Tác giả:

Một ngày dài dằng dặc của trời đông giá rét , trong không khí không có dấu hiệu mùa xuân sắp đến. Mùi máu tươi truyền đến từ thật xa, ầm ầm trống trận không dứt bên tai, một trận cuối cùng, trước mặt đã là kinh đô của Tề quốc, chỉ cần chạng vạng tiến công vào trong thành, trận chiến tranh này, có thể hoàn toàn thắng lợi Thất điện hạ Nhan Hi bỗng nhiên có chút phiền chán, hắn chậm rãi thu lại ánh mắt lãnh liệt, mỉm cười tà ác, giơ cao cánh tay rồi đột nhiên phất xuống. Đây là mệnh lệnh tiến công. Mấy vạn quân ngoài tường thành oanh oanh dũng mãnh tràn vào, quân Tề quốc cố thủ thành chỉ tố phí công phản kháng, cũng không thể cứu giản, tất cả đều ngã xuống vũng máu. Tham tướng cưỡi ngựa phóng nhanh trở về, chưa tới trước mặt Nhan Hi đã nhảy xuống, một đường chạy đến bên cạnh Nhan Hi, nhịn không được vui sướng quỳ xuống bẩm, "Điện hạ, chúng ta đã công phá thành công, bọn loạn tặc đều bị g**t ch*t, cung thỉnh điện hạ vào thành." Nhan Hi khẽ gật đầu. Kết thúc? Thật đúng là sảng khoái. Tề…

Chương 428: Di chiếu (2)

