Một ngày dài dằng dặc của trời đông giá rét , trong không khí không có dấu hiệu mùa xuân sắp đến. Mùi máu tươi truyền đến từ thật xa, ầm ầm trống trận không dứt bên tai, một trận cuối cùng, trước mặt đã là kinh đô của Tề quốc, chỉ cần chạng vạng tiến công vào trong thành, trận chiến tranh này, có thể hoàn toàn thắng lợi Thất điện hạ Nhan Hi bỗng nhiên có chút phiền chán, hắn chậm rãi thu lại ánh mắt lãnh liệt, mỉm cười tà ác, giơ cao cánh tay rồi đột nhiên phất xuống. Đây là mệnh lệnh tiến công. Mấy vạn quân ngoài tường thành oanh oanh dũng mãnh tràn vào, quân Tề quốc cố thủ thành chỉ tố phí công phản kháng, cũng không thể cứu giản, tất cả đều ngã xuống vũng máu. Tham tướng cưỡi ngựa phóng nhanh trở về, chưa tới trước mặt Nhan Hi đã nhảy xuống, một đường chạy đến bên cạnh Nhan Hi, nhịn không được vui sướng quỳ xuống bẩm, "Điện hạ, chúng ta đã công phá thành công, bọn loạn tặc đều bị g**t ch*t, cung thỉnh điện hạ vào thành." Nhan Hi khẽ gật đầu. Kết thúc? Thật đúng là sảng khoái. Tề…
Chương 536: Không thể vuốt râu hùm 5
Bị Nhốt Vong Quốc Công ChúaTác giả: Độ HànTruyện Ngôn TìnhMột ngày dài dằng dặc của trời đông giá rét , trong không khí không có dấu hiệu mùa xuân sắp đến. Mùi máu tươi truyền đến từ thật xa, ầm ầm trống trận không dứt bên tai, một trận cuối cùng, trước mặt đã là kinh đô của Tề quốc, chỉ cần chạng vạng tiến công vào trong thành, trận chiến tranh này, có thể hoàn toàn thắng lợi Thất điện hạ Nhan Hi bỗng nhiên có chút phiền chán, hắn chậm rãi thu lại ánh mắt lãnh liệt, mỉm cười tà ác, giơ cao cánh tay rồi đột nhiên phất xuống. Đây là mệnh lệnh tiến công. Mấy vạn quân ngoài tường thành oanh oanh dũng mãnh tràn vào, quân Tề quốc cố thủ thành chỉ tố phí công phản kháng, cũng không thể cứu giản, tất cả đều ngã xuống vũng máu. Tham tướng cưỡi ngựa phóng nhanh trở về, chưa tới trước mặt Nhan Hi đã nhảy xuống, một đường chạy đến bên cạnh Nhan Hi, nhịn không được vui sướng quỳ xuống bẩm, "Điện hạ, chúng ta đã công phá thành công, bọn loạn tặc đều bị g**t ch*t, cung thỉnh điện hạ vào thành." Nhan Hi khẽ gật đầu. Kết thúc? Thật đúng là sảng khoái. Tề… Đào Tiểu Vi lúc này mới kịp phản ứng, Nhan Hi là đang đùa nàng.Xấu hổ đỏ bừng khuôn mặt nhỏ nhắn, mượn cớ mang giày che dấu thấp xuống, hận cắn chặc đôi môi, cũng ở chung một chỗ lâu như vậy nhưng vẫn đỏ mặt tim đập khi ở cạnh Nhan Hi, cả đời này bị hắn ăn gắt gao, aizz.“Chuẩn bị xong? Chúng ta đi thôi, đi trễ sẽ cản không nổi nhị tẩu tự mình làm bữa tối .” Nhan Hi bỗng nhiên nói.Hồ nghi nhìn Nhan Hi, hắn làm sao biết được rõ ràng như thế, không phải là đã sớm tính toán là hôm nay Trúc Diệp Đồng đặc biệt chuẩn bị bữa tối vì Nhan Dung, cho nên đặc biệt mang theo nàng đi qua chọc phá a.Nhan Hi dĩ nhiên sẽ không nói vì sao biết, cho dù hắn thật đúng là có tính toán.Mà lúc này Nhan Dung đang cười híp mắt chờ thê tử mang thức ăn lên, hưởng thụ một ngày thế giới chỉ có hai người, sau đó vẻ mặt lạnh lùng, cứng đờ, “Lão Thất, đệ tại sao cũng tới?”“Ăn cơm.” Nhan Hi nhìn lướt qua phía sau Nhan Dung đã bố trí chỉnh tề mấy món thức ăn , thoạt nhìn cũng không tệ lắm, có mùi vị nồng đậm ấm áp, “Ta đói bụng.”“Đói bụng trở về phòng đệ ăn cơm đi, ngự trù chưa chuẩn bị bữa tối à? Vậy thì gọi đầu bếp trong phủ làm, muốn ăn bao nhiêu làm bấy nhiêu.” Không chút lưu tình hạ lệnh trục khách, kiên quyết không muốn bị khách không mời mà đến chen giữa không gian ngọt ngào của hắn cùng với Tiểu Đồng, phải biết rằng, Trúc Diệp Đồng đã thật lâu không giống hôm nay, thần thái sáng láng mang thai làm cho nàng thoạt nhìn ốm yếu chỉ thích ngủ hơn.Nhan Hi trực tiếp đem đi qua trước mặt Nhan Dung, vịn Đào Tiểu Vi ngồi xuống ghế, chính hắn cũng không khách khí chiếm cứ chỗ ngồi Nhan Dung.“Nhị ca, ca có phải hay không không hoan nghênh chúng ta?” Đã nhìn ra ý Nhan Hi, Đào Tiểu Vi phối hợp đi đến trêu cợt Nhan Dung, cố ý mở miệng hỏi.“Dĩ nhiên là không phải, nhưng…”Đào Tiểu Vi chặn lại lời của hắn, che ngực, bộ dáng thở phào nhẹ nhõm, ra vẻ rất đúng cùng Nhan Hi nói, “Phu quân, ta còn tưởng rằng Nhị ca không muốn mời chúng ta ăn cơm, xem ra là Vi Vi nghi ngờ, suy đoán lung tung .”Nhan Dung trong lòng âm thầm rơi lệ, quá phúc hắc a, âm ngoan a, ngay cả Vi Vi khả ái cũng học theo lão Thất bộ như thế, lời nói tàng châm, không đợi Nhan Hi ra chiêu, Đào Tiểu Vi trước làm cho hắn không thể nào cự tuyệt.
