Một ngày dài dằng dặc của trời đông giá rét , trong không khí không có dấu hiệu mùa xuân sắp đến. Mùi máu tươi truyền đến từ thật xa, ầm ầm trống trận không dứt bên tai, một trận cuối cùng, trước mặt đã là kinh đô của Tề quốc, chỉ cần chạng vạng tiến công vào trong thành, trận chiến tranh này, có thể hoàn toàn thắng lợi Thất điện hạ Nhan Hi bỗng nhiên có chút phiền chán, hắn chậm rãi thu lại ánh mắt lãnh liệt, mỉm cười tà ác, giơ cao cánh tay rồi đột nhiên phất xuống. Đây là mệnh lệnh tiến công. Mấy vạn quân ngoài tường thành oanh oanh dũng mãnh tràn vào, quân Tề quốc cố thủ thành chỉ tố phí công phản kháng, cũng không thể cứu giản, tất cả đều ngã xuống vũng máu. Tham tướng cưỡi ngựa phóng nhanh trở về, chưa tới trước mặt Nhan Hi đã nhảy xuống, một đường chạy đến bên cạnh Nhan Hi, nhịn không được vui sướng quỳ xuống bẩm, "Điện hạ, chúng ta đã công phá thành công, bọn loạn tặc đều bị g**t ch*t, cung thỉnh điện hạ vào thành." Nhan Hi khẽ gật đầu. Kết thúc? Thật đúng là sảng khoái. Tề…
Chương 485: Xin tin tưởng vĩnh hằng 14
Bị Nhốt Vong Quốc Công ChúaTác giả: Độ HànTruyện Ngôn TìnhMột ngày dài dằng dặc của trời đông giá rét , trong không khí không có dấu hiệu mùa xuân sắp đến. Mùi máu tươi truyền đến từ thật xa, ầm ầm trống trận không dứt bên tai, một trận cuối cùng, trước mặt đã là kinh đô của Tề quốc, chỉ cần chạng vạng tiến công vào trong thành, trận chiến tranh này, có thể hoàn toàn thắng lợi Thất điện hạ Nhan Hi bỗng nhiên có chút phiền chán, hắn chậm rãi thu lại ánh mắt lãnh liệt, mỉm cười tà ác, giơ cao cánh tay rồi đột nhiên phất xuống. Đây là mệnh lệnh tiến công. Mấy vạn quân ngoài tường thành oanh oanh dũng mãnh tràn vào, quân Tề quốc cố thủ thành chỉ tố phí công phản kháng, cũng không thể cứu giản, tất cả đều ngã xuống vũng máu. Tham tướng cưỡi ngựa phóng nhanh trở về, chưa tới trước mặt Nhan Hi đã nhảy xuống, một đường chạy đến bên cạnh Nhan Hi, nhịn không được vui sướng quỳ xuống bẩm, "Điện hạ, chúng ta đã công phá thành công, bọn loạn tặc đều bị g**t ch*t, cung thỉnh điện hạ vào thành." Nhan Hi khẽ gật đầu. Kết thúc? Thật đúng là sảng khoái. Tề… Hoàng thượng, nô tài không có chuyện gì muốn nói.” Quý Hỉ cung kính.“Vậy ngươi đi đi.”“Đi chỗ nào ạ?”“Chỗ nào ngươi đến.”Quý Hỉ quỳ gối xuống, “Bệ hạ, lão nô có việc bẩm báo.”Mới vừa nói không có gì, Nhan Hi mở miệng đuổi đi, cũng muốn hắn mở hồ lô đang bán thuốc gì.“Nói.”“Bệ hạ, chuyện này vốn nô tài không nên xen mồm, nô tài chỉ nói một chút cách giải quyết, xin bệ hạ xem xét.” Len lén nhìn Nhan Hi đang chuyên tâm nhìn tấu chương, lão sợ hãi nói, “Hoàng thượng, nếu lão nô câu nào chọc giận ngài, xin được phạt trượng?”“Không.” Quả quyết cự tuyệt, nếu biết nói ra sẽ bị đánh thì đừng nói, dám nói thì tất nhiên phải chịu bị xử phạt, chuyện tốt hơn nghĩ cũng đừng nghĩ.“Ai, vậy lão nô không cầu xin .” Quý Hỉ trấn định, “Bệ hạ, nương nương có mang, dựa theo quy củ tổ tông, không thể tiếp tục lưu lại Duệ vương phủ, huyết mạch hoàng gia nên được cung nữ trong cung có kinh nghiệm hầu hạ mới thỏa đáng, còn vấn đề an toàn cũng phải chu toàn, Duệ vương phủ mặc dù được bảo vệ nghiêm ngặt, nhưng dù sao vẫn không thể an toàn như trong cung, vì nương nương cùng long thai, hồi cung là chuyện nên làm.”Nhan Hi không có trả lời, mặt lạnh nhìn không ra tán thành hay không tán thành, Quý Hỉ một lòng xin ăn đòn, “Lão nô nhiều lời, xin bệ hạ trách phạt.”