Bị Nhốt Vong Quốc Công ChúaTác giả: Độ HànTruyện Ngôn TìnhMột ngày dài dằng dặc của trời đông giá rét , trong không khí không có dấu hiệu mùa xuân sắp đến. Mùi máu tươi truyền đến từ thật xa, ầm ầm trống trận không dứt bên tai, một trận cuối cùng, trước mặt đã là kinh đô của Tề quốc, chỉ cần chạng vạng tiến công vào trong thành, trận chiến tranh này, có thể hoàn toàn thắng lợi Thất điện hạ Nhan Hi bỗng nhiên có chút phiền chán, hắn chậm rãi thu lại ánh mắt lãnh liệt, mỉm cười tà ác, giơ cao cánh tay rồi đột nhiên phất xuống. Đây là mệnh lệnh tiến công. Mấy vạn quân ngoài tường thành oanh oanh dũng mãnh tràn vào, quân Tề quốc cố thủ thành chỉ tố phí công phản kháng, cũng không thể cứu giản, tất cả đều ngã xuống vũng máu. Tham tướng cưỡi ngựa phóng nhanh trở về, chưa tới trước mặt Nhan Hi đã nhảy xuống, một đường chạy đến bên cạnh Nhan Hi, nhịn không được vui sướng quỳ xuống bẩm, "Điện hạ, chúng ta đã công phá thành công, bọn loạn tặc đều bị g**t ch*t, cung thỉnh điện hạ vào thành." Nhan Hi khẽ gật đầu. Kết thúc? Thật đúng là sảng khoái. Tề… “Tỷ tỷ, tỷ…” Ngọc quý phi nước mắt chợt rơi xuống, lúc này nàng nên cùng đại tỷ tranh giành ngôi vị hoàng hậu, tỷ muội các nàng từ lúc còn rất nhỏ, đã sống nương tựa lẫn nhau, luôn ở chung một chỗ, cùng bị bắt đến Yến quốc sống cuộc sống đếm tuyệt vọng qua ngày, các nàng vẫn dựa vào nhau, là người thân cận nhất của nhau trên thế giới. Ngay cả bây giờ, tỷ tỷ cũng muốn cho nàng sống sót, nàng không thể để cho tỷ tỷ một mình chịu hết thảy, không thể.Nhưng, tại sao trong cổ họng dường như bị vật cản không phát ra được thanh âm nào, đầu cũng có nặng ngàn cân như nâng không nổi, nàng trốn trong bóng đêm, liền hô hấp cũng rất khẽ khàng, sợ không khí trầm lặng rồi ánh mắt hoàng đế kia quét đến người nàng.Hoàng đế để cho Tuyết quý phi dìu nữa ngồi nữa dựa, “Tuyết Nhi, ngươi nói xem, chờ chúng ta đi rồi, nên để cho ai tiếp nhận ngôi vị hoàng đế của trẫm?”Khẩu khí như đôi phu thê bình thường nói chuyện với nhau, trượng phu đem sự lựa chọn vẫn còn nghi ngờ giấu trong lòng nói ra cùng thê tử hỗ trợ tham mưu. Trong lòng có ý định chết, nênTuyết quý phi ngược lại không có nhiều sợ hãi, nàng ân cần giúp hoàng đế đem góc chăn phủ lại cho tốt, mới nhẹ nhàng nói, “Bệ hạ không phải là đã sớm lập Thái tử, cần gì lại vì chuyện này mà phiền não?”“Thái tử, trẫm đối với hắn không yên lòng.” Thở dài một hơi, đem tay nhỏ bé của Tuyết quý phi giữ trong lòng bàn tay, “Trận này xảy ra rất nhiều chuyện, Thái tử hắn căn bản là đảm đương không nổi gánh nặng vua của một nước, ở nguy nan trước mắt, hắn là thái tử nhưng đã hoảng loạn trước rồi, ngay cả một nửa trình độ thường ngày cũng phát huy không ra. Về phần lão Tam, toàn bộ trận chiến có chút ít thông minh, không biết làm sao lại chiếm được ủng hộ của lão Thất, dựa vào kế hoạch củaThất nhi nghĩ ra mà ở trên triều đình cùng ca ca của hắn chiến đấu. Bọn họ cho là trẫm chẳng hay biết gì sao, thật ra thì có chuyện gì trẫm không biết đâu? Việc trên đời này, trẫm muốn biết, sẽ không có ai có thể thành công giấu diếm.” (Lão hoàng đế này giỏi nhưng quá háo sắc thôi)“Bệ hạ, Thất hoàng tử chính là người mà Tam muội của nô tì phó thác chung thân đại sự sao?” Tuyết quý phi thuận miệng hỏi.“Ừm.” Nhắc tới Nhan Hi, hoàng đế vẻ mặt ôn nhu, “Hắn cũng là hài tử trẫm sủng ái nhất, đáng tiếc, tính tình lạnh lùng, đối với ngôi vị hoàng đế cũng không có chút nào hứng thú, nếu như trẫm đem hắn lập làm Thái tử, bảo đảm không ra ba ngày, hắn sẽ nghĩ biện pháp chạy trốn.”

“Tỷ tỷ, tỷ…” Ngọc quý
phi nước mắt chợt rơi xuống, lúc này nàng nên cùng đại tỷ tranh giành
ngôi vị hoàng hậu, tỷ muội các nàng từ lúc còn rất nhỏ, đã sống nương
tựa lẫn nhau, luôn ở chung một chỗ, cùng bị bắt đến Yến quốc sống cuộc
sống đếm tuyệt vọng qua ngày, các nàng vẫn dựa vào nhau, là người thân
cận nhất của nhau trên thế giới. Ngay cả bây giờ, tỷ tỷ cũng muốn cho
nàng sống sót, nàng không thể để cho tỷ tỷ một mình chịu hết thảy, không thể.

Nhưng, tại sao trong cổ họng dường như bị vật cản không phát ra được thanh âm nào, đầu cũng có nặng ngàn cân như nâng không
nổi, nàng trốn trong bóng đêm, liền hô hấp cũng rất khẽ khàng, sợ không
khí trầm lặng rồi ánh mắt hoàng đế kia quét đến người nàng.

