Một ngày dài dằng dặc của trời đông giá rét , trong không khí không có dấu hiệu mùa xuân sắp đến. Mùi máu tươi truyền đến từ thật xa, ầm ầm trống trận không dứt bên tai, một trận cuối cùng, trước mặt đã là kinh đô của Tề quốc, chỉ cần chạng vạng tiến công vào trong thành, trận chiến tranh này, có thể hoàn toàn thắng lợi Thất điện hạ Nhan Hi bỗng nhiên có chút phiền chán, hắn chậm rãi thu lại ánh mắt lãnh liệt, mỉm cười tà ác, giơ cao cánh tay rồi đột nhiên phất xuống. Đây là mệnh lệnh tiến công. Mấy vạn quân ngoài tường thành oanh oanh dũng mãnh tràn vào, quân Tề quốc cố thủ thành chỉ tố phí công phản kháng, cũng không thể cứu giản, tất cả đều ngã xuống vũng máu. Tham tướng cưỡi ngựa phóng nhanh trở về, chưa tới trước mặt Nhan Hi đã nhảy xuống, một đường chạy đến bên cạnh Nhan Hi, nhịn không được vui sướng quỳ xuống bẩm, "Điện hạ, chúng ta đã công phá thành công, bọn loạn tặc đều bị g**t ch*t, cung thỉnh điện hạ vào thành." Nhan Hi khẽ gật đầu. Kết thúc? Thật đúng là sảng khoái. Tề…
Chương 450: Quan lâm thiên hạ (9)
Bị Nhốt Vong Quốc Công ChúaTác giả: Độ HànTruyện Ngôn TìnhMột ngày dài dằng dặc của trời đông giá rét , trong không khí không có dấu hiệu mùa xuân sắp đến. Mùi máu tươi truyền đến từ thật xa, ầm ầm trống trận không dứt bên tai, một trận cuối cùng, trước mặt đã là kinh đô của Tề quốc, chỉ cần chạng vạng tiến công vào trong thành, trận chiến tranh này, có thể hoàn toàn thắng lợi Thất điện hạ Nhan Hi bỗng nhiên có chút phiền chán, hắn chậm rãi thu lại ánh mắt lãnh liệt, mỉm cười tà ác, giơ cao cánh tay rồi đột nhiên phất xuống. Đây là mệnh lệnh tiến công. Mấy vạn quân ngoài tường thành oanh oanh dũng mãnh tràn vào, quân Tề quốc cố thủ thành chỉ tố phí công phản kháng, cũng không thể cứu giản, tất cả đều ngã xuống vũng máu. Tham tướng cưỡi ngựa phóng nhanh trở về, chưa tới trước mặt Nhan Hi đã nhảy xuống, một đường chạy đến bên cạnh Nhan Hi, nhịn không được vui sướng quỳ xuống bẩm, "Điện hạ, chúng ta đã công phá thành công, bọn loạn tặc đều bị g**t ch*t, cung thỉnh điện hạ vào thành." Nhan Hi khẽ gật đầu. Kết thúc? Thật đúng là sảng khoái. Tề… Nhan Hi không nỡ kết thúc nụ hôn này, ngón tay xen vào mái tóc đen tuyền buông xuống của Đào Tiểu Vi, quyến luyến v**t v*.Hắn cũng không có như ngày thường sẽ cởi y phục của Đào Tiểu Vi, mà rất chuyên tâm ở bên môi nàng dao động, gương mặt của nàng, mũi ngọc của nàng, đôi mắt đẹp dịu dàng cùng hai chân mày cong cong đen láy của nàng, Nhan Hi một đường nâng niu hôn lấy, không bỏ qua bất kỳ khoảng không nào.Rốt cục, Đào Tiểu Vi đỏ mặt đẩy ra Nhan Hi, “Tướng công, chàng làm sao vậy?”Có cảm giác gì không đúng lắm, Đào Tiểu Vi nhạy cảm nhận thấy được Nhan Hi trong lòng có việc.Trong lòng nàng, tướng công nhà nàng rất dũng mãnh không gì làm không được, hắn vui giận không lộ ra ngoài nhưng chưa bao giờ đem bất kỳ khó khăn nào để ở trong lòng.Nhưng hôm nay tại sao? Một chút cảm giác yếu ớt đã bị hắn ẩn giấu, ngay cả Đào Tiểu Vi cũng chỉ cảm giác được một chút như có như không.Trước đây thật lâu, Nhan Hi từ chiến trường Ngụy quốc trở về bên cạnh nàng, cũng một xế chiều như vậy, hắn cũng lộ ra vẻ rất mệt mỏi như vậy, rồi nằm trên ghế trong thư phòng nàng mà ngủ, nắm tay nàng thật nhiều ngày mới thanh tỉnh lại. Đó là một khắc trong trí nhớ của nàng Nhan Hi yếu ớt như thế, hắn đem tất cả cảm xúc gánh không được phát tiết ở trong giấc ngủ sâu nhất. Như vậy, khi hắn thanh tĩnh, lại trở về là sát thần Thất điện hạ đỉnh thiên lập địa.Đến sau này, Đào Tiểu Vi cũng không còn thấy qua Nhan Hi mềm yếu như vậy nữa, cho đến mới vừa rồi, trong mắt hắn nàng rõ ràng thấy được vẻ bi ai.“Vi Vi, nàng muốn làm hoàng hậu không?” Nhan Hi nắm tay Đào Tiểu Vi, dùng chăn đem thân thể hai người bao lại, cách li ánh sang bên trong gian phòng, trong bóng tối hắn nhẹ nhàng hỏi.“Cái gì hoàng hậu?” nàng không hiểu nên nhất thời phản ứng không kịp.“Hoàng hậu của Yến quốc.”Năm ngón tay nàng khẩn trương bắt được cánh tay Nhan Hi, “Ta không muốn, người xấu, ta đã gả cho chàng, hoàng đế là phụ thân của chàng, ta làm sao có thể đi làm cái gì hoàng hậu đâu?”“Vi Vi đừng sợ.” Nhan Hi bàn tay to ôm ở bên hông Đào Tiểu Vi, “Ý của ta là nếu ta làm làm hoàng đế, nàng có bằng lòng theo ta cùng nhau nhận lấy hoàng vị?”Đào Tiểu Vi thở phào nhẹ nhõm, không phải là gả nàng cho lão hoàng đế nha, Nhan Hi nói chuyện không đầu không đuôi hại nàng lo lắng hơn nửa ngày.
