Một ngày dài dằng dặc của trời đông giá rét , trong không khí không có dấu hiệu mùa xuân sắp đến. Mùi máu tươi truyền đến từ thật xa, ầm ầm trống trận không dứt bên tai, một trận cuối cùng, trước mặt đã là kinh đô của Tề quốc, chỉ cần chạng vạng tiến công vào trong thành, trận chiến tranh này, có thể hoàn toàn thắng lợi Thất điện hạ Nhan Hi bỗng nhiên có chút phiền chán, hắn chậm rãi thu lại ánh mắt lãnh liệt, mỉm cười tà ác, giơ cao cánh tay rồi đột nhiên phất xuống. Đây là mệnh lệnh tiến công. Mấy vạn quân ngoài tường thành oanh oanh dũng mãnh tràn vào, quân Tề quốc cố thủ thành chỉ tố phí công phản kháng, cũng không thể cứu giản, tất cả đều ngã xuống vũng máu. Tham tướng cưỡi ngựa phóng nhanh trở về, chưa tới trước mặt Nhan Hi đã nhảy xuống, một đường chạy đến bên cạnh Nhan Hi, nhịn không được vui sướng quỳ xuống bẩm, "Điện hạ, chúng ta đã công phá thành công, bọn loạn tặc đều bị g**t ch*t, cung thỉnh điện hạ vào thành." Nhan Hi khẽ gật đầu. Kết thúc? Thật đúng là sảng khoái. Tề…
Chương 554: Ánh mắt cũng sẽ nói dối (8)
Bị Nhốt Vong Quốc Công ChúaTác giả: Độ HànTruyện Ngôn TìnhMột ngày dài dằng dặc của trời đông giá rét , trong không khí không có dấu hiệu mùa xuân sắp đến. Mùi máu tươi truyền đến từ thật xa, ầm ầm trống trận không dứt bên tai, một trận cuối cùng, trước mặt đã là kinh đô của Tề quốc, chỉ cần chạng vạng tiến công vào trong thành, trận chiến tranh này, có thể hoàn toàn thắng lợi Thất điện hạ Nhan Hi bỗng nhiên có chút phiền chán, hắn chậm rãi thu lại ánh mắt lãnh liệt, mỉm cười tà ác, giơ cao cánh tay rồi đột nhiên phất xuống. Đây là mệnh lệnh tiến công. Mấy vạn quân ngoài tường thành oanh oanh dũng mãnh tràn vào, quân Tề quốc cố thủ thành chỉ tố phí công phản kháng, cũng không thể cứu giản, tất cả đều ngã xuống vũng máu. Tham tướng cưỡi ngựa phóng nhanh trở về, chưa tới trước mặt Nhan Hi đã nhảy xuống, một đường chạy đến bên cạnh Nhan Hi, nhịn không được vui sướng quỳ xuống bẩm, "Điện hạ, chúng ta đã công phá thành công, bọn loạn tặc đều bị g**t ch*t, cung thỉnh điện hạ vào thành." Nhan Hi khẽ gật đầu. Kết thúc? Thật đúng là sảng khoái. Tề… Nhà xí? Ở đó thì có phong cảnh đặc biệt gì, Trúc Diệp Đồng nghĩ tới nghĩ lui cũng đoán không ra, lắc lư đầu, nâng má, chuyên tâm nghe Nhan Dung nói.vẻ mặt dị thường tràn đầy tò mò k*ch th*ch Nhan Dung muốn nói hết, thân thủ của hắn đưa lên một ly trà, cũng không muốn thừa nước đục thả câu để cho tiểu thê tử của hắn suy tư, dù sao bất kể thế nào cũng đoán không ra. Bởi vì, cái loại tràng diện này thật sự là quá quái dị.“Ta thấy được thất đệ muội của chúng ta, mặc áo thị vệ đang kéo lại búi tóc, còn chưa có buộc lại quần từ bên trong đi ra.”Trúc Diệp Đồng ngụm trà còn chưa có nuốt xuống liền phun ra ngoài.“Làm sao? Quá nóng sao? Ta không biết a! Ta mới vừa thử một chút, hẳn là vừa phải a!” Nhan Dung bận rộn vỗ sau lưng thê tử.Trúc Diệp Đồng ho thật lâu vừa ngắt hơi vừa nói, “Chàng… Chàng mới vừa nói gì? Phu quân, chàng có phải là nhìn lầm rồi? Đệ muội làm sao lại đi nhà xí của nam nhân, làm gì có chuyện kỳ quái như vậy.”Quả nhiên là đủ quỷ dị, loại chuyện này nếu là người khác nói ra, Trúc Diệp Đồng đánh chết đều không tin, bất quá nhìn Nhan Dung như vậy bộ dáng rất thật, trong lòng rõ ràng hắn có lẽ rất thích nói đùa, nhưng việc có liên quan đến người hắn quý mến Nhan Dung luôn là hết sức cẩn thận, hắn làm sao cũng không vô duyên vô cớ đi nói bậy về Đào Tiểu Vi.“Tiểu Đồng ngoan, nàng thử nghĩ xem ta sẽ nhìn lầm sao? Đệ muội dáng dấp như thế nào, phu quân muốn nhìn lầm cũng khó.”Trúc Diệp Đồng không hiểu nhìn chằm chằm hắn, “Ta vẫn không thể tin tưởng.”“Ta cũng không tin.” Nhan Dung lộ ra vẻ trầm tư, “Tiểu Đồng, nàng đoán sau đó lại xảy ra chuyện gì?”Vừa đoán? Phu quân nhà nàng hôm nay đối với nàng chơi trò đoán mò có vẻ rất vui, không muốn làm hắn mất hứng, nên nếu nàng là Nhan Dung, gặp phải cảnh tượng lúng túng như vậy thì sẽ làm cái gì đây? Rất nhanh, Trúc Diệp Đồng tà tà nhìn, “Phu quân, chàng sẽ không đi tới cùng đệ muội chào hỏi chứ.”Nhan Dung đắc ý vỗ tay một phát ra tiếng, nặng nề gật đầu, “Người hiểu ta, chỉ có thê tử.”“Vi Vi nhất định sợ hãi.” Nếu đổi lại là nàng, bất kể mục đích gì, nếu đến nhà xí của nam còn bị người quen bắt gặp, chắc chắn muốn tìm một lỗ trên mặt đất chui xuống.“Lần này nàng đã đoán sai, đệ muội thấy ta chẳng những không có kinh hoảng, chẳng qua là sửng sốt một chút rồi bái chào, sau đó không đợi ta nói gì đã cao chạy xa bay chuồn.
