Tác giả:

Một ngày dài dằng dặc của trời đông giá rét , trong không khí không có dấu hiệu mùa xuân sắp đến. Mùi máu tươi truyền đến từ thật xa, ầm ầm trống trận không dứt bên tai, một trận cuối cùng, trước mặt đã là kinh đô của Tề quốc, chỉ cần chạng vạng tiến công vào trong thành, trận chiến tranh này, có thể hoàn toàn thắng lợi Thất điện hạ Nhan Hi bỗng nhiên có chút phiền chán, hắn chậm rãi thu lại ánh mắt lãnh liệt, mỉm cười tà ác, giơ cao cánh tay rồi đột nhiên phất xuống. Đây là mệnh lệnh tiến công. Mấy vạn quân ngoài tường thành oanh oanh dũng mãnh tràn vào, quân Tề quốc cố thủ thành chỉ tố phí công phản kháng, cũng không thể cứu giản, tất cả đều ngã xuống vũng máu. Tham tướng cưỡi ngựa phóng nhanh trở về, chưa tới trước mặt Nhan Hi đã nhảy xuống, một đường chạy đến bên cạnh Nhan Hi, nhịn không được vui sướng quỳ xuống bẩm, "Điện hạ, chúng ta đã công phá thành công, bọn loạn tặc đều bị g**t ch*t, cung thỉnh điện hạ vào thành." Nhan Hi khẽ gật đầu. Kết thúc? Thật đúng là sảng khoái. Tề…

Chương 477: Xin tin tưởng vĩnh hằng 6

Bị Nhốt Vong Quốc Công ChúaTác giả: Độ HànTruyện Ngôn TìnhMột ngày dài dằng dặc của trời đông giá rét , trong không khí không có dấu hiệu mùa xuân sắp đến. Mùi máu tươi truyền đến từ thật xa, ầm ầm trống trận không dứt bên tai, một trận cuối cùng, trước mặt đã là kinh đô của Tề quốc, chỉ cần chạng vạng tiến công vào trong thành, trận chiến tranh này, có thể hoàn toàn thắng lợi Thất điện hạ Nhan Hi bỗng nhiên có chút phiền chán, hắn chậm rãi thu lại ánh mắt lãnh liệt, mỉm cười tà ác, giơ cao cánh tay rồi đột nhiên phất xuống. Đây là mệnh lệnh tiến công. Mấy vạn quân ngoài tường thành oanh oanh dũng mãnh tràn vào, quân Tề quốc cố thủ thành chỉ tố phí công phản kháng, cũng không thể cứu giản, tất cả đều ngã xuống vũng máu. Tham tướng cưỡi ngựa phóng nhanh trở về, chưa tới trước mặt Nhan Hi đã nhảy xuống, một đường chạy đến bên cạnh Nhan Hi, nhịn không được vui sướng quỳ xuống bẩm, "Điện hạ, chúng ta đã công phá thành công, bọn loạn tặc đều bị g**t ch*t, cung thỉnh điện hạ vào thành." Nhan Hi khẽ gật đầu. Kết thúc? Thật đúng là sảng khoái. Tề… k*ch t*nh này không phải vì một câu nói đùa của nàng hắn mới hành động, cũng không phải vì hắn chờ mong thêm nữ nhi hắn mới bằng lòng yên ổn. Để không gián đoạn sự vui vẻ, Đào Tiểu Vi liều mạng ôm Nhan Hi, vừa cắn chặc hàm răng sâu kín hỏi, “Phu quân, chàng xác định như vậy có thể sinh thêm nữ nhi đi ra không?”Nàng cho tới bây giờ cũng chưa đọc qua trong sách có biện pháp như thế.Nhan Hi trên trán giọt mồ hôi rớt trên mặt nàng, “Không thử làm sao biết.”Thử một chút? Nói cách khác, hắn căn bản là không có nắm chắc? Nàng làm sao có thể vượt qua được lễ giáo để ‘Bạch nhật h**n **’ vì cớ này.Bất quá, những thứ này cũng không trọng yếu, Nhan Hi sẽ không dễ dàng tha thứ cho việc nàng mất tập trung như thế, trong thế giới của hắn, Đào Tiểu Vi không tự chủ đã bị hắn ôm lấy, xoay tròn, bay vọt cho đến đạt tới ‘đỉnh ngọn núi cao nhất’ (cách nói ẩn dụ, hihi), cùng hắn chu du vào miền ảo mộng, thật lâu …Sau khi vận động, dùng cơm cũng đặc biệt ngon hơn.Đem thịt cá bỏ qua một bên, chỉ chừa lại rau quả, Đào Tiểu Vi uống liền hai chén tổ yến, để cho dạ dày trống rỗng ấm áp lên mới giống như con thỏ nhỏ hung mãnh xông về mấy đĩa rau quả nhai ngấu ngiến, cho tới bây giờ, nàng mới cảm giác rau quả có mùi vị thật mỹ vị, Tiểu Vi hận không được đem đầu lưỡi cùng cắn luôn.Nhan Hi có chút đắc ý, ‘Vận động’ trị liệu pháp của hắn còn rất có hiệu quả, ít nhất đem bệnh kén ăn của Đào Tiểu Vi chữa hết.“Phu quân, chúng ta một hồi còn đi ra ngoài không?”“Nàng không phải rất thích làm mặt nạ sao? Vài ngày trước ta để cho Cửu Đỉnh hỏi thăm được mấy nơi bán vật liệu để làm, hôm nay ta cùng nàng đi mua nhiều một chút, trở về sẽ có thể có nhiều cái để chơi.”Nhan Hi trước kia rất không thích nàng loay hoay làm điều này, hôm nay lại chủ động muốn dẫn nàng đi mua nguyên vật liệu, quả thực quá kỳ quái. Bất quá này không phải là trọng điểm, “Chàng là Hoàng thượng, cũng có thể tùy tiện xuất đầu lộ diện sao?”Xuất đầu lộ diện với hình dáng nữ nhân à, tiểu thê tử này lại muốn sử dụng cái đó ở trên người hắn sao, Nhan Hi trừ than thở cũng chỉ có thể bất đắc dĩ, sờ sờ mái tóc đen như thác nước xõa trên vai nàng, “Chỉ cần nàng không nói ra, sẽ không ai biết ta là Hoàng thượng, Vi Vi, nàng sẽ thay ta bảo thủ cái này tiểu bí mật sao.”

