Tác giả:

Một ngày dài dằng dặc của trời đông giá rét , trong không khí không có dấu hiệu mùa xuân sắp đến. Mùi máu tươi truyền đến từ thật xa, ầm ầm trống trận không dứt bên tai, một trận cuối cùng, trước mặt đã là kinh đô của Tề quốc, chỉ cần chạng vạng tiến công vào trong thành, trận chiến tranh này, có thể hoàn toàn thắng lợi Thất điện hạ Nhan Hi bỗng nhiên có chút phiền chán, hắn chậm rãi thu lại ánh mắt lãnh liệt, mỉm cười tà ác, giơ cao cánh tay rồi đột nhiên phất xuống. Đây là mệnh lệnh tiến công. Mấy vạn quân ngoài tường thành oanh oanh dũng mãnh tràn vào, quân Tề quốc cố thủ thành chỉ tố phí công phản kháng, cũng không thể cứu giản, tất cả đều ngã xuống vũng máu. Tham tướng cưỡi ngựa phóng nhanh trở về, chưa tới trước mặt Nhan Hi đã nhảy xuống, một đường chạy đến bên cạnh Nhan Hi, nhịn không được vui sướng quỳ xuống bẩm, "Điện hạ, chúng ta đã công phá thành công, bọn loạn tặc đều bị g**t ch*t, cung thỉnh điện hạ vào thành." Nhan Hi khẽ gật đầu. Kết thúc? Thật đúng là sảng khoái. Tề…

