Tác giả:

Một ngày dài dằng dặc của trời đông giá rét , trong không khí không có dấu hiệu mùa xuân sắp đến. Mùi máu tươi truyền đến từ thật xa, ầm ầm trống trận không dứt bên tai, một trận cuối cùng, trước mặt đã là kinh đô của Tề quốc, chỉ cần chạng vạng tiến công vào trong thành, trận chiến tranh này, có thể hoàn toàn thắng lợi Thất điện hạ Nhan Hi bỗng nhiên có chút phiền chán, hắn chậm rãi thu lại ánh mắt lãnh liệt, mỉm cười tà ác, giơ cao cánh tay rồi đột nhiên phất xuống. Đây là mệnh lệnh tiến công. Mấy vạn quân ngoài tường thành oanh oanh dũng mãnh tràn vào, quân Tề quốc cố thủ thành chỉ tố phí công phản kháng, cũng không thể cứu giản, tất cả đều ngã xuống vũng máu. Tham tướng cưỡi ngựa phóng nhanh trở về, chưa tới trước mặt Nhan Hi đã nhảy xuống, một đường chạy đến bên cạnh Nhan Hi, nhịn không được vui sướng quỳ xuống bẩm, "Điện hạ, chúng ta đã công phá thành công, bọn loạn tặc đều bị g**t ch*t, cung thỉnh điện hạ vào thành." Nhan Hi khẽ gật đầu. Kết thúc? Thật đúng là sảng khoái. Tề…

Chương 420: Chiến trường thật sự (9)

Bị Nhốt Vong Quốc Công ChúaTác giả: Độ HànTruyện Ngôn TìnhMột ngày dài dằng dặc của trời đông giá rét , trong không khí không có dấu hiệu mùa xuân sắp đến. Mùi máu tươi truyền đến từ thật xa, ầm ầm trống trận không dứt bên tai, một trận cuối cùng, trước mặt đã là kinh đô của Tề quốc, chỉ cần chạng vạng tiến công vào trong thành, trận chiến tranh này, có thể hoàn toàn thắng lợi Thất điện hạ Nhan Hi bỗng nhiên có chút phiền chán, hắn chậm rãi thu lại ánh mắt lãnh liệt, mỉm cười tà ác, giơ cao cánh tay rồi đột nhiên phất xuống. Đây là mệnh lệnh tiến công. Mấy vạn quân ngoài tường thành oanh oanh dũng mãnh tràn vào, quân Tề quốc cố thủ thành chỉ tố phí công phản kháng, cũng không thể cứu giản, tất cả đều ngã xuống vũng máu. Tham tướng cưỡi ngựa phóng nhanh trở về, chưa tới trước mặt Nhan Hi đã nhảy xuống, một đường chạy đến bên cạnh Nhan Hi, nhịn không được vui sướng quỳ xuống bẩm, "Điện hạ, chúng ta đã công phá thành công, bọn loạn tặc đều bị g**t ch*t, cung thỉnh điện hạ vào thành." Nhan Hi khẽ gật đầu. Kết thúc? Thật đúng là sảng khoái. Tề… Trong cái khó ló cái khôn, Cửu Đĩnh rốt cục cũng tìm ra cách trốn tránh nhờ vào học được tính phúc hắn cùng vô lương của Nhan Hi (ngừ nào đó bị chửi ^-^ ), hắn cao giọng hô, “Gia, hơn mười người trong nội thị doanh rất thật thà chất phác, thuộc hạ đoán chắc bọn hắn cũng không thể dựa vào chính mình mà tìm được thê tử, hay là nên ban tặng cho bọn họ.”Nhan Hi vui vẻ nhìn Cửu Đĩnh bằng một ánh mắt tán dương, cúi đầu nhìn thể tử trong lòng đang dần dần an tĩnh lại nói, “Vi vi, nàng xem Cửu Đĩnh đề nghị như vậy được không?”Tức giận phồng lên hai má Đào Tiểu Vi nói, “Hai người đây là muốn chia cắt uyên ương sao, biết người ta có cam tâm tình nguyện không a, đâu phải ai cũng thích được tặng thê tử như thế.”Nhan Hi liếc sang Cửu Đĩnh, ngôn từ nghĩa chính hừ lạnh nói, “Cửu Đĩnh, có nghe những gì Vương phi nói không? Nếu các thị vệ trong nội thị doanh không cam nguyện, bản vương sẽ lấy ngươi ra khai đao!”Đây là phân phó hay là đang uy h**p a, Cửu Đĩnh nào dám nói nữa lời.Tốt nhất là nên lui ra a, còn đứng đó nữa sợ là lát nữa Vương Phi lại tìm phiền phức cho vương gia, mà Vương gia nếu không có cách nào sẽ lại lấy hắn ra làm tấm khiêng mất thôi.Ai, làm nô tài đã khó, làm nô tài đắc lực lại càng khó hơn, Cửu Đĩnh cúi đầu xin lui ra ngoài, hắn nói phía dưới còn có rất nhiều việc gấp cần xử lý, sau khi Nhan Hi đồng ý, hắn liền chạy vù vù biến mất tăm.“Nhìn xem, chàng dọa làm Cửu Đĩnh sợ thành ra cái dạng gì thế này?” Đào Tiểu Vi vừa ngoan ngoãn nằm trong lòng Nhan Hi, vừa mở miệng chỉ trích.“Không có việc gì, hắn có lá gan rất lớn, Vi Vi, chúng ta cứ quyết định như vậy, nếu có người đến tặng mỹ nữ, chúng ta sẽ nhận lấy, sau đó do nàng làm chủ, ban tặng cho thị vệ của nội thị doanh, thế nào?”Nói đến cái này, ý Nhan Hi là đầu tiên sẽ nhận tất cả những nữ nhân này, để biểu hiện ra ngoài cho người ta biết là hắn vui mừng đón nhận lễ vật, Đào Tiểu Vi cũng không nghĩ nhiều. Nhan Hi làm như vậy nhất định là có dụng ý.Hắn đến tột cùng là muốn làm cái gì?“Vi Vi, nàng tin tưởng ta không?” Hắn nhẹ nhàng ôm lấy gương mặt nàng, bạc môi ôn nhu hôn lên mi nàng.Tất nhiên là nàng không chút do dự gật đầu, sự tin tưởng Nhan Hi đã thâm nhập vào linh hồn và xương cốt của nàng, đó là sự tích lũy của từng chuyện nhỏ nhặt nhất tử trước cho tới hôm nay.

