Tác giả:

Hải Thiên Lam đối với bãi biển nghỉ dưỡng trước mắt có một loại chấp nhất gần như b*nh h**n. Rất nhiều người đều không hiểu tại sao anh vừa tiếp quản tập đoàn hải vận đã mặc người nhà phản đối mà hao phí số tiền lớn mua đứt hơn phân nửa bãi biển này, hơn nữa phần bờ còn lại vẫn đang tiếp tục thu mua, rất có ý định vì nó mà sẵn sàng khuynh gia bại sản. Mùa hè hàng năm, Hải Thiên Lam đều nán lại đây rất lâu. Không thể không thừa nhận, cảnh sắc nơi này thật sự rất mê người, không gian tươi sáng, phiến cát mịn trên bờ luôn lấp lánh dưới ánh thái dương, nước biển xanh lam mênh mông vô bờ tựa như nối liền với trời mây vậy. Hải Thiên Lam vốn bề bộn nhiều việc, giờ lại đứng trước cửa sổ biệt thự nhàn nhã ngắm biển. Một người đàn ông thích biển như vậy, ai mới tin anh ta sợ nước chứ? Hải Thiên Lam thích biển, nhưng là thích trong giới hạn ven bờ mà thôi, lại chưa bao giờ xuống biển, ngay cả thuyền cũng không ngồi. Nguyên nhân là do một chuyện ngoài ý muốn đã xảy ra lúc anh mới mười lăm. Năm ấy…

Chương 23

Nhân Ngư Tiểu NamTác giả: Đông TrùngTruyện Đam Mỹ, Truyện Huyền HuyễnHải Thiên Lam đối với bãi biển nghỉ dưỡng trước mắt có một loại chấp nhất gần như b*nh h**n. Rất nhiều người đều không hiểu tại sao anh vừa tiếp quản tập đoàn hải vận đã mặc người nhà phản đối mà hao phí số tiền lớn mua đứt hơn phân nửa bãi biển này, hơn nữa phần bờ còn lại vẫn đang tiếp tục thu mua, rất có ý định vì nó mà sẵn sàng khuynh gia bại sản. Mùa hè hàng năm, Hải Thiên Lam đều nán lại đây rất lâu. Không thể không thừa nhận, cảnh sắc nơi này thật sự rất mê người, không gian tươi sáng, phiến cát mịn trên bờ luôn lấp lánh dưới ánh thái dương, nước biển xanh lam mênh mông vô bờ tựa như nối liền với trời mây vậy. Hải Thiên Lam vốn bề bộn nhiều việc, giờ lại đứng trước cửa sổ biệt thự nhàn nhã ngắm biển. Một người đàn ông thích biển như vậy, ai mới tin anh ta sợ nước chứ? Hải Thiên Lam thích biển, nhưng là thích trong giới hạn ven bờ mà thôi, lại chưa bao giờ xuống biển, ngay cả thuyền cũng không ngồi. Nguyên nhân là do một chuyện ngoài ý muốn đã xảy ra lúc anh mới mười lăm. Năm ấy… Hải Thiên Lam chờ đám người hồi hồn, đột nhiên nói.“Cho mỗi người các cậu hai ngày nghỉ, thay phiên nhau đi chơi loanh quanh đi.”“Cám ơn tổng giám đốc.”Hải Thiên Lam kéo Tiểu Nam.“Nhìn em ăn rớt dính ra cả người rồi kìa, vào phòng đi để anh lau cho em.”Dắt Tiểu Nam vào phòng, bé vẫn còn chưa ăn xong, đầu lưỡi ở trước mắt một chút lại một chút l**m trên que kem sữa, chính là Hải Thiên Lam lại cảm giác giống như nó đang l**m lên khố hạ của chính mình vậy.Tính khí ở dưới háng rất nhanh đã phồng lên.Cẩn thận khóa kỹ cửa, đem tính khí giải phóng khỏi quần.Hôn hôn Tiểu Nam.“Tiểu Nam, kem rất ngọt sao?”“Ưm! Mỗi tội hơi lạnh, em không quá quen.”Tiểu Nam tình nguyện chờ nó chảy xuống tay mới ăn, đột nhiên bé lại nghĩ ra cái gì.“Đại ca ca, giúp em làm ấm nó đi.”Tiểu Nam mạnh đem kem nhét vào trong tay Hải Thiên Lam.Kem uổng phí dính ra đầy tay Hải Thiên Lam. Đầu lưỡi của Tiểu Nam đuổi theo dòng kem đang tan chảy.Tiểu Nam tựa như một con mèo nhỏ say sưa l**m sữa, cười đến mãn nguyện.Kem men theo tay chảy xuống dưới, nhỏ giọt trên tính khí mẫn cảm, Hải Thiên Lam run rẩy một chút vội giơ kem lên cao hơn.Không nghĩ tới Tiểu Nam vì thế mà sáp lại gần háng anh, nhẹ nhàng dùng đầu lưỡi đem vài giọt sữa trên mặt kia l**m hết.Hải Thiên Lam cứng đơ tại chỗ, Tiểu Nam kéo kéo cánh tay anh, làm cho anh buông kem xuống.“Đại ca ca, rắn biển của anh tựa hồ còn ấm hơn tay a.”“Em muốn làm gì?”Quả nhiên Tiểu Nam kéo tay anh để kem đổ lên vật đang c**ng c*ng của anh.Đây xem như gì, băng hỏa cùng xung kích? Tính khí vừa mới còn bốc lửa bị đột nhiên ướp lạnh, mẫn cảm run run vài cái.Tiểu Nam chui đầu vào dưới háng Hải Thiên Lam, tham lam l**m tất cả bạch dịch đang nhanh chóng tan chảy trên đó. Xúc cảm khi chạm vào nơi này thật thích, vừa ngọt lại vừa trơn.Dần dần, Tiểu Nam cảm giác vị kem đã thay đổi, trong ngọt mang theo chút chan chát, bé nào biết được, nó giờ đã trộn lẫn thêm cả t*nh d*ch của Hải Thiên Lam.