Nhan Hi không nỡ kết thúc nụ hôn này, ngón tay xen vào mái tóc đen tuyền buông xuống của Đào Tiểu Vi, quyến luyến v**t v*.
Hắn cũng không có như ngày thường sẽ cởi y phục của Đào Tiểu Vi, mà rất
chuyên tâm ở bên môi nàng dao động, gương mặt của nàng, mũi ngọc của
nàng, đôi mắt đẹp dịu dàng cùng hai chân mày cong cong đen láy của nàng, Nhan Hi một đường nâng niu hôn lấy, không bỏ qua bất kỳ khoảng không
nào.
Rốt cục, Đào Tiểu Vi đỏ mặt đẩy ra Nhan Hi, “Tướng công, chàng làm sao vậy?”
Có cảm giác gì không đúng lắm, Đào Tiểu Vi nhạy cảm nhận thấy được Nhan Hi trong lòng có việc.
Trong lòng nàng, tướng công nhà nàng rất dũng mãnh không gì làm không được,
hắn vui giận không lộ ra ngoài nhưng chưa bao giờ đem bất kỳ khó khăn
nào để ở trong lòng.
Nhưng hôm nay tại sao? Một chút cảm giác yếu ớt đã bị hắn ẩn giấu, ngay cả Đào Tiểu Vi cũng chỉ cảm giác được một
chút như có như không.
Trước đây thật lâu, Nhan Hi từ chiến
trường Ngụy quốc trở về bên cạnh nàng, cũng một xế chiều như vậy, hắn
cũng lộ ra vẻ rất mệt mỏi như vậy, rồi nằm trên ghế trong thư phòng nàng mà ngủ, nắm tay nàng thật nhiều ngày mới thanh tỉnh lại. Đó là một khắc trong trí nhớ của nàng Nhan Hi yếu ớt như thế, hắn đem tất cả cảm xúc
gánh không được phát tiết ở trong giấc ngủ sâu nhất. Như vậy, khi hắn
thanh tĩnh, lại trở về là sát thần Thất điện hạ đỉnh thiên lập địa.
Đến sau này, Đào Tiểu Vi cũng không còn thấy qua Nhan Hi mềm yếu như vậy
nữa, cho đến mới vừa rồi, trong mắt hắn nàng rõ ràng thấy được vẻ bi ai.
“Vi Vi, nàng muốn làm hoàng hậu không?” Nhan Hi nắm tay Đào Tiểu Vi, dùng
chăn đem thân thể hai người bao lại, cách li ánh sang bên trong gian
phòng, trong bóng tối hắn nhẹ nhàng hỏi.
“Cái gì hoàng hậu?” nàng không hiểu nên nhất thời phản ứng không kịp.
“Hoàng hậu của Yến quốc.”
Năm ngón tay nàng khẩn trương bắt được cánh tay Nhan Hi, “Ta không muốn,
người xấu, ta đã gả cho chàng, hoàng đế là phụ thân của chàng, ta làm
sao có thể đi làm cái gì hoàng hậu đâu?”
“Vi Vi đừng sợ.” Nhan Hi bàn tay to ôm ở bên hông Đào Tiểu Vi, “Ý của ta là nếu ta làm làm hoàng đế, nàng có bằng lòng theo ta cùng nhau nhận lấy hoàng vị?”
Đào
Tiểu Vi thở phào nhẹ nhõm, không phải là gả nàng cho lão hoàng đế nha,
Nhan Hi nói chuyện không đầu không đuôi hại nàng lo lắng hơn nửa ngày.
