Một ngày dài dằng dặc của trời đông giá rét , trong không khí không có dấu hiệu mùa xuân sắp đến. Mùi máu tươi truyền đến từ thật xa, ầm ầm trống trận không dứt bên tai, một trận cuối cùng, trước mặt đã là kinh đô của Tề quốc, chỉ cần chạng vạng tiến công vào trong thành, trận chiến tranh này, có thể hoàn toàn thắng lợi Thất điện hạ Nhan Hi bỗng nhiên có chút phiền chán, hắn chậm rãi thu lại ánh mắt lãnh liệt, mỉm cười tà ác, giơ cao cánh tay rồi đột nhiên phất xuống. Đây là mệnh lệnh tiến công. Mấy vạn quân ngoài tường thành oanh oanh dũng mãnh tràn vào, quân Tề quốc cố thủ thành chỉ tố phí công phản kháng, cũng không thể cứu giản, tất cả đều ngã xuống vũng máu. Tham tướng cưỡi ngựa phóng nhanh trở về, chưa tới trước mặt Nhan Hi đã nhảy xuống, một đường chạy đến bên cạnh Nhan Hi, nhịn không được vui sướng quỳ xuống bẩm, "Điện hạ, chúng ta đã công phá thành công, bọn loạn tặc đều bị g**t ch*t, cung thỉnh điện hạ vào thành." Nhan Hi khẽ gật đầu. Kết thúc? Thật đúng là sảng khoái. Tề…
Chương 509: Cường ngạnh có được… khổ 8
Bị Nhốt Vong Quốc Công ChúaTác giả: Độ HànTruyện Ngôn TìnhMột ngày dài dằng dặc của trời đông giá rét , trong không khí không có dấu hiệu mùa xuân sắp đến. Mùi máu tươi truyền đến từ thật xa, ầm ầm trống trận không dứt bên tai, một trận cuối cùng, trước mặt đã là kinh đô của Tề quốc, chỉ cần chạng vạng tiến công vào trong thành, trận chiến tranh này, có thể hoàn toàn thắng lợi Thất điện hạ Nhan Hi bỗng nhiên có chút phiền chán, hắn chậm rãi thu lại ánh mắt lãnh liệt, mỉm cười tà ác, giơ cao cánh tay rồi đột nhiên phất xuống. Đây là mệnh lệnh tiến công. Mấy vạn quân ngoài tường thành oanh oanh dũng mãnh tràn vào, quân Tề quốc cố thủ thành chỉ tố phí công phản kháng, cũng không thể cứu giản, tất cả đều ngã xuống vũng máu. Tham tướng cưỡi ngựa phóng nhanh trở về, chưa tới trước mặt Nhan Hi đã nhảy xuống, một đường chạy đến bên cạnh Nhan Hi, nhịn không được vui sướng quỳ xuống bẩm, "Điện hạ, chúng ta đã công phá thành công, bọn loạn tặc đều bị g**t ch*t, cung thỉnh điện hạ vào thành." Nhan Hi khẽ gật đầu. Kết thúc? Thật đúng là sảng khoái. Tề… Nhan Hi hiểu Nhan Dung muốn biểu đạt ý tứ gì, mỗi cửa đều có phong thư khiêu khích này, hiển nhiên mục đích của đối phương là tung lưới, khiến cho bên trong phủ chú ý.“Vi Vi biết rồi?”Gật đầu, tay chỉ chỉ vò rượu trong tay Nhan Hi, Nhan Dung ý bảo hắn có thể uống vài hớp trấn định tình hình.“Có phản ứng gì?”“Cười.”Nhan Hi ngẩn người.Nhan Dung lại nói, “Ta đã để cho Tiểu Đồng phụng bồi đệ muội , tránh cho xảy ra vấn đề gì.”“Nhị ca, cám ơn huynh.” Nhan Hi tiến lên, vỗ vỗ bả vai Nhan Dung, thuận tiện đem vò rượu trả lại, hắn bây giờ không có tâm tình uống rượu, chỉ muốn mau một chút nhìn thấy tiểu thê tử của hắn, an ủi nàng, đem nàng thật chặt ôm vào trong ngực, xóa đi bất an.Nhan Dung ở phía sau nói, “Thất đệ, đệ sẽ không tiếp nhận vị nữ quốc sư này sao?”Nhan Hi không đáp lời, hắn không để ý nói tiếp, “Tô Bối Nhi này rất cao tay, mượn hôn nhân chính trị để làm cơ hội, mà đệ không cách nào cự tuyệt.” So với chuyện triều thần nôn nóng chọn cung phi, thì vị nữ quốc sư đằng đằng sát khí hiển nhiên càng thêm khó đối phó, một chút lơ đãng, lập tức thành vấn đề ban giao giữa hai nước.”Thất đệ, ả nếu vào cung, cuộc sống của đệ muội khẳng định không tốt qua, lúc trước khi chưa đối mặt với đệ ả còn có khả năng bắt đi đệ muội, này nếu thật danh chánh ngôn thuận bên cạnh đệ, không chừng lại muốn ra cái gì đâu.”