“Ngươi trở về đi.” Nhan Hi phất tay.Quý Hỉ chỉ đành phải khấu đầu thối lui, ra khỏi cửa, áo choàng mặc trên người ẩm ướt dính dán ở trên người, cũng không biết là chảy ra bao nhiêu mồ hôi lạnh.Nhan Hi tiếp tục phê duyệt tấu chương, hắn tuyên bố nghỉ ba ngày, những tấu chương đưa lên, hắn phê duyệt một quyển cũng không thiếu, chuyện nhỏ thì có quan viên xét chuẩn, hơi lớn một chút bọn họ sẽ không có quyền quyết định. Đào Tiểu Vi lúc này đang ngủ, hắn vừa không muốn một mình dùng bữa, định trước đem công việc làm xong, cho đến lúc này, nàng đại khái là đã tỉnh.Nhan Dung dùng ngón tay nhẹ nhàng gõ cửa, không đợi người trả lời chắc chắn, đã thoải mái xông vào, “Thất đệ, làm hoàng đế tư vị như thế nào? Có phải nắm đại quyền, cao cao tại thượng, có một loại kh*** c*m khác thường?”Vừa nói vừa cười như châm chọc, bộ dáng nhàn tản thoạt nhìn thật đúng là chướng mắt.
Hoàng thượng, nô tài không có chuyện gì muốn nói.” Quý Hỉ cung kính.
“Vậy ngươi đi đi.”
“Đi chỗ nào ạ?”
“Chỗ nào ngươi đến.”
Quý Hỉ quỳ gối xuống, “Bệ hạ, lão nô có việc bẩm báo.”
Mới vừa nói không có gì, Nhan Hi mở miệng đuổi đi, cũng muốn hắn mở hồ lô đang bán thuốc gì.
“Nói.”
“Bệ hạ, chuyện này vốn nô tài không nên xen mồm, nô tài chỉ nói một chút
cách giải quyết, xin bệ hạ xem xét.” Len lén nhìn Nhan Hi đang chuyên
tâm nhìn tấu chương, lão sợ hãi nói, “Hoàng thượng, nếu lão nô câu nào
chọc giận ngài, xin được phạt trượng?”
“Không.” Quả quyết cự
tuyệt, nếu biết nói ra sẽ bị đánh thì đừng nói, dám nói thì tất nhiên
phải chịu bị xử phạt, chuyện tốt hơn nghĩ cũng đừng nghĩ.
“Ai,
vậy lão nô không cầu xin .” Quý Hỉ trấn định, “Bệ hạ, nương nương có
mang, dựa theo quy củ tổ tông, không thể tiếp tục lưu lại Duệ vương phủ, huyết mạch hoàng gia nên được cung nữ trong cung có kinh nghiệm hầu hạ
mới thỏa đáng, còn vấn đề an toàn cũng phải chu toàn, Duệ vương phủ mặc
dù được bảo vệ nghiêm ngặt, nhưng dù sao vẫn không thể an toàn như trong cung, vì nương nương cùng long thai, hồi cung là chuyện nên làm.”
Nhan Hi không có trả lời, mặt lạnh nhìn không ra tán thành hay không tán
thành, Quý Hỉ một lòng xin ăn đòn, “Lão nô nhiều lời, xin bệ hạ trách
phạt.”
“Ngươi trở về đi.” Nhan Hi phất tay.
Quý Hỉ chỉ
đành phải khấu đầu thối lui, ra khỏi cửa, áo choàng mặc trên người ẩm
ướt dính dán ở trên người, cũng không biết là chảy ra bao nhiêu mồ hôi
lạnh.
Nhan Hi tiếp tục phê duyệt tấu chương, hắn tuyên bố nghỉ ba ngày, những tấu chương đưa lên, hắn phê duyệt một quyển cũng không
thiếu, chuyện nhỏ thì có quan viên xét chuẩn, hơi lớn một chút bọn họ sẽ không có quyền quyết định. Đào Tiểu Vi lúc này đang ngủ, hắn vừa không
muốn một mình dùng bữa, định trước đem công việc làm xong, cho đến lúc
này, nàng đại khái là đã tỉnh.
Nhan Dung dùng ngón tay nhẹ nhàng
gõ cửa, không đợi người trả lời chắc chắn, đã thoải mái xông vào, “Thất
đệ, làm hoàng đế tư vị như thế nào? Có phải nắm đại quyền, cao cao tại
thượng, có một loại kh*** c*m khác thường?”
Vừa nói vừa cười như châm chọc, bộ dáng nhàn tản thoạt nhìn thật đúng là chướng mắt.