Hoàng đế để cho Tuyết quý phi dìu nữa ngồi nữa dựa, “Tuyết Nhi, ngươi nói
xem, chờ chúng ta đi rồi, nên để cho ai tiếp nhận ngôi vị hoàng đế của
trẫm?”

Khẩu khí như đôi phu thê bình thường nói chuyện với nhau,
trượng phu đem sự lựa chọn vẫn còn nghi ngờ giấu trong lòng nói ra cùng
thê tử hỗ trợ tham mưu. Trong lòng có ý định chết, nênTuyết quý phi
ngược lại không có nhiều sợ hãi, nàng ân cần giúp hoàng đế đem góc chăn phủ lại cho tốt, mới nhẹ nhàng nói, “Bệ hạ không phải là đã sớm lập
Thái tử, cần gì lại vì chuyện này mà phiền não?”

“Thái tử, trẫm
đối với hắn không yên lòng.” Thở dài một hơi, đem tay nhỏ bé của Tuyết
quý phi giữ trong lòng bàn tay, “Trận này xảy ra rất nhiều chuyện, Thái
tử hắn căn bản là đảm đương không nổi gánh nặng vua của một nước, ở nguy nan trước mắt, hắn là thái tử nhưng đã hoảng loạn trước rồi, ngay cả
một nửa trình độ thường ngày cũng phát huy không ra. Về phần lão Tam,
toàn bộ trận chiến có chút ít thông minh, không biết làm sao lại chiếm
được ủng hộ của lão Thất, dựa vào kế hoạch củaThất nhi nghĩ ra mà ở trên triều đình cùng ca ca của hắn chiến đấu. Bọn họ cho là trẫm chẳng hay
biết gì sao, thật ra thì có chuyện gì trẫm không biết đâu? Việc trên đời này, trẫm muốn biết, sẽ không có ai có thể thành công giấu diếm.” (Lão
hoàng đế này giỏi nhưng quá háo sắc thôi)

“Bệ hạ, Thất hoàng tử chính là người mà Tam muội của nô tì phó thác chung thân đại sự sao?” Tuyết quý phi thuận miệng hỏi.

“Ừm.” Nhắc tới Nhan Hi, hoàng đế vẻ mặt ôn nhu, “Hắn cũng là hài tử trẫm sủng ái nhất, đáng tiếc, tính tình lạnh lùng, đối với ngôi vị hoàng đế cũng
không có chút nào hứng thú, nếu như trẫm đem hắn lập làm Thái tử, bảo
đảm không ra ba ngày, hắn sẽ nghĩ biện pháp chạy trốn.”

