Đêm càng về khuya, lại là lúc yến tiệc ca múa bắt đầu. Đối với Như Ý lâu nhỏ hẹp nay lại là thời điểm náo nhiệt nhất, vài tiếng kêu gào cố tình đánh nát giọng ca vàng oanh trong yến tiệc. “Không cần! A…… Không thể! Tha ta đi!” Nói xong một bóng người hốt hoảng từ trong cửa chạy ra, vừa chạy vừa che chắn lại quần áo đã bị xé rách thất linh bát lạc (nói chung là tán loạn). Tú bà gấp đến độ quắn cả lên, tay không ngừng lấy khăn lau mồ hôi. “Thứ mấy rồi?” Quy Công nhìn chằm chằm cửa phòng kia cũng nhíu mày. “Đã là người thứ tư …. Lễ Bộ Thị Lang này cũng thật là, vội đến rồi vội đi, cứ như muốn ném chuyện trong này cho mình tôi, không biết thân phận, bộ dạng lại xấu, tiểu quan cũng không tình nguyện tiếp, không tiếp thì lại sợ đắc tội khách…” Tú bà đột nhiên vỗ vỗ bàn tay, dường như nhớ ra cái gì đó, vội vàng phân phó Quy Công: “Ta sao lại quên y nhỉ! Ngươi nhanh đi kêu Thang Viên lại đây!” Quy Công nghe xong, liền đi, không bao lâu đưa tới một thanh niên, thanh niên này dáng người trung…

