Tác giả:

Một ngày dài dằng dặc của trời đông giá rét , trong không khí không có dấu hiệu mùa xuân sắp đến. Mùi máu tươi truyền đến từ thật xa, ầm ầm trống trận không dứt bên tai, một trận cuối cùng, trước mặt đã là kinh đô của Tề quốc, chỉ cần chạng vạng tiến công vào trong thành, trận chiến tranh này, có thể hoàn toàn thắng lợi Thất điện hạ Nhan Hi bỗng nhiên có chút phiền chán, hắn chậm rãi thu lại ánh mắt lãnh liệt, mỉm cười tà ác, giơ cao cánh tay rồi đột nhiên phất xuống. Đây là mệnh lệnh tiến công. Mấy vạn quân ngoài tường thành oanh oanh dũng mãnh tràn vào, quân Tề quốc cố thủ thành chỉ tố phí công phản kháng, cũng không thể cứu giản, tất cả đều ngã xuống vũng máu. Tham tướng cưỡi ngựa phóng nhanh trở về, chưa tới trước mặt Nhan Hi đã nhảy xuống, một đường chạy đến bên cạnh Nhan Hi, nhịn không được vui sướng quỳ xuống bẩm, "Điện hạ, chúng ta đã công phá thành công, bọn loạn tặc đều bị g**t ch*t, cung thỉnh điện hạ vào thành." Nhan Hi khẽ gật đầu. Kết thúc? Thật đúng là sảng khoái. Tề…

