Một ngày dài dằng dặc của trời đông giá rét , trong không khí không có dấu hiệu mùa xuân sắp đến. Mùi máu tươi truyền đến từ thật xa, ầm ầm trống trận không dứt bên tai, một trận cuối cùng, trước mặt đã là kinh đô của Tề quốc, chỉ cần chạng vạng tiến công vào trong thành, trận chiến tranh này, có thể hoàn toàn thắng lợi Thất điện hạ Nhan Hi bỗng nhiên có chút phiền chán, hắn chậm rãi thu lại ánh mắt lãnh liệt, mỉm cười tà ác, giơ cao cánh tay rồi đột nhiên phất xuống. Đây là mệnh lệnh tiến công. Mấy vạn quân ngoài tường thành oanh oanh dũng mãnh tràn vào, quân Tề quốc cố thủ thành chỉ tố phí công phản kháng, cũng không thể cứu giản, tất cả đều ngã xuống vũng máu. Tham tướng cưỡi ngựa phóng nhanh trở về, chưa tới trước mặt Nhan Hi đã nhảy xuống, một đường chạy đến bên cạnh Nhan Hi, nhịn không được vui sướng quỳ xuống bẩm, "Điện hạ, chúng ta đã công phá thành công, bọn loạn tặc đều bị g**t ch*t, cung thỉnh điện hạ vào thành." Nhan Hi khẽ gật đầu. Kết thúc? Thật đúng là sảng khoái. Tề…
Chương 518: Ai mới là nữ nhân đứng đầu hậu cung 2
Bị Nhốt Vong Quốc Công ChúaTác giả: Độ HànTruyện Ngôn TìnhMột ngày dài dằng dặc của trời đông giá rét , trong không khí không có dấu hiệu mùa xuân sắp đến. Mùi máu tươi truyền đến từ thật xa, ầm ầm trống trận không dứt bên tai, một trận cuối cùng, trước mặt đã là kinh đô của Tề quốc, chỉ cần chạng vạng tiến công vào trong thành, trận chiến tranh này, có thể hoàn toàn thắng lợi Thất điện hạ Nhan Hi bỗng nhiên có chút phiền chán, hắn chậm rãi thu lại ánh mắt lãnh liệt, mỉm cười tà ác, giơ cao cánh tay rồi đột nhiên phất xuống. Đây là mệnh lệnh tiến công. Mấy vạn quân ngoài tường thành oanh oanh dũng mãnh tràn vào, quân Tề quốc cố thủ thành chỉ tố phí công phản kháng, cũng không thể cứu giản, tất cả đều ngã xuống vũng máu. Tham tướng cưỡi ngựa phóng nhanh trở về, chưa tới trước mặt Nhan Hi đã nhảy xuống, một đường chạy đến bên cạnh Nhan Hi, nhịn không được vui sướng quỳ xuống bẩm, "Điện hạ, chúng ta đã công phá thành công, bọn loạn tặc đều bị g**t ch*t, cung thỉnh điện hạ vào thành." Nhan Hi khẽ gật đầu. Kết thúc? Thật đúng là sảng khoái. Tề… Nhan Dung dễ dàng gì tha cho ý muốn giấu diếm của Nhan Hi, hắn nghiêng đầu sang chỗ khác, như tên trộm hướng Đào Tiểu Vi ngoắt ngoắt tay, “Đệ muội, bên này có cảnh rất đặc sắc thật là rất vui nhộn, Chiêu Dương công chúa của Lỗ quốc chính là từ con đường kia tiến cung, hôm nay cùng tân hoàng của chúng ta làm lễ thành thân đó.”Đào Tiểu Vi không cần suy nghĩ, lập tức tránh ra cánh tay đang bị Nhan Hi nắm chặt, sôi nổi đi qua, khoác tay Trúc Diệp Đồng.Chuyện đến nước này, Nhan Hi chỉ còn biết đứng ở phía sau, hai đạo ánh mắt băng lạnh không lưu tình hướng phía sau lưng Nhan Dung, chỉ tiếc Nhan Dung trời sinh mặt dầy, da mặt như tường thành, da phía sau lưng cũng dày không thua kém trước mặt, Nhan Hi ánh mắt băng đụng đến cũng không làm tổn thương một chút nào.“Oa, Chiêu Dương công chúa mang đến rất nhiều hồi môn, đệ muội, muội nhìn xem.” Nhan Dung khoa trương ngón tay chỉ về phía trước, khóe mắt như mỉm cười nhìn Nhan Hi ở phía sau mặt đang đen lại, hắn lầm bầm rung đùi đắc ý, “Thật là rất có tâm ý, không biết hoàng đế có cảm động hay không.”Nhan Hi bay lên một cước, nhắm ngay chính cổ Nhan Dung mà đá, nhưng bị Nhan Dung dung khinh công né được, còn giả vờ đem Trúc Diệp Đồng che vào trong ngực, ra giọng trấn an, “Tiểu Đồng đừng sợ, cục cưng cùng không phải sợ, có phụ thân bảo vệ bất luận là kẻ nào cũng không thể thương tổn hai người.”