Lúc Tra Tiểu Tân mở mắt ra phát hiện mình đang ở trong phòng ngập sắc màu cổ xưa, bàn gỗ lê, bình phong chạm ngọc. Nền nhà trải thảm lông màu đỏ sậm, mặt trên là thêu thủ công, nhiều hoa sen lớn nở rộ: Hoa sen trước mắt giống như đang đua nở rực rỡ tươi đẹp. Bốn phương tám hướng đều buông rủ rèm cửa màu đỏ, gió thổi qua lúc ẩn lúc hiện, nhìn xuyên qua mơ hồ có thể nhìn thấy bóng đêm chập chờn. Bản thân như ở một nơi tráng lệ thanh nhã. Xem ra chủ nhân nơi đây không phú thì quý. Đây là ý nghĩ đầu tiên sau khi tỉnh lại của Tra Tiểu Tân, ngay sau đó nàng chỉ cảm thấy phía sau nổi lên cơn ớn lạnh, tay vội che miệng lại mới không làm cho mình thét chói tai thành tiếng! Ông trời ơi! Ai có thể nói cho nàng biết tại sao nàng lại ở chỗ này không ?! Nhớ mang máng hôm nay nàng vốn muốn đi tham gia hôn lễ bạn thân, sao lại…… Sao lại…… Nghĩ tới đây Tra TiểuTân mới thấy đầu sưng và đau, mơ hồ đang nhớ lại chút ít, nàng đang bước chân vào giáo đường, đèn thủy tinh được treo ở nóc nhà đằng kia đột…
Chương 75: Phúc hắc Thập Tam Vương gia
Phi Duyệt Quân TâmTác giả: Phù Dung GiaTruyện Cổ Đại, Truyện Hài Hước, Truyện Ngôn Tình, Truyện Ngược, Truyện Xuyên KhôngLúc Tra Tiểu Tân mở mắt ra phát hiện mình đang ở trong phòng ngập sắc màu cổ xưa, bàn gỗ lê, bình phong chạm ngọc. Nền nhà trải thảm lông màu đỏ sậm, mặt trên là thêu thủ công, nhiều hoa sen lớn nở rộ: Hoa sen trước mắt giống như đang đua nở rực rỡ tươi đẹp. Bốn phương tám hướng đều buông rủ rèm cửa màu đỏ, gió thổi qua lúc ẩn lúc hiện, nhìn xuyên qua mơ hồ có thể nhìn thấy bóng đêm chập chờn. Bản thân như ở một nơi tráng lệ thanh nhã. Xem ra chủ nhân nơi đây không phú thì quý. Đây là ý nghĩ đầu tiên sau khi tỉnh lại của Tra Tiểu Tân, ngay sau đó nàng chỉ cảm thấy phía sau nổi lên cơn ớn lạnh, tay vội che miệng lại mới không làm cho mình thét chói tai thành tiếng! Ông trời ơi! Ai có thể nói cho nàng biết tại sao nàng lại ở chỗ này không ?! Nhớ mang máng hôm nay nàng vốn muốn đi tham gia hôn lễ bạn thân, sao lại…… Sao lại…… Nghĩ tới đây Tra TiểuTân mới thấy đầu sưng và đau, mơ hồ đang nhớ lại chút ít, nàng đang bước chân vào giáo đường, đèn thủy tinh được treo ở nóc nhà đằng kia đột… “Chậc chậc, đáng tiếc, bổn công tử rất muốn ngươi ở lại.” Mộc Xuân Phong mặc dù thở dài lại thản nhiên uống trà, nào có nửa phần luyến tiếc?!Tra Tiểu Tân nắm chặt quả đấm, nhìn thẳng hắn:“ Được ” Cho đến lúc này nàng mới ý thức được việc cấp bách hiện nay là ở lại Kỳ quốc, ở lại Mộc vương phủ, chuyện nàng cùng Lâu Lan sau này có nơi sống yên ổn mới có thể suy nghĩ, nàng không muốn rời đi nơi có hắn, không muốn…Mộc Xuân Phong đang cầm chén trà tay cứng lại, ánh mắt dịu dàng liếc qua nàng, dần dần nheo lại, xem ra nàng không đến hoàng tuyền thì chưa từ bỏ ý định! Nghĩ đến khóe môi hiện lên nụ cười dịu dàng, không sao, hắn sẽ làm nàng hết hy vọng!So với sân bắn tên thông thường.Sân này còn lớn hơn, cách ba mươi thước lại có một mục tiêu, chia làm năm hàng, hai bên tất cả đều là mỹ nhân quan sát, rất náo nhiệt.