Chương 11: Chuyện nhàn rỗi

Vương Gia Tha MạngTác giả: Ngã Gia Thiếu Gia Thị Tổng CôngTruyện Cổ Đại, Truyện Đam MỹĐêm càng về khuya, lại là lúc yến tiệc ca múa bắt đầu. Đối với Như Ý lâu nhỏ hẹp nay lại là thời điểm náo nhiệt nhất, vài tiếng kêu gào cố tình đánh nát giọng ca vàng oanh trong yến tiệc. “Không cần! A…… Không thể! Tha ta đi!” Nói xong một bóng người hốt hoảng từ trong cửa chạy ra, vừa chạy vừa che chắn lại quần áo đã bị xé rách thất linh bát lạc (nói chung là tán loạn). Tú bà gấp đến độ quắn cả lên, tay không ngừng lấy khăn lau mồ hôi. “Thứ mấy rồi?” Quy Công nhìn chằm chằm cửa phòng kia cũng nhíu mày. “Đã là người thứ tư …. Lễ Bộ Thị Lang này cũng thật là, vội đến rồi vội đi, cứ như muốn ném chuyện trong này cho mình tôi, không biết thân phận, bộ dạng lại xấu, tiểu quan cũng không tình nguyện tiếp, không tiếp thì lại sợ đắc tội khách…” Tú bà đột nhiên vỗ vỗ bàn tay, dường như nhớ ra cái gì đó, vội vàng phân phó Quy Công: “Ta sao lại quên y nhỉ! Ngươi nhanh đi kêu Thang Viên lại đây!” Quy Công nghe xong, liền đi, không bao lâu đưa tới một thanh niên, thanh niên này dáng người trung… 1. Bánh hươngThang Viên nhàn rỗi không có chuyện gì làm, ở trong phòng làm bánh hương.Quản gia thấy vậy, nói với Thang Viên: “Mấy ngày gần đây thời tiết oi bức, buổi tối ngủ không ngon lắm, ngươi giúp ta làm vài cái giúp an thần.” Thang Viên đồng ý, cầm bánh hương an thần làm từ cây hoa hồng, hoa mộc tê, hoa hòe đưa cho quản gia.Quản gia đi rồi, lão Vương trưởng bếp lại tới, cười nói với Thang Viên: “Công tử, tiểu Nhị nhà ta tuổi còn nhỏ, thịt mềm, muỗi côn trùng toàn bộ đều tìm đến hắn, phiền công tử làm vài cái giúp khử côn trùng.”Thang Viên cười cười, lại cầm bánh hương khử muỗi côn trùng làm từ bạc hà, long não, hùng hoàng tặng lão Vương.Thang Viên đối nhân xử thế hòa nhã, con người lại tốt, rất nhiều người đều đến phiền y nhờ làm bánh hương. Thang Viên đều nhất nhất làm cho bọn họ.Tiểu Nhị của lão Vương cũng chạy tới xem, Thang Viên hỏi hắn: “Ngươi cũng muốn làm bánh hương sao?”Tiểu Nhị điểm điểm đầu chậm chạp suy nghĩ.“Muốn mùi vị gì?”Tiểu Nhị nước miếng tí tách nói: “Là mùi ngũ vị hương….”Thang Viên: (+﹏+)~ hôn mê bất tỉnh.2. Keo kiệtThang Viên không có việc gì làm đi dạo hoa viên, thấy một cây thầu dầu rất lớn, trong lòng nghĩ trồng hoa ngắm cũng tốt, sao lại trồng một cây thầu dầu, liền nghĩ muốn trồng Vương gia một loại hoa.Ở đây còn chưa động tay chân, quản gia hùng hổ đi đến: “Không được cắt cây thầu dầu của ta!”“Cây thầu dầu nhìn không đẹp….” Thang Viên tranh cãi nói.“Ngươi thì biết cái gì! Cây thầu dầu ép lấy dầu dùng để thắp đèn!”“Không dùng nến sao?” Thang Viên hỏi.“Vương gia thì thắp nến, chúng ta đều là dùng đèn dầu, mấy phiến lá cây thầu dầu này đủ cho Vương phủ thắp đèn hai tháng.”Thang Viên: “Quản gia…..”(em mới biết được một cách tiết kiệm mới, anh quản gia thà phí công chứ không phí tiền …^.^)3. Đãi khách(cái này mới gọi là dễ nể nè…khakha)Thang Viên đang ôm con thỏ ngồi trên hành lang phơi nắng, quản gia vội vàng mang mang chạy tới.Thang Viên ngáp một cái, lại thấy quản gia vội vàng mang mang chạy đi.Sau một hồi, cứ thấy quản gia tới tới lui lui bảy tám lần như vậy, Thang Viên nhịn không được mở miệng hỏi: “Quản gia, bận bụi cái gì vậy?”“Lục Vương gia muốn tới chơi, ta đang chuẩn bị bữa tối.” Quản gia tức giận đáp.(anh tất tả chuẩn bị thức ăn đón người ui a…*.^!)“Chuẩn bị bữa tối? Sao lại chạy tới chạy lui?” Thang Viên ngạc nhiên nói.“Ta đang suy nghĩ nhà bếp có đồ ăn gì hỏng bỏ không thể ăn…” Quản gia nói.“Quả thực, nên rửa sạch rửa sạch.”“Đúng, sẵn dịp này đều cho hắn ăn, để tránh lần sau hắn còn tới nữa!”Thang Viên: (╯□╰)o(em mà là anh Lục Vương gia nghe vậy chắc em …thất vọng tới mức sụp đổ lun wa…đúng là anh quản gia có gì tốt mà anh Lục VG mê chứ….chỉ được cái tiết kiệm hơn người…T.T)==========Hết chuyện nhàn rỗi 1==========

1. Bánh hương

Thang Viên nhàn rỗi không có chuyện gì làm, ở trong phòng làm bánh hương.

Quản gia thấy vậy, nói với Thang Viên: “Mấy ngày gần đây thời tiết oi bức, buổi tối ngủ không ngon lắm, ngươi giúp ta làm vài cái giúp an thần.” Thang Viên đồng ý, cầm bánh hương an thần làm từ cây hoa hồng, hoa mộc tê, hoa hòe đưa cho quản gia.

Quản gia đi rồi, lão Vương trưởng bếp lại tới, cười nói với Thang Viên: “Công tử, tiểu Nhị nhà ta tuổi còn nhỏ, thịt mềm, muỗi côn trùng toàn bộ đều tìm đến hắn, phiền công tử làm vài cái giúp khử côn trùng.”

Thang Viên cười cười, lại cầm bánh hương khử muỗi côn trùng làm từ bạc hà, long não, hùng hoàng tặng lão Vương.

Thang Viên đối nhân xử thế hòa nhã, con người lại tốt, rất nhiều người đều đến phiền y nhờ làm bánh hương. Thang Viên đều nhất nhất làm cho bọn họ.

Tiểu Nhị của lão Vương cũng chạy tới xem, Thang Viên hỏi hắn: “Ngươi cũng muốn làm bánh hương sao?”

