Tác giả:

Hải Thiên Lam đối với bãi biển nghỉ dưỡng trước mắt có một loại chấp nhất gần như b*nh h**n. Rất nhiều người đều không hiểu tại sao anh vừa tiếp quản tập đoàn hải vận đã mặc người nhà phản đối mà hao phí số tiền lớn mua đứt hơn phân nửa bãi biển này, hơn nữa phần bờ còn lại vẫn đang tiếp tục thu mua, rất có ý định vì nó mà sẵn sàng khuynh gia bại sản. Mùa hè hàng năm, Hải Thiên Lam đều nán lại đây rất lâu. Không thể không thừa nhận, cảnh sắc nơi này thật sự rất mê người, không gian tươi sáng, phiến cát mịn trên bờ luôn lấp lánh dưới ánh thái dương, nước biển xanh lam mênh mông vô bờ tựa như nối liền với trời mây vậy. Hải Thiên Lam vốn bề bộn nhiều việc, giờ lại đứng trước cửa sổ biệt thự nhàn nhã ngắm biển. Một người đàn ông thích biển như vậy, ai mới tin anh ta sợ nước chứ? Hải Thiên Lam thích biển, nhưng là thích trong giới hạn ven bờ mà thôi, lại chưa bao giờ xuống biển, ngay cả thuyền cũng không ngồi. Nguyên nhân là do một chuyện ngoài ý muốn đã xảy ra lúc anh mới mười lăm. Năm ấy…

Chương 13

Nhân Ngư Tiểu NamTác giả: Đông TrùngTruyện Đam Mỹ, Truyện Huyền HuyễnHải Thiên Lam đối với bãi biển nghỉ dưỡng trước mắt có một loại chấp nhất gần như b*nh h**n. Rất nhiều người đều không hiểu tại sao anh vừa tiếp quản tập đoàn hải vận đã mặc người nhà phản đối mà hao phí số tiền lớn mua đứt hơn phân nửa bãi biển này, hơn nữa phần bờ còn lại vẫn đang tiếp tục thu mua, rất có ý định vì nó mà sẵn sàng khuynh gia bại sản. Mùa hè hàng năm, Hải Thiên Lam đều nán lại đây rất lâu. Không thể không thừa nhận, cảnh sắc nơi này thật sự rất mê người, không gian tươi sáng, phiến cát mịn trên bờ luôn lấp lánh dưới ánh thái dương, nước biển xanh lam mênh mông vô bờ tựa như nối liền với trời mây vậy. Hải Thiên Lam vốn bề bộn nhiều việc, giờ lại đứng trước cửa sổ biệt thự nhàn nhã ngắm biển. Một người đàn ông thích biển như vậy, ai mới tin anh ta sợ nước chứ? Hải Thiên Lam thích biển, nhưng là thích trong giới hạn ven bờ mà thôi, lại chưa bao giờ xuống biển, ngay cả thuyền cũng không ngồi. Nguyên nhân là do một chuyện ngoài ý muốn đã xảy ra lúc anh mới mười lăm. Năm ấy… Ba người đều thề không nói, bé nhân ngư Tiểu Nam trước mắt, thật sự là rất đáng yêu, ai cũng sẽ không nhẫn tâm làm ra chuyện thương tổn đến bé.Hải Thiên Lam sai cấp dưới đi mua quần áo cho Tiểu Nam, lúc bí thư Lâm Lãng mở cửa ra ngoài còn lưu luyến, thật sự rất muốn ngắm Tiểu Nam thêm chút nữa, khuôn mặt nhỏ nhắn trắng noãn kia cơ hồ trong suốt, đáng tiếc tổng giám đốc trước sau vẫn không cho bọn hắn có cơ hội đụng chạm Tiểu Nam.Đối tượng của mối tình đầu nếu là Tiểu Nam, thật cũng có thể xem như một đoạn hồi ức đẹp.Có lẽ chính bản thân Hải Thiên Lam cũng không phát giác, anh đối với Tiểu Nam trước sau vẫn luôn mang theo một loại tình cảm đầy tính chiếm hữu.Cách chào hỏi của nhân ngư rất kỳ quái, chính là ôm và chạm nhẹ phần đuôi.Biến thành người, Tiểu Nam vẫn giữ lại thói quen này, phương thức chào hỏi chính là đi lên ôm một cái.Bất quá mọi người phát hiện Hải Thiên Lam sẽ không cho bọn hắn cơ hội này, lúc Tiểu Nam muốn giang tay bước đến đều bị Hải Thiên Lam cản lại.Thân là bí thư, Lâm Lãng phải đi ra ngoài mua sắm cho Tiểu Nam. Hai người còn lại cũng chỉ có thể đứng ở xa xa hỏi Tiểu Nam một ít vấn đề.Tỷ như nhân ngư sinh sống ra sao dưới đáy biển, tại sao bọn họ biết trên đất bằng có người, mà người trên đất liền lại rất ít khi gặp được bọn họ.Thì ra nhân ngư mười lăm tuổi đã được coi là trưởng thành, Hải Thiên Lam nghĩ nghĩ, lúc Tiểu Nam mười lăm tuổi, bản thân anh cũng đã bốn mươi lăm tuổi rồi, giữa bọn họ còn có thể phát triển tình cảm sao?Suy nghĩ có chút xuất thần, anh sáp lại gần mặt Tiểu Nam hôn một cái.Tiểu Nam hỏi.“Anh luôn thích thơm lên mặt em, liền giống như chúng em chạm đuôi sao? Biểu lộ sự thân thiết?”“Ừm!”“Thì ra người lục địa không có đuôi, nên đành dùng miệng thay thế, bất quá chúng em là cái đuôi chạm cái đuôi, các anh cũng nên là miệng chạm miệng mới đúng chứ nhỉ?”Đứng bên cạnh, Thủy Hàn đột nhiên xen mồm.“Cũng có lúc như vậy.”“Oh!”Dưới ánh mắt kinh ngạc của ba người, Tiểu Nam ôm cổ Hải Thiên Lam, dán cái miệng nhỏ nhắn lên miệng anh.