“Nghe nói hôm nay nếu ai thắng, sẽ có được đêm đầu tiên của Mị nương, hoa khôi mới của Túy hoa lâu.”Mới vừa đi vào liền nghe được mấy công tử tụ chung một chỗ tán gẫu, cười ph*ng đ*ng, nhìn sơ cũng biết loại người này suốt ngày chơi bời lêu lõng. Mộc Xuân Phong vừa đến mấy công tử liền vây quanh hắn vui vẻ bàn chuyện, Tra Tiểu Tân thấy hắn rời khỏi bắt đầu ăn vụng điểm tâm, không phải nàng tham ăn, mà là điểm tâm thật sự quá mê người, màu sắc tiêu diễm vừa vào miệng liền hoà tan….“ Thật tham ăn, dính đầy trên miệng nha!” Giọng nói dịu dàng của Xuân Phong vang lên, hắn tự tay thay nàng cẩn thận lấy thức ăn dính bên môi nàng.“ Thập tam vương gia…..” Tra Tiểu Tân kinh ngạc nói không nên lời, nam tử trước mắt nhìn nàng trong mắt hàm chứa vài phần chịu đựng vài phần sủng nịch, trong mắt người ngoài họ giống đôi tình nhân.“ Đừng nhúc nhích!” Thấy Tra Tiểu Tân nghiêng người né tránh hắn lên tiếng nói, ngón tay mềm mại nhẹ nhàng mà sát mép môi nàng, vô tình chạm tới, Tra Tiểu Tân căng thẳng thần kinh không dám buông lỏng, đợi tay hắn rời khỏi mình mới thả lỏng, nhưng tiếp theo…một màn khác làm làm cho nàng thiếu chút nữa phun máu mũi.Hắn đen thức ăn ở khóe môi nàng dính trên tay hắn đưa vào miệng nhấm nháp, thản nhiên cười: “ Qủa thật rất ngon nha.” Ánh mắt ngây thơ cộng thêm nụ cười dịu dàng trong nháy mắt đoạt lấy hô hấp tất cả nữ tử.Không chỉ một mình Tra Tiểu Tân, mấy nữ tử bên cạnh sớm đã xụi lơ trên mặt đất, máu mũi tuôn thẳng ra. Mộc Xuân Phong hài lòng nhìn phản ứng bất an của nàng, từ khi nàng mở miệng kể truyện cười khoảnh khắc đó hắn thấy nàng bây giờ và trước kia hoàn toàn khác nhau, cho nên cuộc thi này nàng có lòng tin giúp hắn thắng, hắn hoàn toàn tin tưởng, cho nên hắn áp dụng kế hoạch thứ hai.Đó chính là làm cho nàng yêu hắn.Nữ nhân khi yêu thương nam nhân sẽ nghe lời của…., cho dù là…..chết.Nghĩ tới đây, khóe môi cười thâm sâu ánh mắt thêm vài phần lạnh lẽo.
“Chậc chậc, đáng tiếc, bổn công tử rất muốn ngươi ở lại.” Mộc Xuân Phong mặc dù thở dài lại thản nhiên uống trà, nào có nửa phần luyến tiếc?!
Tra Tiểu Tân nắm chặt quả đấm, nhìn thẳng hắn:“ Được ” Cho đến lúc này nàng mới ý thức được việc cấp bách hiện nay là ở lại Kỳ quốc, ở lại Mộc vương phủ, chuyện nàng cùng Lâu Lan sau này có nơi sống yên ổn mới có thể suy nghĩ, nàng không muốn rời đi nơi có hắn, không muốn…
Mộc Xuân Phong đang cầm chén trà tay cứng lại, ánh mắt dịu dàng liếc qua nàng, dần dần nheo lại, xem ra nàng không đến hoàng tuyền thì chưa từ bỏ ý định! Nghĩ đến khóe môi hiện lên nụ cười dịu dàng, không sao, hắn sẽ làm nàng hết hy vọng!
So với sân bắn tên thông thường.
Sân này còn lớn hơn, cách ba mươi thước lại có một mục tiêu, chia làm năm hàng, hai bên tất cả đều là mỹ nhân quan sát, rất náo nhiệt.
