Một ngày dài dằng dặc của trời đông giá rét , trong không khí không có dấu hiệu mùa xuân sắp đến. Mùi máu tươi truyền đến từ thật xa, ầm ầm trống trận không dứt bên tai, một trận cuối cùng, trước mặt đã là kinh đô của Tề quốc, chỉ cần chạng vạng tiến công vào trong thành, trận chiến tranh này, có thể hoàn toàn thắng lợi Thất điện hạ Nhan Hi bỗng nhiên có chút phiền chán, hắn chậm rãi thu lại ánh mắt lãnh liệt, mỉm cười tà ác, giơ cao cánh tay rồi đột nhiên phất xuống. Đây là mệnh lệnh tiến công. Mấy vạn quân ngoài tường thành oanh oanh dũng mãnh tràn vào, quân Tề quốc cố thủ thành chỉ tố phí công phản kháng, cũng không thể cứu giản, tất cả đều ngã xuống vũng máu. Tham tướng cưỡi ngựa phóng nhanh trở về, chưa tới trước mặt Nhan Hi đã nhảy xuống, một đường chạy đến bên cạnh Nhan Hi, nhịn không được vui sướng quỳ xuống bẩm, "Điện hạ, chúng ta đã công phá thành công, bọn loạn tặc đều bị g**t ch*t, cung thỉnh điện hạ vào thành." Nhan Hi khẽ gật đầu. Kết thúc? Thật đúng là sảng khoái. Tề…
Chương 539: Không thể vuốt râu hùm 8
Bị Nhốt Vong Quốc Công ChúaTác giả: Độ HànTruyện Ngôn TìnhMột ngày dài dằng dặc của trời đông giá rét , trong không khí không có dấu hiệu mùa xuân sắp đến. Mùi máu tươi truyền đến từ thật xa, ầm ầm trống trận không dứt bên tai, một trận cuối cùng, trước mặt đã là kinh đô của Tề quốc, chỉ cần chạng vạng tiến công vào trong thành, trận chiến tranh này, có thể hoàn toàn thắng lợi Thất điện hạ Nhan Hi bỗng nhiên có chút phiền chán, hắn chậm rãi thu lại ánh mắt lãnh liệt, mỉm cười tà ác, giơ cao cánh tay rồi đột nhiên phất xuống. Đây là mệnh lệnh tiến công. Mấy vạn quân ngoài tường thành oanh oanh dũng mãnh tràn vào, quân Tề quốc cố thủ thành chỉ tố phí công phản kháng, cũng không thể cứu giản, tất cả đều ngã xuống vũng máu. Tham tướng cưỡi ngựa phóng nhanh trở về, chưa tới trước mặt Nhan Hi đã nhảy xuống, một đường chạy đến bên cạnh Nhan Hi, nhịn không được vui sướng quỳ xuống bẩm, "Điện hạ, chúng ta đã công phá thành công, bọn loạn tặc đều bị g**t ch*t, cung thỉnh điện hạ vào thành." Nhan Hi khẽ gật đầu. Kết thúc? Thật đúng là sảng khoái. Tề… “Tiểu Đồng, ta ngủ nơi nào?” Mắt nhìn chỗ ngủ khó giữ được, Nhan Dung tội nghiệp, hy vọng có thể làm cho Trúc Diệp Đồng mềm lòng, bỏ đi ý muốn trừng phạt của nàng cùng Đào Tiểu Vi.“Phu quân.” Trúc Diệp Đồng thanh âm ôn nhu triền miên, “Chàng cùng Thất đệ nhất định có rất nhiều chuyện của nam nhân cần nói, vừa hay đêm nay cảnh đẹp hãy nói hết đi.”“Phu quân, chàng ngày mai còn phải dậy sớm lên triều, nhớ phải thật sớm nghỉ ngơi nha.” Đào Tiểu Vi cũng đứng lên, một thai phụ bụng còn chưa to vịn tay một thai phụ bụng đã to vui sướng hài lòng hướng về phòng ngủ đi tới.“Phu quân không vui đâu.” Nhan Dung ở phía sau khóc thét, về phần có thể đả động được hay không hai vị tiểu nữ nhân tâm địa sắt đá muốn cho bọn hắn xem một chút lễ độ thì không biết được. Rốt cục ngay cả bóng lưng không nhìn thấynữa, Nhan Dung trong nháy mắt thu hồi mặt dày, oán giận ngồi xuống bên cạnh Nhan Hi đang thủy chung không có động thái ngoài tiếp tục uống rượu ăn cơm nói, “Đệ cũng không quản sao, cứ mặc cho thê tử của đệ đem thê tử của ta chạy mất.”“Đi cũng tốt, huynh cũng không cần sợ các nàng nghe được sẽ lo lắng.” Nhan Hi lơ đễnh.