Hải Thiên Lam đối với bãi biển nghỉ dưỡng trước mắt có một loại chấp nhất gần như b*nh h**n. Rất nhiều người đều không hiểu tại sao anh vừa tiếp quản tập đoàn hải vận đã mặc người nhà phản đối mà hao phí số tiền lớn mua đứt hơn phân nửa bãi biển này, hơn nữa phần bờ còn lại vẫn đang tiếp tục thu mua, rất có ý định vì nó mà sẵn sàng khuynh gia bại sản. Mùa hè hàng năm, Hải Thiên Lam đều nán lại đây rất lâu. Không thể không thừa nhận, cảnh sắc nơi này thật sự rất mê người, không gian tươi sáng, phiến cát mịn trên bờ luôn lấp lánh dưới ánh thái dương, nước biển xanh lam mênh mông vô bờ tựa như nối liền với trời mây vậy. Hải Thiên Lam vốn bề bộn nhiều việc, giờ lại đứng trước cửa sổ biệt thự nhàn nhã ngắm biển. Một người đàn ông thích biển như vậy, ai mới tin anh ta sợ nước chứ? Hải Thiên Lam thích biển, nhưng là thích trong giới hạn ven bờ mà thôi, lại chưa bao giờ xuống biển, ngay cả thuyền cũng không ngồi. Nguyên nhân là do một chuyện ngoài ý muốn đã xảy ra lúc anh mới mười lăm. Năm ấy…
Chương 20
Nhân Ngư Tiểu NamTác giả: Đông TrùngTruyện Đam Mỹ, Truyện Huyền HuyễnHải Thiên Lam đối với bãi biển nghỉ dưỡng trước mắt có một loại chấp nhất gần như b*nh h**n. Rất nhiều người đều không hiểu tại sao anh vừa tiếp quản tập đoàn hải vận đã mặc người nhà phản đối mà hao phí số tiền lớn mua đứt hơn phân nửa bãi biển này, hơn nữa phần bờ còn lại vẫn đang tiếp tục thu mua, rất có ý định vì nó mà sẵn sàng khuynh gia bại sản. Mùa hè hàng năm, Hải Thiên Lam đều nán lại đây rất lâu. Không thể không thừa nhận, cảnh sắc nơi này thật sự rất mê người, không gian tươi sáng, phiến cát mịn trên bờ luôn lấp lánh dưới ánh thái dương, nước biển xanh lam mênh mông vô bờ tựa như nối liền với trời mây vậy. Hải Thiên Lam vốn bề bộn nhiều việc, giờ lại đứng trước cửa sổ biệt thự nhàn nhã ngắm biển. Một người đàn ông thích biển như vậy, ai mới tin anh ta sợ nước chứ? Hải Thiên Lam thích biển, nhưng là thích trong giới hạn ven bờ mà thôi, lại chưa bao giờ xuống biển, ngay cả thuyền cũng không ngồi. Nguyên nhân là do một chuyện ngoài ý muốn đã xảy ra lúc anh mới mười lăm. Năm ấy… Cỡ nào thần kỳ biến hóa, cỡ nào thần kỳ Tiểu Nam.Khe thịt phía sau Tiểu Nam hơi sưng lên, Hải Thiên Lam lấy tay nhấn một cái liền trào ra dòng t*nh d*ch trắng sệt.Tiểu Nam còn chưa đến tuổi có thể giao phối, bất quá thực hiển nhiên, sinh mệnh của nhân ngư là gấp ba người lục địa, ngay cả tính dục có lẽ cũng cao hơn người lục địa rất nhiều.Một tiểu nhân ngư bé nhỏ, mới tìm hiểu khiêu khích một chút đã biết rõ tư vị trong chuyện đó, có thể nuốt vào bao nhiêu t*nh d*ch của nam nhân đây.Hải Thiên Lam lấy khăn mặt cùng một chậu nước, rửa sạch thứ đang chảy ra từ lỗ nhỏ phía sau của Tiểu Nam.Ngón tay luồn vào móc ra một ít, lại luồn vào lại còn có, cho đến khi trong bồn nước ngưng kết một bãi gì đó dính nhầy.Cỡ nào tham lam lỗ nhỏ, ép khô toàn bộ tinh hoa có trong thân thể anh. Chủ nhân của nó đang trong giấc mộng, vậy mà nó vẫn còn tham lam mấp máy, ý đồ muốn đem ngón tay của anh cũng nuốt luôn vào.Tiểu Nam, nhân ngư tiểu bảo bối của anh.Cúi người xuống… muốn hôn một chút khuôn mặt nhỏ nhắn khả ái kia, biểu lộ của Hải Thiên Lam đột nhiên biến thành ngây ngẩn.