ràng là lừa gạt hắn tại sao máu lại sôi trào thậm chí hô hấp khó khăn cảm thấy choáng váng?!

Hắn cứ nhìn nàng chằm chằm như vậy, mắt phượng sâu thẳm phát ra ánh sáng, Tra Tiểu Tân bị hắn nhìn chằm chằm lòng dạ rối bời thiếu chút nữa lên cơn sốc, bỗng nhiên trên người ấm áp, hắn phủ thêm áo ngoài vì nàng, giọng nói khàn khàn có vài phần mệt mỏi đè nén: “Đừng để cảm lạnh.”

“A?” Tra Tiểu Tân không nghe rõ.

“Mặc y phục vào” Hắn đi ra bể, thân thể tr*n tr**ng đi đến bình phong, nhẹ tay kéo hồng y nhanh nhẹn như bướm bay xuống, phía trên da thịt trắng nõn ướt át.

Tra Tiểu Tân ngơ ngác nhìn hắn, trống ngực vẫn không ngừng đập, tay che lại, hô hấp trở nên hỗn loạn, nhìn đến bóng dáng hắn thời khắc đó lại mong ngóng hắn xoay người, kỳ quái tại sao lại như vậy?!

Im lặng mặc y phục lại đụng phải hắn ngồi xuống bên giừơng, hai tay xoắn áo, cúi đầu không nói, bầu không khí quái dị xung quanh hai người

“Ngươi đi đi.” Lâu Lan bình tĩnh nói vài lời, mắt không nhìn nàng.

“Cái gì?!” Tra Tiểu Tân cảm thấy lạ lùng đồng thời lại có cảm giác kỳ lạ.

Phi Duyệt Quân TâmTác giả: Phù Dung GiaTruyện Cổ Đại, Truyện Hài Hước, Truyện Ngôn Tình, Truyện Ngược, Truyện Xuyên KhôngLúc Tra Tiểu Tân mở mắt ra phát hiện mình đang ở trong phòng ngập sắc màu cổ xưa, bàn gỗ lê, bình phong chạm ngọc. Nền nhà trải thảm lông màu đỏ sậm, mặt trên là thêu thủ công, nhiều hoa sen lớn nở rộ: Hoa sen trước mắt giống như đang đua nở rực rỡ tươi đẹp. Bốn phương tám hướng đều buông rủ rèm cửa màu đỏ, gió thổi qua lúc ẩn lúc hiện, nhìn xuyên qua mơ hồ có thể nhìn thấy bóng đêm chập chờn. Bản thân như ở một nơi tráng lệ thanh nhã. Xem ra chủ nhân nơi đây không phú thì quý. Đây là ý nghĩ đầu tiên sau khi tỉnh lại của Tra Tiểu Tân, ngay sau đó nàng chỉ cảm thấy phía sau nổi lên cơn ớn lạnh, tay vội che miệng lại mới không làm cho mình thét chói tai thành tiếng! Ông trời ơi! Ai có thể nói cho nàng biết tại sao nàng lại ở chỗ này không ?! Nhớ mang máng hôm nay nàng vốn muốn đi tham gia hôn lễ bạn thân, sao lại…… Sao lại…… Nghĩ tới đây Tra TiểuTân mới thấy đầu sưng và đau, mơ hồ đang nhớ lại chút ít, nàng đang bước chân vào giáo đường, đèn thủy tinh được treo ở nóc nhà đằng kia đột… Tra Tiểu Tân kinh hồn bạt vía, sững sờ nhìn chỗ bị nàng đánh , không thể tin, nàng, nàng ăn gan báo mới dám đánh hắn, cười so với khóc còn khó coi hơn: “Thực xin lỗi, ta không phải cố ý, ta……”“Ngực trái nàng có vết bớt, sau eo có một bớt hoa mai màu đỏ, bên trong đùi phải còn có dấu răng, đó là lần đầu tiên bổn vương h**n ** với nàng đã cắn xuống……” Hắn vừa nói ngón tay vừa chỉ đến những chỗ ấy, gương mặt tuấn tú hàm chứa ba phần khinh cuồng bảy phần đọan tuyệt khẽ cười, đôi môi đỏ mọng dán lên môi nàng nói ra những lời nguy hiểm: “Nàng nói bổn vương hạ lưu, bổn vương hạ lưu cho nàng xem.” Nói xong dùng sức tách hai chân nàng ra.Tra Tiểu Tân sợ tới mức tim cơ hồ muốn nhảy ra, tình thế cấp bách liền hô to: “Ta yêu ngươi.”Ngón tay kia chạm vào chỗ non mềm của nàng chợt dừng lại, hơi thở hắn trở nên khàn khàn, một lúc sau, khuôn mặt tuấn mỹ mới ngước lên nhìn thẳng nàng giọng nói khàn khàn: “Ngươi vừa rồi nói cái gì?!” giọt nước trên lòng ngực bằng phẳng của hắn chảy xuống, gợi cảm mê người.Hắn cực nóng có thể đốt cháy tầm mắt nàng, hô hấp gấp hơn, nuốt một ngụm nước bọt rồi nhỏ giọng nói: “Ta…..ta yêu ngươi.” Rõ ràng là lừa gạt hắn tại sao máu lại sôi trào thậm chí hô hấp khó khăn cảm thấy choáng váng?!Hắn cứ nhìn nàng chằm chằm như vậy, mắt phượng sâu thẳm phát ra ánh sáng, Tra Tiểu Tân bị hắn nhìn chằm chằm lòng dạ rối bời thiếu chút nữa lên cơn sốc, bỗng nhiên trên người ấm áp, hắn phủ thêm áo ngoài vì nàng, giọng nói khàn khàn có vài phần mệt mỏi đè nén: “Đừng để cảm lạnh.”“A?” Tra Tiểu Tân không nghe rõ.“Mặc y phục vào” Hắn đi ra bể, thân thể tr*n tr**ng đi đến bình phong, nhẹ tay kéo hồng y nhanh nhẹn như bướm bay xuống, phía trên da thịt trắng nõn ướt át.Tra Tiểu Tân ngơ ngác nhìn hắn, trống ngực vẫn không ngừng đập, tay che lại, hô hấp trở nên hỗn loạn, nhìn đến bóng dáng hắn thời khắc đó lại mong ngóng hắn xoay người, kỳ quái tại sao lại như vậy?!Im lặng mặc y phục lại đụng phải hắn ngồi xuống bên giừơng, hai tay xoắn áo, cúi đầu không nói, bầu không khí quái dị xung quanh hai người“Ngươi đi đi.” Lâu Lan bình tĩnh nói vài lời, mắt không nhìn nàng.“Cái gì?!” Tra Tiểu Tân cảm thấy lạ lùng đồng thời lại có cảm giác kỳ lạ.

Chương 53: Người nào đó nói với người nào đó “ Ta yêu ngươi’