Tiểu Nhị điểm điểm đầu chậm chạp suy nghĩ.

“Muốn mùi vị gì?”

Tiểu Nhị nước miếng tí tách nói: “Là mùi ngũ vị hương….”

Thang Viên: (+﹏+)~ hôn mê bất tỉnh.

2. Keo kiệt

Thang Viên không có việc gì làm đi dạo hoa viên, thấy một cây thầu dầu rất lớn, trong lòng nghĩ trồng hoa ngắm cũng tốt, sao lại trồng một cây thầu dầu, liền nghĩ muốn trồng Vương gia một loại hoa.

Ở đây còn chưa động tay chân, quản gia hùng hổ đi đến: “Không được cắt cây thầu dầu của ta!”

“Cây thầu dầu nhìn không đẹp….” Thang Viên tranh cãi nói.

“Ngươi thì biết cái gì! Cây thầu dầu ép lấy dầu dùng để thắp đèn!”

“Không dùng nến sao?” Thang Viên hỏi.

“Vương gia thì thắp nến, chúng ta đều là dùng đèn dầu, mấy phiến lá cây thầu dầu này đủ cho Vương phủ thắp đèn hai tháng.”

Thang Viên: “Quản gia…..”

(em mới biết được một cách tiết kiệm mới, anh quản gia thà phí công chứ không phí tiền …^.^)

3. Đãi khách

(cái này mới gọi là dễ nể nè…khakha)

Thang Viên đang ôm con thỏ ngồi trên hành lang phơi nắng, quản gia vội vàng mang mang chạy tới.

Thang Viên ngáp một cái, lại thấy quản gia vội vàng mang mang chạy đi.

Sau một hồi, cứ thấy quản gia tới tới lui lui bảy tám lần như vậy, Thang Viên nhịn không được mở miệng hỏi: “Quản gia, bận bụi cái gì vậy?”

“Lục Vương gia muốn tới chơi, ta đang chuẩn bị bữa tối.” Quản gia tức giận đáp.

(anh tất tả chuẩn bị thức ăn đón người ui a…*.^!)

“Chuẩn bị bữa tối? Sao lại chạy tới chạy lui?” Thang Viên ngạc nhiên nói.

“Ta đang suy nghĩ nhà bếp có đồ ăn gì hỏng bỏ không thể ăn…” Quản gia nói.

“Quả thực, nên rửa sạch rửa sạch.”

“Đúng, sẵn dịp này đều cho hắn ăn, để tránh lần sau hắn còn tới nữa!”

Thang Viên: (╯□╰)o

(em mà là anh Lục Vương gia nghe vậy chắc em …thất vọng tới mức sụp đổ lun wa…đúng là anh quản gia có gì tốt mà anh Lục VG mê chứ….chỉ được cái tiết kiệm hơn người…T.T)

