Một ngày dài dằng dặc của trời đông giá rét , trong không khí không có dấu hiệu mùa xuân sắp đến. Mùi máu tươi truyền đến từ thật xa, ầm ầm trống trận không dứt bên tai, một trận cuối cùng, trước mặt đã là kinh đô của Tề quốc, chỉ cần chạng vạng tiến công vào trong thành, trận chiến tranh này, có thể hoàn toàn thắng lợi Thất điện hạ Nhan Hi bỗng nhiên có chút phiền chán, hắn chậm rãi thu lại ánh mắt lãnh liệt, mỉm cười tà ác, giơ cao cánh tay rồi đột nhiên phất xuống. Đây là mệnh lệnh tiến công. Mấy vạn quân ngoài tường thành oanh oanh dũng mãnh tràn vào, quân Tề quốc cố thủ thành chỉ tố phí công phản kháng, cũng không thể cứu giản, tất cả đều ngã xuống vũng máu. Tham tướng cưỡi ngựa phóng nhanh trở về, chưa tới trước mặt Nhan Hi đã nhảy xuống, một đường chạy đến bên cạnh Nhan Hi, nhịn không được vui sướng quỳ xuống bẩm, "Điện hạ, chúng ta đã công phá thành công, bọn loạn tặc đều bị g**t ch*t, cung thỉnh điện hạ vào thành." Nhan Hi khẽ gật đầu. Kết thúc? Thật đúng là sảng khoái. Tề…
Chương 572: Nhan Dung hí Vân Diễm (10)
Bị Nhốt Vong Quốc Công ChúaTác giả: Độ HànTruyện Ngôn TìnhMột ngày dài dằng dặc của trời đông giá rét , trong không khí không có dấu hiệu mùa xuân sắp đến. Mùi máu tươi truyền đến từ thật xa, ầm ầm trống trận không dứt bên tai, một trận cuối cùng, trước mặt đã là kinh đô của Tề quốc, chỉ cần chạng vạng tiến công vào trong thành, trận chiến tranh này, có thể hoàn toàn thắng lợi Thất điện hạ Nhan Hi bỗng nhiên có chút phiền chán, hắn chậm rãi thu lại ánh mắt lãnh liệt, mỉm cười tà ác, giơ cao cánh tay rồi đột nhiên phất xuống. Đây là mệnh lệnh tiến công. Mấy vạn quân ngoài tường thành oanh oanh dũng mãnh tràn vào, quân Tề quốc cố thủ thành chỉ tố phí công phản kháng, cũng không thể cứu giản, tất cả đều ngã xuống vũng máu. Tham tướng cưỡi ngựa phóng nhanh trở về, chưa tới trước mặt Nhan Hi đã nhảy xuống, một đường chạy đến bên cạnh Nhan Hi, nhịn không được vui sướng quỳ xuống bẩm, "Điện hạ, chúng ta đã công phá thành công, bọn loạn tặc đều bị g**t ch*t, cung thỉnh điện hạ vào thành." Nhan Hi khẽ gật đầu. Kết thúc? Thật đúng là sảng khoái. Tề… Có bạch y thị vệ tiếp nhận lại nhiệm vụ đánh xe thay cho Vân Diễm, hắn vén rèm lên chui vào xe, đột ngột nhìn thấy ‘Đào Tiểu Vi’ hai mắt láu lỉnh nên sững sờ một chút, “Nàng đã tỉnh?” Quay đầu trông thấy hai khay điểm tâm trên bàn nhỏ đã trống không, “Khẩu vị không tệ.”Ăn hết không còn một miếng.Xoi mói trợn mắt nhìn Vân Diễm một cái, ‘Đào Tiểu Vi’ một bộ bất mãn nói, “Cũng chỉ là một chút bánh chả ngon lành gì, ăn nhiều lại quấy trong bụng không thoải mái, ai, xe ngựa của ngươi cũng quá đơn sơ, ngay cả bình trà cũng không chuẩn bị, ăn nhiều như vậy điểm tâm ngọt, một chút nước cũng không có.”Thật lớn gan, Vân Diễm chưa từng thấy ‘con tin’ nào không sợ hãi như vậy, nha đầu này mới gặp đã xoi mói, cũng không hỏi hắn là ai, cũng không hỏi tại sao mình bị bắt đi, và mang nàng đi nơi nào, vẫn bình thản ngồi trong xe, trong ánh mắt lười biếng tựa hồ chỉ đối với một ly trà sẽ cảm thấy hứng thú.