“Lời tuy là như thế, nhưng buổi tối không có Tiểu Đồng ta ngủ không yên, ngủ không yên thì phải mất ngủ một đêm, mất ngủ thì ngày thứ hôm sau tinh thần không tốt, tinh thần không tốt thì tính tình tốt bạo ngược, tánh khí bạo ngược có thể làm ra chuyện gì ngay cả ta cũng không biết.”Hắn đây là uy h**p sao?Thật đúng là không thêm che dấu.“Nam nhân quyết định ai cho nữ nhân phản bác, một hồi đệ một người ta một người khiêng trở về phòng.” Đại hình hầu hạ.Liếc mắt, khinh bỉ Nhan Hi không thèm nói chuyện để một mình hắn độc thoại, xem chừng đối với Nhan Hi thì ai thu thập ai còn chưa biết.Ách, nhưng nể Thất đệ hắn bây giờ là vua của một nước, cho nên hắn không nói ra miệng, nam nhân, thể diện so sánh với quần áo vẫn trọng yếu hơn, hắn cũng là nam nhân nên loại tâm tình này có thể hiểu được.Dù sao, chuyện sợ lão bà nếu lan truyền đi ra ngoài cũng không phải là dễ nghe…“Đệ muội, những ngày qua Thất đệ thật không có rời muội nửa bước, để hồi cung nhìn xem cung phi kia sao?” Nghe Đào Tiểu Vi miêu tả, Trúc Diệp Đồng cảm thán vuốt bụng mình, “Từ xưa nam nhân tam thê bảy thiếp là thường tình, hơn nữa lại sanh ở đế vương, tỷ muội chúng ta thật là có phúc khí, hai nam nhân si tình đều ở bên người chúng ta “
“Tiểu Đồng, ta ngủ nơi nào?” Mắt nhìn chỗ ngủ khó giữ được, Nhan Dung tội nghiệp, hy vọng có
thể làm cho Trúc Diệp Đồng mềm lòng, bỏ đi ý muốn trừng phạt của nàng
cùng Đào Tiểu Vi.
“Phu quân.” Trúc Diệp Đồng thanh âm ôn nhu
triền miên, “Chàng cùng Thất đệ nhất định có rất nhiều chuyện của nam
nhân cần nói, vừa hay đêm nay cảnh đẹp hãy nói hết đi.”
“Phu
quân, chàng ngày mai còn phải dậy sớm lên triều, nhớ phải thật sớm nghỉ
ngơi nha.” Đào Tiểu Vi cũng đứng lên, một thai phụ bụng còn chưa to vịn
tay một thai phụ bụng đã to vui sướng hài lòng hướng về phòng ngủ đi
tới.
“Phu quân không vui đâu.” Nhan Dung ở phía sau khóc thét, về phần có thể đả động được hay không hai vị tiểu nữ nhân tâm địa sắt đá
muốn cho bọn hắn xem một chút lễ độ thì không biết được. Rốt cục ngay cả bóng lưng không nhìn thấynữa, Nhan Dung trong nháy mắt thu hồi mặt dày, oán giận ngồi xuống bên cạnh Nhan Hi đang thủy chung không có động thái ngoài tiếp tục uống rượu ăn cơm nói, “Đệ cũng không quản sao, cứ mặc
cho thê tử của đệ đem thê tử của ta chạy mất.”
“Đi cũng tốt, huynh cũng không cần sợ các nàng nghe được sẽ lo lắng.” Nhan Hi lơ đễnh.
“Lời tuy là như thế, nhưng buổi tối không có Tiểu Đồng ta ngủ không yên, ngủ không yên thì phải mất ngủ một đêm, mất ngủ thì ngày thứ hôm sau tinh
thần không tốt, tinh thần không tốt thì tính tình tốt bạo ngược, tánh
khí bạo ngược có thể làm ra chuyện gì ngay cả ta cũng không biết.”
Hắn đây là uy h**p sao?
Thật đúng là không thêm che dấu.
“Nam nhân quyết định ai cho nữ nhân phản bác, một hồi đệ một người ta một người khiêng trở về phòng.” Đại hình hầu hạ.
Liếc mắt, khinh bỉ Nhan Hi không thèm nói chuyện để một mình hắn độc thoại,
xem chừng đối với Nhan Hi thì ai thu thập ai còn chưa biết.
Ách,
nhưng nể Thất đệ hắn bây giờ là vua của một nước, cho nên hắn không nói
ra miệng, nam nhân, thể diện so sánh với quần áo vẫn trọng yếu hơn, hắn
cũng là nam nhân nên loại tâm tình này có thể hiểu được.