“Ả sẽ không có cơ hội.” Nhan Hi nhẹ giọng bảo đảm, không chỉ là nói cho Nhan Dung nghe, lại càng như cho chính mình – lập một lời thề.“Không để cho ả tiến cung sao?”Lắc đầu, “Không.”Nói như vậy hồi lâu, Tô Bối Nhi vẫn phải là tiến cung làm phi, Nhan Dung cũng có chút u sầu, “Khi chưa gặp đệ, ta còn có mấy phần hy vọng, bây giờ, cũng là càng thêm lo lắng.”“Ta sẽ theo ả chơi thật tốt trò chơi này, nắm trong tay nhất cử nhất động của ả, tìm cơ hội một lần đánh tan.”Nhan Dung gật đầu, đã theo Nhan Hi đi tới trước cửa phòng, Đào Tiểu Vi cùng Trúc Diệp Đồng tiếng cười vui gần trong gang tấc, không tốt ở chỗ này tiếp tục nói, “Tiểu Đồng ngoan, phu quân tới đón nàng trở về ăn bữa tối.”Người nào trở về nhà người nấy, thê tử của ai thì người đó ôm a.Nắm tay nhỏ bé mềm nhũn của Đào Tiểu Vi cùng đi tới bên cạnh bàn ngồi xuống, “Hôm nay như thế nào? Hài tử có nháo nàng không?”
Nhan Hi hiểu Nhan Dung muốn biểu đạt ý tứ gì, mỗi cửa đều có phong thư khiêu khích này, hiển
nhiên mục đích của đối phương là tung lưới, khiến cho bên trong phủ chú
ý.
“Vi Vi biết rồi?”
Gật đầu, tay chỉ chỉ vò rượu trong tay Nhan Hi, Nhan Dung ý bảo hắn có thể uống vài hớp trấn định tình hình.
“Có phản ứng gì?”
“Cười.”
Nhan Hi ngẩn người.
Nhan Dung lại nói, “Ta đã để cho Tiểu Đồng phụng bồi đệ muội , tránh cho xảy ra vấn đề gì.”
“Nhị ca, cám ơn huynh.” Nhan Hi tiến lên, vỗ vỗ bả vai Nhan Dung, thuận tiện đem vò rượu trả lại, hắn bây giờ không có tâm tình uống rượu, chỉ muốn
mau một chút nhìn thấy tiểu thê tử của hắn, an ủi nàng, đem nàng thật
chặt ôm vào trong ngực, xóa đi bất an.
Nhan Dung ở phía sau nói, “Thất đệ, đệ sẽ không tiếp nhận vị nữ quốc sư này sao?”
Nhan Hi không đáp lời, hắn không để ý nói tiếp, “Tô Bối Nhi này rất cao tay, mượn hôn nhân chính trị để làm cơ hội, mà đệ không cách nào cự tuyệt.”
So với chuyện triều thần nôn nóng chọn cung phi, thì vị nữ quốc sư đằng
đằng sát khí hiển nhiên càng thêm khó đối phó, một chút lơ đãng, lập tức thành vấn đề ban giao giữa hai nước.”Thất đệ, ả nếu vào cung, cuộc sống của đệ muội khẳng định không tốt qua, lúc trước khi chưa đối mặt với đệ ả còn có khả năng bắt đi đệ muội, này nếu thật danh chánh ngôn thuận
bên cạnh đệ, không chừng lại muốn ra cái gì đâu.”
“Ả sẽ không có
cơ hội.” Nhan Hi nhẹ giọng bảo đảm, không chỉ là nói cho Nhan Dung nghe, lại càng như cho chính mình – lập một lời thề.
“Không để cho ả tiến cung sao?”
Lắc đầu, “Không.”
Nói như vậy hồi lâu, Tô Bối Nhi vẫn phải là tiến cung làm phi, Nhan Dung
cũng có chút u sầu, “Khi chưa gặp đệ, ta còn có mấy phần hy vọng, bây
giờ, cũng là càng thêm lo lắng.”
“Ta sẽ theo ả chơi thật tốt trò chơi này, nắm trong tay nhất cử nhất động của ả, tìm cơ hội một lần đánh tan.”
Nhan Dung gật đầu, đã theo Nhan Hi đi tới trước cửa phòng, Đào Tiểu Vi cùng
Trúc Diệp Đồng tiếng cười vui gần trong gang tấc, không tốt ở chỗ này
tiếp tục nói, “Tiểu Đồng ngoan, phu quân tới đón nàng trở về ăn bữa
tối.”
Người nào trở về nhà người nấy, thê tử của ai thì người đó ôm a.
Nắm tay nhỏ bé mềm nhũn của Đào Tiểu Vi cùng đi tới bên cạnh bàn ngồi xuống, “Hôm nay như thế nào? Hài tử có nháo nàng không?”
