Tác giả:

Lúc Tra Tiểu Tân mở mắt ra phát hiện mình đang ở trong phòng ngập sắc màu cổ xưa, bàn gỗ lê, bình phong chạm ngọc. Nền nhà trải thảm lông màu đỏ sậm, mặt trên là thêu thủ công, nhiều hoa sen lớn nở rộ: Hoa sen trước mắt giống như đang đua nở rực rỡ tươi đẹp. Bốn phương tám hướng đều buông rủ rèm cửa màu đỏ, gió thổi qua lúc ẩn lúc hiện, nhìn xuyên qua mơ hồ có thể nhìn thấy bóng đêm chập chờn. Bản thân như ở một nơi tráng lệ thanh nhã. Xem ra chủ nhân nơi đây không phú thì quý. Đây là ý nghĩ đầu tiên sau khi tỉnh lại của Tra Tiểu Tân, ngay sau đó nàng chỉ cảm thấy phía sau nổi lên cơn ớn lạnh, tay vội che miệng lại mới không làm cho mình thét chói tai thành tiếng! Ông trời ơi! Ai có thể nói cho nàng biết tại sao nàng lại ở chỗ này không ?! Nhớ mang máng hôm nay nàng vốn muốn đi tham gia hôn lễ bạn thân, sao lại…… Sao lại…… Nghĩ tới đây Tra TiểuTân mới thấy đầu sưng và đau, mơ hồ đang nhớ lại chút ít, nàng đang bước chân vào giáo đường, đèn thủy tinh được treo ở nóc nhà đằng kia đột…