Nhà xí? Ở đó thì
có phong cảnh đặc biệt gì, Trúc Diệp Đồng nghĩ tới nghĩ lui cũng đoán
không ra, lắc lư đầu, nâng má, chuyên tâm nghe Nhan Dung nói.
vẻ
mặt dị thường tràn đầy tò mò k*ch th*ch Nhan Dung muốn nói hết, thân thủ của hắn đưa lên một ly trà, cũng không muốn thừa nước đục thả câu để
cho tiểu thê tử của hắn suy tư, dù sao bất kể thế nào cũng đoán không
ra. Bởi vì, cái loại tràng diện này thật sự là quá quái dị.
“Ta thấy được thất đệ muội của chúng ta, mặc áo thị vệ đang kéo lại búi tóc, còn chưa có buộc lại quần từ bên trong đi ra.”
Trúc Diệp Đồng ngụm trà còn chưa có nuốt xuống liền phun ra ngoài.
“Làm sao? Quá nóng sao? Ta không biết a! Ta mới vừa thử một chút, hẳn là vừa phải a!” Nhan Dung bận rộn vỗ sau lưng thê tử.
Trúc Diệp Đồng ho thật lâu vừa ngắt hơi vừa nói, “Chàng… Chàng mới vừa nói
gì? Phu quân, chàng có phải là nhìn lầm rồi? Đệ muội làm sao lại đi nhà
xí của nam nhân, làm gì có chuyện kỳ quái như vậy.”
Quả nhiên là
đủ quỷ dị, loại chuyện này nếu là người khác nói ra, Trúc Diệp Đồng đánh chết đều không tin, bất quá nhìn Nhan Dung như vậy bộ dáng rất thật,
trong lòng rõ ràng hắn có lẽ rất thích nói đùa, nhưng việc có liên quan
đến người hắn quý mến Nhan Dung luôn là hết sức cẩn thận, hắn làm sao
cũng không vô duyên vô cớ đi nói bậy về Đào Tiểu Vi.
“Tiểu Đồng ngoan, nàng thử nghĩ xem ta sẽ nhìn lầm sao? Đệ muội dáng dấp như thế nào, phu quân muốn nhìn lầm cũng khó.”
Trúc Diệp Đồng không hiểu nhìn chằm chằm hắn, “Ta vẫn không thể tin tưởng.”
“Ta cũng không tin.” Nhan Dung lộ ra vẻ trầm tư, “Tiểu Đồng, nàng đoán sau đó lại xảy ra chuyện gì?”
Vừa đoán? Phu quân nhà nàng hôm nay đối với nàng chơi trò đoán mò có vẻ rất vui, không muốn làm hắn mất hứng, nên nếu nàng là Nhan Dung, gặp phải
cảnh tượng lúng túng như vậy thì sẽ làm cái gì đây? Rất nhanh, Trúc Diệp Đồng tà tà nhìn, “Phu quân, chàng sẽ không đi tới cùng đệ muội chào hỏi chứ.”
Nhan Dung đắc ý vỗ tay một phát ra tiếng, nặng nề gật đầu, “Người hiểu ta, chỉ có thê tử.”
“Vi Vi nhất định sợ hãi.” Nếu đổi lại là nàng, bất kể mục đích gì, nếu đến
nhà xí của nam còn bị người quen bắt gặp, chắc chắn muốn tìm một lỗ trên mặt đất chui xuống.
“Lần này nàng đã đoán sai, đệ muội thấy ta
chẳng những không có kinh hoảng, chẳng qua là sửng sốt một chút rồi bái
chào, sau đó không đợi ta nói gì đã cao chạy xa bay chuồn.