“Nghe nói hôm nay nếu ai thắng, sẽ có được đêm đầu tiên của Mị nương, hoa khôi mới của Túy hoa lâu.”
Mới vừa đi vào liền nghe được mấy công tử tụ chung một chỗ tán gẫu, cười ph*ng đ*ng, nhìn sơ cũng biết loại người này suốt ngày chơi bời lêu lõng. Mộc Xuân Phong vừa đến mấy công tử liền vây quanh hắn vui vẻ bàn chuyện, Tra Tiểu Tân thấy hắn rời khỏi bắt đầu ăn vụng điểm tâm, không phải nàng tham ăn, mà là điểm tâm thật sự quá mê người, màu sắc tiêu diễm vừa vào miệng liền hoà tan….
“ Thật tham ăn, dính đầy trên miệng nha!” Giọng nói dịu dàng của Xuân Phong vang lên, hắn tự tay thay nàng cẩn thận lấy thức ăn dính bên môi nàng.
“ Thập tam vương gia…..” Tra Tiểu Tân kinh ngạc nói không nên lời, nam tử trước mắt nhìn nàng trong mắt hàm chứa vài phần chịu đựng vài phần sủng nịch, trong mắt người ngoài họ giống đôi tình nhân.
“ Đừng nhúc nhích!” Thấy Tra Tiểu Tân nghiêng người né tránh hắn lên tiếng nói, ngón tay mềm mại nhẹ nhàng mà sát mép môi nàng, vô tình chạm tới, Tra Tiểu Tân căng thẳng thần kinh không dám buông lỏng, đợi tay hắn rời khỏi mình mới thả lỏng, nhưng tiếp theo…một màn khác làm làm cho nàng thiếu chút nữa phun máu mũi.
Hắn đen thức ăn ở khóe môi nàng dính trên tay hắn đưa vào miệng nhấm nháp, thản nhiên cười: “ Qủa thật rất ngon nha.” Ánh mắt ngây thơ cộng thêm nụ cười dịu dàng trong nháy mắt đoạt lấy hô hấp tất cả nữ tử.
Không chỉ một mình Tra Tiểu Tân, mấy nữ tử bên cạnh sớm đã xụi lơ trên mặt đất, máu mũi tuôn thẳng ra. Mộc Xuân Phong hài lòng nhìn phản ứng bất an của nàng, từ khi nàng mở miệng kể truyện cười khoảnh khắc đó hắn thấy nàng bây giờ và trước kia hoàn toàn khác nhau, cho nên cuộc thi này nàng có lòng tin giúp hắn thắng, hắn hoàn toàn tin tưởng, cho nên hắn áp dụng kế hoạch thứ hai.
Đó chính là làm cho nàng yêu hắn.
Nữ nhân khi yêu thương nam nhân sẽ nghe lời của…., cho dù là…..chết.
Nghĩ tới đây, khóe môi cười thâm sâu ánh mắt thêm vài phần lạnh lẽo.
Phi Duyệt Quân TâmTác giả: Phù Dung GiaTruyện Cổ Đại, Truyện Hài Hước, Truyện Ngôn Tình, Truyện Ngược, Truyện Xuyên KhôngLúc Tra Tiểu Tân mở mắt ra phát hiện mình đang ở trong phòng ngập sắc màu cổ xưa, bàn gỗ lê, bình phong chạm ngọc. Nền nhà trải thảm lông màu đỏ sậm, mặt trên là thêu thủ công, nhiều hoa sen lớn nở rộ: Hoa sen trước mắt giống như đang đua nở rực rỡ tươi đẹp. Bốn phương tám hướng đều buông rủ rèm cửa màu đỏ, gió thổi qua lúc ẩn lúc hiện, nhìn xuyên qua mơ hồ có thể nhìn thấy bóng đêm chập chờn. Bản thân như ở một nơi tráng lệ thanh nhã. Xem ra chủ nhân nơi đây không phú thì quý. Đây là ý nghĩ đầu tiên sau khi tỉnh lại của Tra Tiểu Tân, ngay sau đó nàng chỉ cảm thấy phía sau nổi lên cơn ớn lạnh, tay vội che miệng lại mới không làm cho mình thét chói tai thành tiếng! Ông trời ơi! Ai có thể nói cho nàng biết tại sao nàng lại ở chỗ này không ?! Nhớ mang máng hôm nay nàng vốn muốn đi tham gia hôn lễ bạn thân, sao lại…… Sao lại…… Nghĩ tới