Tác giả:

Một ngày dài dằng dặc của trời đông giá rét , trong không khí không có dấu hiệu mùa xuân sắp đến. Mùi máu tươi truyền đến từ thật xa, ầm ầm trống trận không dứt bên tai, một trận cuối cùng, trước mặt đã là kinh đô của Tề quốc, chỉ cần chạng vạng tiến công vào trong thành, trận chiến tranh này, có thể hoàn toàn thắng lợi Thất điện hạ Nhan Hi bỗng nhiên có chút phiền chán, hắn chậm rãi thu lại ánh mắt lãnh liệt, mỉm cười tà ác, giơ cao cánh tay rồi đột nhiên phất xuống. Đây là mệnh lệnh tiến công. Mấy vạn quân ngoài tường thành oanh oanh dũng mãnh tràn vào, quân Tề quốc cố thủ thành chỉ tố phí công phản kháng, cũng không thể cứu giản, tất cả đều ngã xuống vũng máu. Tham tướng cưỡi ngựa phóng nhanh trở về, chưa tới trước mặt Nhan Hi đã nhảy xuống, một đường chạy đến bên cạnh Nhan Hi, nhịn không được vui sướng quỳ xuống bẩm, "Điện hạ, chúng ta đã công phá thành công, bọn loạn tặc đều bị g**t ch*t, cung thỉnh điện hạ vào thành." Nhan Hi khẽ gật đầu. Kết thúc? Thật đúng là sảng khoái. Tề…

Chương 487: Cái gì nhẹ cái gì nặng 1

Bị Nhốt Vong Quốc Công ChúaTác giả: Độ HànTruyện Ngôn TìnhMột ngày dài dằng dặc của trời đông giá rét , trong không khí không có dấu hiệu mùa xuân sắp đến. Mùi máu tươi truyền đến từ thật xa, ầm ầm trống trận không dứt bên tai, một trận cuối cùng, trước mặt đã là kinh đô của Tề quốc, chỉ cần chạng vạng tiến công vào trong thành, trận chiến tranh này, có thể hoàn toàn thắng lợi Thất điện hạ Nhan Hi bỗng nhiên có chút phiền chán, hắn chậm rãi thu lại ánh mắt lãnh liệt, mỉm cười tà ác, giơ cao cánh tay rồi đột nhiên phất xuống. Đây là mệnh lệnh tiến công. Mấy vạn quân ngoài tường thành oanh oanh dũng mãnh tràn vào, quân Tề quốc cố thủ thành chỉ tố phí công phản kháng, cũng không thể cứu giản, tất cả đều ngã xuống vũng máu. Tham tướng cưỡi ngựa phóng nhanh trở về, chưa tới trước mặt Nhan Hi đã nhảy xuống, một đường chạy đến bên cạnh Nhan Hi, nhịn không được vui sướng quỳ xuống bẩm, "Điện hạ, chúng ta đã công phá thành công, bọn loạn tặc đều bị g**t ch*t, cung thỉnh điện hạ vào thành." Nhan Hi khẽ gật đầu. Kết thúc? Thật đúng là sảng khoái. Tề… Đột nhiên nghe được tin tức kia, Nhan Hi vẻ mặt lập tức đông lạnh, căng thẳng hồi lâu, sát ý bao phủ trên than hắn không ngờ dần dần thối lui. Chọn cung phi là chuyện hắn mặc dù không có đồng ý, nhưng thực tại đang sôi sùng sục, quan to cùng các vương hầu, chỉ cần trong nhà có khuê nữ vừa độ tuổi, ai lại không muốn làm hoàng than quốc thích đâu.Có được Nhan Hi yêu thích không không liên quan, chỉ cần đưa lên được cũng đại biểu có một phần lợi ích, từ xưa tới nay, quan hệ thông gia mặc dù không tính là nắm chắc, nhưng trong đó cũng có phần tình cảm không cần phải nói, tân hoàng một ngày không chịu đáp ứng, hai ngày không chịu đáp ứng, chẳng lẽ cả đời này thật cũng chỉ có nữ nhân suốt đời sao?Lũ triều thần hoàn toàn từ đầu tới cuối luôn luôn không tin loại chuyện như thế, từ xưa đến nay, cũng chưa nghe nói qua, đế vương cùng Đế hậu có thể giống như phu thê ở dân gian tương kính như tân, trung trinh như một.Vị trí của bọn họ là chính trị mà có, chọn cung phi cũng là quốc gia đại sự, ổn định thần tâm cũng là một loại thủ đoạn hữu hiệu, thông qua nữ nhân đem hoàng đế cùng các đại thần buộc ở chung một chỗ, chặc chẽ tương liên, làm sâu sắc lẫn nhau trong lúc yếu kém tín nhiệm.Vì vậy, Nhan Hi mặc dù không muốn, nhưng tuyển tú nữ là việc một ngày nào đó cũng phải làm. Đại khái là chờ ngày Nhan Hi đáp ứng, liền mọi sự đã chuẩn bị xong chỉ cần đưa vào cửa cung.Không có nằm trong tính toán của Nhan Hi chính là Đào Tiểu Vi đã sớm biết chuyện phiền lòng này. Lấy tính tình của nàng, trong lòng đích thị là khổ sở như chết, nhưng sĩ diện cố nén không hỏi hắn, lâu dài bị đè nén ở trong lòng, nhưng lại không giải được, ngày qua ngày trầm trọng .Nhan Dung mặt hàm thâm ý nhìn Nhan Hi mặt còn lạnh lùng thâm thúy như nước hồ, “Thất đệ, ngươi thật chuẩn bị giống như phụ hoàng đã làm, ngày ngày bên cạnh những nữ nhân mặt hoa da phấn, làm trái với lương tâm, thương tổn nữ nhân mình quan tâm nhất, trải qua một cuộc sống mà ngay cả ngươi cũng chán ghét sao?” Nhan Dung tất nhiên biết Nhan Hi đang ở vị thế khó xử, bất quá khỏi phải trông cậy vào hắn cùng giải quyết hoặc là tán thành Nhan Hi chịu tổ chế, vùi lấp thân mình trong nước sôi lửa bỏng, “Ban đầu nhị ca khuyên ngươi thừa kế ngôi vị hoàng đế, là muốn cho ngươi có cơ hội thực hiện trả thù trong lòng, nhưng, nếu như ngươi sắp trả giá bằng thứ trân quý nhất, ngươi phải thật cẩn thận cân nhắc, tránh cho hối hận về sau.”