Hải Thiên Lam chờ đám người hồi hồn, đột nhiên nói.

“Cho mỗi người các cậu hai ngày nghỉ, thay phiên nhau đi chơi loanh quanh đi.”

“Cám ơn tổng giám đốc.”

Hải Thiên Lam kéo Tiểu Nam.

“Nhìn em ăn rớt dính ra cả người rồi kìa, vào phòng đi để anh lau cho em.”

Dắt Tiểu Nam vào phòng, bé vẫn còn chưa ăn xong, đầu lưỡi ở trước mắt một chút lại một chút l**m trên que kem sữa, chính là Hải Thiên Lam lại cảm giác giống như nó đang l**m lên khố hạ của chính mình vậy.

Tính khí ở dưới háng rất nhanh đã phồng lên.

Cẩn thận khóa kỹ cửa, đem tính khí giải phóng khỏi quần.

Hôn hôn Tiểu Nam.

“Tiểu Nam, kem rất ngọt sao?”

“Ưm! Mỗi tội hơi lạnh, em không quá quen.”

Tiểu Nam tình nguyện chờ nó chảy xuống tay mới ăn, đột nhiên bé lại nghĩ ra cái gì.

“Đại ca ca, giúp em làm ấm nó đi.”

Tiểu Nam mạnh đem kem nhét vào trong tay Hải Thiên Lam.

Kem uổng phí dính ra đầy tay Hải Thiên Lam. Đầu lưỡi của Tiểu Nam đuổi theo dòng kem đang tan chảy.

Tiểu Nam tựa như một con mèo nhỏ say sưa l**m sữa, cười đến mãn nguyện.

Kem men theo tay chảy xuống dưới, nhỏ giọt trên tính khí mẫn cảm, Hải Thiên Lam run rẩy một chút vội giơ kem lên cao hơn.

Không nghĩ tới Tiểu Nam vì thế mà sáp lại gần háng anh, nhẹ nhàng dùng đầu lưỡi đem vài giọt sữa trên mặt kia l**m hết.

Hải Thiên Lam cứng đơ tại chỗ, Tiểu Nam kéo kéo cánh tay anh, làm cho anh buông kem xuống.

“Đại ca ca, rắn biển của anh tựa hồ còn ấm hơn tay a.”

“Em muốn làm gì?”

Quả nhiên Tiểu Nam kéo tay anh để kem đổ lên vật đang c**ng c*ng của anh.

Đây xem như gì, băng hỏa cùng xung kích? Tính khí vừa mới còn bốc lửa bị đột nhiên ướp lạnh, mẫn cảm run run vài cái.

Tiểu Nam chui đầu vào dưới háng Hải Thiên Lam, tham lam l**m tất cả bạch dịch đang nhanh chóng tan chảy trên đó. Xúc cảm khi chạm vào nơi này thật thích, vừa ngọt lại vừa trơn.

Dần dần, Tiểu Nam cảm giác vị kem đã thay đổi, trong ngọt mang theo chút chan chát, bé nào biết được, nó giờ đã trộn lẫn thêm cả t*nh d*ch của Hải Thiên Lam.