đây Tra TiểuTân mới thấy đầu sưng và đau, mơ hồ đang nhớ lại chút ít, nàng đang bước chân vào giáo đường, đèn thủy tinh được treo ở nóc nhà đằng kia đột… “Chậc chậc, đáng tiếc, bổn công tử rất muốn ngươi ở lại.” Mộc Xuân Phong mặc dù thở dài lại thản nhiên uống trà, nào có nửa phần luyến tiếc?!Tra Tiểu Tân nắm chặt quả đấm, nhìn thẳng hắn:“ Được ” Cho đến lúc này nàng mới ý thức được việc cấp bách hiện nay là ở lại Kỳ quốc, ở lại Mộc vương phủ, chuyện nàng cùng Lâu Lan sau này có nơi sống yên ổn mới có thể suy nghĩ, nàng không muốn rời đi nơi có hắn, không muốn…Mộc Xuân Phong đang cầm chén trà tay cứng lại, ánh mắt dịu dàng liếc qua nàng, dần dần nheo lại, xem ra nàng không đến hoàng tuyền thì chưa từ bỏ ý định! Nghĩ đến khóe môi hiện lên nụ cười dịu dàng, không sao, hắn sẽ làm nàng hết hy vọng!So với sân bắn tên thông thường.Sân này còn lớn hơn, cách ba mươi thước lại có một mục tiêu, chia làm năm hàng, hai bên tất cả đều là mỹ nhân quan sát, rất náo nhiệt.“Nghe nói hôm nay nếu ai thắng, sẽ có được đêm đầu tiên của Mị nương, hoa khôi mới của Túy hoa lâu.”Mới vừa đi vào liền nghe được mấy công tử tụ chung một chỗ tán gẫu, cười ph*ng đ*ng, nhìn sơ cũng biết loại người này suốt ngày chơi bời lêu lõng. Mộc Xuân Phong vừa đến mấy công tử liền vây quanh hắn vui vẻ bàn chuyện, Tra Tiểu Tân thấy hắn rời khỏi bắt đầu ăn vụng điểm tâm, không phải nàng tham ăn, mà là điểm tâm thật sự quá mê người, màu sắc tiêu diễm vừa vào miệng liền hoà tan….“ Thật tham ăn, dính đầy trên miệng nha!” Giọng nói dịu dàng của Xuân Phong vang lên, hắn tự tay thay nàng cẩn thận lấy thức ăn dính bên môi nàng.“ Thập tam vương gia…..” Tra Tiểu Tân kinh ngạc nói không nên lời, nam tử trước mắt nhìn nàng trong mắt hàm chứa vài phần chịu đựng vài phần sủng nịch, trong mắt người ngoài họ giống đôi tình nhân.“ Đừng nhúc nhích!” Thấy Tra Tiểu Tân nghiêng người né tránh hắn lên tiếng nói, ngón tay mềm mại nhẹ nhàng mà sát mép môi nàng, vô tình chạm tới, Tra Tiểu Tân căng thẳng thần kinh không dám buông lỏng, đợi tay hắn rời khỏi mình mới thả lỏng, nhưng tiếp theo…một màn khác làm làm cho nàng thiếu chút nữa phun máu mũi.Hắn đen thức ăn ở khóe môi nàng dính trên tay hắn đưa vào miệng nhấm nháp, thản nhiên cười: “ Qủa thật rất ngon nha.” Ánh mắt ngây thơ cộng thêm nụ cười dịu dàng trong nháy mắt đoạt lấy hô hấp tất cả nữ tử.Không chỉ một mình Tra Tiểu Tân, mấy nữ tử bên cạnh sớm đã xụi lơ trên mặt đất, máu mũi tuôn thẳng ra. Mộc Xuân Phong hài lòng nhìn phản ứng bất an của nàng, từ khi nàng mở miệng kể truyện cười khoảnh khắc đó hắn thấy nàng bây giờ và trước kia hoàn toàn khác nhau, cho nên cuộc thi này nàng có lòng tin giúp hắn thắng, hắn hoàn toàn tin tưởng, cho nên hắn áp dụng kế hoạch thứ hai.Đó chính là làm cho nàng yêu hắn.Nữ nhân khi yêu thương nam nhân sẽ nghe lời của…., cho dù là…..chết.Nghĩ tới đây, khóe môi cười thâm sâu ánh mắt thêm vài phần lạnh lẽo.