Chương 107: Ngươi không những sờ soạn còn hôn ta

Phi Duyệt Quân TâmTác giả: Phù Dung GiaTruyện Cổ Đại, Truyện Hài Hước, Truyện Ngôn Tình, Truyện Ngược, Truyện Xuyên KhôngLúc Tra Tiểu Tân mở mắt ra phát hiện mình đang ở trong phòng ngập sắc màu cổ xưa, bàn gỗ lê, bình phong chạm ngọc. Nền nhà trải thảm lông màu đỏ sậm, mặt trên là thêu thủ công, nhiều hoa sen lớn nở rộ: Hoa sen trước mắt giống như đang đua nở rực rỡ tươi đẹp. Bốn phương tám hướng đều buông rủ rèm cửa màu đỏ, gió thổi qua lúc ẩn lúc hiện, nhìn xuyên qua mơ hồ có thể nhìn thấy bóng đêm chập chờn. Bản thân như ở một nơi tráng lệ thanh nhã. Xem ra chủ nhân nơi đây không phú thì quý. Đây là ý nghĩ đầu tiên sau khi tỉnh lại của Tra Tiểu Tân, ngay sau đó nàng chỉ cảm thấy phía sau nổi lên cơn ớn lạnh, tay vội che miệng lại mới không làm cho mình thét chói tai thành tiếng! Ông trời ơi! Ai có thể nói cho nàng biết tại sao nàng lại ở chỗ này không ?! Nhớ mang máng hôm nay nàng vốn muốn đi tham gia hôn lễ bạn thân, sao lại…… Sao lại…… Nghĩ tới đây Tra TiểuTân mới thấy đầu sưng và đau, mơ hồ đang nhớ lại chút ít, nàng đang bước chân vào giáo đường, đèn thủy tinh được treo ở nóc nhà đằng kia đột… Nếu không phải đồ ngốc,tại sao lại ôm người xấu xa như hắn khóc, còn cám ơn hắn?Nếu không phải đồ ngốc,tại sao xem người luôn lợi dụng nàng làm bạn bè?Nếu không phải đồ ngốc,tại sao bản thân bị thương cũng không biết cho dù máu không ngừng chảy?Nhưng chỉ có đồ ngốc này mới làm hắn thật sự đau lòng,rất đau lòng…Gần đến ngày ba mươi,khí trời càng lạnh, buổi sáng mới mở cửa tuyết như bọt biển cuốn vào thổi vào mặt Tra Tiểu Tân,lạnh đến nỗi hai hai hàm răng nàng run cầm cập.“Mẹ ơi!Mặt đất đều kết băng!” Nàng vừa phủi bông tuyết trên mặt liền mắng,trong lúc vô ý phát hiện một nữ tử dịu dàng đứng ngoài cửa,y phục màu vàng làm nàng dịu dàng thanh tú,tiếc là nàng đeo cái khăn che mặt nên không thấy rõ dung mạo lại càng tăng thêm vài phần thần bí.Tra Tiểu Tân nghi ngờ thì nàng đã mở miệng.“Ngươi chính là ông chủ của hữu cầu tất ứng Tra Tiểu Tân sao?”Quả nhiên là giọng nói giống như người,thùy mị dịu dàng làm người nghe thương xót.Tra Tiểu Tân sửng sốt sau đó lập tức gật đầu, lộ ra chiêu bài nụ cười nịnh nọt của ông chủ,vừa phủi bụi trong tay cười: “Nàng có chuyện gì?” Từ khi nhận vụ hôn sự Lâu Lan đã hơn nửa tháng nàng không khó vụ làm ăn nào mới,những người đến đều vì muốn chiếm tiện nghi hắn nên không thể tính chung….Nữ tử áo vàng không giống những khác khách hàng cũ nóng lòng nói ra,vừa nhìn chung quanh rồi mới bình tĩnh nhìn Tra Tiểu Tân,mặc dù ánh mắt khuất sau lớp vải mỏng vẫn làm người ta cảm nhận được nàng có việc cần người giúp đỡ,nàng nói từng chữ mạch lạc: “Nên làm thế nào giành được trái tim phu quân.”Tay nàng lạnh lẽo,Tra Tiểu Tân ngạc nhiên cúi đầu nhìn một ngàn lượng ngân phiếu trong lòng bàn tay mình đúng là nàng vừa mới đưa cho mình.Người khách này hào phóng quá!Khi Tra Tiểu Tân ngẩn đầu thần sắc cũng đông lại,không thể lừa dối vị khách lớn này cho nên cẩn thận hỏi tình hình,nàng giống như cảnh giác có nhiều chuyện không chịu nói chỉ nói phu quân nàng yêu nữ tử đã chết, từ đó phu quân nhình cũng không nhìn nàng một cái.“Nếu như hắn yêu nữ nhân kia như vậy,ngươi có thể giả dạng thành nữ nhân hắn yêu là được.” Nghe xong lời của nàng Tra Tiểu Tân liền nêu ra phương pháp, tay sờ cằm suy nghĩ nói: “Ví dụ như hắn thích nữ nhân đó mặc y phục gì,trang điểm như thế nào,thậm chí là vẻ mặt,động tác,thần thái ngươi đều có thể bắt chước….”“Cứ làm như vậy…” Nàng lẩm bẩm nói nhẹ gật đầu, trong lòng làm như hiểu rõ.Bởi vì không biết nàng có hài lòng những gì mình vừa nói không Tra Tiểu Tân hỏi lại: “ Việc ta vừa nói không biết nàng có đồng ý không?”