Trong cái khó ló cái
khôn, Cửu Đĩnh rốt cục cũng tìm ra cách trốn tránh nhờ vào học được tính phúc hắn cùng vô lương của Nhan Hi (ngừ nào đó bị chửi ^-^ ), hắn cao
giọng hô, “Gia, hơn mười người trong nội thị doanh rất thật thà chất
phác, thuộc hạ đoán chắc bọn hắn cũng không thể dựa vào chính mình mà
tìm được thê tử, hay là nên ban tặng cho bọn họ.”

Nhan Hi vui vẻ nhìn Cửu Đĩnh bằng một ánh mắt tán dương, cúi đầu nhìn thể tử trong
lòng đang dần dần an tĩnh lại nói, “Vi vi, nàng xem Cửu Đĩnh đề nghị như vậy được không?”

Tức giận phồng lên hai má Đào Tiểu Vi nói, “Hai người đây là muốn chia cắt uyên ương sao, biết người ta có cam tâm tình nguyện không a, đâu phải ai cũng thích được tặng thê tử như thế.”

Nhan Hi liếc sang Cửu Đĩnh, ngôn từ nghĩa chính hừ lạnh nói, “Cửu Đĩnh, có
nghe những gì Vương phi nói không? Nếu các thị vệ trong nội thị doanh
không cam nguyện, bản vương sẽ lấy ngươi ra khai đao!”

Đây là phân phó hay là đang uy h**p a, Cửu Đĩnh nào dám nói nữa lời.

Tốt nhất là nên lui ra a, còn đứng đó nữa sợ là lát nữa Vương Phi lại tìm
phiền phức cho vương gia, mà Vương gia nếu không có cách nào sẽ lại lấy
hắn ra làm tấm khiêng mất thôi.

Ai, làm nô tài đã khó, làm nô tài đắc lực lại càng khó hơn, Cửu Đĩnh cúi đầu xin lui ra ngoài, hắn nói
phía dưới còn có rất nhiều việc gấp cần xử lý, sau khi Nhan Hi đồng ý,
hắn liền chạy vù vù biến mất tăm.

“Nhìn xem, chàng dọa làm Cửu
Đĩnh sợ thành ra cái dạng gì thế này?” Đào Tiểu Vi vừa ngoan ngoãn nằm
trong lòng Nhan Hi, vừa mở miệng chỉ trích.

“Không có việc gì,
hắn có lá gan rất lớn, Vi Vi, chúng ta cứ quyết định như vậy, nếu có
người đến tặng mỹ nữ, chúng ta sẽ nhận lấy, sau đó do nàng làm chủ, ban
tặng cho thị vệ của nội thị doanh, thế nào?”

Nói đến cái này, ý
Nhan Hi là đầu tiên sẽ nhận tất cả những nữ nhân này, để biểu hiện ra
ngoài cho người ta biết là hắn vui mừng đón nhận lễ vật, Đào Tiểu Vi
cũng không nghĩ nhiều. Nhan Hi làm như vậy nhất định là có dụng ý.

Hắn đến tột cùng là muốn làm cái gì?

“Vi Vi, nàng tin tưởng ta không?” Hắn nhẹ nhàng ôm lấy gương mặt nàng, bạc môi ôn nhu hôn lên mi nàng.

Tất nhiên là nàng không chút do dự gật đầu, sự tin tưởng Nhan Hi đã thâm
nhập vào linh hồn và xương cốt của nàng, đó là sự tích lũy của từng
chuyện nhỏ nhặt nhất tử trước cho tới hôm nay.