Bị Nhốt Vong Quốc Công ChúaTác giả: Độ HànTruyện Ngôn TìnhMột ngày dài dằng dặc của trời đông giá rét , trong không khí không có dấu hiệu mùa xuân sắp đến. Mùi máu tươi truyền đến từ thật xa, ầm ầm trống trận không dứt bên tai, một trận cuối cùng, trước mặt đã là kinh đô của Tề quốc, chỉ cần chạng vạng tiến công vào trong thành, trận chiến tranh này, có thể hoàn toàn thắng lợi Thất điện hạ Nhan Hi bỗng nhiên có chút phiền chán, hắn chậm rãi thu lại ánh mắt lãnh liệt, mỉm cười tà ác, giơ cao cánh tay rồi đột nhiên phất xuống. Đây là mệnh lệnh tiến công. Mấy vạn quân ngoài tường thành oanh oanh dũng mãnh tràn vào, quân Tề quốc cố thủ thành chỉ tố phí công phản kháng, cũng không thể cứu giản, tất cả đều ngã xuống vũng máu. Tham tướng cưỡi ngựa phóng nhanh trở về, chưa tới trước mặt Nhan Hi đã nhảy xuống, một đường chạy đến bên cạnh Nhan Hi, nhịn không được vui sướng quỳ xuống bẩm, "Điện hạ, chúng ta đã công phá thành công, bọn loạn tặc đều bị g**t ch*t, cung thỉnh điện hạ vào thành." Nhan Hi khẽ gật đầu. Kết thúc? Thật đúng là sảng khoái. Tề… Nhan Hi không nỡ kết thúc nụ hôn này, ngón tay xen vào mái tóc đen tuyền buông xuống của Đào Tiểu Vi, quyến luyến v**t v*.Hắn cũng không có như ngày thường sẽ cởi y phục của Đào Tiểu Vi, mà rất chuyên tâm ở bên môi nàng dao động, gương mặt của nàng, mũi ngọc của nàng, đôi mắt đẹp dịu dàng cùng hai chân mày cong cong đen láy của nàng, Nhan Hi một đường nâng niu hôn lấy, không bỏ qua bất kỳ khoảng không nào.Rốt cục, Đào Tiểu Vi đỏ mặt đẩy ra Nhan Hi, “Tướng công, chàng làm sao vậy?”Có cảm giác gì không đúng lắm, Đào Tiểu Vi nhạy cảm nhận thấy được Nhan Hi trong lòng có việc.Trong lòng nàng, tướng công nhà nàng rất dũng mãnh không gì làm không được, hắn vui giận không lộ ra ngoài nhưng chưa bao giờ đem bất kỳ khó khăn nào để ở trong lòng.Nhưng hôm nay tại sao? Một chút cảm giác yếu ớt đã bị hắn ẩn giấu, ngay cả Đào Tiểu Vi cũng chỉ cảm giác được một chút như có như không.Trước đây thật lâu, Nhan Hi từ chiến trường Ngụy quốc trở về bên cạnh nàng, cũng một xế chiều như vậy, hắn cũng lộ ra vẻ rất mệt mỏi như vậy, rồi nằm trên ghế trong thư phòng nàng mà ngủ, nắm tay nàng thật nhiều ngày mới thanh tỉnh lại. Đó là một khắc trong trí nhớ của nàng Nhan Hi yếu ớt như thế, hắn đem tất cả cảm xúc gánh không được phát tiết ở trong giấc ngủ sâu nhất. Như vậy, khi hắn thanh tĩnh, lại trở về là sát thần Thất điện hạ đỉnh thiên lập địa.Đến sau này, Đào Tiểu Vi cũng không còn thấy qua Nhan Hi mềm yếu như vậy nữa, cho đến mới vừa rồi, trong mắt hắn nàng rõ ràng thấy được vẻ bi ai.“Vi Vi, nàng muốn làm hoàng hậu không?” Nhan Hi nắm tay Đào Tiểu Vi, dùng chăn đem thân thể hai người bao lại, cách li ánh sang bên trong gian phòng, trong bóng tối hắn nhẹ nhàng hỏi.“Cái gì hoàng hậu?” nàng không hiểu nên nhất thời phản ứng không kịp.“Hoàng hậu của Yến quốc.”Năm ngón tay nàng khẩn trương bắt được cánh tay Nhan Hi, “Ta không muốn, người xấu, ta đã gả cho chàng, hoàng đế là phụ thân của chàng, ta làm sao có thể đi làm cái gì hoàng hậu đâu?”“Vi Vi đừng sợ.” Nhan Hi bàn tay to ôm ở bên hông Đào Tiểu Vi, “Ý của ta là nếu ta làm làm hoàng đế, nàng có bằng lòng theo ta cùng nhau nhận lấy hoàng vị?”Đào Tiểu Vi thở phào nhẹ nhõm, không phải là gả nàng cho lão hoàng đế nha, Nhan Hi nói chuyện không đầu không đuôi hại nàng lo lắng hơn nửa ngày.