Đào Tiểu Vi lúc này mới kịp phản ứng, Nhan Hi là đang đùa nàng.
Xấu hổ đỏ bừng khuôn mặt nhỏ nhắn, mượn cớ mang giày che dấu thấp xuống,
hận cắn chặc đôi môi, cũng ở chung một chỗ lâu như vậy nhưng vẫn đỏ mặt
tim đập khi ở cạnh Nhan Hi, cả đời này bị hắn ăn gắt gao, aizz.
“Chuẩn bị xong? Chúng ta đi thôi, đi trễ sẽ cản không nổi nhị tẩu tự mình làm bữa tối .” Nhan Hi bỗng nhiên nói.
Hồ nghi nhìn Nhan Hi, hắn làm sao biết được rõ ràng như thế, không phải là đã sớm tính toán là hôm nay Trúc Diệp Đồng đặc biệt chuẩn bị bữa tối vì Nhan Dung, cho nên đặc biệt mang theo nàng đi qua chọc phá a.
Nhan Hi dĩ nhiên sẽ không nói vì sao biết, cho dù hắn thật đúng là có tính toán.
Mà lúc này Nhan Dung đang cười híp mắt chờ thê tử mang thức ăn lên, hưởng
thụ một ngày thế giới chỉ có hai người, sau đó vẻ mặt lạnh lùng, cứng
đờ, “Lão Thất, đệ tại sao cũng tới?”
“Ăn cơm.” Nhan Hi nhìn lướt
qua phía sau Nhan Dung đã bố trí chỉnh tề mấy món thức ăn , thoạt nhìn
cũng không tệ lắm, có mùi vị nồng đậm ấm áp, “Ta đói bụng.”
“Đói
bụng trở về phòng đệ ăn cơm đi, ngự trù chưa chuẩn bị bữa tối à? Vậy thì gọi đầu bếp trong phủ làm, muốn ăn bao nhiêu làm bấy nhiêu.” Không chút lưu tình hạ lệnh trục khách, kiên quyết không muốn bị khách không mời
mà đến chen giữa không gian ngọt ngào của hắn cùng với Tiểu Đồng, phải
biết rằng, Trúc Diệp Đồng đã thật lâu không giống hôm nay, thần thái
sáng láng mang thai làm cho nàng thoạt nhìn ốm yếu chỉ thích ngủ hơn.
Nhan Hi trực tiếp đem đi qua trước mặt Nhan Dung, vịn Đào Tiểu Vi ngồi xuống ghế, chính hắn cũng không khách khí chiếm cứ chỗ ngồi Nhan Dung.
“Nhị ca, ca có phải hay không không hoan nghênh chúng ta?” Đã nhìn ra ý Nhan Hi, Đào Tiểu Vi phối hợp đi đến trêu cợt Nhan Dung, cố ý mở miệng hỏi.
“Dĩ nhiên là không phải, nhưng…”
Đào Tiểu Vi chặn lại lời của hắn, che ngực, bộ dáng thở phào nhẹ nhõm, ra
vẻ rất đúng cùng Nhan Hi nói, “Phu quân, ta còn tưởng rằng Nhị ca không
muốn mời chúng ta ăn cơm, xem ra là Vi Vi nghi ngờ, suy đoán lung tung
.”
Nhan Dung trong lòng âm thầm rơi lệ, quá phúc hắc a, âm ngoan
a, ngay cả Vi Vi khả ái cũng học theo lão Thất bộ như thế, lời nói tàng
châm, không đợi Nhan Hi ra chiêu, Đào Tiểu Vi trước làm cho hắn không
thể nào cự tuyệt.