Đào Tiểu Vi ánh mắt phức tạp nhìn Nhan Hi, “Phu quân, hôm nay là ngày đại hỉ của chàng, làm sao chàng cong chưa trở về trong cung?”“Vi Vi, hôm nay là hoàng đế thành thân, cùng phu quân không liên quan.” Lần nữa cường điệu, Nhan Hi nghiêm túc, không sợ người khác nghĩ gì.Đào Tiểu Vi cúi đầu, có chút buồn bã suy nghĩ lung tung, nhưng lại bị Nhan Hi một phen ôm qua, hai cánh tay thật chặt ôm lấy, “Bây giờ nàng phải làm chính là đem ta cùng với thân phận hoàng đế hoàn toàn tách ra, khi ở ngoài cung, ta sẽ không cho việc bên trong hoàng cung nhiễu loạn cuộc sống yên tĩnh của chúng ta, được không?”Đạo lý này hắn muốn nàng hiểu rõ. Nhan Hi nói rất trịnh trọng và bảo đảm, hắn cho tới bây giờ cũng không có giống như mấy ngày qua, rất cẩn thận sợ nàng suy nghĩ nhiều rồi loạn tưởng, đối với nam nhân không nói hai lời như hắn, nếu đã nói ra thì sẽ làm được.
Nhan Dung dễ dàng
gì tha cho ý muốn giấu diếm của Nhan Hi, hắn nghiêng đầu sang chỗ khác,
như tên trộm hướng Đào Tiểu Vi ngoắt ngoắt tay, “Đệ muội, bên này có
cảnh rất đặc sắc thật là rất vui nhộn, Chiêu Dương công chúa của Lỗ quốc chính là từ con đường kia tiến cung, hôm nay cùng tân hoàng của chúng
ta làm lễ thành thân đó.”
Đào Tiểu Vi không cần suy nghĩ, lập tức tránh ra cánh tay đang bị Nhan Hi nắm chặt, sôi nổi đi qua, khoác tay Trúc Diệp Đồng.
Chuyện đến nước này, Nhan Hi chỉ còn biết đứng ở phía sau, hai đạo ánh mắt
băng lạnh không lưu tình hướng phía sau lưng Nhan Dung, chỉ tiếc Nhan
Dung trời sinh mặt dầy, da mặt như tường thành, da phía sau lưng cũng
dày không thua kém trước mặt, Nhan Hi ánh mắt băng đụng đến cũng không
làm tổn thương một chút nào.
“Oa, Chiêu Dương công chúa mang đến
rất nhiều hồi môn, đệ muội, muội nhìn xem.” Nhan Dung khoa trương ngón
tay chỉ về phía trước, khóe mắt như mỉm cười nhìn Nhan Hi ở phía sau mặt đang đen lại, hắn lầm bầm rung đùi đắc ý, “Thật là rất có tâm ý, không
biết hoàng đế có cảm động hay không.”
Nhan Hi bay lên một cước,
nhắm ngay chính cổ Nhan Dung mà đá, nhưng bị Nhan Dung dung khinh công
né được, còn giả vờ đem Trúc Diệp Đồng che vào trong ngực, ra giọng trấn an, “Tiểu Đồng đừng sợ, cục cưng cùng không phải sợ, có phụ thân bảo vệ bất luận là kẻ nào cũng không thể thương tổn hai người.”
Đào
Tiểu Vi ánh mắt phức tạp nhìn Nhan Hi, “Phu quân, hôm nay là ngày đại hỉ của chàng, làm sao chàng cong chưa trở về trong cung?”
“Vi Vi,
hôm nay là hoàng đế thành thân, cùng phu quân không liên quan.” Lần nữa
cường điệu, Nhan Hi nghiêm túc, không sợ người khác nghĩ gì.
Đào
Tiểu Vi cúi đầu, có chút buồn bã suy nghĩ lung tung, nhưng lại bị Nhan
Hi một phen ôm qua, hai cánh tay thật chặt ôm lấy, “Bây giờ nàng phải
làm chính là đem ta cùng với thân phận hoàng đế hoàn toàn tách ra, khi ở ngoài cung, ta sẽ không cho việc bên trong hoàng cung nhiễu loạn cuộc
sống yên tĩnh của chúng ta, được không?”
Đạo lý này hắn muốn nàng hiểu rõ. Nhan Hi nói rất trịnh trọng và bảo đảm, hắn cho tới bây giờ
cũng không có giống như mấy ngày qua, rất cẩn thận sợ nàng suy nghĩ
nhiều rồi loạn tưởng, đối với nam nhân không nói hai lời như hắn, nếu đã nói ra thì sẽ làm được.