Bị Nhốt Vong Quốc Công ChúaTác giả: Độ HànTruyện Ngôn TìnhMột ngày dài dằng dặc của trời đông giá rét , trong không khí không có dấu hiệu mùa xuân sắp đến. Mùi máu tươi truyền đến từ thật xa, ầm ầm trống trận không dứt bên tai, một trận cuối cùng, trước mặt đã là kinh đô của Tề quốc, chỉ cần chạng vạng tiến công vào trong thành, trận chiến tranh này, có thể hoàn toàn thắng lợi Thất điện hạ Nhan Hi bỗng nhiên có chút phiền chán, hắn chậm rãi thu lại ánh mắt lãnh liệt, mỉm cười tà ác, giơ cao cánh tay rồi đột nhiên phất xuống. Đây là mệnh lệnh tiến công. Mấy vạn quân ngoài tường thành oanh oanh dũng mãnh tràn vào, quân Tề quốc cố thủ thành chỉ tố phí công phản kháng, cũng không thể cứu giản, tất cả đều ngã xuống vũng máu. Tham tướng cưỡi ngựa phóng nhanh trở về, chưa tới trước mặt Nhan Hi đã nhảy xuống, một đường chạy đến bên cạnh Nhan Hi, nhịn không được vui sướng quỳ xuống bẩm, "Điện hạ, chúng ta đã công phá thành công, bọn loạn tặc đều bị g**t ch*t, cung thỉnh điện hạ vào thành." Nhan Hi khẽ gật đầu. Kết thúc? Thật đúng là sảng khoái. Tề… Trong cái khó ló cái khôn, Cửu Đĩnh rốt cục cũng tìm ra cách trốn tránh nhờ vào học được tính phúc hắn cùng vô lương của Nhan Hi (ngừ nào đó bị chửi ^-^ ), hắn cao giọng hô, “Gia, hơn mười người trong nội thị doanh rất thật thà chất phác, thuộc hạ đoán chắc bọn hắn cũng không thể dựa vào chính mình mà tìm được thê tử, hay là nên ban tặng cho bọn họ.”Nhan Hi vui vẻ nhìn Cửu Đĩnh bằng một ánh mắt tán dương, cúi đầu nhìn thể tử trong lòng đang dần dần an tĩnh lại nói, “Vi vi, nàng xem Cửu Đĩnh đề nghị như vậy được không?”Tức giận phồng lên hai má Đào Tiểu Vi nói, “Hai người đây là muốn chia cắt uyên ương sao, biết người ta có cam tâm tình nguyện không a, đâu phải ai cũng thích được tặng thê tử như thế.”Nhan Hi liếc sang Cửu Đĩnh, ngôn từ nghĩa chính hừ lạnh nói, “Cửu Đĩnh, có nghe những gì Vương phi nói không? Nếu các thị vệ trong nội thị doanh không cam nguyện, bản vương sẽ lấy ngươi ra khai đao!”Đây là phân phó hay là đang uy h**p a, Cửu Đĩnh nào dám nói nữa lời.Tốt nhất là nên lui ra a, còn đứng đó nữa sợ là lát nữa Vương Phi lại tìm phiền phức cho vương gia, mà Vương gia nếu không có cách nào sẽ lại lấy hắn ra làm tấm khiêng mất thôi.Ai, làm nô tài đã khó, làm nô tài đắc lực lại càng khó hơn, Cửu Đĩnh cúi đầu xin lui ra ngoài, hắn nói phía dưới còn có rất nhiều việc gấp cần xử lý, sau khi Nhan Hi đồng ý, hắn liền chạy vù vù biến mất tăm.“Nhìn xem, chàng dọa làm Cửu Đĩnh sợ thành ra cái dạng gì thế này?” Đào Tiểu Vi vừa ngoan ngoãn nằm trong lòng Nhan Hi, vừa mở miệng chỉ trích.“Không có việc gì, hắn có lá gan rất lớn, Vi Vi, chúng ta cứ quyết định như vậy, nếu có người đến tặng mỹ nữ, chúng ta sẽ nhận lấy, sau đó do nàng làm chủ, ban tặng cho thị vệ của nội thị doanh, thế nào?”Nói đến cái này, ý Nhan Hi là đầu tiên sẽ nhận tất cả những nữ nhân này, để biểu hiện ra ngoài cho người ta biết là hắn vui mừng đón nhận lễ vật, Đào Tiểu Vi cũng không nghĩ nhiều. Nhan Hi làm như vậy nhất định là có dụng ý.Hắn đến tột cùng là muốn làm cái gì?“Vi Vi, nàng tin tưởng ta không?” Hắn nhẹ nhàng ôm lấy gương mặt nàng, bạc môi ôn nhu hôn lên mi nàng.Tất nhiên là nàng không chút do dự gật đầu, sự tin tưởng Nhan Hi đã thâm nhập vào linh hồn và xương cốt của nàng, đó là sự tích lũy của từng chuyện nhỏ nhặt nhất tử trước cho tới hôm nay.

Chương 420: Chiến trường thật sự (9)