Tác giả:

Lúc Tra Tiểu Tân mở mắt ra phát hiện mình đang ở trong phòng ngập sắc màu cổ xưa, bàn gỗ lê, bình phong chạm ngọc. Nền nhà trải thảm lông màu đỏ sậm, mặt trên là thêu thủ công, nhiều hoa sen lớn nở rộ: Hoa sen trước mắt giống như đang đua nở rực rỡ tươi đẹp. Bốn phương tám hướng đều buông rủ rèm cửa màu đỏ, gió thổi qua lúc ẩn lúc hiện, nhìn xuyên qua mơ hồ có thể nhìn thấy bóng đêm chập chờn. Bản thân như ở một nơi tráng lệ thanh nhã. Xem ra chủ nhân nơi đây không phú thì quý. Đây là ý nghĩ đầu tiên sau khi tỉnh lại của Tra Tiểu Tân, ngay sau đó nàng chỉ cảm thấy phía sau nổi lên cơn ớn lạnh, tay vội che miệng lại mới không làm cho mình thét chói tai thành tiếng! Ông trời ơi! Ai có thể nói cho nàng biết tại sao nàng lại ở chỗ này không ?! Nhớ mang máng hôm nay nàng vốn muốn đi tham gia hôn lễ bạn thân, sao lại…… Sao lại…… Nghĩ tới đây Tra TiểuTân mới thấy đầu sưng và đau, mơ hồ đang nhớ lại chút ít, nàng đang bước chân vào giáo đường, đèn thủy tinh được treo ở nóc nhà đằng kia đột…