Bị Nhốt Vong Quốc Công ChúaTác giả: Độ HànTruyện Ngôn TìnhMột ngày dài dằng dặc của trời đông giá rét , trong không khí không có dấu hiệu mùa xuân sắp đến. Mùi máu tươi truyền đến từ thật xa, ầm ầm trống trận không dứt bên tai, một trận cuối cùng, trước mặt đã là kinh đô của Tề quốc, chỉ cần chạng vạng tiến công vào trong thành, trận chiến tranh này, có thể hoàn toàn thắng lợi Thất điện hạ Nhan Hi bỗng nhiên có chút phiền chán, hắn chậm rãi thu lại ánh mắt lãnh liệt, mỉm cười tà ác, giơ cao cánh tay rồi đột nhiên phất xuống. Đây là mệnh lệnh tiến công. Mấy vạn quân ngoài tường thành oanh oanh dũng mãnh tràn vào, quân Tề quốc cố thủ thành chỉ tố phí công phản kháng, cũng không thể cứu giản, tất cả đều ngã xuống vũng máu. Tham tướng cưỡi ngựa phóng nhanh trở về, chưa tới trước mặt Nhan Hi đã nhảy xuống, một đường chạy đến bên cạnh Nhan Hi, nhịn không được vui sướng quỳ xuống bẩm, "Điện hạ, chúng ta đã công phá thành công, bọn loạn tặc đều bị g**t ch*t, cung thỉnh điện hạ vào thành." Nhan Hi khẽ gật đầu. Kết thúc? Thật đúng là sảng khoái. Tề… Nhan Dung dễ dàng gì tha cho ý muốn giấu diếm của Nhan Hi, hắn nghiêng đầu sang chỗ khác, như tên trộm hướng Đào Tiểu Vi ngoắt ngoắt tay, “Đệ muội, bên này có cảnh rất đặc sắc thật là rất vui nhộn, Chiêu Dương công chúa của Lỗ quốc chính là từ con đường kia tiến cung, hôm nay cùng tân hoàng của chúng ta làm lễ thành thân đó.”Đào Tiểu Vi không cần suy nghĩ, lập tức tránh ra cánh tay đang bị Nhan Hi nắm chặt, sôi nổi đi qua, khoác tay Trúc Diệp Đồng.Chuyện đến nước này, Nhan Hi chỉ còn biết đứng ở phía sau, hai đạo ánh mắt băng lạnh không lưu tình hướng phía sau lưng Nhan Dung, chỉ tiếc Nhan Dung trời sinh mặt dầy, da mặt như tường thành, da phía sau lưng cũng dày không thua kém trước mặt, Nhan Hi ánh mắt băng đụng đến cũng không làm tổn thương một chút nào.“Oa, Chiêu Dương công chúa mang đến rất nhiều hồi môn, đệ muội, muội nhìn xem.” Nhan Dung khoa trương ngón tay chỉ về phía trước, khóe mắt như mỉm cười nhìn Nhan Hi ở phía sau mặt đang đen lại, hắn lầm bầm rung đùi đắc ý, “Thật là rất có tâm ý, không biết hoàng đế có cảm động hay không.”Nhan Hi bay lên một cước, nhắm ngay chính cổ Nhan Dung mà đá, nhưng bị Nhan Dung dung khinh công né được, còn giả vờ đem Trúc Diệp Đồng che vào trong ngực, ra giọng trấn an, “Tiểu Đồng đừng sợ, cục cưng cùng không phải sợ, có phụ thân bảo vệ bất luận là kẻ nào cũng không thể thương tổn hai người.”Đào Tiểu Vi ánh mắt phức tạp nhìn Nhan Hi, “Phu quân, hôm nay là ngày đại hỉ của chàng, làm sao chàng cong chưa trở về trong cung?”“Vi Vi, hôm nay là hoàng đế thành thân, cùng phu quân không liên quan.” Lần nữa cường điệu, Nhan Hi nghiêm túc, không sợ người khác nghĩ gì.Đào Tiểu Vi cúi đầu, có chút buồn bã suy nghĩ lung tung, nhưng lại bị Nhan Hi một phen ôm qua, hai cánh tay thật chặt ôm lấy, “Bây giờ nàng phải làm chính là đem ta cùng với thân phận hoàng đế hoàn toàn tách ra, khi ở ngoài cung, ta sẽ không cho việc bên trong hoàng cung nhiễu loạn cuộc sống yên tĩnh của chúng ta, được không?”Đạo lý này hắn muốn nàng hiểu rõ. Nhan Hi nói rất trịnh trọng và bảo đảm, hắn cho tới bây giờ cũng không có giống như mấy ngày qua, rất cẩn thận sợ nàng suy nghĩ nhiều rồi loạn tưởng, đối với nam nhân không nói hai lời như hắn, nếu đã nói ra thì sẽ làm được.