Nhân Ngư Tiểu NamTác giả: Đông TrùngTruyện Đam Mỹ, Truyện Huyền HuyễnHải Thiên Lam đối với bãi biển nghỉ dưỡng trước mắt có một loại chấp nhất gần như b*nh h**n. Rất nhiều người đều không hiểu tại sao anh vừa tiếp quản tập đoàn hải vận đã mặc người nhà phản đối mà hao phí số tiền lớn mua đứt hơn phân nửa bãi biển này, hơn nữa phần bờ còn lại vẫn đang tiếp tục thu mua, rất có ý định vì nó mà sẵn sàng khuynh gia bại sản. Mùa hè hàng năm, Hải Thiên Lam đều nán lại đây rất lâu. Không thể không thừa nhận, cảnh sắc nơi này thật sự rất mê người, không gian tươi sáng, phiến cát mịn trên bờ luôn lấp lánh dưới ánh thái dương, nước biển xanh lam mênh mông vô bờ tựa như nối liền với trời mây vậy. Hải Thiên Lam vốn bề bộn nhiều việc, giờ lại đứng trước cửa sổ biệt thự nhàn nhã ngắm biển. Một người đàn ông thích biển như vậy, ai mới tin anh ta sợ nước chứ? Hải Thiên Lam thích biển, nhưng là thích trong giới hạn ven bờ mà thôi, lại chưa bao giờ xuống biển, ngay cả thuyền cũng không ngồi. Nguyên nhân là do một chuyện ngoài ý muốn đã xảy ra lúc anh mới mười lăm. Năm ấy… Hải Thiên Lam chờ đám người hồi hồn, đột nhiên nói.“Cho mỗi người các cậu hai ngày nghỉ, thay phiên nhau đi chơi loanh quanh đi.”“Cám ơn tổng giám đốc.”Hải Thiên Lam kéo Tiểu Nam.“Nhìn em ăn rớt dính ra cả người rồi kìa, vào phòng đi để anh lau cho em.”Dắt Tiểu Nam vào phòng, bé vẫn còn chưa ăn xong, đầu lưỡi ở trước mắt một chút lại một chút l**m trên que kem sữa, chính là Hải Thiên Lam lại cảm giác giống như nó đang l**m lên khố hạ của chính mình vậy.Tính khí ở dưới háng rất nhanh đã phồng lên.Cẩn thận khóa kỹ cửa, đem tính khí giải phóng khỏi quần.Hôn hôn Tiểu Nam.“Tiểu Nam, kem rất ngọt sao?”“Ưm! Mỗi tội hơi lạnh, em không quá quen.”Tiểu Nam tình nguyện chờ nó chảy xuống tay mới ăn, đột nhiên bé lại nghĩ ra cái gì.“Đại ca ca, giúp em làm ấm nó đi.”Tiểu Nam mạnh đem kem nhét vào trong tay Hải Thiên Lam.Kem uổng phí dính ra đầy tay Hải Thiên Lam. Đầu lưỡi của Tiểu Nam đuổi theo dòng kem đang tan chảy.Tiểu Nam tựa như một con mèo nhỏ say sưa l**m sữa, cười đến mãn nguyện.Kem men theo tay chảy xuống dưới, nhỏ giọt trên tính khí mẫn cảm, Hải Thiên Lam run rẩy một chút vội giơ kem lên cao hơn.Không nghĩ tới Tiểu Nam vì thế mà sáp lại gần háng anh, nhẹ nhàng dùng đầu lưỡi đem vài giọt sữa trên mặt kia l**m hết.Hải Thiên Lam cứng đơ tại chỗ, Tiểu Nam kéo kéo cánh tay anh, làm cho anh buông kem xuống.“Đại ca ca, rắn biển của anh tựa hồ còn ấm hơn tay a.”“Em muốn làm gì?”Quả nhiên Tiểu Nam kéo tay anh để kem đổ lên vật đang c**ng c*ng của anh.Đây xem như gì, băng hỏa cùng xung kích? Tính khí vừa mới còn bốc lửa bị đột nhiên ướp lạnh, mẫn cảm run run vài cái.Tiểu Nam chui đầu vào dưới háng Hải Thiên Lam, tham lam l**m tất cả bạch dịch đang nhanh chóng tan chảy trên đó. Xúc cảm khi chạm vào nơi này thật thích, vừa ngọt lại vừa trơn.Dần dần, Tiểu Nam cảm giác vị kem đã thay đổi, trong ngọt mang theo chút chan chát, bé nào biết được, nó giờ đã trộn lẫn thêm cả t*nh d*ch của Hải Thiên Lam.

Chương 23