Đánh giá nàng một hồi, Vân Diễm xác định, nha đầu này cũng không phải làm bộ bình tĩnh, nàng thật sự không sợ, có lẽ là tính cách trời sinh, nhưng cũng có thể là nàng tự tin vào thế lực vị trí của mình, nàng chính là như vậy, kỳ lạ làm người khác không thể bỏ qua sự tồn tại.Tuyệt sắc khuynh thành cùng người khác bất đồng, Vân Diễm một khắc cũng không an tĩnh được, mọi người đang vì nàng mà truy đuổi tìm kiếm, còn hắn lại ở nơi này nơi, gần bên nàng.Hắn rốt cục vào thời khắc này hiểu được vì sao Nhan Hi không muốn tiếp nhận muội muội của hắn, đã có một nữ nhân như vậy đặc biệt bên cạnh, nếu đổi lại là hắn, cũng sẽ rất khó khăn để trong khoảng thời gian ngắn cho nữ nhân khác thay thế bóng hình xinh đẹp của nàng.May là, sự tồn tại đặc thù của nàng đã bị hắn thành công mang xa khỏi Nhan Hi, Vân Diễm biết mình nhất định sẽ cố gắng hết sức đem nàng đến nơi mà Yến hoàng vĩnh viễn cũng tìm không được, một đời một thế.Nếu Nhan Hi có Tô Bối Nhi làm bạn, như vậy nữ nhân mà hắn đoạt đi này cũng được hắn tiếp nhận, dùng nàng thế thân cho muội muội sao.Đây là từ lúc sau lễ thành than của Tô Bối Nhi, Vân Diễm mới lần đầu tiên lộ ra nụ cười thật lòng thoải mái, lấy trong túi ra túi nước, hai tay cầm đưa đến trước mặt’Đào Tiểu Vi’, “Trong này là nước suối, chưa có ai chạm qua, nàng trước uống đi, chờ chúng ta đi tới thị trấn lớn một, ta sẽ dẫn nàng đi trà lâu uống trà.”
Có bạch y thị vệ
tiếp nhận lại nhiệm vụ đánh xe thay cho Vân Diễm, hắn vén rèm lên chui
vào xe, đột ngột nhìn thấy ‘Đào Tiểu Vi’ hai mắt láu lỉnh nên sững sờ
một chút, “Nàng đã tỉnh?” Quay đầu trông thấy hai khay điểm tâm trên bàn nhỏ đã trống không, “Khẩu vị không tệ.”Ăn hết không còn một miếng.
Xoi mói trợn mắt nhìn Vân Diễm một cái, ‘Đào Tiểu Vi’ một bộ bất mãn nói,
“Cũng chỉ là một chút bánh chả ngon lành gì, ăn nhiều lại quấy trong
bụng không thoải mái, ai, xe ngựa của ngươi cũng quá đơn sơ, ngay cả
bình trà cũng không chuẩn bị, ăn nhiều như vậy điểm tâm ngọt, một chút
nước cũng không có.”
Thật lớn gan, Vân Diễm chưa từng thấy ‘con
tin’ nào không sợ hãi như vậy, nha đầu này mới gặp đã xoi mói, cũng
không hỏi hắn là ai, cũng không hỏi tại sao mình bị bắt đi, và mang nàng đi nơi nào, vẫn bình thản ngồi trong xe, trong ánh mắt lười biếng tựa
hồ chỉ đối với một ly trà sẽ cảm thấy hứng thú.
Đánh giá nàng một hồi, Vân Diễm xác định, nha đầu này cũng không phải làm bộ bình tĩnh,
nàng thật sự không sợ, có lẽ là tính cách trời sinh, nhưng cũng có thể
là nàng tự tin vào thế lực vị trí của mình, nàng chính là như vậy, kỳ lạ làm người khác không thể bỏ qua sự tồn tại.
Tuyệt sắc khuynh
thành cùng người khác bất đồng, Vân Diễm một khắc cũng không an tĩnh
được, mọi người đang vì nàng mà truy đuổi tìm kiếm, còn hắn lại ở nơi
này nơi, gần bên nàng.
Hắn rốt cục vào thời khắc này hiểu được vì sao Nhan Hi không muốn tiếp nhận muội muội của hắn, đã có một nữ nhân
như vậy đặc biệt bên cạnh, nếu đổi lại là hắn, cũng sẽ rất khó khăn để
trong khoảng thời gian ngắn cho nữ nhân khác thay thế bóng hình xinh đẹp của nàng.
May là, sự tồn tại đặc thù của nàng đã bị hắn thành
công mang xa khỏi Nhan Hi, Vân Diễm biết mình nhất định sẽ cố gắng hết
sức đem nàng đến nơi mà Yến hoàng vĩnh viễn cũng tìm không được, một đời một thế.
Nếu Nhan Hi có Tô Bối Nhi làm bạn, như vậy nữ nhân mà
hắn đoạt đi này cũng được hắn tiếp nhận, dùng nàng thế thân cho muội
muội sao.
Đây là từ lúc sau lễ thành than của Tô Bối Nhi, Vân
Diễm mới lần đầu tiên lộ ra nụ cười thật lòng thoải mái, lấy trong túi
ra túi nước, hai tay cầm đưa đến trước mặt’Đào Tiểu Vi’, “Trong này là
nước suối, chưa có ai chạm qua, nàng trước uống đi, chờ chúng ta đi tới
thị trấn lớn một, ta sẽ dẫn nàng đi trà lâu uống trà.”