Ba người đều thề không nói, bé nhân ngư Tiểu Nam trước mắt, thật sự là rất đáng yêu, ai cũng sẽ không nhẫn tâm làm ra chuyện thương tổn đến bé.

Hải Thiên Lam sai cấp dưới đi mua quần áo cho Tiểu Nam, lúc bí thư Lâm Lãng mở cửa ra ngoài còn lưu luyến, thật sự rất muốn ngắm Tiểu Nam thêm chút nữa, khuôn mặt nhỏ nhắn trắng noãn kia cơ hồ trong suốt, đáng tiếc tổng giám đốc trước sau vẫn không cho bọn hắn có cơ hội đụng chạm Tiểu Nam.

Đối tượng của mối tình đầu nếu là Tiểu Nam, thật cũng có thể xem như một đoạn hồi ức đẹp.

Có lẽ chính bản thân Hải Thiên Lam cũng không phát giác, anh đối với Tiểu Nam trước sau vẫn luôn mang theo một loại tình cảm đầy tính chiếm hữu.

Cách chào hỏi của nhân ngư rất kỳ quái, chính là ôm và chạm nhẹ phần đuôi.

Biến thành người, Tiểu Nam vẫn giữ lại thói quen này, phương thức chào hỏi chính là đi lên ôm một cái.

Bất quá mọi người phát hiện Hải Thiên Lam sẽ không cho bọn hắn cơ hội này, lúc Tiểu Nam muốn giang tay bước đến đều bị Hải Thiên Lam cản lại.

Thân là bí thư, Lâm Lãng phải đi ra ngoài mua sắm cho Tiểu Nam. Hai người còn lại cũng chỉ có thể đứng ở xa xa hỏi Tiểu Nam một ít vấn đề.

Tỷ như nhân ngư sinh sống ra sao dưới đáy biển, tại sao bọn họ biết trên đất bằng có người, mà người trên đất liền lại rất ít khi gặp được bọn họ.

Thì ra nhân ngư mười lăm tuổi đã được coi là trưởng thành, Hải Thiên Lam nghĩ nghĩ, lúc Tiểu Nam mười lăm tuổi, bản thân anh cũng đã bốn mươi lăm tuổi rồi, giữa bọn họ còn có thể phát triển tình cảm sao?

Suy nghĩ có chút xuất thần, anh sáp lại gần mặt Tiểu Nam hôn một cái.

Tiểu Nam hỏi.

“Anh luôn thích thơm lên mặt em, liền giống như chúng em chạm đuôi sao? Biểu lộ sự thân thiết?”

“Ừm!”

“Thì ra người lục địa không có đuôi, nên đành dùng miệng thay thế, bất quá chúng em là cái đuôi chạm cái đuôi, các anh cũng nên là miệng chạm miệng mới đúng chứ nhỉ?”

Đứng bên cạnh, Thủy Hàn đột nhiên xen mồm.

“Cũng có lúc như vậy.”

“Oh!”

Dưới ánh mắt kinh ngạc của ba người, Tiểu Nam ôm cổ Hải Thiên Lam, dán cái miệng nhỏ nhắn lên miệng anh.