Bị Nhốt Vong Quốc Công ChúaTác giả: Độ HànTruyện Ngôn TìnhMột ngày dài dằng dặc của trời đông giá rét , trong không khí không có dấu hiệu mùa xuân sắp đến. Mùi máu tươi truyền đến từ thật xa, ầm ầm trống trận không dứt bên tai, một trận cuối cùng, trước mặt đã là kinh đô của Tề quốc, chỉ cần chạng vạng tiến công vào trong thành, trận chiến tranh này, có thể hoàn toàn thắng lợi Thất điện hạ Nhan Hi bỗng nhiên có chút phiền chán, hắn chậm rãi thu lại ánh mắt lãnh liệt, mỉm cười tà ác, giơ cao cánh tay rồi đột nhiên phất xuống. Đây là mệnh lệnh tiến công. Mấy vạn quân ngoài tường thành oanh oanh dũng mãnh tràn vào, quân Tề quốc cố thủ thành chỉ tố phí công phản kháng, cũng không thể cứu giản, tất cả đều ngã xuống vũng máu. Tham tướng cưỡi ngựa phóng nhanh trở về, chưa tới trước mặt Nhan Hi đã nhảy xuống, một đường chạy đến bên cạnh Nhan Hi, nhịn không được vui sướng quỳ xuống bẩm, "Điện hạ, chúng ta đã công phá thành công, bọn loạn tặc đều bị g**t ch*t, cung thỉnh điện hạ vào thành." Nhan Hi khẽ gật đầu. Kết thúc? Thật đúng là sảng khoái. Tề… Đào Tiểu Vi lúc này mới kịp phản ứng, Nhan Hi là đang đùa nàng.Xấu hổ đỏ bừng khuôn mặt nhỏ nhắn, mượn cớ mang giày che dấu thấp xuống, hận cắn chặc đôi môi, cũng ở chung một chỗ lâu như vậy nhưng vẫn đỏ mặt tim đập khi ở cạnh Nhan Hi, cả đời này bị hắn ăn gắt gao, aizz.“Chuẩn bị xong? Chúng ta đi thôi, đi trễ sẽ cản không nổi nhị tẩu tự mình làm bữa tối .” Nhan Hi bỗng nhiên nói.Hồ nghi nhìn Nhan Hi, hắn làm sao biết được rõ ràng như thế, không phải là đã sớm tính toán là hôm nay Trúc Diệp Đồng đặc biệt chuẩn bị bữa tối vì Nhan Dung, cho nên đặc biệt mang theo nàng đi qua chọc phá a.Nhan Hi dĩ nhiên sẽ không nói vì sao biết, cho dù hắn thật đúng là có tính toán.Mà lúc này Nhan Dung đang cười híp mắt chờ thê tử mang thức ăn lên, hưởng thụ một ngày thế giới chỉ có hai người, sau đó vẻ mặt lạnh lùng, cứng đờ, “Lão Thất, đệ tại sao cũng tới?”“Ăn cơm.” Nhan Hi nhìn lướt qua phía sau Nhan Dung đã bố trí chỉnh tề mấy món thức ăn , thoạt nhìn cũng không tệ lắm, có mùi vị nồng đậm ấm áp, “Ta đói bụng.”“Đói bụng trở về phòng đệ ăn cơm đi, ngự trù chưa chuẩn bị bữa tối à? Vậy thì gọi đầu bếp trong phủ làm, muốn ăn bao nhiêu làm bấy nhiêu.” Không chút lưu tình hạ lệnh trục khách, kiên quyết không muốn bị khách không mời mà đến chen giữa không gian ngọt ngào của hắn cùng với Tiểu Đồng, phải biết rằng, Trúc Diệp Đồng đã thật lâu không giống hôm nay, thần thái sáng láng mang thai làm cho nàng thoạt nhìn ốm yếu chỉ thích ngủ hơn.Nhan Hi trực tiếp đem đi qua trước mặt Nhan Dung, vịn Đào Tiểu Vi ngồi xuống ghế, chính hắn cũng không khách khí chiếm cứ chỗ ngồi Nhan Dung.“Nhị ca, ca có phải hay không không hoan nghênh chúng ta?” Đã nhìn ra ý Nhan Hi, Đào Tiểu Vi phối hợp đi đến trêu cợt Nhan Dung, cố ý mở miệng hỏi.“Dĩ nhiên là không phải, nhưng…”Đào Tiểu Vi chặn lại lời của hắn, che ngực, bộ dáng thở phào nhẹ nhõm, ra vẻ rất đúng cùng Nhan Hi nói, “Phu quân, ta còn tưởng rằng Nhị ca không muốn mời chúng ta ăn cơm, xem ra là Vi Vi nghi ngờ, suy đoán lung tung .”Nhan Dung trong lòng âm thầm rơi lệ, quá phúc hắc a, âm ngoan a, ngay cả Vi Vi khả ái cũng học theo lão Thất bộ như thế, lời nói tàng châm, không đợi Nhan Hi ra chiêu, Đào Tiểu Vi trước làm cho hắn không thể nào cự tuyệt.