==========Hết chuyện nhàn rỗi 1==========

Vương Gia Tha MạngTác giả: Ngã Gia Thiếu Gia Thị Tổng CôngTruyện Cổ Đại, Truyện Đam MỹĐêm càng về khuya, lại là lúc yến tiệc ca múa bắt đầu. Đối với Như Ý lâu nhỏ hẹp nay lại là thời điểm náo nhiệt nhất, vài tiếng kêu gào cố tình đánh nát giọng ca vàng oanh trong yến tiệc. “Không cần! A…… Không thể! Tha ta đi!” Nói xong một bóng người hốt hoảng từ trong cửa chạy ra, vừa chạy vừa che chắn lại quần áo đã bị xé rách thất linh bát lạc (nói chung là tán loạn). Tú bà gấp đến độ quắn cả lên, tay không ngừng lấy khăn lau mồ hôi. “Thứ mấy rồi?” Quy Công nhìn chằm chằm cửa phòng kia cũng nhíu mày. “Đã là người thứ tư …. Lễ Bộ Thị Lang này cũng thật là, vội đến rồi vội đi, cứ như muốn ném chuyện trong này cho mình tôi, không biết thân phận, bộ dạng lại xấu, tiểu quan cũng không tình nguyện tiếp, không tiếp thì lại sợ đắc tội khách…” Tú bà đột nhiên vỗ vỗ bàn tay, dường như nhớ ra cái gì đó, vội vàng phân phó Quy Công: “Ta sao lại quên y nhỉ! Ngươi nhanh đi kêu Thang Viên lại đây!” Quy Công nghe xong, liền đi, không bao lâu đưa tới một thanh niên, thanh niên này dáng người trung… 1. Bánh hươngThang Viên nhàn rỗi không có chuyện gì làm, ở trong phòng làm bánh hương.Quản gia thấy vậy, nói với Thang Viên: “Mấy ngày gần đây thời tiết oi bức, buổi tối ngủ không ngon lắm, ngươi giúp ta làm vài cái giúp an thần.” Thang Viên đồng ý, cầm bánh hương an thần làm từ cây hoa hồng, hoa mộc tê, hoa hòe đưa cho quản gia.Quản gia đi rồi, lão Vương trưởng bếp lại tới, cười nói với Thang Viên: “Công tử, tiểu Nhị nhà ta tuổi còn nhỏ, thịt mềm, muỗi côn trùng toàn bộ đều tìm đến hắn, phiền công tử làm vài cái giúp khử côn trùng.”Thang Viên cười cười, lại cầm bánh hương khử muỗi côn trùng làm từ bạc hà, long não, hùng hoàng tặng lão Vương.Thang Viên đối nhân xử thế hòa nhã, con người lại tốt, rất nhiều người đều đến phiền y nhờ làm bánh hương. Thang Viên đều nhất nhất làm cho bọn họ.Tiểu Nhị của lão Vương cũng chạy tới xem, Thang Viên hỏi hắn: “Ngươi cũng muốn làm bánh hương sao?”Tiểu Nhị điểm điểm đầu chậm chạp suy nghĩ.“Muốn mùi vị gì?”Tiểu Nhị nước miếng tí tách nói: “Là mùi ngũ vị hương….”Thang Viên: (+﹏+)~ hôn mê bất tỉnh.2. Keo kiệtThang Viên không có việc gì làm đi dạo hoa viên, thấy một cây thầu dầu rất lớn, trong lòng nghĩ trồng hoa ngắm cũng tốt, sao lại trồng một cây thầu dầu, liền nghĩ muốn trồng Vương gia một loại hoa.Ở đây còn chưa động tay chân, quản gia hùng hổ đi đến: “Không được cắt cây thầu dầu của ta!”“Cây thầu dầu nhìn không đẹp….” Thang Viên tranh cãi nói.“Ngươi thì biết cái gì! Cây thầu dầu ép lấy dầu dùng để thắp đèn!”“Không dùng nến sao?” Thang Viên hỏi.“Vương gia thì thắp nến, chúng ta đều là dùng đèn dầu, mấy phiến lá cây thầu dầu này đủ cho Vương phủ thắp đèn hai tháng.”Thang Viên: “Quản gia…..”(em mới biết được một cách tiết kiệm mới, anh quản gia thà phí công chứ không phí tiền …^.^)3. Đãi khách(cái này mới gọi là dễ nể nè…khakha)Thang Viên đang ôm con thỏ ngồi trên hành lang phơi nắng, quản gia vội vàng mang mang chạy tới.Thang Viên ngáp một cái, lại thấy quản gia vội vàng mang mang chạy đi.Sau một hồi, cứ thấy quản gia tới tới lui lui bảy tám lần như vậy, Thang Viên nhịn không được mở miệng hỏi: “Quản gia, bận bụi cái gì vậy?”“Lục Vương gia muốn tới chơi, ta đang chuẩn bị bữa tối.” Quản gia tức giận đáp.(anh tất tả chuẩn bị thức ăn đón người ui a…*.^!)“Chuẩn bị bữa tối? Sao lại chạy tới chạy lui?” Thang Viên ngạc nhiên nói.“Ta đang suy nghĩ nhà bếp có đồ ăn gì hỏng bỏ không thể ăn…” Quản gia nói.“Quả thực, nên rửa sạch rửa sạch.”“Đúng, sẵn dịp này đều cho hắn ăn, để tránh lần sau hắn còn tới nữa!”Thang Viên: (╯□╰)o(em mà là anh Lục Vương gia nghe vậy chắc em …thất vọng tới mức sụp đổ lun wa…đúng là anh quản gia có gì tốt mà anh Lục VG mê chứ….chỉ được cái tiết kiệm hơn người…T.T)==========Hết chuyện nhàn rỗi 1==========

Chương 11: Chuyện nhàn rỗi