Chương 59: Vương gia bá đạo

Phi Duyệt Quân TâmTác giả: Phù Dung GiaTruyện Cổ Đại, Truyện Hài Hước, Truyện Ngôn Tình, Truyện Ngược, Truyện Xuyên KhôngLúc Tra Tiểu Tân mở mắt ra phát hiện mình đang ở trong phòng ngập sắc màu cổ xưa, bàn gỗ lê, bình phong chạm ngọc. Nền nhà trải thảm lông màu đỏ sậm, mặt trên là thêu thủ công, nhiều hoa sen lớn nở rộ: Hoa sen trước mắt giống như đang đua nở rực rỡ tươi đẹp. Bốn phương tám hướng đều buông rủ rèm cửa màu đỏ, gió thổi qua lúc ẩn lúc hiện, nhìn xuyên qua mơ hồ có thể nhìn thấy bóng đêm chập chờn. Bản thân như ở một nơi tráng lệ thanh nhã. Xem ra chủ nhân nơi đây không phú thì quý. Đây là ý nghĩ đầu tiên sau khi tỉnh lại của Tra Tiểu Tân, ngay sau đó nàng chỉ cảm thấy phía sau nổi lên cơn ớn lạnh, tay vội che miệng lại mới không làm cho mình thét chói tai thành tiếng! Ông trời ơi! Ai có thể nói cho nàng biết tại sao nàng lại ở chỗ này không ?! Nhớ mang máng hôm nay nàng vốn muốn đi tham gia hôn lễ bạn thân, sao lại…… Sao lại…… Nghĩ tới đây Tra TiểuTân mới thấy đầu sưng và đau, mơ hồ đang nhớ lại chút ít, nàng đang bước chân vào giáo đường, đèn thủy tinh được treo ở nóc nhà đằng kia đột… “Ta, ta đi lấy chén nước cho ngươi uống.” Tra Tiểu Tân mạnh mẽ đẩy hắn ra, bước chân lảo đảo chạy khỏi thư phòng, miệng thở gấp, chạy cách xa tầm mắt hắn, cả người dựa vào tường mệt mỏi trượt xuống , ngực phập phồng dữ dội.Lâu Lan nhìn khoảng trống trong lòng, xoa lên đôi môi đỏ mọng có điều suy nghĩ, chỗ đó còn hơi ấm của nàng, ánh mắt tràn ngập nụ cười.Hơn nửa canh giờ tâm tình Tra Tiểu Tân mới bình phục, không ngừng hít sâu, không ngừng tự nói với chính mình đừng khẩn trương sau đó đi đến bên trong đại sảnh, mặt trên có chén đựng nước ấm, nàng cầm trong tay liền đi về phía thư phòng, mới bước vào liền thấy Lâu Lan say mê vỗ về môi, trái tim run lên, nàng nuốt một ngụm nước bọt, đi đến bên cạnh bàn liền đổ nước vào trong chén, tay có chút run rẩy làm cho nước chảy ra ngoài chút ít.“Đừng khẩn trương, sau này không được ngươi đồng ý, bổn vương sẽ không hôn ngươi.” Tay hắn chống cằm cười sáng loáng, còn cố ý đưa lưỡi không ngừng l**m cánh môi dụ dỗ nàng.Tra Tiểu Tân suýt chút nữa phun ra máu mũi, quá ướt át đi! nhưng lại giả bộ bình tĩnh đưa chén tới trước mặt hắn: “Uống nước ạ.” Đáng chết, vừa mới yên tĩnh, trong lòng lại bắt đầu kêu gào mãnh liệt.Lâu Lan miễn cưỡng vươn hai ngón tay kẹp lấy cốc nước, đặt bên môi vô cùng hấp dẫn, mắt thấy nàng có một chút dễ thương và xinh đẹp liền cười: “Bổn vương không muốn uống nước.” Hắn phát hiện bản thân thích trêu trọc nàng, quả thực muốn ngừng mà ngừng không được.“Vậy chàng muốn uống gì?!” Tra Tiểu Tân cảm thấy hắn cười có chút nguy hiểm, vì thế thân thể từ từ lui về phía sau.Lúc đó ngòai cửa vang lên tiếng bước chân, còn có nam tử đang cười vui vẻ: “Vương huynh, Thập Tam đệ đến thăm ngươi.”Tra Tiểu Tân tò mò nhìn ra bên ngoài ai ngờ giọng nói khẽ cười của hắn vang lên bên tai: “Bổn vương nghĩ muốn uống nước bọt của nàng.” Tim đột nhiên nhảy loạn lên, Tra Tiểu Tân nóng đến đỏ mặt, vừa quay đầu chóp mũi liền đụng hắn cả hai chạm vào nhau, ngay sau đó hắn nghiêng mặt liền muốn hôn lên môi nàng, Tra Tiểu Tân vội vàng đưa tay đẩy ra, hô hấp bất ổn: “Không được! Bên ngoài có người sắp đến!” Nếu nàng đoán không lầm người đó chính là Thập Tam vương gia tối hôm trước đã xuất hiện!Lâu Lan dùng sức nắm chặt cánh tay kháng cự của nàng, giọng nói bá đạo lại gấp gáp: “Bổn vương bây giờ rất khát.” Vừa nói xong liền có người đến, mà Thập Tam Vương gia thực đã đi đến trong phòng hướng về phía thư phòng đi tiếp , vừa đi vừa cười.“Vương huynh, ban ngày ban mặt sao lại núp ở trong thư phòng thế.”Môi hắn vừa chạm đến môi nàng, Tra Tiểu Tân liền nghiêng mặt qua một bên thở gấp gáp nói: “Không được, có người đến!”“Bổn vương nói được là được.” Mặt hắn lộ vẻ giận dỗi, nói xong ngậm toàn bộ môi nàng trong miệng.

“Ta, ta đi lấy chén nước cho ngươi uống.” Tra Tiểu Tân mạnh mẽ đẩy hắn ra, bước chân lảo đảo chạy khỏi thư phòng, miệng thở gấp, chạy cách xa tầm mắt hắn, cả người dựa vào tường mệt mỏi trượt xuống , ngực phập phồng dữ dội.

Lâu Lan nhìn khoảng trống trong lòng, xoa lên đôi môi đỏ mọng có điều suy nghĩ, chỗ đó còn hơi ấm của nàng, ánh mắt tràn ngập nụ cười.

Hơn nửa canh giờ tâm tình Tra Tiểu Tân mới bình phục, không ngừng hít sâu, không ngừng tự nói với chính mình đừng khẩn trương sau đó đi đến bên trong đại sảnh, mặt trên có chén đựng nước ấm, nàng cầm trong tay liền đi về phía thư phòng, mới bước vào liền thấy Lâu Lan say mê vỗ về môi, trái tim run lên, nàng nuốt một ngụm nước bọt, đi đến bên cạnh bàn liền đổ nước vào trong chén, tay có chút run rẩy làm cho nước chảy ra ngoài chút ít.

