Một ngày dài dằng dặc của trời đông giá rét , trong không khí không có dấu hiệu mùa xuân sắp đến. Mùi máu tươi truyền đến từ thật xa, ầm ầm trống trận không dứt bên tai, một trận cuối cùng, trước mặt đã là kinh đô của Tề quốc, chỉ cần chạng vạng tiến công vào trong thành, trận chiến tranh này, có thể hoàn toàn thắng lợi Thất điện hạ Nhan Hi bỗng nhiên có chút phiền chán, hắn chậm rãi thu lại ánh mắt lãnh liệt, mỉm cười tà ác, giơ cao cánh tay rồi đột nhiên phất xuống. Đây là mệnh lệnh tiến công. Mấy vạn quân ngoài tường thành oanh oanh dũng mãnh tràn vào, quân Tề quốc cố thủ thành chỉ tố phí công phản kháng, cũng không thể cứu giản, tất cả đều ngã xuống vũng máu. Tham tướng cưỡi ngựa phóng nhanh trở về, chưa tới trước mặt Nhan Hi đã nhảy xuống, một đường chạy đến bên cạnh Nhan Hi, nhịn không được vui sướng quỳ xuống bẩm, "Điện hạ, chúng ta đã công phá thành công, bọn loạn tặc đều bị g**t ch*t, cung thỉnh điện hạ vào thành." Nhan Hi khẽ gật đầu. Kết thúc? Thật đúng là sảng khoái. Tề…
Chương 574: Nhan Dung hí Vân Diễm (12)
Bị Nhốt Vong Quốc Công ChúaTác giả: Độ HànTruyện Ngôn TìnhMột ngày dài dằng dặc của trời đông giá rét , trong không khí không có dấu hiệu mùa xuân sắp đến. Mùi máu tươi truyền đến từ thật xa, ầm ầm trống trận không dứt bên tai, một trận cuối cùng, trước mặt đã là kinh đô của Tề quốc, chỉ cần chạng vạng tiến công vào trong thành, trận chiến tranh này, có thể hoàn toàn thắng lợi Thất điện hạ Nhan Hi bỗng nhiên có chút phiền chán, hắn chậm rãi thu lại ánh mắt lãnh liệt, mỉm cười tà ác, giơ cao cánh tay rồi đột nhiên phất xuống. Đây là mệnh lệnh tiến công. Mấy vạn quân ngoài tường thành oanh oanh dũng mãnh tràn vào, quân Tề quốc cố thủ thành chỉ tố phí công phản kháng, cũng không thể cứu giản, tất cả đều ngã xuống vũng máu. Tham tướng cưỡi ngựa phóng nhanh trở về, chưa tới trước mặt Nhan Hi đã nhảy xuống, một đường chạy đến bên cạnh Nhan Hi, nhịn không được vui sướng quỳ xuống bẩm, "Điện hạ, chúng ta đã công phá thành công, bọn loạn tặc đều bị g**t ch*t, cung thỉnh điện hạ vào thành." Nhan Hi khẽ gật đầu. Kết thúc? Thật đúng là sảng khoái. Tề… Đây đã là hồ thứ bảy.Vân Diễm nhìn trợn mắt hốc mồm, trong tay cầm bình rượu khô quắt mà trợn mắt, một giọt cũng không để thừa.‘Đào Tiểu Vi’ trong mắt rốt cục có một chút mông lung men say, “Vân Diễm, rượu này quả thật rất ngon, sau này mỗi ngày trên bàn ăn đều có đủ rượu như thế này, ta kiên quyết không rời khỏi ngươi.”Đủ? Nàng nhất định không biết, hôm nay bị nàng uống sạch chính là phải dùng mười hai năm mới có thể chế thành, mỗi một hồ ít nhất có thể đổi được ngàn lượng bạc trắng, nhưng có tiền mà cũng không mua được.Số rượu mang theo ra ngoài trên căn bản bị ‘Đào Tiểu Vi’ uống hết, rượu trong hầm của thánh giáo mặc dù không có thiếu, nhưng với cách uống này của nàng, đoán chừng cũng không cần bao lâu là có thể uống sạch, mỗi bữa cơm uống một bình còn có thể bảo đảm, nếu là ngày ngày giống như vậy uống, bao nhiêu cũng không đủ a.Bất quá lời nói " kiên quyết không rời đi ngươi " lại đánh vào tâm tư Vân Diễm, hắn không hiểu cảm thấy cao hứng trở lại, liên tiếp gật đầu nói, “Chỉ cần nàng vui vẻ, sau khi trở về, ta sẽ hạ lệnh đem tất cả rượu chỉ cho nàng.”“Đầu có chút chóng mặt, ta mệt quá, ngươi đi ra ngoài đi.” Ăn uống no đủ, ‘Đào Tiểu Vi’ tùy ý phất tay một cái, giằng co đã một ngày vừa rồi còn uống nhiều rượu, hắn cũng thực mệt mỏi. Là để tránh cho hắn một hồi ngủ thiếp đi không cẩn thận làm lộ thân phận, nên đem tên giáo chủ thoạt nhìn không nhiều khôn khéo đuổi ra ngoài.Vân Diễm cũng không có hoài nghi, ‘Đào Tiểu Vi’ uống nhiều như vậy, muốn ngủ là rất bình thường, hắn để ý quan sát qua, nàng cũng không có dùng công phu đem rượu xuất ra ngoài cơ thể, này nói rõ nàng thật sự say thật, còn có thể mặt không đổi sắc giữ vững nam nữ chi phòng, nhìn hắn rời đi mới bằng lòng ngủ, chỉ là tửu lượng giỏi như nàng đã thực sự thuyết phục Vân Diễm.Dặn dò mấy câu, Vân Diễm phong độ chỉ có thể thối lui khỏi, mà yêu thích đối với ‘Đào Tiểu Vi’, mơ hồ vừa sâu thêm mấy phần.Lắc lư bò dậy, ‘Đào Tiểu Vi’ tà dựa vào một góc xe, thư thích nhắm mắt lại, “Rượu ngon Oa rượu ngon, Tiểu Đồng ngoan, để cho phu quân ta lần này phóng túng hai ba ngày, uống nhiều mấy lần nữa sẽ trở về cùng nàng, nấc ~ “
Đây đã là hồ thứ bảy.