Bị Nhốt Vong Quốc Công ChúaTác giả: Độ HànTruyện Ngôn TìnhMột ngày dài dằng dặc của trời đông giá rét , trong không khí không có dấu hiệu mùa xuân sắp đến. Mùi máu tươi truyền đến từ thật xa, ầm ầm trống trận không dứt bên tai, một trận cuối cùng, trước mặt đã là kinh đô của Tề quốc, chỉ cần chạng vạng tiến công vào trong thành, trận chiến tranh này, có thể hoàn toàn thắng lợi Thất điện hạ Nhan Hi bỗng nhiên có chút phiền chán, hắn chậm rãi thu lại ánh mắt lãnh liệt, mỉm cười tà ác, giơ cao cánh tay rồi đột nhiên phất xuống. Đây là mệnh lệnh tiến công. Mấy vạn quân ngoài tường thành oanh oanh dũng mãnh tràn vào, quân Tề quốc cố thủ thành chỉ tố phí công phản kháng, cũng không thể cứu giản, tất cả đều ngã xuống vũng máu. Tham tướng cưỡi ngựa phóng nhanh trở về, chưa tới trước mặt Nhan Hi đã nhảy xuống, một đường chạy đến bên cạnh Nhan Hi, nhịn không được vui sướng quỳ xuống bẩm, "Điện hạ, chúng ta đã công phá thành công, bọn loạn tặc đều bị g**t ch*t, cung thỉnh điện hạ vào thành." Nhan Hi khẽ gật đầu. Kết thúc? Thật đúng là sảng khoái. Tề… Có bạch y thị vệ tiếp nhận lại nhiệm vụ đánh xe thay cho Vân Diễm, hắn vén rèm lên chui vào xe, đột ngột nhìn thấy ‘Đào Tiểu Vi’ hai mắt láu lỉnh nên sững sờ một chút, “Nàng đã tỉnh?” Quay đầu trông thấy hai khay điểm tâm trên bàn nhỏ đã trống không, “Khẩu vị không tệ.”Ăn hết không còn một miếng.Xoi mói trợn mắt nhìn Vân Diễm một cái, ‘Đào Tiểu Vi’ một bộ bất mãn nói, “Cũng chỉ là một chút bánh chả ngon lành gì, ăn nhiều lại quấy trong bụng không thoải mái, ai, xe ngựa của ngươi cũng quá đơn sơ, ngay cả bình trà cũng không chuẩn bị, ăn nhiều như vậy điểm tâm ngọt, một chút nước cũng không có.”Thật lớn gan, Vân Diễm chưa từng thấy ‘con tin’ nào không sợ hãi như vậy, nha đầu này mới gặp đã xoi mói, cũng không hỏi hắn là ai, cũng không hỏi tại sao mình bị bắt đi, và mang nàng đi nơi nào, vẫn bình thản ngồi trong xe, trong ánh mắt lười biếng tựa hồ chỉ đối với một ly trà sẽ cảm thấy hứng thú.Đánh giá nàng một hồi, Vân Diễm xác định, nha đầu này cũng không phải làm bộ bình tĩnh, nàng thật sự không sợ, có lẽ là tính cách trời sinh, nhưng cũng có thể là nàng tự tin vào thế lực vị trí của mình, nàng chính là như vậy, kỳ lạ làm người khác không thể bỏ qua sự tồn tại.Tuyệt sắc khuynh thành cùng người khác bất đồng, Vân Diễm một khắc cũng không an tĩnh được, mọi người đang vì nàng mà truy đuổi tìm kiếm, còn hắn lại ở nơi này nơi, gần bên nàng.Hắn rốt cục vào thời khắc này hiểu được vì sao Nhan Hi không muốn tiếp nhận muội muội của hắn, đã có một nữ nhân như vậy đặc biệt bên cạnh, nếu đổi lại là hắn, cũng sẽ rất khó khăn để trong khoảng thời gian ngắn cho nữ nhân khác thay thế bóng hình xinh đẹp của nàng.May là, sự tồn tại đặc thù của nàng đã bị hắn thành công mang xa khỏi Nhan Hi, Vân Diễm biết mình nhất định sẽ cố gắng hết sức đem nàng đến nơi mà Yến hoàng vĩnh viễn cũng tìm không được, một đời một thế.Nếu Nhan Hi có Tô Bối Nhi làm bạn, như vậy nữ nhân mà hắn đoạt đi này cũng được hắn tiếp nhận, dùng nàng thế thân cho muội muội sao.Đây là từ lúc sau lễ thành than của Tô Bối Nhi, Vân Diễm mới lần đầu tiên lộ ra nụ cười thật lòng thoải mái, lấy trong túi ra túi nước, hai tay cầm đưa đến trước mặt’Đào Tiểu Vi’, “Trong này là nước suối, chưa có ai chạm qua, nàng trước uống đi, chờ chúng ta đi tới thị trấn lớn một, ta sẽ dẫn nàng đi trà lâu uống trà.”