Đứng trên lập trường của con người mà nói, anh vừa mới dụ gian một bé trai mười tuổi.v**t v* khuôn mặt nhỏ nhắn kia, anh đã chờ đợi ngày này suốt mười lăm năm rồi, vốn tưởng rằng mối tình đầu cùng chờ đợi sẽ không mang hi vọng, rốt cục lại có kết quả. Anh chiếm được nhân ngư bảo bối đã khiến mình bắt đầu nảy mầm t*nh d*c, một khi có được liền không bao giờ muốn mất đi nữa. Sau này dù có phải vứt bỏ tất cả, anh cũng muốn bảo vệ Tiểu Nam đáng yêu của mình.Hải Thiên Lam nở nụ cười. Chính thức cáo biệt danh hiệu xử nam, hy vọng biểu hiện trên giường của mình có thể khiến Tiểu Nam vừa lòng.Hơn nữa xem biểu hiện của bé, trên gương mặt say ngủ vẫn đong đầy nụ cười mãn nguyện, còn có tiếng hô lớn thật thoải mái vừa rồi, chứng tỏ bé đã thấy tận hứng rồi đi.Mình nhất định phải tăng cường rèn luyện hơn để có thể làm bạn bên Tiểu Nam thêm vài chục năm nữa, còn phải khổ tu kỹ xảo trên giường để thỏa mãn cái lỗ nhỏ tham ăn không thế nào dễ dàng đút no kia của Tiểu Nam.
Cỡ nào thần kỳ biến hóa, cỡ nào thần kỳ Tiểu Nam.
Khe thịt phía sau Tiểu Nam hơi sưng lên, Hải Thiên Lam lấy tay nhấn một cái liền trào ra dòng t*nh d*ch trắng sệt.
Tiểu Nam còn chưa đến tuổi có thể giao phối, bất quá thực hiển nhiên, sinh mệnh của nhân ngư là gấp ba người lục địa, ngay cả tính dục có lẽ cũng cao hơn người lục địa rất nhiều.
Một tiểu nhân ngư bé nhỏ, mới tìm hiểu khiêu khích một chút đã biết rõ tư vị trong chuyện đó, có thể nuốt vào bao nhiêu t*nh d*ch của nam nhân đây.
Hải Thiên Lam lấy khăn mặt cùng một chậu nước, rửa sạch thứ đang chảy ra từ lỗ nhỏ phía sau của Tiểu Nam.
Ngón tay luồn vào móc ra một ít, lại luồn vào lại còn có, cho đến khi trong bồn nước ngưng kết một bãi gì đó dính nhầy.
Cỡ nào tham lam lỗ nhỏ, ép khô toàn bộ tinh hoa có trong thân thể anh. Chủ nhân của nó đang trong giấc mộng, vậy mà nó vẫn còn tham lam mấp máy, ý đồ muốn đem ngón tay của anh cũng nuốt luôn vào.
Tiểu Nam, nhân ngư tiểu bảo bối của anh.
Cúi người xuống… muốn hôn một chút khuôn mặt nhỏ nhắn khả ái kia, biểu lộ của Hải Thiên Lam đột nhiên biến thành ngây ngẩn.
Đứng trên lập trường của con người mà nói, anh vừa mới dụ gian một bé trai mười tuổi.
v**t v* khuôn mặt nhỏ nhắn kia, anh đã chờ đợi ngày này suốt mười lăm năm rồi, vốn tưởng rằng mối tình đầu cùng chờ đợi sẽ không mang hi vọng, rốt cục lại có kết quả. Anh chiếm được nhân ngư bảo bối đã khiến mình bắt đầu nảy mầm t*nh d*c, một khi có được liền không bao giờ muốn mất đi nữa. Sau này dù có phải vứt bỏ tất cả, anh cũng muốn bảo vệ Tiểu Nam đáng yêu của mình.
Hải Thiên Lam nở nụ cười. Chính thức cáo biệt danh hiệu xử nam, hy vọng biểu hiện trên giường của mình có thể khiến Tiểu Nam vừa lòng.
Hơn nữa xem biểu hiện của bé, trên gương mặt say ngủ vẫn đong đầy nụ cười mãn nguyện, còn có tiếng hô lớn thật thoải mái vừa rồi, chứng tỏ bé đã thấy tận hứng rồi đi.
Mình nhất định phải tăng cường rèn luyện hơn để có thể làm bạn bên Tiểu Nam thêm vài chục năm nữa, còn phải khổ tu kỹ xảo trên giường để thỏa mãn cái lỗ nhỏ tham ăn không thế nào dễ dàng đút no kia của Tiểu Nam.