Đột nhiên nghe được
tin tức kia, Nhan Hi vẻ mặt lập tức đông lạnh, căng thẳng hồi lâu, sát ý bao phủ trên than hắn không ngờ dần dần thối lui. Chọn cung phi là
chuyện hắn mặc dù không có đồng ý, nhưng thực tại đang sôi sùng sục,
quan to cùng các vương hầu, chỉ cần trong nhà có khuê nữ vừa độ tuổi, ai lại không muốn làm hoàng than quốc thích đâu.

Có được Nhan
Hi yêu thích không không liên quan, chỉ cần đưa lên được cũng đại biểu
có một phần lợi ích, từ xưa tới nay, quan hệ thông gia mặc dù không tính là nắm chắc, nhưng trong đó cũng có phần tình cảm không cần phải nói,
tân hoàng một ngày không chịu đáp ứng, hai ngày không chịu đáp ứng,
chẳng lẽ cả đời này thật cũng chỉ có nữ nhân suốt đời sao?


triều thần hoàn toàn từ đầu tới cuối luôn luôn không tin loại chuyện như thế, từ xưa đến nay, cũng chưa nghe nói qua, đế vương cùng Đế hậu có
thể giống như phu thê ở dân gian tương kính như tân, trung trinh như
một.

Vị trí của bọn họ là chính trị mà có, chọn cung phi cũng là
quốc gia đại sự, ổn định thần tâm cũng là một loại thủ đoạn hữu hiệu,
thông qua nữ nhân đem hoàng đế cùng các đại thần buộc ở chung một chỗ,
chặc chẽ tương liên, làm sâu sắc lẫn nhau trong lúc yếu kém tín nhiệm.

Vì vậy, Nhan Hi mặc dù không muốn, nhưng tuyển tú nữ là việc một ngày nào
đó cũng phải làm. Đại khái là chờ ngày Nhan Hi đáp ứng, liền mọi sự đã
chuẩn bị xong chỉ cần đưa vào cửa cung.

Không có nằm trong tính
toán của Nhan Hi chính là Đào Tiểu Vi đã sớm biết chuyện phiền lòng này. Lấy tính tình của nàng, trong lòng đích thị là khổ sở như chết, nhưng
sĩ diện cố nén không hỏi hắn, lâu dài bị đè nén ở trong lòng, nhưng lại
không giải được, ngày qua ngày trầm trọng .

Nhan Dung mặt hàm
thâm ý nhìn Nhan Hi mặt còn lạnh lùng thâm thúy như nước hồ, “Thất đệ,
ngươi thật chuẩn bị giống như phụ hoàng đã làm, ngày ngày bên cạnh những nữ nhân mặt hoa da phấn, làm trái với lương tâm, thương tổn nữ nhân
mình quan tâm nhất, trải qua một cuộc sống mà ngay cả ngươi cũng chán
ghét sao?” Nhan Dung tất nhiên biết Nhan Hi đang ở vị thế khó xử, bất
quá khỏi phải trông cậy vào hắn cùng giải quyết hoặc là tán thành Nhan
Hi chịu tổ chế, vùi lấp thân mình trong nước sôi lửa bỏng, “Ban đầu nhị
ca khuyên ngươi thừa kế ngôi vị hoàng đế, là muốn cho ngươi có cơ hội
thực hiện trả thù trong lòng, nhưng, nếu như ngươi sắp trả giá bằng thứ
trân quý nhất, ngươi phải thật cẩn thận cân nhắc, tránh cho hối hận về
sau.”