Dù sao, chuyện sợ lão bà nếu lan truyền đi ra ngoài cũng không phải là dễ nghe…
“Đệ muội, những ngày qua Thất đệ thật không có rời muội nửa bước, để hồi
cung nhìn xem cung phi kia sao?” Nghe Đào Tiểu Vi miêu tả, Trúc Diệp
Đồng cảm thán vuốt bụng mình, “Từ xưa nam nhân tam thê bảy thiếp là
thường tình, hơn nữa lại sanh ở đế vương, tỷ muội chúng ta thật là có
phúc khí, hai nam nhân si tình đều ở bên người chúng ta “
Bị Nhốt Vong Quốc Công ChúaTác giả: Độ HànTruyện Ngôn TìnhMột ngày dài dằng dặc của trời đông giá rét , trong không khí không có dấu hiệu mùa xuân sắp đến. Mùi máu tươi truyền đến từ thật xa, ầm ầm trống trận không dứt bên tai, một trận cuối cùng, trước mặt đã là kinh đô của Tề quốc, chỉ cần chạng vạng tiến công vào trong thành, trận chiến tranh này, có thể hoàn toàn thắng lợi Thất điện hạ Nhan Hi bỗng nhiên có chút phiền chán, hắn chậm rãi thu lại ánh mắt lãnh liệt, mỉm cười tà ác, giơ cao cánh tay rồi đột nhiên phất xuống. Đây là mệnh lệnh tiến công. Mấy vạn quân ngoài tường thành oanh oanh dũng mãnh tràn vào, quân Tề quốc cố thủ thành chỉ tố phí công phản kháng, cũng không thể cứu giản, tất cả đều ngã xuống vũng máu. Tham tướng cưỡi ngựa phóng nhanh trở về, chưa tới trước mặt Nhan Hi đã nhảy xuống, một đường chạy đến bên cạnh Nhan Hi, nhịn không được vui sướng quỳ xuống bẩm, "Điện hạ, chúng ta đã công phá thành công, bọn loạn tặc đều bị g**t ch*t, cung thỉnh điện hạ vào thành." Nhan Hi khẽ gật đầu. Kết thúc? Thật đúng là sảng khoái. Tề… “Tiểu Đồng, ta ngủ nơi nào?” Mắt nhìn chỗ ngủ khó giữ được, Nhan Dung tội nghiệp, hy vọng có thể làm cho Trúc Diệp Đồng mềm lòng, bỏ đi ý muốn trừng phạt của nàng cùng Đào Tiểu Vi.“Phu quân.” Trúc Diệp Đồng thanh âm ôn nhu triền miên, “Chàng cùng Thất đệ nhất định có rất nhiều chuyện của nam nhân cần nói, vừa hay đêm nay cảnh đẹp hãy nói hết đi.”“Phu quân, chàng ngày mai còn phải dậy sớm lên triều, nhớ phải thật sớm nghỉ ngơi nha.” Đào Tiểu Vi cũng đứng lên, một thai phụ bụng còn chưa to vịn tay một thai phụ bụng đã to vui sướng hài lòng hướng về phòng ngủ đi tới.“Phu quân không vui đâu.” Nhan Dung ở phía sau khóc thét, về phần có thể đả động được hay không hai vị tiểu nữ nhân tâm địa sắt đá muốn cho bọn hắn xem một chút lễ độ thì không biết được. Rốt cục ngay cả bóng lưng không nhìn thấynữa, Nhan Dung trong nháy mắt thu hồi mặt dày, oán giận ngồi xuống bên cạnh Nhan Hi đang thủy chung không có động thái ngoài tiếp tục uống rượu ăn cơm nói, “Đệ cũng không quản sao, cứ mặc cho thê tử của đệ đem thê tử của ta chạy mất.”“Đi cũng tốt, huynh cũng không cần sợ các nàng nghe được sẽ lo lắng.” Nhan Hi lơ đễnh.“Lời tuy là như thế, nhưng buổi tối không có Tiểu Đồng ta ngủ không yên, ngủ không yên thì phải mất ngủ một đêm, mất ngủ thì ngày thứ hôm sau tinh thần không tốt, tinh thần không tốt thì tính tình tốt bạo ngược, tánh khí bạo ngược có thể làm ra chuyện gì ngay cả ta cũng không biết.”Hắn đây là uy h**p sao?Thật đúng là không thêm che dấu.“Nam nhân quyết định ai cho nữ nhân phản bác, một hồi đệ một người ta một người khiêng trở về phòng.” Đại hình hầu hạ.Liếc mắt, khinh bỉ Nhan Hi không thèm nói chuyện để một mình hắn độc thoại, xem chừng đối với Nhan Hi thì ai thu thập ai còn chưa biết.Ách, nhưng nể Thất đệ hắn bây giờ là vua của một nước, cho nên hắn không nói ra miệng, nam nhân, thể diện so sánh với quần áo vẫn trọng yếu hơn, hắn cũng là nam nhân nên loại tâm tình này có thể hiểu được.Dù sao, chuyện sợ lão bà nếu lan truyền đi ra ngoài cũng không phải là dễ nghe…“Đệ muội, những ngày qua Thất đệ thật không có rời muội nửa bước, để hồi cung nhìn xem cung phi kia sao?” Nghe Đào Tiểu Vi miêu tả, Trúc Diệp Đồng cảm thán vuốt bụng mình, “Từ xưa nam nhân tam thê bảy thiếp là thường tình, hơn nữa lại sanh ở đế vương, tỷ muội chúng ta thật là có phúc khí, hai nam nhân si tình đều ở bên người chúng ta “