Bị Nhốt Vong Quốc Công ChúaTác giả: Độ HànTruyện Ngôn TìnhMột ngày dài dằng dặc của trời đông giá rét , trong không khí không có dấu hiệu mùa xuân sắp đến. Mùi máu tươi truyền đến từ thật xa, ầm ầm trống trận không dứt bên tai, một trận cuối cùng, trước mặt đã là kinh đô của Tề quốc, chỉ cần chạng vạng tiến công vào trong thành, trận chiến tranh này, có thể hoàn toàn thắng lợi Thất điện hạ Nhan Hi bỗng nhiên có chút phiền chán, hắn chậm rãi thu lại ánh mắt lãnh liệt, mỉm cười tà ác, giơ cao cánh tay rồi đột nhiên phất xuống. Đây là mệnh lệnh tiến công. Mấy vạn quân ngoài tường thành oanh oanh dũng mãnh tràn vào, quân Tề quốc cố thủ thành chỉ tố phí công phản kháng, cũng không thể cứu giản, tất cả đều ngã xuống vũng máu. Tham tướng cưỡi ngựa phóng nhanh trở về, chưa tới trước mặt Nhan Hi đã nhảy xuống, một đường chạy đến bên cạnh Nhan Hi, nhịn không được vui sướng quỳ xuống bẩm, "Điện hạ, chúng ta đã công phá thành công, bọn loạn tặc đều bị g**t ch*t, cung thỉnh điện hạ vào thành." Nhan Hi khẽ gật đầu. Kết thúc? Thật đúng là sảng khoái. Tề… “Tỷ tỷ, tỷ…” Ngọc quý phi nước mắt chợt rơi xuống, lúc này nàng nên cùng đại tỷ tranh giành ngôi vị hoàng hậu, tỷ muội các nàng từ lúc còn rất nhỏ, đã sống nương tựa lẫn nhau, luôn ở chung một chỗ, cùng bị bắt đến Yến quốc sống cuộc sống đếm tuyệt vọng qua ngày, các nàng vẫn dựa vào nhau, là người thân cận nhất của nhau trên thế giới. Ngay cả bây giờ, tỷ tỷ cũng muốn cho nàng sống sót, nàng không thể để cho tỷ tỷ một mình chịu hết thảy, không thể.Nhưng, tại sao trong cổ họng dường như bị vật cản không phát ra được thanh âm nào, đầu cũng có nặng ngàn cân như nâng không nổi, nàng trốn trong bóng đêm, liền hô hấp cũng rất khẽ khàng, sợ không khí trầm lặng rồi ánh mắt hoàng đế kia quét đến người nàng.Hoàng đế để cho Tuyết quý phi dìu nữa ngồi nữa dựa, “Tuyết Nhi, ngươi nói xem, chờ chúng ta đi rồi, nên để cho ai tiếp nhận ngôi vị hoàng đế của trẫm?”Khẩu khí như đôi phu thê bình thường nói chuyện với nhau, trượng phu đem sự lựa chọn vẫn còn nghi ngờ giấu trong lòng nói ra cùng thê tử hỗ trợ tham mưu. Trong lòng có ý định chết, nênTuyết quý phi ngược lại không có nhiều sợ hãi, nàng ân cần giúp hoàng đế đem góc chăn phủ lại cho tốt, mới nhẹ nhàng nói, “Bệ hạ không phải là đã sớm lập Thái tử, cần gì lại vì chuyện này mà phiền não?”“Thái tử, trẫm đối với hắn không yên lòng.” Thở dài một hơi, đem tay nhỏ bé của Tuyết quý phi giữ trong lòng bàn tay, “Trận này xảy ra rất nhiều chuyện, Thái tử hắn căn bản là đảm đương không nổi gánh nặng vua của một nước, ở nguy nan trước mắt, hắn là thái tử nhưng đã hoảng loạn trước rồi, ngay cả một nửa trình độ thường ngày cũng phát huy không ra. Về phần lão Tam, toàn bộ trận chiến có chút ít thông minh, không biết làm sao lại chiếm được ủng hộ của lão Thất, dựa vào kế hoạch củaThất nhi nghĩ ra mà ở trên triều đình cùng ca ca của hắn chiến đấu. Bọn họ cho là trẫm chẳng hay biết gì sao, thật ra thì có chuyện gì trẫm không biết đâu? Việc trên đời này, trẫm muốn biết, sẽ không có ai có thể thành công giấu diếm.” (Lão hoàng đế này giỏi nhưng quá háo sắc thôi)“Bệ hạ, Thất hoàng tử chính là người mà Tam muội của nô tì phó thác chung thân đại sự sao?” Tuyết quý phi thuận miệng hỏi.“Ừm.” Nhắc tới Nhan Hi, hoàng đế vẻ mặt ôn nhu, “Hắn cũng là hài tử trẫm sủng ái nhất, đáng tiếc, tính tình lạnh lùng, đối với ngôi vị hoàng đế cũng không có chút nào hứng thú, nếu như trẫm đem hắn lập làm Thái tử, bảo đảm không ra ba ngày, hắn sẽ nghĩ biện pháp chạy trốn.”

Chương 428: Di chiếu (2)