“Đừng khẩn trương, sau này không được ngươi đồng ý, bổn vương sẽ không hôn ngươi.” Tay hắn chống cằm cười sáng loáng, còn cố ý đưa lưỡi không ngừng l**m cánh môi dụ dỗ nàng.

Tra Tiểu Tân suýt chút nữa phun ra máu mũi, quá ướt át đi! nhưng lại giả bộ bình tĩnh đưa chén tới trước mặt hắn: “Uống nước ạ.” Đáng chết, vừa mới yên tĩnh, trong lòng lại bắt đầu kêu gào mãnh liệt.

Lâu Lan miễn cưỡng vươn hai ngón tay kẹp lấy cốc nước, đặt bên môi vô cùng hấp dẫn, mắt thấy nàng có một chút dễ thương và xinh đẹp liền cười: “Bổn vương không muốn uống nước.” Hắn phát hiện bản thân thích trêu trọc nàng, quả thực muốn ngừng mà ngừng không được.

“Vậy chàng muốn uống gì?!” Tra Tiểu Tân cảm thấy hắn cười có chút nguy hiểm, vì thế thân thể từ từ lui về phía sau.

Lúc đó ngòai cửa vang lên tiếng bước chân, còn có nam tử đang cười vui vẻ: “Vương huynh, Thập Tam đệ đến thăm ngươi.”

Tra Tiểu Tân tò mò nhìn ra bên ngoài ai ngờ giọng nói khẽ cười của hắn vang lên bên tai: “Bổn vương nghĩ muốn uống nước bọt của nàng.” Tim đột nhiên nhảy loạn lên, Tra Tiểu Tân nóng đến đỏ mặt, vừa quay đầu chóp mũi liền đụng hắn cả hai chạm vào nhau, ngay sau đó hắn nghiêng mặt liền muốn hôn lên môi nàng, Tra Tiểu Tân vội vàng đưa tay đẩy ra, hô hấp bất ổn: “Không được! Bên ngoài có người sắp đến!” Nếu nàng đoán không lầm người đó chính là Thập Tam vương gia tối hôm trước đã xuất hiện!

Lâu Lan dùng sức nắm chặt cánh tay kháng cự của nàng, giọng nói bá đạo lại gấp gáp: “Bổn vương bây giờ rất khát.” Vừa nói xong liền có người đến, mà Thập Tam Vương gia thực đã đi đến trong phòng hướng về phía thư phòng đi tiếp , vừa đi vừa cười.

“Vương huynh, ban ngày ban mặt sao lại núp ở trong thư phòng thế.”

Môi hắn vừa chạm đến môi nàng, Tra Tiểu Tân liền nghiêng mặt qua một bên thở gấp gáp nói: “Không được, có người đến!”

“Bổn vương nói được là được.” Mặt hắn lộ vẻ giận dỗi, nói xong ngậm toàn bộ môi nàng trong miệng.