“Cám ơn ông chủ Tra,sau khi xong chuyện lại lại đưa ba ngàn lượng cám ơn ngươi!” Không đợi Tra Tiểu Tân nói xong nàng kia nhìn nàng mỉm cười một cái sau đó rời đi.Bước chân không nhanh không chậm, dáng người thanh lệ vừa nhìn cũng biết là tiểu thư khuê các.Tra Tiểu Tân nhíu mày nhìn nàng rời đi lại nhìn nhìn bạc trong tay, hồi lâu mới khẽ lắc đầu cười, nữ tử thông minh như vậy chỉ cần có phương pháp nhất định có thể làm cho phu quân yêu thương nàng.Chỉ là… ánh mắt u tối nhìn bầu trời tay nắm chặt ngân phiếu trong tay,Như Hoa sáng nay về nhà thăm người thân khoảng vài ngày nửa mới trở về,chỉ có một mình nàng trông coi cửa tiệm không có ai nói chuyện thật là nhàm chán.Hay là, đi uống rượu?Cũng là tửu lâu,cũng là ồn ào ầm ĩ,cũng là rượu ngon,cũng là… Cố nhân.“Vì sao mỗi lần uống rượu đều đụng phải ngươi?” Tra Tiểu Tân nhíu mày khuôn mặt nhỏ nhắn thanh tú nhìn người đối diện nàng,tay chống cằm trông rất buồn cười.Mộc Xuân Phong tao nhã phe phẩy quạt xếp, một đôi mắt đen sáng ngời mỉm cười chăm chú nhìn nàng,tia lửa phóng ra tứ phía,Tra Tiểu Tân lập tức đưa tay che hai mắt của mình. Ôi!Nam nhân này sẽ thả điện thôi!Nhìn thẳng hắn lúc này nàng cảm thấy có một ngọn lửa hừng hực thiêu đốt thân thể,mà hắn lại lạnh nhạt làm cho người ta không tự chủ được… tấn công hắn! ! !“Bởi vì, ta đang đợi ngươi.” Hắn lấy cây quạt che mặt ra nhìn nàng,vẻ mặt tuấn mỹ nở nụ cười giống như hoa trôi trên mặt nước duyên dáng xinh đẹp.Tra Tiểu Tân mặt hiện quyên chữ “ quýnh” nhanh nhẩu nói: “Chờ ta làm chi?” Được rồi, nàng hiện tại mới hiểu được này nam nhân không chỉ là nham hiểm,mà là một thanh kẹo dẻo,nếu dính phải thì không thả! ! !“Ha ha…” Hắn cười khẽ cả người dựa sát vào Tra Tiểu Tân,chóp mũi hai người chạm vào nhau,hơi thở ẩm nóng có thể nghe được, đặc biệt một đôi mắt đen câu hồn phách con người nhìn chằm chằm Tra Tiểu Tân, giống như hận không thể đem nàng nuốt vào trong bụng,Tra Tiểu Tân muốn rút lui về phía sau thì tay hắn nắm chặt cằm nàng,cười mờ ám: “Chẳng lẽ, ngươi không biết?”Mọi người xung quanh nãy giờ vểnh tai nghe lén lập tức ngã xuống đất, Trời ! Thập Tam Vương gia và ông chủ hữu cầu tất ứng nói chuyện mờ ám, vẻ mặt mờ ám,nhiều loại mờ ám!Chẳng lẽ! Bọn họ là?“A! Ngươi đừng nói lung tung a! Ta biết cái gì?” Tra Tiểu Tân vội vã làm sáng tỏ nàng cũng không biết xảy ra việc gì! Đồng thời dùng ánh mắt “Hãy tin tưởng ta” nhìn khắp bốn phía, kết quả thu được cũng là ánh mắt hàm chứa câu “Tin tưởng cái rắm!”Mộc Xuân Phong giống như được thưởng thức nhiều vẻ mặt phong phú của nàng,mặt nở mỉm cười,ánh mắt cực nóng dính chặt vào bên má nàng giống như tay qua lại dao động, v**t v*, âu yếm…..Mặc dù hắn không thật sự sờ,mặt Tra Tiểu Tân đã bắt đầu nóng lên, nóng lên, nàng nuốt nuốt nước bọt lớn tiếng nói: “Ngươi, ngươi rốt cuộc muốn nói cái gì?” Nói xong trong lòng tự khinh bỉ bản thân!Rõ ràng mới nghĩ mắng hắn như thế nào nhưng khi mở miệng liền biến thành hỏi hắn muốn làm gì?“Đêm hôm đó, ta và ngươi ở chổ này, lúc ấy tay ngươi cũng giống như hiện tại vuốt mặt ta…” Hắn ở bên tai nàng thổi hơi nóng khẽ cười nói,giọng nói khàn khàn, đồng thời,tay không biết khi nào chạm vào gò má nàng v**t v* qua lại, cảm giác bóng loáng thoáng qua mặt Tra Tiểu Tân giống tơ lụa rất mềm mại!“Ta khi nào thì sờ mặt của ngươi ? …” nàng bắt đầu nói lắp bắp, tay hắn mở ra nắm chặt tay nàng,đưa tay nàng lên mặt hắn dẫn dắt cảm nhận hắn,v**t v* hắn,Tra Tiểu Tân nóng đến máu mũi muốn phun ra. Tuy rằng nàng chán ghét hắn! Nhưng là nàng không phủ nhận hắn là mỹ nam nha! ! !Mộc Xuân Phong cười như không cười nhìn nàng,giữa nho nhã lại có vài phần bất cần đời ph*ng đ*ng thái,thái độ giống công tử phong lưu, trong lúc đó xen vào tà ác và dịu dàng làm người ta bị mất phương hướng. Nhìn nàng nói từng chữ: “Ngươi không những sờ soạn còn hôn ta”“A!Ăn có thể ăn bậy nhưng không thể nói bậy!Ta hôn ngươi khi nào ?Coi chừng ta kiện ngươi tội phỉ báng người ta!” Tra Tiểu Tân cả khuôn mặt đỏ lên vì tức giận, dùng sức rút tay lại nhưng cằm nàng bị hắn giữ chặt mặt hắn cũng kề sát mặt nàng một chút. Ngay lúc Tra Tiểu Tân rốt cục chịu không nổi dùng sức muốn đẩy hắn ra hắn lại nhân cơ hội hôn lên môi nàng như chuồn chuồn lướt nước,chạm vào lập tức rời đi nhưng đôi mắt kia lại hàm chứa nụ cười vui sướng, giống như sủng ái, giống như suy nghĩ,xong rồi hắn chậm rãi ngồi xuống v**t v* môi của mình,cảm giác này giống như hắn đang v**t v* môi nàng hết sức yêu thương.