Chương 524: Ai mới là nữ nhân đứng đầu hậu cung 8

Bị Nhốt Vong Quốc Công ChúaTác giả: Độ HànTruyện Ngôn TìnhMột ngày dài dằng dặc của trời đông giá rét , trong không khí không có dấu hiệu mùa xuân sắp đến. Mùi máu tươi truyền đến từ thật xa, ầm ầm trống trận không dứt bên tai, một trận cuối cùng, trước mặt đã là kinh đô của Tề quốc, chỉ cần chạng vạng tiến công vào trong thành, trận chiến tranh này, có thể hoàn toàn thắng lợi Thất điện hạ Nhan Hi bỗng nhiên có chút phiền chán, hắn chậm rãi thu lại ánh mắt lãnh liệt, mỉm cười tà ác, giơ cao cánh tay rồi đột nhiên phất xuống. Đây là mệnh lệnh tiến công. Mấy vạn quân ngoài tường thành oanh oanh dũng mãnh tràn vào, quân Tề quốc cố thủ thành chỉ tố phí công phản kháng, cũng không thể cứu giản, tất cả đều ngã xuống vũng máu. Tham tướng cưỡi ngựa phóng nhanh trở về, chưa tới trước mặt Nhan Hi đã nhảy xuống, một đường chạy đến bên cạnh Nhan Hi, nhịn không được vui sướng quỳ xuống bẩm, "Điện hạ, chúng ta đã công phá thành công, bọn loạn tặc đều bị g**t ch*t, cung thỉnh điện hạ vào thành." Nhan Hi khẽ gật đầu. Kết thúc? Thật đúng là sảng khoái. Tề… Bắt được cánh tay Tô Bối Nhi, bắt buộc nàng dừng lại, Vân Diễm chỉ tiếc rèn sắt không thành thép rống giận, “Muội còn trở về làm gì? Chẳng lẽ bị nhục nhã còn chưa đủ sao? Muội dù sao cũng là Thánh cô Hỏa Thần giáo, là than muội muội ta nâng niu trong lòng bàn tay, chẳng lẽ miệt thị như vậy còn chưa đủ để muội hết hy vọng đối với nam nhân kia sao?”Đem cả khuôn mặt cũng giấu trong mái tóc đen buông xõa, Tô Bối Nhi thanh âm nhẹ đến cơ hồ nghe không được, “Ca ca, hôm nay là ngày đầu tiên đến Yến quốc, hết thảy cũng vừa mới bắt đầu, Nhan Hi trong lòng không có ta, đối với ta như vậy coi như là bình thường. Ca ca, Tô Bối Nhi cũng không vì cái này làm hưởng hy vọng, ta bây giờ cần nhất, chính là cùng hắn chung sống một thời gian, để cho hắn có thể hiểu rõ ta, nhìn rõ ta, như vậy trong lòng của hắn mới có thể dần dần nhớ được ta.”Đây cũng là lý do khi mới vừa rồi vẫn nhịn xuống lửa giận, mới không có cùng Nhan Hi đánh nhau long trời lỡ đất.Tình yêu, không giống võ công phải đánh nhau chết sống, người thắng mới là người có lợi.Tình yêu, cần tỉ mỉ che chở, trong sự yêu thương sinh ra, nàng cùng Nhan Hi cho tới bây giờ cũng chưa có cơ hội bình tĩnh cùng nhau nói chuyện, trước đây bọn họ là cừu địch, bây giờ thật vất vả nàng mới trở thành cung phi của hắn, tuyệt không thể tùy hứng mà mất đi địa vị không dễ có được như vậy.Nhan Hi là hoàng đế, nàng Tô Bối Nhi là Chiêu Dương quý phi, sớm muộn gì cũng có một ngày, nàng có thể có cơ hội được đến gần hắn, bốn mắt nhìn nhau, nhưng trước khi có cơ hội đó ngoại trừ đợi chờ nàng còn phải học ẩn nhẫn.Vân Diễm không có lạc quan như nàng, nam nhân mới chân chính hiểu rõ nam nhân, mới vừa rồi cùng Nhan Hi ánh mắt chạm nhau, Vân Diễm dường như cảm thấy tất cả tâm tư của nam nhân lạnh lung đứng yên đó đã chạy không khỏi nữ tử phía sau lưng, đây cũng không phải ánh mắt của một người nam nhân có thể mặc cho người khác định đoạt, ít nhất Tô Bối Nhi có một chút nói không sai, Nhan Hi là thật kiêu hùng, hắn chỉ lẳng lặng đứng ở đó, khí chất cường đại đã phô thiên cái địa khắp nơi, chỉ cần hắn có ý chiến, đã có thể làm cho Vân Diễm không dám chút nào khinh thường sự hiện hữu của hắn.Cho nên, Vân Diễm mới đuổi theo ngăn cản Tô Bối Nhi, muốn mang nàng rời đi, trực giác nói cho hắn biết, đây là cơ hội không thể bỏ qua, nếu không, cuộc sông tương lai của Tô Bối Nhi ở Yến quốc đã có nguy cơ lâm vào bất hạnh.Hắn là giáo chủ Hỏa Thần giáo, trên tay trách nhiệm phức tạp, không thể nào vĩnh viễn đi theo bên cạnh Tô Bối Nhi bảo hộ nàng.

Bắt được cánh tay Tô
Bối Nhi, bắt buộc nàng dừng lại, Vân Diễm chỉ tiếc rèn sắt không thành
thép rống giận, “Muội còn trở về làm gì? Chẳng lẽ bị nhục nhã còn chưa
đủ sao? Muội dù sao cũng là Thánh cô Hỏa Thần giáo, là than muội muội
ta nâng niu trong lòng bàn tay, chẳng lẽ miệt thị như vậy còn chưa đủ để muội hết hy vọng đối với nam nhân kia sao?”

Đem cả khuôn mặt cũng giấu trong mái tóc đen buông xõa, Tô Bối Nhi thanh âm nhẹ đến cơ
hồ nghe không được, “Ca ca, hôm nay là ngày đầu tiên đến Yến quốc, hết
thảy cũng vừa mới bắt đầu, Nhan Hi trong lòng không có ta, đối với ta
như vậy coi như là bình thường. Ca ca, Tô Bối Nhi cũng không vì cái này
làm hưởng hy vọng, ta bây giờ cần nhất, chính là cùng hắn chung sống một thời gian, để cho hắn có thể hiểu rõ ta, nhìn rõ ta, như vậy trong lòng của hắn mới có thể dần dần nhớ được ta.”