Phi Duyệt Quân TâmTác giả: Phù Dung GiaTruyện Cổ Đại, Truyện Hài Hước, Truyện Ngôn Tình, Truyện Ngược, Truyện Xuyên KhôngLúc Tra Tiểu Tân mở mắt ra phát hiện mình đang ở trong phòng ngập sắc màu cổ xưa, bàn gỗ lê, bình phong chạm ngọc. Nền nhà trải thảm lông màu đỏ sậm, mặt trên là thêu thủ công, nhiều hoa sen lớn nở rộ: Hoa sen trước mắt giống như đang đua nở rực rỡ tươi đẹp. Bốn phương tám hướng đều buông rủ rèm cửa màu đỏ, gió thổi qua lúc ẩn lúc hiện, nhìn xuyên qua mơ hồ có thể nhìn thấy bóng đêm chập chờn. Bản thân như ở một nơi tráng lệ thanh nhã. Xem ra chủ nhân nơi đây không phú thì quý. Đây là ý nghĩ đầu tiên sau khi tỉnh lại của Tra Tiểu Tân, ngay sau đó nàng chỉ cảm thấy phía sau nổi lên cơn ớn lạnh, tay vội che miệng lại mới không làm cho mình thét chói tai thành tiếng! Ông trời ơi! Ai có thể nói cho nàng biết tại sao nàng lại ở chỗ này không ?! Nhớ mang máng hôm nay nàng vốn muốn đi tham gia hôn lễ bạn thân, sao lại…… Sao lại…… Nghĩ tới đây Tra TiểuTân mới thấy đầu sưng và đau, mơ hồ đang nhớ lại chút ít, nàng đang bước chân vào giáo đường, đèn thủy tinh được treo ở nóc nhà đằng kia đột… “Ta, ta đi lấy chén nước cho ngươi uống.” Tra Tiểu Tân mạnh mẽ đẩy hắn ra, bước chân lảo đảo chạy khỏi thư phòng, miệng thở gấp, chạy cách xa tầm mắt hắn, cả người dựa vào tường mệt mỏi trượt xuống , ngực phập phồng dữ dội.Lâu Lan nhìn khoảng trống trong lòng, xoa lên đôi môi đỏ mọng có điều suy nghĩ, chỗ đó còn hơi ấm của nàng, ánh mắt tràn ngập nụ cười.Hơn nửa canh giờ tâm tình Tra Tiểu Tân mới bình phục, không ngừng hít sâu, không ngừng tự nói với chính mình đừng khẩn trương sau đó đi đến bên trong đại sảnh, mặt trên có chén đựng nước ấm, nàng cầm trong tay liền đi về phía thư phòng, mới bước vào liền thấy Lâu Lan say mê vỗ về môi, trái tim run lên, nàng nuốt một ngụm nước bọt, đi đến bên cạnh bàn liền đổ nước vào trong chén, tay có chút run rẩy làm cho nước chảy ra ngoài chút ít.“Đừng khẩn trương, sau này không được ngươi đồng ý, bổn vương sẽ không hôn ngươi.” Tay hắn chống cằm cười sáng loáng, còn cố ý đưa lưỡi không ngừng l**m cánh môi dụ dỗ nàng.Tra Tiểu Tân suýt chút nữa phun ra máu mũi, quá ướt át đi! nhưng lại giả bộ bình tĩnh đưa chén tới trước mặt hắn: “Uống nước ạ.” Đáng chết, vừa mới yên tĩnh, trong lòng lại bắt đầu kêu gào mãnh liệt.Lâu Lan miễn cưỡng vươn hai ngón tay kẹp lấy cốc nước, đặt bên môi vô cùng hấp dẫn, mắt thấy nàng có một chút dễ thương và xinh đẹp liền cười: “Bổn vương không muốn uống nước.” Hắn phát hiện bản thân thích trêu trọc nàng, quả thực muốn ngừng mà ngừng không được.“Vậy chàng muốn uống gì?!” Tra Tiểu Tân cảm thấy hắn cười có chút nguy hiểm, vì thế thân thể từ từ lui về phía sau.Lúc đó ngòai cửa vang lên tiếng bước chân, còn có nam tử đang cười vui vẻ: “Vương huynh, Thập Tam đệ đến thăm ngươi.”Tra Tiểu Tân tò mò nhìn ra bên ngoài ai ngờ giọng nói khẽ cười của hắn vang lên bên tai: “Bổn vương nghĩ muốn uống nước bọt của nàng.” Tim đột nhiên nhảy loạn lên, Tra Tiểu Tân nóng đến đỏ mặt, vừa quay đầu chóp mũi liền đụng hắn cả hai chạm vào nhau, ngay sau đó hắn nghiêng mặt liền muốn hôn lên môi nàng, Tra Tiểu Tân vội vàng đưa tay đẩy ra, hô hấp bất ổn: “Không được! Bên ngoài có người sắp đến!” Nếu nàng đoán không lầm người đó chính là Thập Tam vương gia tối hôm trước đã xuất hiện!Lâu Lan dùng sức nắm chặt cánh tay kháng cự của nàng, giọng nói bá đạo lại gấp gáp: “Bổn vương bây giờ rất khát.” Vừa nói xong liền có người đến, mà Thập Tam Vương gia thực đã đi đến trong phòng hướng về phía thư phòng đi tiếp , vừa đi vừa cười.“Vương huynh, ban ngày ban mặt sao lại núp ở trong thư phòng thế.”Môi hắn vừa chạm đến môi nàng, Tra Tiểu Tân liền nghiêng mặt qua một bên thở gấp gáp nói: “Không được, có người đến!”“Bổn vương nói được là được.” Mặt hắn lộ vẻ giận dỗi, nói xong ngậm toàn bộ môi nàng trong miệng.

Chương 59: Vương gia bá đạo