Nếu không phải đồ ngốc,tại sao lại ôm người xấu xa như hắn khóc, còn cám ơn hắn?

Nếu không phải đồ ngốc,tại sao xem người luôn lợi dụng nàng làm bạn bè?

Nếu không phải đồ ngốc,tại sao bản thân bị thương cũng không biết cho dù máu không ngừng chảy?

Nhưng chỉ có đồ ngốc này mới làm hắn thật sự đau lòng,rất đau lòng…

Gần đến ngày ba mươi,khí trời càng lạnh, buổi sáng mới mở cửa tuyết như bọt biển cuốn vào thổi vào mặt Tra Tiểu Tân,lạnh đến nỗi hai hai hàm răng nàng run cầm cập.

“Mẹ ơi!Mặt đất đều kết băng!” Nàng vừa phủi bông tuyết trên mặt liền mắng,trong lúc vô ý phát hiện một nữ tử dịu dàng đứng ngoài cửa,y phục màu vàng làm nàng dịu dàng thanh tú,tiếc là nàng đeo cái khăn che mặt nên không thấy rõ dung mạo lại càng tăng thêm vài phần thần bí.Tra Tiểu Tân nghi ngờ thì nàng đã mở miệng.

“Ngươi chính là ông chủ của hữu cầu tất ứng Tra Tiểu Tân sao?”

Quả nhiên là giọng nói giống như người,thùy mị dịu dàng làm người nghe thương xót.

Tra Tiểu Tân sửng sốt sau đó lập tức gật đầu, lộ ra chiêu bài nụ cười nịnh nọt của ông chủ,vừa phủi bụi trong tay cười: “Nàng có chuyện gì?” Từ khi nhận vụ hôn sự Lâu Lan đã hơn nửa tháng nàng không khó vụ làm ăn nào mới,những người đến đều vì muốn chiếm tiện nghi hắn nên không thể tính chung….

Nữ tử áo vàng không giống những khác khách hàng cũ nóng lòng nói ra,vừa nhìn chung quanh rồi mới bình tĩnh nhìn Tra Tiểu Tân,mặc dù ánh mắt khuất sau lớp vải mỏng vẫn làm người ta cảm nhận được nàng có việc cần người giúp đỡ,nàng nói từng chữ mạch lạc: “Nên làm thế nào giành được trái tim phu quân.”

Tay nàng lạnh lẽo,Tra Tiểu Tân ngạc nhiên cúi đầu nhìn một ngàn lượng ngân phiếu trong lòng bàn tay mình đúng là nàng vừa mới đưa cho mình.Người khách này hào phóng quá!Khi Tra Tiểu Tân ngẩn đầu thần sắc cũng đông lại,không thể lừa dối vị khách lớn này cho nên cẩn thận hỏi tình hình,nàng giống như cảnh giác có nhiều chuyện không chịu nói chỉ nói phu quân nàng yêu nữ tử đã chết, từ đó phu quân nhình cũng không nhìn nàng một cái.

“Nếu như hắn yêu nữ nhân kia như vậy,ngươi có thể giả dạng thành nữ nhân hắn yêu là được.” Nghe xong lời của nàng Tra Tiểu Tân liền nêu ra phương pháp, tay sờ cằm suy nghĩ nói: “Ví dụ như hắn thích nữ nhân đó mặc y phục gì,trang điểm như thế nào,thậm chí là vẻ mặt,động tác,thần thái ngươi đều có thể bắt chước….”

“Cứ làm như vậy…” Nàng lẩm bẩm nói nhẹ gật đầu, trong lòng làm như hiểu rõ.

Bởi vì không biết nàng có hài lòng những gì mình vừa nói không Tra Tiểu Tân hỏi lại: “ Việc ta vừa nói không biết nàng có đồng ý không?”

“Cám ơn ông chủ Tra,sau khi xong chuyện lại lại đưa ba ngàn lượng cám ơn ngươi!” Không đợi Tra Tiểu Tân nói xong nàng kia nhìn nàng mỉm cười một cái sau đó rời đi.Bước chân không nhanh không chậm, dáng người thanh lệ vừa nhìn cũng biết là tiểu thư khuê các.

Tra Tiểu Tân nhíu mày nhìn nàng rời đi lại nhìn nhìn bạc trong tay, hồi lâu mới khẽ lắc đầu cười, nữ tử thông minh như vậy chỉ cần có phương pháp nhất định có thể làm cho phu quân yêu thương nàng.Chỉ là… ánh mắt u tối nhìn bầu trời tay nắm chặt ngân phiếu trong tay,Như Hoa sáng nay về nhà thăm người thân khoảng vài ngày nửa mới trở về,chỉ có một mình nàng trông coi cửa tiệm không có ai nói chuyện thật là nhàm chán.