Bị Nhốt Vong Quốc Công ChúaTác giả: Độ HànTruyện Ngôn TìnhMột ngày dài dằng dặc của trời đông giá rét , trong không khí không có dấu hiệu mùa xuân sắp đến. Mùi máu tươi truyền đến từ thật xa, ầm ầm trống trận không dứt bên tai, một trận cuối cùng, trước mặt đã là kinh đô của Tề quốc, chỉ cần chạng vạng tiến công vào trong thành, trận chiến tranh này, có thể hoàn toàn thắng lợi Thất điện hạ Nhan Hi bỗng nhiên có chút phiền chán, hắn chậm rãi thu lại ánh mắt lãnh liệt, mỉm cười tà ác, giơ cao cánh tay rồi đột nhiên phất xuống. Đây là mệnh lệnh tiến công. Mấy vạn quân ngoài tường thành oanh oanh dũng mãnh tràn vào, quân Tề quốc cố thủ thành chỉ tố phí công phản kháng, cũng không thể cứu giản, tất cả đều ngã xuống vũng máu. Tham tướng cưỡi ngựa phóng nhanh trở về, chưa tới trước mặt Nhan Hi đã nhảy xuống, một đường chạy đến bên cạnh Nhan Hi, nhịn không được vui sướng quỳ xuống bẩm, "Điện hạ, chúng ta đã công phá thành công, bọn loạn tặc đều bị g**t ch*t, cung thỉnh điện hạ vào thành." Nhan Hi khẽ gật đầu. Kết thúc? Thật đúng là sảng khoái. Tề… Nhan Hi hiểu Nhan Dung muốn biểu đạt ý tứ gì, mỗi cửa đều có phong thư khiêu khích này, hiển nhiên mục đích của đối phương là tung lưới, khiến cho bên trong phủ chú ý.“Vi Vi biết rồi?”Gật đầu, tay chỉ chỉ vò rượu trong tay Nhan Hi, Nhan Dung ý bảo hắn có thể uống vài hớp trấn định tình hình.“Có phản ứng gì?”“Cười.”Nhan Hi ngẩn người.Nhan Dung lại nói, “Ta đã để cho Tiểu Đồng phụng bồi đệ muội , tránh cho xảy ra vấn đề gì.”“Nhị ca, cám ơn huynh.” Nhan Hi tiến lên, vỗ vỗ bả vai Nhan Dung, thuận tiện đem vò rượu trả lại, hắn bây giờ không có tâm tình uống rượu, chỉ muốn mau một chút nhìn thấy tiểu thê tử của hắn, an ủi nàng, đem nàng thật chặt ôm vào trong ngực, xóa đi bất an.Nhan Dung ở phía sau nói, “Thất đệ, đệ sẽ không tiếp nhận vị nữ quốc sư này sao?”Nhan Hi không đáp lời, hắn không để ý nói tiếp, “Tô Bối Nhi này rất cao tay, mượn hôn nhân chính trị để làm cơ hội, mà đệ không cách nào cự tuyệt.” So với chuyện triều thần nôn nóng chọn cung phi, thì vị nữ quốc sư đằng đằng sát khí hiển nhiên càng thêm khó đối phó, một chút lơ đãng, lập tức thành vấn đề ban giao giữa hai nước.”Thất đệ, ả nếu vào cung, cuộc sống của đệ muội khẳng định không tốt qua, lúc trước khi chưa đối mặt với đệ ả còn có khả năng bắt đi đệ muội, này nếu thật danh chánh ngôn thuận bên cạnh đệ, không chừng lại muốn ra cái gì đâu.”“Ả sẽ không có cơ hội.” Nhan Hi nhẹ giọng bảo đảm, không chỉ là nói cho Nhan Dung nghe, lại càng như cho chính mình – lập một lời thề.“Không để cho ả tiến cung sao?”Lắc đầu, “Không.”Nói như vậy hồi lâu, Tô Bối Nhi vẫn phải là tiến cung làm phi, Nhan Dung cũng có chút u sầu, “Khi chưa gặp đệ, ta còn có mấy phần hy vọng, bây giờ, cũng là càng thêm lo lắng.”“Ta sẽ theo ả chơi thật tốt trò chơi này, nắm trong tay nhất cử nhất động của ả, tìm cơ hội một lần đánh tan.”Nhan Dung gật đầu, đã theo Nhan Hi đi tới trước cửa phòng, Đào Tiểu Vi cùng Trúc Diệp Đồng tiếng cười vui gần trong gang tấc, không tốt ở chỗ này tiếp tục nói, “Tiểu Đồng ngoan, phu quân tới đón nàng trở về ăn bữa tối.”Người nào trở về nhà người nấy, thê tử của ai thì người đó ôm a.Nắm tay nhỏ bé mềm nhũn của Đào Tiểu Vi cùng đi tới bên cạnh bàn ngồi xuống, “Hôm nay như thế nào? Hài tử có nháo nàng không?”