Bị Nhốt Vong Quốc Công ChúaTác giả: Độ HànTruyện Ngôn TìnhMột ngày dài dằng dặc của trời đông giá rét , trong không khí không có dấu hiệu mùa xuân sắp đến. Mùi máu tươi truyền đến từ thật xa, ầm ầm trống trận không dứt bên tai, một trận cuối cùng, trước mặt đã là kinh đô của Tề quốc, chỉ cần chạng vạng tiến công vào trong thành, trận chiến tranh này, có thể hoàn toàn thắng lợi Thất điện hạ Nhan Hi bỗng nhiên có chút phiền chán, hắn chậm rãi thu lại ánh mắt lãnh liệt, mỉm cười tà ác, giơ cao cánh tay rồi đột nhiên phất xuống. Đây là mệnh lệnh tiến công. Mấy vạn quân ngoài tường thành oanh oanh dũng mãnh tràn vào, quân Tề quốc cố thủ thành chỉ tố phí công phản kháng, cũng không thể cứu giản, tất cả đều ngã xuống vũng máu. Tham tướng cưỡi ngựa phóng nhanh trở về, chưa tới trước mặt Nhan Hi đã nhảy xuống, một đường chạy đến bên cạnh Nhan Hi, nhịn không được vui sướng quỳ xuống bẩm, "Điện hạ, chúng ta đã công phá thành công, bọn loạn tặc đều bị g**t ch*t, cung thỉnh điện hạ vào thành." Nhan Hi khẽ gật đầu. Kết thúc? Thật đúng là sảng khoái. Tề… Nhà xí? Ở đó thì có phong cảnh đặc biệt gì, Trúc Diệp Đồng nghĩ tới nghĩ lui cũng đoán không ra, lắc lư đầu, nâng má, chuyên tâm nghe Nhan Dung nói.vẻ mặt dị thường tràn đầy tò mò k*ch th*ch Nhan Dung muốn nói hết, thân thủ của hắn đưa lên một ly trà, cũng không muốn thừa nước đục thả câu để cho tiểu thê tử của hắn suy tư, dù sao bất kể thế nào cũng đoán không ra. Bởi vì, cái loại tràng diện này thật sự là quá quái dị.“Ta thấy được thất đệ muội của chúng ta, mặc áo thị vệ đang kéo lại búi tóc, còn chưa có buộc lại quần từ bên trong đi ra.”Trúc Diệp Đồng ngụm trà còn chưa có nuốt xuống liền phun ra ngoài.“Làm sao? Quá nóng sao? Ta không biết a! Ta mới vừa thử một chút, hẳn là vừa phải a!” Nhan Dung bận rộn vỗ sau lưng thê tử.Trúc Diệp Đồng ho thật lâu vừa ngắt hơi vừa nói, “Chàng… Chàng mới vừa nói gì? Phu quân, chàng có phải là nhìn lầm rồi? Đệ muội làm sao lại đi nhà xí của nam nhân, làm gì có chuyện kỳ quái như vậy.”Quả nhiên là đủ quỷ dị, loại chuyện này nếu là người khác nói ra, Trúc Diệp Đồng đánh chết đều không tin, bất quá nhìn Nhan Dung như vậy bộ dáng rất thật, trong lòng rõ ràng hắn có lẽ rất thích nói đùa, nhưng việc có liên quan đến người hắn quý mến Nhan Dung luôn là hết sức cẩn thận, hắn làm sao cũng không vô duyên vô cớ đi nói bậy về Đào Tiểu Vi.“Tiểu Đồng ngoan, nàng thử nghĩ xem ta sẽ nhìn lầm sao? Đệ muội dáng dấp như thế nào, phu quân muốn nhìn lầm cũng khó.”Trúc Diệp Đồng không hiểu nhìn chằm chằm hắn, “Ta vẫn không thể tin tưởng.”“Ta cũng không tin.” Nhan Dung lộ ra vẻ trầm tư, “Tiểu Đồng, nàng đoán sau đó lại xảy ra chuyện gì?”Vừa đoán? Phu quân nhà nàng hôm nay đối với nàng chơi trò đoán mò có vẻ rất vui, không muốn làm hắn mất hứng, nên nếu nàng là Nhan Dung, gặp phải cảnh tượng lúng túng như vậy thì sẽ làm cái gì đây? Rất nhanh, Trúc Diệp Đồng tà tà nhìn, “Phu quân, chàng sẽ không đi tới cùng đệ muội chào hỏi chứ.”Nhan Dung đắc ý vỗ tay một phát ra tiếng, nặng nề gật đầu, “Người hiểu ta, chỉ có thê tử.”“Vi Vi nhất định sợ hãi.” Nếu đổi lại là nàng, bất kể mục đích gì, nếu đến nhà xí của nam còn bị người quen bắt gặp, chắc chắn muốn tìm một lỗ trên mặt đất chui xuống.“Lần này nàng đã đoán sai, đệ muội thấy ta chẳng những không có kinh hoảng, chẳng qua là sửng sốt một chút rồi bái chào, sau đó không đợi ta nói gì đã cao chạy xa bay chuồn.