Hay là, đi uống rượu?

Cũng là tửu lâu,cũng là ồn ào ầm ĩ,cũng là rượu ngon,cũng là… Cố nhân.

“Vì sao mỗi lần uống rượu đều đụng phải ngươi?” Tra Tiểu Tân nhíu mày khuôn mặt nhỏ nhắn thanh tú nhìn người đối diện nàng,tay chống cằm trông rất buồn cười.

Mộc Xuân Phong tao nhã phe phẩy quạt xếp, một đôi mắt đen sáng ngời mỉm cười chăm chú nhìn nàng,tia lửa phóng ra tứ phía,Tra Tiểu Tân lập tức đưa tay che hai mắt của mình. Ôi!Nam nhân này sẽ thả điện thôi!Nhìn thẳng hắn lúc này nàng cảm thấy có một ngọn lửa hừng hực thiêu đốt thân thể,mà hắn lại lạnh nhạt làm cho người ta không tự chủ được… tấn công hắn! ! !

“Bởi vì, ta đang đợi ngươi.” Hắn lấy cây quạt che mặt ra nhìn nàng,vẻ mặt tuấn mỹ nở nụ cười giống như hoa trôi trên mặt nước duyên dáng xinh đẹp.

Tra Tiểu Tân mặt hiện quyên chữ “ quýnh” nhanh nhẩu nói: “Chờ ta làm chi?” Được rồi, nàng hiện tại mới hiểu được này nam nhân không chỉ là nham hiểm,mà là một thanh kẹo dẻo,nếu dính phải thì không thả! ! !

“Ha ha…” Hắn cười khẽ cả người dựa sát vào Tra Tiểu Tân,chóp mũi hai người chạm vào nhau,hơi thở ẩm nóng có thể nghe được, đặc biệt một đôi mắt đen câu hồn phách con người nhìn chằm chằm Tra Tiểu Tân, giống như hận không thể đem nàng nuốt vào trong bụng,Tra Tiểu Tân muốn rút lui về phía sau thì tay hắn nắm chặt cằm nàng,cười mờ ám: “Chẳng lẽ, ngươi không biết?”

Mọi người xung quanh nãy giờ vểnh tai nghe lén lập tức ngã xuống đất, Trời ! Thập Tam Vương gia và ông chủ hữu cầu tất ứng nói chuyện mờ ám, vẻ mặt mờ ám,nhiều loại mờ ám!Chẳng lẽ! Bọn họ là?

“A! Ngươi đừng nói lung tung a! Ta biết cái gì?” Tra Tiểu Tân vội vã làm sáng tỏ nàng cũng không biết xảy ra việc gì! Đồng thời dùng ánh mắt “Hãy tin tưởng ta” nhìn khắp bốn phía, kết quả thu được cũng là ánh mắt hàm chứa câu “Tin tưởng cái rắm!”

Mộc Xuân Phong giống như được thưởng thức nhiều vẻ mặt phong phú của nàng,mặt nở mỉm cười,ánh mắt cực nóng dính chặt vào bên má nàng giống như tay qua lại dao động, v**t v*, âu yếm…..Mặc dù hắn không thật sự sờ,mặt Tra Tiểu Tân đã bắt đầu nóng lên, nóng lên, nàng nuốt nuốt nước bọt lớn tiếng nói: “Ngươi, ngươi rốt cuộc muốn nói cái gì?” Nói xong trong lòng tự khinh bỉ bản thân!Rõ ràng mới nghĩ mắng hắn như thế nào nhưng khi mở miệng liền biến thành hỏi hắn muốn làm gì?

“Đêm hôm đó, ta và ngươi ở chổ này, lúc ấy tay ngươi cũng giống như hiện tại vuốt mặt ta…” Hắn ở bên tai nàng thổi hơi nóng khẽ cười nói,giọng nói khàn khàn, đồng thời,tay không biết khi nào chạm vào gò má nàng v**t v* qua lại, cảm giác bóng loáng thoáng qua mặt Tra Tiểu Tân giống tơ lụa rất mềm mại!

“Ta khi nào thì sờ mặt của ngươi ? …” nàng bắt đầu nói lắp bắp, tay hắn mở ra nắm chặt tay nàng,đưa tay nàng lên mặt hắn dẫn dắt cảm nhận hắn,v**t v* hắn,Tra Tiểu Tân nóng đến máu mũi muốn phun ra. Tuy rằng nàng chán ghét hắn! Nhưng là nàng không phủ nhận hắn là mỹ nam nha! ! !