Đây cũng là lý do khi mới vừa rồi vẫn nhịn xuống lửa giận, mới không có cùng Nhan Hi đánh nhau long trời lỡ đất.

Tình yêu, không giống võ công phải đánh nhau chết sống, người thắng mới là người có lợi.

Tình yêu, cần tỉ mỉ che chở, trong sự yêu thương sinh ra, nàng cùng Nhan Hi
cho tới bây giờ cũng chưa có cơ hội bình tĩnh cùng nhau nói chuyện,
trước đây bọn họ là cừu địch, bây giờ thật vất vả nàng mới trở thành
cung phi của hắn, tuyệt không thể tùy hứng mà mất đi địa vị không dễ có
được như vậy.

Nhan Hi là hoàng đế, nàng Tô Bối Nhi là Chiêu Dương quý phi, sớm muộn gì cũng có một ngày, nàng có thể có cơ hội được đến
gần hắn, bốn mắt nhìn nhau, nhưng trước khi có cơ hội đó ngoại trừ đợi
chờ nàng còn phải học ẩn nhẫn.

Vân Diễm không có lạc quan như
nàng, nam nhân mới chân chính hiểu rõ nam nhân, mới vừa rồi cùng Nhan Hi ánh mắt chạm nhau, Vân Diễm dường như cảm thấy tất cả tâm tư của nam
nhân lạnh lung đứng yên đó đã chạy không khỏi nữ tử phía sau lưng, đây
cũng không phải ánh mắt của một người nam nhân có thể mặc cho người khác định đoạt, ít nhất Tô Bối Nhi có một chút nói không sai, Nhan Hi là
thật kiêu hùng, hắn chỉ lẳng lặng đứng ở đó, khí chất cường đại đã phô
thiên cái địa khắp nơi, chỉ cần hắn có ý chiến, đã có thể làm cho Vân
Diễm không dám chút nào khinh thường sự hiện hữu của hắn.

Cho
nên, Vân Diễm mới đuổi theo ngăn cản Tô Bối Nhi, muốn mang nàng rời đi,
trực giác nói cho hắn biết, đây là cơ hội không thể bỏ qua, nếu không,
cuộc sông tương lai của Tô Bối Nhi ở Yến quốc đã có nguy cơ lâm vào bất
hạnh.

Hắn là giáo chủ Hỏa Thần giáo, trên tay trách nhiệm phức tạp, không thể nào vĩnh viễn đi theo bên cạnh Tô Bối Nhi bảo hộ nàng.