Chương 496: Cái gì nhẹ cái gì nặng 10

Bị Nhốt Vong Quốc Công ChúaTác giả: Độ HànTruyện Ngôn TìnhMột ngày dài dằng dặc của trời đông giá rét , trong không khí không có dấu hiệu mùa xuân sắp đến. Mùi máu tươi truyền đến từ thật xa, ầm ầm trống trận không dứt bên tai, một trận cuối cùng, trước mặt đã là kinh đô của Tề quốc, chỉ cần chạng vạng tiến công vào trong thành, trận chiến tranh này, có thể hoàn toàn thắng lợi Thất điện hạ Nhan Hi bỗng nhiên có chút phiền chán, hắn chậm rãi thu lại ánh mắt lãnh liệt, mỉm cười tà ác, giơ cao cánh tay rồi đột nhiên phất xuống. Đây là mệnh lệnh tiến công. Mấy vạn quân ngoài tường thành oanh oanh dũng mãnh tràn vào, quân Tề quốc cố thủ thành chỉ tố phí công phản kháng, cũng không thể cứu giản, tất cả đều ngã xuống vũng máu. Tham tướng cưỡi ngựa phóng nhanh trở về, chưa tới trước mặt Nhan Hi đã nhảy xuống, một đường chạy đến bên cạnh Nhan Hi, nhịn không được vui sướng quỳ xuống bẩm, "Điện hạ, chúng ta đã công phá thành công, bọn loạn tặc đều bị g**t ch*t, cung thỉnh điện hạ vào thành." Nhan Hi khẽ gật đầu. Kết thúc? Thật đúng là sảng khoái. Tề… “Quốc sư, không nên giận vội, trẫm cũng không có ý trách tội ngươi, năm liên minh giải tán, nguyên nhân chủ yếu mỗi nước đều có tâm tư, suy nghĩ đều là ích lợi riêng, mặc dù cuối cùng đích xác là bởi vì ngươi mà đưa đến mâu thuẫn gay gắt, nhưng cũng không có thể đem toàn bộ trách nhiệm cũng đẩy tới trên người của ngươi, trẫm hiểu.”Vòng tới vòng lui cho rối mù dày đặc, Lỗ quốc hoàng đế cũng dừng, chạm đến huyệt chỗ của Tô Bối Nhi thì lập tức thay đổi thái độ, đem nụ cười ôn hòa giắt trên mặt, “Quốc sư, ngươi cảm thấy nhị hoàng nhi của trẫm như thế nào?”“Thần không hiểu rõ lắm.” Tô Bối Nhi thẳng thắng, nghĩ sao nói vậy, ở trước mặt hoàng đế nàng cũng không phải xu nịnh.“Nhị hoàng nhi Lục Quân cùng quốc sư tương giao nhiều năm, hắn đối với quốc sư khuynh tâm không dứt, năm lần bảy lượt hướng trẫm thỉnh cầu, muốn cùng quốc sư hỉ kết lương duyên, không biết nhi tử của trẫm có cái vinh hạnh này không, có thể được quốc sư để mắt?”Tô Bối Nhi ánh mắt băng hàn b*n r* tán loạn một cổ khí mãnh liệt, cơ hồ không che dấu được giận dữ, nếu ở trước mắt nàng nói lời này là một người khác, thì hắn sớm đã bị ám tiển trong tay áo nàng đâm xuyên cổ họng.Tốt a, hôm nay nàng truyền đến, đầu tiên là quở trách nhưng rồi nói không phải nàng, sau đó mới đem ý cầu hôn nói ra, lão là con hổ đang uy h**p nàng, tốt nhất nên làm con lừa quy thuận đáp ứng, nếu không, sẽ phải truy cứu trách nhiệm của nàng, đem trách nhiệm chiến bại đẩy trên đầu nàng gánh chịu sao?Tô Bối Nhi lạnh lùng cười, không yếu thế chống lại ánh mắt tinh quang của Lỗ quốc hoàng đế.“Bệ hạ, Tô Bối Nhi chính là người của thần giáo, hôn sự phải là giáo chủ gật đầu đồng ý, mà trong giáo có giáo quy, thánh nữ không được cùng hoàng thất có hôn sự, Tô Bối Nhi là một thánh nữ đang tại chức, nên cũng không dám phá hư quy củ.”“Chỉ cần quốc sư đáp ứng, giáo chủ bên kia, trẫm sẽ nói rõ.” Lỗ quốc hoàng đế ép sát không tha, quy củ là do bề trên quy định, cho tới bây giờ cũng chưa có ai nói sẽ tuyệt đối không thể thay đổi. Triều đình cùng Hỏa Thần giáo sống nhờ vào nhau, chuyện này, hắn không sợ vị giáo chủ cao cao tại thượng kia không chịu gật đầu.“Bệ hạ, ngài quả nhiên thiên hướng vào Nhị hoàng tử.”Hoàng đế lần này cũng không có che dấu, sảng lãng cười to, “Trẫm cũng không dối gạt ngươi, Nhị hoàng tử đích xác là người thừa kế chân chính của Lỗ quốc mà ta lựa chọn, như thế nào, chỉ cần ngươi đáp ứng, tương lai hoàng hậu Lỗ quốc, không phải là ngươi thì là ai.”

“Quốc sư, không nên
giận vội, trẫm cũng không có ý trách tội ngươi, năm liên minh giải tán,
nguyên nhân chủ yếu mỗi nước đều có tâm tư, suy nghĩ đều là ích lợi
riêng, mặc dù cuối cùng đích xác là bởi vì ngươi mà đưa đến mâu thuẫn
gay gắt, nhưng cũng không có thể đem toàn bộ trách nhiệm cũng đẩy tới
trên người của ngươi, trẫm hiểu.”

Vòng tới vòng lui cho rối
mù dày đặc, Lỗ quốc hoàng đế cũng dừng, chạm đến huyệt chỗ của Tô Bối
Nhi thì lập tức thay đổi thái độ, đem nụ cười ôn hòa giắt trên mặt,
“Quốc sư, ngươi cảm thấy nhị hoàng nhi của trẫm như thế nào?”

“Thần không hiểu rõ lắm.” Tô Bối Nhi thẳng thắng, nghĩ sao nói vậy, ở trước mặt hoàng đế nàng cũng không phải xu nịnh.