k*ch t*nh này không
phải vì một câu nói đùa của nàng hắn mới hành động, cũng không phải vì
hắn chờ mong thêm nữ nhi hắn mới bằng lòng yên ổn. Để không gián đoạn sự vui vẻ, Đào Tiểu Vi liều mạng ôm Nhan Hi, vừa cắn chặc hàm răng sâu kín hỏi, “Phu quân, chàng xác định như vậy có thể sinh thêm nữ nhi đi ra
không?”

Nàng cho tới bây giờ cũng chưa đọc qua trong sách có biện pháp như thế.

Nhan Hi trên trán giọt mồ hôi rớt trên mặt nàng, “Không thử làm sao biết.”

Thử một chút? Nói cách khác, hắn căn bản là không có nắm chắc? Nàng làm sao có thể vượt qua được lễ giáo để ‘Bạch nhật h**n **’ vì cớ này.

Bất quá, những thứ này cũng không trọng yếu, Nhan Hi sẽ không dễ dàng tha
thứ cho việc nàng mất tập trung như thế, trong thế giới của hắn, Đào
Tiểu Vi không tự chủ đã bị hắn ôm lấy, xoay tròn, bay vọt cho đến đạt
tới ‘đỉnh ngọn núi cao nhất’ (cách nói ẩn dụ, hihi), cùng hắn chu du vào miền ảo mộng, thật lâu …

Sau khi vận động, dùng cơm cũng đặc biệt ngon hơn.

Đem thịt cá bỏ qua một bên, chỉ chừa lại rau quả, Đào Tiểu Vi uống liền hai chén tổ yến, để cho dạ dày trống rỗng ấm áp lên mới giống như con thỏ
nhỏ hung mãnh xông về mấy đĩa rau quả nhai ngấu ngiến, cho tới bây giờ,
nàng mới cảm giác rau quả có mùi vị thật mỹ vị, Tiểu Vi hận không được
đem đầu lưỡi cùng cắn luôn.

Nhan Hi có chút đắc ý, ‘Vận động’ trị liệu pháp của hắn còn rất có hiệu quả, ít nhất đem bệnh kén ăn của Đào Tiểu Vi chữa hết.

“Phu quân, chúng ta một hồi còn đi ra ngoài không?”

“Nàng không phải rất thích làm mặt nạ sao? Vài ngày trước ta để cho Cửu Đỉnh
hỏi thăm được mấy nơi bán vật liệu để làm, hôm nay ta cùng nàng đi mua
nhiều một chút, trở về sẽ có thể có nhiều cái để chơi.”

Nhan Hi
trước kia rất không thích nàng loay hoay làm điều này, hôm nay lại chủ
động muốn dẫn nàng đi mua nguyên vật liệu, quả thực quá kỳ quái. Bất quá này không phải là trọng điểm, “Chàng là Hoàng thượng, cũng có thể tùy
tiện xuất đầu lộ diện sao?”

Xuất đầu lộ diện với hình dáng nữ
nhân à, tiểu thê tử này lại muốn sử dụng cái đó ở trên người hắn sao,
Nhan Hi trừ than thở cũng chỉ có thể bất đắc dĩ, sờ sờ mái tóc đen như
thác nước xõa trên vai nàng, “Chỉ cần nàng không nói ra, sẽ không ai
biết ta là Hoàng thượng, Vi Vi, nàng sẽ thay ta bảo thủ cái này tiểu bí
mật sao.”