Nhân Ngư Tiểu NamTác giả: Đông TrùngTruyện Đam Mỹ, Truyện Huyền HuyễnHải Thiên Lam đối với bãi biển nghỉ dưỡng trước mắt có một loại chấp nhất gần như b*nh h**n. Rất nhiều người đều không hiểu tại sao anh vừa tiếp quản tập đoàn hải vận đã mặc người nhà phản đối mà hao phí số tiền lớn mua đứt hơn phân nửa bãi biển này, hơn nữa phần bờ còn lại vẫn đang tiếp tục thu mua, rất có ý định vì nó mà sẵn sàng khuynh gia bại sản. Mùa hè hàng năm, Hải Thiên Lam đều nán lại đây rất lâu. Không thể không thừa nhận, cảnh sắc nơi này thật sự rất mê người, không gian tươi sáng, phiến cát mịn trên bờ luôn lấp lánh dưới ánh thái dương, nước biển xanh lam mênh mông vô bờ tựa như nối liền với trời mây vậy. Hải Thiên Lam vốn bề bộn nhiều việc, giờ lại đứng trước cửa sổ biệt thự nhàn nhã ngắm biển. Một người đàn ông thích biển như vậy, ai mới tin anh ta sợ nước chứ? Hải Thiên Lam thích biển, nhưng là thích trong giới hạn ven bờ mà thôi, lại chưa bao giờ xuống biển, ngay cả thuyền cũng không ngồi. Nguyên nhân là do một chuyện ngoài ý muốn đã xảy ra lúc anh mới mười lăm. Năm ấy… Ba người đều thề không nói, bé nhân ngư Tiểu Nam trước mắt, thật sự là rất đáng yêu, ai cũng sẽ không nhẫn tâm làm ra chuyện thương tổn đến bé.Hải Thiên Lam sai cấp dưới đi mua quần áo cho Tiểu Nam, lúc bí thư Lâm Lãng mở cửa ra ngoài còn lưu luyến, thật sự rất muốn ngắm Tiểu Nam thêm chút nữa, khuôn mặt nhỏ nhắn trắng noãn kia cơ hồ trong suốt, đáng tiếc tổng giám đốc trước sau vẫn không cho bọn hắn có cơ hội đụng chạm Tiểu Nam.Đối tượng của mối tình đầu nếu là Tiểu Nam, thật cũng có thể xem như một đoạn hồi ức đẹp.Có lẽ chính bản thân Hải Thiên Lam cũng không phát giác, anh đối với Tiểu Nam trước sau vẫn luôn mang theo một loại tình cảm đầy tính chiếm hữu.Cách chào hỏi của nhân ngư rất kỳ quái, chính là ôm và chạm nhẹ phần đuôi.Biến thành người, Tiểu Nam vẫn giữ lại thói quen này, phương thức chào hỏi chính là đi lên ôm một cái.Bất quá mọi người phát hiện Hải Thiên Lam sẽ không cho bọn hắn cơ hội này, lúc Tiểu Nam muốn giang tay bước đến đều bị Hải Thiên Lam cản lại.Thân là bí thư, Lâm Lãng phải đi ra ngoài mua sắm cho Tiểu Nam. Hai người còn lại cũng chỉ có thể đứng ở xa xa hỏi Tiểu Nam một ít vấn đề.Tỷ như nhân ngư sinh sống ra sao dưới đáy biển, tại sao bọn họ biết trên đất bằng có người, mà người trên đất liền lại rất ít khi gặp được bọn họ.Thì ra nhân ngư mười lăm tuổi đã được coi là trưởng thành, Hải Thiên Lam nghĩ nghĩ, lúc Tiểu Nam mười lăm tuổi, bản thân anh cũng đã bốn mươi lăm tuổi rồi, giữa bọn họ còn có thể phát triển tình cảm sao?Suy nghĩ có chút xuất thần, anh sáp lại gần mặt Tiểu Nam hôn một cái.Tiểu Nam hỏi.“Anh luôn thích thơm lên mặt em, liền giống như chúng em chạm đuôi sao? Biểu lộ sự thân thiết?”“Ừm!”“Thì ra người lục địa không có đuôi, nên đành dùng miệng thay thế, bất quá chúng em là cái đuôi chạm cái đuôi, các anh cũng nên là miệng chạm miệng mới đúng chứ nhỉ?”Đứng bên cạnh, Thủy Hàn đột nhiên xen mồm.“Cũng có lúc như vậy.”“Oh!”Dưới ánh mắt kinh ngạc của ba người, Tiểu Nam ôm cổ Hải Thiên Lam, dán cái miệng nhỏ nhắn lên miệng anh.

Chương 13