“Nhị hoàng nhi Lục Quân cùng quốc sư tương giao nhiều năm, hắn đối với quốc
sư khuynh tâm không dứt, năm lần bảy lượt hướng trẫm thỉnh cầu, muốn
cùng quốc sư hỉ kết lương duyên, không biết nhi tử của trẫm có cái vinh
hạnh này không, có thể được quốc sư để mắt?”

Tô Bối Nhi ánh mắt
băng hàn b*n r* tán loạn một cổ khí mãnh liệt, cơ hồ không che dấu được
giận dữ, nếu ở trước mắt nàng nói lời này là một người khác, thì hắn sớm đã bị ám tiển trong tay áo nàng đâm xuyên cổ họng.

Tốt a, hôm
nay nàng truyền đến, đầu tiên là quở trách nhưng rồi nói không phải
nàng, sau đó mới đem ý cầu hôn nói ra, lão là con hổ đang uy h**p nàng,
tốt nhất nên làm con lừa quy thuận đáp ứng, nếu không, sẽ phải truy cứu
trách nhiệm của nàng, đem trách nhiệm chiến bại đẩy trên đầu nàng gánh
chịu sao?

Tô Bối Nhi lạnh lùng cười, không yếu thế chống lại ánh mắt tinh quang của Lỗ quốc hoàng đế.

“Bệ hạ, Tô Bối Nhi chính là người của thần giáo, hôn sự phải là giáo chủ
gật đầu đồng ý, mà trong giáo có giáo quy, thánh nữ không được cùng
hoàng thất có hôn sự, Tô Bối Nhi là một thánh nữ đang tại chức, nên cũng không dám phá hư quy củ.”

“Chỉ cần quốc sư đáp ứng, giáo chủ bên kia, trẫm sẽ nói rõ.” Lỗ quốc hoàng đế ép sát không tha, quy củ là do
bề trên quy định, cho tới bây giờ cũng chưa có ai nói sẽ tuyệt đối không thể thay đổi. Triều đình cùng Hỏa Thần giáo sống nhờ vào nhau, chuyện
này, hắn không sợ vị giáo chủ cao cao tại thượng kia không chịu gật đầu.

“Bệ hạ, ngài quả nhiên thiên hướng vào Nhị hoàng tử.”

Hoàng đế lần này cũng không có che dấu, sảng lãng cười to, “Trẫm cũng không
dối gạt ngươi, Nhị hoàng tử đích xác là người thừa kế chân chính của Lỗ
quốc mà ta lựa chọn, như thế nào, chỉ cần ngươi đáp ứng, tương lai hoàng hậu Lỗ quốc, không phải là ngươi thì là ai.”