Mộc Xuân Phong cười như không cười nhìn nàng,giữa nho nhã lại có vài phần bất cần đời ph*ng đ*ng thái,thái độ giống công tử phong lưu, trong lúc đó xen vào tà ác và dịu dàng làm người ta bị mất phương hướng. Nhìn nàng nói từng chữ: “Ngươi không những sờ soạn còn hôn ta”

“A!Ăn có thể ăn bậy nhưng không thể nói bậy!Ta hôn ngươi khi nào ?Coi chừng ta kiện ngươi tội phỉ báng người ta!” Tra Tiểu Tân cả khuôn mặt đỏ lên vì tức giận, dùng sức rút tay lại nhưng cằm nàng bị hắn giữ chặt mặt hắn cũng kề sát mặt nàng một chút. Ngay lúc Tra Tiểu Tân rốt cục chịu không nổi dùng sức muốn đẩy hắn ra hắn lại nhân cơ hội hôn lên môi nàng như chuồn chuồn lướt nước,chạm vào lập tức rời đi nhưng đôi mắt kia lại hàm chứa nụ cười vui sướng, giống như sủng ái, giống như suy nghĩ,xong rồi hắn chậm rãi ngồi xuống v**t v* môi của mình,cảm giác này giống như hắn đang v**t v* môi nàng hết sức yêu thương.