Nhân Ngư Tiểu NamTác giả: Đông TrùngTruyện Đam Mỹ, Truyện Huyền HuyễnHải Thiên Lam đối với bãi biển nghỉ dưỡng trước mắt có một loại chấp nhất gần như b*nh h**n. Rất nhiều người đều không hiểu tại sao anh vừa tiếp quản tập đoàn hải vận đã mặc người nhà phản đối mà hao phí số tiền lớn mua đứt hơn phân nửa bãi biển này, hơn nữa phần bờ còn lại vẫn đang tiếp tục thu mua, rất có ý định vì nó mà sẵn sàng khuynh gia bại sản. Mùa hè hàng năm, Hải Thiên Lam đều nán lại đây rất lâu. Không thể không thừa nhận, cảnh sắc nơi này thật sự rất mê người, không gian tươi sáng, phiến cát mịn trên bờ luôn lấp lánh dưới ánh thái dương, nước biển xanh lam mênh mông vô bờ tựa như nối liền với trời mây vậy. Hải Thiên Lam vốn bề bộn nhiều việc, giờ lại đứng trước cửa sổ biệt thự nhàn nhã ngắm biển. Một người đàn ông thích biển như vậy, ai mới tin anh ta sợ nước chứ? Hải Thiên Lam thích biển, nhưng là thích trong giới hạn ven bờ mà thôi, lại chưa bao giờ xuống biển, ngay cả thuyền cũng không ngồi. Nguyên nhân là do một chuyện ngoài ý muốn đã xảy ra lúc anh mới mười lăm. Năm ấy… Cỡ nào thần kỳ biến hóa, cỡ nào thần kỳ Tiểu Nam.Khe thịt phía sau Tiểu Nam hơi sưng lên, Hải Thiên Lam lấy tay nhấn một cái liền trào ra dòng t*nh d*ch trắng sệt.Tiểu Nam còn chưa đến tuổi có thể giao phối, bất quá thực hiển nhiên, sinh mệnh của nhân ngư là gấp ba người lục địa, ngay cả tính dục có lẽ cũng cao hơn người lục địa rất nhiều.Một tiểu nhân ngư bé nhỏ, mới tìm hiểu khiêu khích một chút đã biết rõ tư vị trong chuyện đó, có thể nuốt vào bao nhiêu t*nh d*ch của nam nhân đây.Hải Thiên Lam lấy khăn mặt cùng một chậu nước, rửa sạch thứ đang chảy ra từ lỗ nhỏ phía sau của Tiểu Nam.Ngón tay luồn vào móc ra một ít, lại luồn vào lại còn có, cho đến khi trong bồn nước ngưng kết một bãi gì đó dính nhầy.Cỡ nào tham lam lỗ nhỏ, ép khô toàn bộ tinh hoa có trong thân thể anh. Chủ nhân của nó đang trong giấc mộng, vậy mà nó vẫn còn tham lam mấp máy, ý đồ muốn đem ngón tay của anh cũng nuốt luôn vào.Tiểu Nam, nhân ngư tiểu bảo bối của anh.Cúi người xuống… muốn hôn một chút khuôn mặt nhỏ nhắn khả ái kia, biểu lộ của Hải Thiên Lam đột nhiên biến thành ngây ngẩn.Đứng trên lập trường của con người mà nói, anh vừa mới dụ gian một bé trai mười tuổi.v**t v* khuôn mặt nhỏ nhắn kia, anh đã chờ đợi ngày này suốt mười lăm năm rồi, vốn tưởng rằng mối tình đầu cùng chờ đợi sẽ không mang hi vọng, rốt cục lại có kết quả. Anh chiếm được nhân ngư bảo bối đã khiến mình bắt đầu nảy mầm t*nh d*c, một khi có được liền không bao giờ muốn mất đi nữa. Sau này dù có phải vứt bỏ tất cả, anh cũng muốn bảo vệ Tiểu Nam đáng yêu của mình.Hải Thiên Lam nở nụ cười. Chính thức cáo biệt danh hiệu xử nam, hy vọng biểu hiện trên giường của mình có thể khiến Tiểu Nam vừa lòng.Hơn nữa xem biểu hiện của bé, trên gương mặt say ngủ vẫn đong đầy nụ cười mãn nguyện, còn có tiếng hô lớn thật thoải mái vừa rồi, chứng tỏ bé đã thấy tận hứng rồi đi.Mình nhất định phải tăng cường rèn luyện hơn để có thể làm bạn bên Tiểu Nam thêm vài chục năm nữa, còn phải khổ tu kỹ xảo trên giường để thỏa mãn cái lỗ nhỏ tham ăn không thế nào dễ dàng đút no kia của Tiểu Nam.