Bị Nhốt Vong Quốc Công ChúaTác giả: Độ HànTruyện Ngôn TìnhMột ngày dài dằng dặc của trời đông giá rét , trong không khí không có dấu hiệu mùa xuân sắp đến. Mùi máu tươi truyền đến từ thật xa, ầm ầm trống trận không dứt bên tai, một trận cuối cùng, trước mặt đã là kinh đô của Tề quốc, chỉ cần chạng vạng tiến công vào trong thành, trận chiến tranh này, có thể hoàn toàn thắng lợi Thất điện hạ Nhan Hi bỗng nhiên có chút phiền chán, hắn chậm rãi thu lại ánh mắt lãnh liệt, mỉm cười tà ác, giơ cao cánh tay rồi đột nhiên phất xuống. Đây là mệnh lệnh tiến công. Mấy vạn quân ngoài tường thành oanh oanh dũng mãnh tràn vào, quân Tề quốc cố thủ thành chỉ tố phí công phản kháng, cũng không thể cứu giản, tất cả đều ngã xuống vũng máu. Tham tướng cưỡi ngựa phóng nhanh trở về, chưa tới trước mặt Nhan Hi đã nhảy xuống, một đường chạy đến bên cạnh Nhan Hi, nhịn không được vui sướng quỳ xuống bẩm, "Điện hạ, chúng ta đã công phá thành công, bọn loạn tặc đều bị g**t ch*t, cung thỉnh điện hạ vào thành." Nhan Hi khẽ gật đầu. Kết thúc? Thật đúng là sảng khoái. Tề… k*ch t*nh này không phải vì một câu nói đùa của nàng hắn mới hành động, cũng không phải vì hắn chờ mong thêm nữ nhi hắn mới bằng lòng yên ổn. Để không gián đoạn sự vui vẻ, Đào Tiểu Vi liều mạng ôm Nhan Hi, vừa cắn chặc hàm răng sâu kín hỏi, “Phu quân, chàng xác định như vậy có thể sinh thêm nữ nhi đi ra không?”Nàng cho tới bây giờ cũng chưa đọc qua trong sách có biện pháp như thế.Nhan Hi trên trán giọt mồ hôi rớt trên mặt nàng, “Không thử làm sao biết.”Thử một chút? Nói cách khác, hắn căn bản là không có nắm chắc? Nàng làm sao có thể vượt qua được lễ giáo để ‘Bạch nhật h**n **’ vì cớ này.Bất quá, những thứ này cũng không trọng yếu, Nhan Hi sẽ không dễ dàng tha thứ cho việc nàng mất tập trung như thế, trong thế giới của hắn, Đào Tiểu Vi không tự chủ đã bị hắn ôm lấy, xoay tròn, bay vọt cho đến đạt tới ‘đỉnh ngọn núi cao nhất’ (cách nói ẩn dụ, hihi), cùng hắn chu du vào miền ảo mộng, thật lâu …Sau khi vận động, dùng cơm cũng đặc biệt ngon hơn.Đem thịt cá bỏ qua một bên, chỉ chừa lại rau quả, Đào Tiểu Vi uống liền hai chén tổ yến, để cho dạ dày trống rỗng ấm áp lên mới giống như con thỏ nhỏ hung mãnh xông về mấy đĩa rau quả nhai ngấu ngiến, cho tới bây giờ, nàng mới cảm giác rau quả có mùi vị thật mỹ vị, Tiểu Vi hận không được đem đầu lưỡi cùng cắn luôn.Nhan Hi có chút đắc ý, ‘Vận động’ trị liệu pháp của hắn còn rất có hiệu quả, ít nhất đem bệnh kén ăn của Đào Tiểu Vi chữa hết.“Phu quân, chúng ta một hồi còn đi ra ngoài không?”“Nàng không phải rất thích làm mặt nạ sao? Vài ngày trước ta để cho Cửu Đỉnh hỏi thăm được mấy nơi bán vật liệu để làm, hôm nay ta cùng nàng đi mua nhiều một chút, trở về sẽ có thể có nhiều cái để chơi.”Nhan Hi trước kia rất không thích nàng loay hoay làm điều này, hôm nay lại chủ động muốn dẫn nàng đi mua nguyên vật liệu, quả thực quá kỳ quái. Bất quá này không phải là trọng điểm, “Chàng là Hoàng thượng, cũng có thể tùy tiện xuất đầu lộ diện sao?”Xuất đầu lộ diện với hình dáng nữ nhân à, tiểu thê tử này lại muốn sử dụng cái đó ở trên người hắn sao, Nhan Hi trừ than thở cũng chỉ có thể bất đắc dĩ, sờ sờ mái tóc đen như thác nước xõa trên vai nàng, “Chỉ cần nàng không nói ra, sẽ không ai biết ta là Hoàng thượng, Vi Vi, nàng sẽ thay ta bảo thủ cái này tiểu bí mật sao.”

Chương 477: Xin tin tưởng vĩnh hằng 6