Phi Duyệt Quân TâmTác giả: Phù Dung GiaTruyện Cổ Đại, Truyện Hài Hước, Truyện Ngôn Tình, Truyện Ngược, Truyện Xuyên KhôngLúc Tra Tiểu Tân mở mắt ra phát hiện mình đang ở trong phòng ngập sắc màu cổ xưa, bàn gỗ lê, bình phong chạm ngọc. Nền nhà trải thảm lông màu đỏ sậm, mặt trên là thêu thủ công, nhiều hoa sen lớn nở rộ: Hoa sen trước mắt giống như đang đua nở rực rỡ tươi đẹp. Bốn phương tám hướng đều buông rủ rèm cửa màu đỏ, gió thổi qua lúc ẩn lúc hiện, nhìn xuyên qua mơ hồ có thể nhìn thấy bóng đêm chập chờn. Bản thân như ở một nơi tráng lệ thanh nhã. Xem ra chủ nhân nơi đây không phú thì quý. Đây là ý nghĩ đầu tiên sau khi tỉnh lại của Tra Tiểu Tân, ngay sau đó nàng chỉ cảm thấy phía sau nổi lên cơn ớn lạnh, tay vội che miệng lại mới không làm cho mình thét chói tai thành tiếng! Ông trời ơi! Ai có thể nói cho nàng biết tại sao nàng lại ở chỗ này không ?! Nhớ mang máng hôm nay nàng vốn muốn đi tham gia hôn lễ bạn thân, sao lại…… Sao lại…… Nghĩ tới đây Tra TiểuTân mới thấy đầu sưng và đau, mơ hồ đang nhớ lại chút ít, nàng đang bước chân vào giáo đường, đèn thủy tinh được treo ở nóc nhà đằng kia đột… Nếu không phải đồ ngốc,tại sao lại ôm người xấu xa như hắn khóc, còn cám ơn hắn?Nếu không phải đồ ngốc,tại sao xem người luôn lợi dụng nàng làm bạn bè?Nếu không phải đồ ngốc,tại sao bản thân bị thương cũng không biết cho dù máu không ngừng chảy?Nhưng chỉ có đồ ngốc này mới làm hắn thật sự đau lòng,rất đau lòng…Gần đến ngày ba mươi,khí trời càng lạnh, buổi sáng mới mở cửa tuyết như bọt biển cuốn vào thổi vào mặt Tra Tiểu Tân,lạnh đến nỗi hai hai hàm răng nàng run cầm cập.“Mẹ ơi!Mặt đất đều kết băng!” Nàng vừa phủi bông tuyết trên mặt liền mắng,trong lúc vô ý phát hiện một nữ tử dịu dàng đứng ngoài cửa,y phục màu vàng làm nàng dịu dàng thanh tú,tiếc là nàng đeo cái khăn che mặt nên không thấy rõ dung mạo lại càng tăng thêm vài phần thần bí.Tra Tiểu Tân nghi ngờ thì nàng đã mở miệng.“Ngươi chính là ông chủ của hữu cầu tất ứng Tra Tiểu Tân sao?”Quả nhiên là giọng nói giống như người,thùy mị dịu dàng làm người nghe thương xót.Tra Tiểu Tân sửng sốt sau đó lập tức gật đầu, lộ ra chiêu bài nụ cười nịnh nọt của ông chủ,vừa phủi bụi trong tay cười: “Nàng có chuyện gì?” Từ khi nhận vụ hôn sự Lâu Lan đã hơn nửa tháng nàng không khó vụ làm ăn nào mới,những người đến đều vì muốn chiếm tiện nghi hắn nên không thể tính chung….Nữ tử áo vàng không giống những khác khách hàng cũ nóng lòng nói ra,vừa nhìn chung quanh rồi mới bình tĩnh nhìn Tra Tiểu Tân,mặc dù ánh mắt khuất sau lớp vải mỏng vẫn làm người ta cảm nhận được nàng có việc cần người giúp đỡ,nàng nói từng chữ mạch lạc: “Nên làm thế nào giành được trái tim phu quân.”Tay nàng lạnh lẽo,Tra Tiểu Tân ngạc nhiên cúi đầu nhìn một ngàn lượng ngân phiếu trong lòng bàn tay mình đúng là nàng vừa mới đưa cho mình.Người khách này hào phóng quá!Khi Tra Tiểu Tân ngẩn đầu thần sắc cũng đông lại,không thể lừa dối vị khách lớn này cho nên cẩn thận hỏi tình hình,nàng giống như cảnh giác có nhiều chuyện không chịu nói chỉ nói phu quân nàng yêu nữ tử đã chết, từ đó phu quân nhình cũng không nhìn nàng một cái.“Nếu như hắn yêu nữ nhân kia như vậy,ngươi có thể giả dạng thành nữ nhân hắn yêu là được.” Nghe xong lời của nàng Tra Tiểu Tân liền nêu ra phương pháp, tay sờ cằm suy nghĩ nói: “Ví dụ như hắn thích nữ nhân đó mặc y phục gì,trang điểm như thế nào,thậm chí là vẻ mặt,động tác,thần thái ngươi đều có thể bắt chước….”“Cứ làm như vậy…” Nàng lẩm bẩm nói nhẹ gật đầu, trong lòng làm như hiểu rõ.Bởi vì không biết nàng có hài lòng những gì mình vừa nói không Tra Tiểu Tân hỏi lại: “ Việc ta vừa nói không biết nàng có đồng ý không?”“Cám ơn ông chủ Tra,sau khi xong chuyện lại lại đưa ba ngàn lượng cám ơn ngươi!” Không đợi Tra Tiểu Tân nói xong nàng kia nhìn nàng mỉm cười một cái sau đó rời đi.Bước chân không nhanh không chậm, dáng người thanh lệ vừa nhìn cũng biết là tiểu thư khuê các.Tra Tiểu Tân nhíu mày nhìn nàng rời đi lại nhìn nhìn bạc trong tay, hồi lâu mới khẽ lắc đầu cười, nữ tử thông minh như vậy chỉ cần có phương pháp nhất định có thể làm cho phu quân yêu thương nàng.Chỉ là… ánh mắt u tối nhìn bầu trời tay nắm chặt ngân phiếu trong tay,Như Hoa sáng nay về nhà thăm người thân khoảng vài ngày nửa mới trở về,chỉ có một mình nàng trông coi cửa tiệm không có ai nói chuyện thật là nhàm chán.Hay là, đi uống rượu?Cũng là tửu lâu,cũng là ồn ào ầm ĩ,cũng là rượu ngon,cũng là… Cố nhân.