Bị Nhốt Vong Quốc Công ChúaTác giả: Độ HànTruyện Ngôn TìnhMột ngày dài dằng dặc của trời đông giá rét , trong không khí không có dấu hiệu mùa xuân sắp đến. Mùi máu tươi truyền đến từ thật xa, ầm ầm trống trận không dứt bên tai, một trận cuối cùng, trước mặt đã là kinh đô của Tề quốc, chỉ cần chạng vạng tiến công vào trong thành, trận chiến tranh này, có thể hoàn toàn thắng lợi Thất điện hạ Nhan Hi bỗng nhiên có chút phiền chán, hắn chậm rãi thu lại ánh mắt lãnh liệt, mỉm cười tà ác, giơ cao cánh tay rồi đột nhiên phất xuống. Đây là mệnh lệnh tiến công. Mấy vạn quân ngoài tường thành oanh oanh dũng mãnh tràn vào, quân Tề quốc cố thủ thành chỉ tố phí công phản kháng, cũng không thể cứu giản, tất cả đều ngã xuống vũng máu. Tham tướng cưỡi ngựa phóng nhanh trở về, chưa tới trước mặt Nhan Hi đã nhảy xuống, một đường chạy đến bên cạnh Nhan Hi, nhịn không được vui sướng quỳ xuống bẩm, "Điện hạ, chúng ta đã công phá thành công, bọn loạn tặc đều bị g**t ch*t, cung thỉnh điện hạ vào thành." Nhan Hi khẽ gật đầu. Kết thúc? Thật đúng là sảng khoái. Tề… Đột nhiên nghe được tin tức kia, Nhan Hi vẻ mặt lập tức đông lạnh, căng thẳng hồi lâu, sát ý bao phủ trên than hắn không ngờ dần dần thối lui. Chọn cung phi là chuyện hắn mặc dù không có đồng ý, nhưng thực tại đang sôi sùng sục, quan to cùng các vương hầu, chỉ cần trong nhà có khuê nữ vừa độ tuổi, ai lại không muốn làm hoàng than quốc thích đâu.Có được Nhan Hi yêu thích không không liên quan, chỉ cần đưa lên được cũng đại biểu có một phần lợi ích, từ xưa tới nay, quan hệ thông gia mặc dù không tính là nắm chắc, nhưng trong đó cũng có phần tình cảm không cần phải nói, tân hoàng một ngày không chịu đáp ứng, hai ngày không chịu đáp ứng, chẳng lẽ cả đời này thật cũng chỉ có nữ nhân suốt đời sao?Lũ triều thần hoàn toàn từ đầu tới cuối luôn luôn không tin loại chuyện như thế, từ xưa đến nay, cũng chưa nghe nói qua, đế vương cùng Đế hậu có thể giống như phu thê ở dân gian tương kính như tân, trung trinh như một.Vị trí của bọn họ là chính trị mà có, chọn cung phi cũng là quốc gia đại sự, ổn định thần tâm cũng là một loại thủ đoạn hữu hiệu, thông qua nữ nhân đem hoàng đế cùng các đại thần buộc ở chung một chỗ, chặc chẽ tương liên, làm sâu sắc lẫn nhau trong lúc yếu kém tín nhiệm.Vì vậy, Nhan Hi mặc dù không muốn, nhưng tuyển tú nữ là việc một ngày nào đó cũng phải làm. Đại khái là chờ ngày Nhan Hi đáp ứng, liền mọi sự đã chuẩn bị xong chỉ cần đưa vào cửa cung.Không có nằm trong tính toán của Nhan Hi chính là Đào Tiểu Vi đã sớm biết chuyện phiền lòng này. Lấy tính tình của nàng, trong lòng đích thị là khổ sở như chết, nhưng sĩ diện cố nén không hỏi hắn, lâu dài bị đè nén ở trong lòng, nhưng lại không giải được, ngày qua ngày trầm trọng .Nhan Dung mặt hàm thâm ý nhìn Nhan Hi mặt còn lạnh lùng thâm thúy như nước hồ, “Thất đệ, ngươi thật chuẩn bị giống như phụ hoàng đã làm, ngày ngày bên cạnh những nữ nhân mặt hoa da phấn, làm trái với lương tâm, thương tổn nữ nhân mình quan tâm nhất, trải qua một cuộc sống mà ngay cả ngươi cũng chán ghét sao?” Nhan Dung tất nhiên biết Nhan Hi đang ở vị thế khó xử, bất quá khỏi phải trông cậy vào hắn cùng giải quyết hoặc là tán thành Nhan Hi chịu tổ chế, vùi lấp thân mình trong nước sôi lửa bỏng, “Ban đầu nhị ca khuyên ngươi thừa kế ngôi vị hoàng đế, là muốn cho ngươi có cơ hội thực hiện trả thù trong lòng, nhưng, nếu như ngươi sắp trả giá bằng thứ trân quý nhất, ngươi phải thật cẩn thận cân nhắc, tránh cho hối hận về sau.”

Chương 487: Cái gì nhẹ cái gì nặng 1