Bị Nhốt Vong Quốc Công ChúaTác giả: Độ HànTruyện Ngôn TìnhMột ngày dài dằng dặc của trời đông giá rét , trong không khí không có dấu hiệu mùa xuân sắp đến. Mùi máu tươi truyền đến từ thật xa, ầm ầm trống trận không dứt bên tai, một trận cuối cùng, trước mặt đã là kinh đô của Tề quốc, chỉ cần chạng vạng tiến công vào trong thành, trận chiến tranh này, có thể hoàn toàn thắng lợi Thất điện hạ Nhan Hi bỗng nhiên có chút phiền chán, hắn chậm rãi thu lại ánh mắt lãnh liệt, mỉm cười tà ác, giơ cao cánh tay rồi đột nhiên phất xuống. Đây là mệnh lệnh tiến công. Mấy vạn quân ngoài tường thành oanh oanh dũng mãnh tràn vào, quân Tề quốc cố thủ thành chỉ tố phí công phản kháng, cũng không thể cứu giản, tất cả đều ngã xuống vũng máu. Tham tướng cưỡi ngựa phóng nhanh trở về, chưa tới trước mặt Nhan Hi đã nhảy xuống, một đường chạy đến bên cạnh Nhan Hi, nhịn không được vui sướng quỳ xuống bẩm, "Điện hạ, chúng ta đã công phá thành công, bọn loạn tặc đều bị g**t ch*t, cung thỉnh điện hạ vào thành." Nhan Hi khẽ gật đầu. Kết thúc? Thật đúng là sảng khoái. Tề… Hoàng thượng, nô tài không có chuyện gì muốn nói.” Quý Hỉ cung kính.“Vậy ngươi đi đi.”“Đi chỗ nào ạ?”“Chỗ nào ngươi đến.”Quý Hỉ quỳ gối xuống, “Bệ hạ, lão nô có việc bẩm báo.”Mới vừa nói không có gì, Nhan Hi mở miệng đuổi đi, cũng muốn hắn mở hồ lô đang bán thuốc gì.“Nói.”“Bệ hạ, chuyện này vốn nô tài không nên xen mồm, nô tài chỉ nói một chút cách giải quyết, xin bệ hạ xem xét.” Len lén nhìn Nhan Hi đang chuyên tâm nhìn tấu chương, lão sợ hãi nói, “Hoàng thượng, nếu lão nô câu nào chọc giận ngài, xin được phạt trượng?”“Không.” Quả quyết cự tuyệt, nếu biết nói ra sẽ bị đánh thì đừng nói, dám nói thì tất nhiên phải chịu bị xử phạt, chuyện tốt hơn nghĩ cũng đừng nghĩ.“Ai, vậy lão nô không cầu xin .” Quý Hỉ trấn định, “Bệ hạ, nương nương có mang, dựa theo quy củ tổ tông, không thể tiếp tục lưu lại Duệ vương phủ, huyết mạch hoàng gia nên được cung nữ trong cung có kinh nghiệm hầu hạ mới thỏa đáng, còn vấn đề an toàn cũng phải chu toàn, Duệ vương phủ mặc dù được bảo vệ nghiêm ngặt, nhưng dù sao vẫn không thể an toàn như trong cung, vì nương nương cùng long thai, hồi cung là chuyện nên làm.”Nhan Hi không có trả lời, mặt lạnh nhìn không ra tán thành hay không tán thành, Quý Hỉ một lòng xin ăn đòn, “Lão nô nhiều lời, xin bệ hạ trách phạt.”“Ngươi trở về đi.” Nhan Hi phất tay.Quý Hỉ chỉ đành phải khấu đầu thối lui, ra khỏi cửa, áo choàng mặc trên người ẩm ướt dính dán ở trên người, cũng không biết là chảy ra bao nhiêu mồ hôi lạnh.Nhan Hi tiếp tục phê duyệt tấu chương, hắn tuyên bố nghỉ ba ngày, những tấu chương đưa lên, hắn phê duyệt một quyển cũng không thiếu, chuyện nhỏ thì có quan viên xét chuẩn, hơi lớn một chút bọn họ sẽ không có quyền quyết định. Đào Tiểu Vi lúc này đang ngủ, hắn vừa không muốn một mình dùng bữa, định trước đem công việc làm xong, cho đến lúc này, nàng đại khái là đã tỉnh.Nhan Dung dùng ngón tay nhẹ nhàng gõ cửa, không đợi người trả lời chắc chắn, đã thoải mái xông vào, “Thất đệ, làm hoàng đế tư vị như thế nào? Có phải nắm đại quyền, cao cao tại thượng, có một loại kh*** c*m khác thường?”Vừa nói vừa cười như châm chọc, bộ dáng nhàn tản thoạt nhìn thật đúng là chướng mắt.