“Vì sao mỗi lần uống rượu đều đụng phải ngươi?” Tra Tiểu Tân nhíu mày khuôn mặt nhỏ nhắn thanh tú nhìn người đối diện nàng,tay chống cằm trông rất buồn cười.Mộc Xuân Phong tao nhã phe phẩy quạt xếp, một đôi mắt đen sáng ngời mỉm cười chăm chú nhìn nàng,tia lửa phóng ra tứ phía,Tra Tiểu Tân lập tức đưa tay che hai mắt của mình. Ôi!Nam nhân này sẽ thả điện thôi!Nhìn thẳng hắn lúc này nàng cảm thấy có một ngọn lửa hừng hực thiêu đốt thân thể,mà hắn lại lạnh nhạt làm cho người ta không tự chủ được… tấn công hắn! ! !“Bởi vì, ta đang đợi ngươi.” Hắn lấy cây quạt che mặt ra nhìn nàng,vẻ mặt tuấn mỹ nở nụ cười giống như hoa trôi trên mặt nước duyên dáng xinh đẹp.Tra Tiểu Tân mặt hiện quyên chữ “ quýnh” nhanh nhẩu nói: “Chờ ta làm chi?” Được rồi, nàng hiện tại mới hiểu được này nam nhân không chỉ là nham hiểm,mà là một thanh kẹo dẻo,nếu dính phải thì không thả! ! !“Ha ha…” Hắn cười khẽ cả người dựa sát vào Tra Tiểu Tân,chóp mũi hai người chạm vào nhau,hơi thở ẩm nóng có thể nghe được, đặc biệt một đôi mắt đen câu hồn phách con người nhìn chằm chằm Tra Tiểu Tân, giống như hận không thể đem nàng nuốt vào trong bụng,Tra Tiểu Tân muốn rút lui về phía sau thì tay hắn nắm chặt cằm nàng,cười mờ ám: “Chẳng lẽ, ngươi không biết?”Mọi người xung quanh nãy giờ vểnh tai nghe lén lập tức ngã xuống đất, Trời ! Thập Tam Vương gia và ông chủ hữu cầu tất ứng nói chuyện mờ ám, vẻ mặt mờ ám,nhiều loại mờ ám!Chẳng lẽ! Bọn họ là?“A! Ngươi đừng nói lung tung a! Ta biết cái gì?” Tra Tiểu Tân vội vã làm sáng tỏ nàng cũng không biết xảy ra việc gì! Đồng thời dùng ánh mắt “Hãy tin tưởng ta” nhìn khắp bốn phía, kết quả thu được cũng là ánh mắt hàm chứa câu “Tin tưởng cái rắm!”Mộc Xuân Phong giống như được thưởng thức nhiều vẻ mặt phong phú của nàng,mặt nở mỉm cười,ánh mắt cực nóng dính chặt vào bên má nàng giống như tay qua lại dao động, v**t v*, âu yếm…..Mặc dù hắn không thật sự sờ,mặt Tra Tiểu Tân đã bắt đầu nóng lên, nóng lên, nàng nuốt nuốt nước bọt lớn tiếng nói: “Ngươi, ngươi rốt cuộc muốn nói cái gì?” Nói xong trong lòng tự khinh bỉ bản thân!Rõ ràng mới nghĩ mắng hắn như thế nào nhưng khi mở miệng liền biến thành hỏi hắn muốn làm gì?“Đêm hôm đó, ta và ngươi ở chổ này, lúc ấy tay ngươi cũng giống như hiện tại vuốt mặt ta…” Hắn ở bên tai nàng thổi hơi nóng khẽ cười nói,giọng nói khàn khàn, đồng thời,tay không biết khi nào chạm vào gò má nàng v**t v* qua lại, cảm giác bóng loáng thoáng qua mặt Tra Tiểu Tân giống tơ lụa rất mềm mại!“Ta khi nào thì sờ mặt của ngươi ? …” nàng bắt đầu nói lắp bắp, tay hắn mở ra nắm chặt tay nàng,đưa tay nàng lên mặt hắn dẫn dắt cảm nhận hắn,v**t v* hắn,Tra Tiểu Tân nóng đến máu mũi muốn phun ra. Tuy rằng nàng chán ghét hắn! Nhưng là nàng không phủ nhận hắn là mỹ nam nha! ! !Mộc Xuân Phong cười như không cười nhìn nàng,giữa nho nhã lại có vài phần bất cần đời ph*ng đ*ng thái,thái độ giống công tử phong lưu, trong lúc đó xen vào tà ác và dịu dàng làm người ta bị mất phương hướng. Nhìn nàng nói từng chữ: “Ngươi không những sờ soạn còn hôn ta”“A!Ăn có thể ăn bậy nhưng không thể nói bậy!Ta hôn ngươi khi nào ?Coi chừng ta kiện ngươi tội phỉ báng người ta!” Tra Tiểu Tân cả khuôn mặt đỏ lên vì tức giận, dùng sức rút tay lại nhưng cằm nàng bị hắn giữ chặt mặt hắn cũng kề sát mặt nàng một chút. Ngay lúc Tra Tiểu Tân rốt cục chịu không nổi dùng sức muốn đẩy hắn ra hắn lại nhân cơ hội hôn lên môi nàng như chuồn chuồn lướt nước,chạm vào lập tức rời đi nhưng đôi mắt kia lại hàm chứa nụ cười vui sướng, giống như sủng ái, giống như suy nghĩ,xong rồi hắn chậm rãi ngồi xuống v**t v* môi của mình,cảm giác này giống như hắn đang v**t v* môi nàng hết sức yêu thương.

Chương 107: Ngươi không những sờ soạn còn hôn ta