Bị Nhốt Vong Quốc Công ChúaTác giả: Độ HànTruyện Ngôn TìnhMột ngày dài dằng dặc của trời đông giá rét , trong không khí không có dấu hiệu mùa xuân sắp đến. Mùi máu tươi truyền đến từ thật xa, ầm ầm trống trận không dứt bên tai, một trận cuối cùng, trước mặt đã là kinh đô của Tề quốc, chỉ cần chạng vạng tiến công vào trong thành, trận chiến tranh này, có thể hoàn toàn thắng lợi Thất điện hạ Nhan Hi bỗng nhiên có chút phiền chán, hắn chậm rãi thu lại ánh mắt lãnh liệt, mỉm cười tà ác, giơ cao cánh tay rồi đột nhiên phất xuống. Đây là mệnh lệnh tiến công. Mấy vạn quân ngoài tường thành oanh oanh dũng mãnh tràn vào, quân Tề quốc cố thủ thành chỉ tố phí công phản kháng, cũng không thể cứu giản, tất cả đều ngã xuống vũng máu. Tham tướng cưỡi ngựa phóng nhanh trở về, chưa tới trước mặt Nhan Hi đã nhảy xuống, một đường chạy đến bên cạnh Nhan Hi, nhịn không được vui sướng quỳ xuống bẩm, "Điện hạ, chúng ta đã công phá thành công, bọn loạn tặc đều bị g**t ch*t, cung thỉnh điện hạ vào thành." Nhan Hi khẽ gật đầu. Kết thúc? Thật đúng là sảng khoái. Tề… “Quốc sư, không nên giận vội, trẫm cũng không có ý trách tội ngươi, năm liên minh giải tán, nguyên nhân chủ yếu mỗi nước đều có tâm tư, suy nghĩ đều là ích lợi riêng, mặc dù cuối cùng đích xác là bởi vì ngươi mà đưa đến mâu thuẫn gay gắt, nhưng cũng không có thể đem toàn bộ trách nhiệm cũng đẩy tới trên người của ngươi, trẫm hiểu.”Vòng tới vòng lui cho rối mù dày đặc, Lỗ quốc hoàng đế cũng dừng, chạm đến huyệt chỗ của Tô Bối Nhi thì lập tức thay đổi thái độ, đem nụ cười ôn hòa giắt trên mặt, “Quốc sư, ngươi cảm thấy nhị hoàng nhi của trẫm như thế nào?”“Thần không hiểu rõ lắm.” Tô Bối Nhi thẳng thắng, nghĩ sao nói vậy, ở trước mặt hoàng đế nàng cũng không phải xu nịnh.“Nhị hoàng nhi Lục Quân cùng quốc sư tương giao nhiều năm, hắn đối với quốc sư khuynh tâm không dứt, năm lần bảy lượt hướng trẫm thỉnh cầu, muốn cùng quốc sư hỉ kết lương duyên, không biết nhi tử của trẫm có cái vinh hạnh này không, có thể được quốc sư để mắt?”Tô Bối Nhi ánh mắt băng hàn b*n r* tán loạn một cổ khí mãnh liệt, cơ hồ không che dấu được giận dữ, nếu ở trước mắt nàng nói lời này là một người khác, thì hắn sớm đã bị ám tiển trong tay áo nàng đâm xuyên cổ họng.Tốt a, hôm nay nàng truyền đến, đầu tiên là quở trách nhưng rồi nói không phải nàng, sau đó mới đem ý cầu hôn nói ra, lão là con hổ đang uy h**p nàng, tốt nhất nên làm con lừa quy thuận đáp ứng, nếu không, sẽ phải truy cứu trách nhiệm của nàng, đem trách nhiệm chiến bại đẩy trên đầu nàng gánh chịu sao?Tô Bối Nhi lạnh lùng cười, không yếu thế chống lại ánh mắt tinh quang của Lỗ quốc hoàng đế.“Bệ hạ, Tô Bối Nhi chính là người của thần giáo, hôn sự phải là giáo chủ gật đầu đồng ý, mà trong giáo có giáo quy, thánh nữ không được cùng hoàng thất có hôn sự, Tô Bối Nhi là một thánh nữ đang tại chức, nên cũng không dám phá hư quy củ.”“Chỉ cần quốc sư đáp ứng, giáo chủ bên kia, trẫm sẽ nói rõ.” Lỗ quốc hoàng đế ép sát không tha, quy củ là do bề trên quy định, cho tới bây giờ cũng chưa có ai nói sẽ tuyệt đối không thể thay đổi. Triều đình cùng Hỏa Thần giáo sống nhờ vào nhau, chuyện này, hắn không sợ vị giáo chủ cao cao tại thượng kia không chịu gật đầu.“Bệ hạ, ngài quả nhiên thiên hướng vào Nhị hoàng tử.”Hoàng đế lần này cũng không có che dấu, sảng lãng cười to, “Trẫm cũng không dối gạt ngươi, Nhị hoàng tử đích xác là người thừa kế chân chính của Lỗ quốc mà ta lựa chọn, như thế nào, chỉ cần ngươi đáp ứng, tương lai hoàng hậu Lỗ quốc, không phải là ngươi thì là ai.”

Chương 496: Cái gì nhẹ cái gì nặng 10