Bị Nhốt Vong Quốc Công ChúaTác giả: Độ HànTruyện Ngôn TìnhMột ngày dài dằng dặc của trời đông giá rét , trong không khí không có dấu hiệu mùa xuân sắp đến. Mùi máu tươi truyền đến từ thật xa, ầm ầm trống trận không dứt bên tai, một trận cuối cùng, trước mặt đã là kinh đô của Tề quốc, chỉ cần chạng vạng tiến công vào trong thành, trận chiến tranh này, có thể hoàn toàn thắng lợi Thất điện hạ Nhan Hi bỗng nhiên có chút phiền chán, hắn chậm rãi thu lại ánh mắt lãnh liệt, mỉm cười tà ác, giơ cao cánh tay rồi đột nhiên phất xuống. Đây là mệnh lệnh tiến công. Mấy vạn quân ngoài tường thành oanh oanh dũng mãnh tràn vào, quân Tề quốc cố thủ thành chỉ tố phí công phản kháng, cũng không thể cứu giản, tất cả đều ngã xuống vũng máu. Tham tướng cưỡi ngựa phóng nhanh trở về, chưa tới trước mặt Nhan Hi đã nhảy xuống, một đường chạy đến bên cạnh Nhan Hi, nhịn không được vui sướng quỳ xuống bẩm, "Điện hạ, chúng ta đã công phá thành công, bọn loạn tặc đều bị g**t ch*t, cung thỉnh điện hạ vào thành." Nhan Hi khẽ gật đầu. Kết thúc? Thật đúng là sảng khoái. Tề… Bắt được cánh tay Tô Bối Nhi, bắt buộc nàng dừng lại, Vân Diễm chỉ tiếc rèn sắt không thành thép rống giận, “Muội còn trở về làm gì? Chẳng lẽ bị nhục nhã còn chưa đủ sao? Muội dù sao cũng là Thánh cô Hỏa Thần giáo, là than muội muội ta nâng niu trong lòng bàn tay, chẳng lẽ miệt thị như vậy còn chưa đủ để muội hết hy vọng đối với nam nhân kia sao?”Đem cả khuôn mặt cũng giấu trong mái tóc đen buông xõa, Tô Bối Nhi thanh âm nhẹ đến cơ hồ nghe không được, “Ca ca, hôm nay là ngày đầu tiên đến Yến quốc, hết thảy cũng vừa mới bắt đầu, Nhan Hi trong lòng không có ta, đối với ta như vậy coi như là bình thường. Ca ca, Tô Bối Nhi cũng không vì cái này làm hưởng hy vọng, ta bây giờ cần nhất, chính là cùng hắn chung sống một thời gian, để cho hắn có thể hiểu rõ ta, nhìn rõ ta, như vậy trong lòng của hắn mới có thể dần dần nhớ được ta.”Đây cũng là lý do khi mới vừa rồi vẫn nhịn xuống lửa giận, mới không có cùng Nhan Hi đánh nhau long trời lỡ đất.Tình yêu, không giống võ công phải đánh nhau chết sống, người thắng mới là người có lợi.Tình yêu, cần tỉ mỉ che chở, trong sự yêu thương sinh ra, nàng cùng Nhan Hi cho tới bây giờ cũng chưa có cơ hội bình tĩnh cùng nhau nói chuyện, trước đây bọn họ là cừu địch, bây giờ thật vất vả nàng mới trở thành cung phi của hắn, tuyệt không thể tùy hứng mà mất đi địa vị không dễ có được như vậy.Nhan Hi là hoàng đế, nàng Tô Bối Nhi là Chiêu Dương quý phi, sớm muộn gì cũng có một ngày, nàng có thể có cơ hội được đến gần hắn, bốn mắt nhìn nhau, nhưng trước khi có cơ hội đó ngoại trừ đợi chờ nàng còn phải học ẩn nhẫn.Vân Diễm không có lạc quan như nàng, nam nhân mới chân chính hiểu rõ nam nhân, mới vừa rồi cùng Nhan Hi ánh mắt chạm nhau, Vân Diễm dường như cảm thấy tất cả tâm tư của nam nhân lạnh lung đứng yên đó đã chạy không khỏi nữ tử phía sau lưng, đây cũng không phải ánh mắt của một người nam nhân có thể mặc cho người khác định đoạt, ít nhất Tô Bối Nhi có một chút nói không sai, Nhan Hi là thật kiêu hùng, hắn chỉ lẳng lặng đứng ở đó, khí chất cường đại đã phô thiên cái địa khắp nơi, chỉ cần hắn có ý chiến, đã có thể làm cho Vân Diễm không dám chút nào khinh thường sự hiện hữu của hắn.Cho nên, Vân Diễm mới đuổi theo ngăn cản Tô Bối Nhi, muốn mang nàng rời đi, trực giác nói cho hắn biết, đây là cơ hội không thể bỏ qua, nếu không, cuộc sông tương lai của Tô Bối Nhi ở Yến quốc đã có nguy cơ lâm vào bất hạnh.Hắn là giáo chủ Hỏa Thần giáo, trên tay trách nhiệm phức tạp, không thể nào vĩnh viễn đi theo bên cạnh Tô Bối Nhi bảo hộ nàng.

Chương 524: Ai mới là nữ nhân đứng đầu hậu cung 8