Vân Diễm nhìn trợn mắt hốc mồm, trong tay cầm bình rượu khô quắt mà trợn mắt, một giọt cũng không để thừa.
‘Đào Tiểu Vi’ trong mắt rốt cục có một chút mông lung men say, “Vân Diễm,
rượu này quả thật rất ngon, sau này mỗi ngày trên bàn ăn đều có đủ rượu
như thế này, ta kiên quyết không rời khỏi ngươi.”
Đủ? Nàng nhất
định không biết, hôm nay bị nàng uống sạch chính là phải dùng mười hai
năm mới có thể chế thành, mỗi một hồ ít nhất có thể đổi được ngàn lượng
bạc trắng, nhưng có tiền mà cũng không mua được.
Số rượu mang
theo ra ngoài trên căn bản bị ‘Đào Tiểu Vi’ uống hết, rượu trong hầm của thánh giáo mặc dù không có thiếu, nhưng với cách uống này của nàng,
đoán chừng cũng không cần bao lâu là có thể uống sạch, mỗi bữa cơm uống
một bình còn có thể bảo đảm, nếu là ngày ngày giống như vậy uống, bao
nhiêu cũng không đủ a.
Bất quá lời nói " kiên quyết không rời đi
ngươi " lại đánh vào tâm tư Vân Diễm, hắn không hiểu cảm thấy cao hứng
trở lại, liên tiếp gật đầu nói, “Chỉ cần nàng vui vẻ, sau khi trở về, ta sẽ hạ lệnh đem tất cả rượu chỉ cho nàng.”
“Đầu có chút chóng
mặt, ta mệt quá, ngươi đi ra ngoài đi.” Ăn uống no đủ, ‘Đào Tiểu Vi’ tùy ý phất tay một cái, giằng co đã một ngày vừa rồi còn uống nhiều rượu,
hắn cũng thực mệt mỏi. Là để tránh cho hắn một hồi ngủ thiếp đi không
cẩn thận làm lộ thân phận, nên đem tên giáo chủ thoạt nhìn không nhiều
khôn khéo đuổi ra ngoài.
Vân Diễm cũng không có hoài nghi, ‘Đào
Tiểu Vi’ uống nhiều như vậy, muốn ngủ là rất bình thường, hắn để ý quan
sát qua, nàng cũng không có dùng công phu đem rượu xuất ra ngoài cơ
thể, này nói rõ nàng thật sự say thật, còn có thể mặt không đổi sắc giữ
vững nam nữ chi phòng, nhìn hắn rời đi mới bằng lòng ngủ, chỉ là tửu
lượng giỏi như nàng đã thực sự thuyết phục Vân Diễm.
Dặn dò mấy câu, Vân Diễm phong độ chỉ có thể thối lui khỏi, mà yêu thích đối với ‘Đào Tiểu Vi’, mơ hồ vừa sâu thêm mấy phần.
Lắc lư bò dậy, ‘Đào Tiểu Vi’ tà dựa vào một góc xe, thư thích nhắm mắt lại, “Rượu ngon Oa rượu ngon, Tiểu Đồng ngoan, để cho phu quân ta lần này
phóng túng hai ba ngày, uống nhiều mấy lần nữa sẽ trở về cùng nàng, nấc ~ “
Bị Nhốt Vong Quốc Công ChúaTác giả: Độ HànTruyện Ngôn TìnhMột ngày dài dằng dặc của trời đông giá rét , trong không khí không có dấu hiệu mùa xuân sắp đến. Mùi máu tươi truyền đến từ thật xa, ầm ầm trống trận không dứt bên tai, một trận cuối cùng, trước mặt đã là kinh đô của Tề quốc, chỉ cần chạng vạng tiến công vào trong thành, trận chiến tranh này, có thể hoàn toàn thắng lợi Thất điện hạ Nhan Hi bỗng nhiên có chút phiền chán, hắn chậm rãi thu lại ánh mắt lãnh liệt, mỉm cười tà ác, giơ cao cánh tay rồi đột nhiên phất xuống. Đây là mệnh lệnh tiến công. Mấy vạn quân ngoài tường thành oanh oanh dũng mãnh tràn vào, quân Tề quốc cố thủ thành chỉ tố phí công phản kháng, cũng không thể cứu giản, tất cả đều ngã xuống vũng máu. Tham tướng cưỡi ngựa phóng nhanh trở về, chưa tới trước mặt Nhan Hi đã nhảy xuống, một đường chạy đến bên cạnh Nhan Hi, nhịn không được vui sướng quỳ xuống bẩm, "Điện hạ, chúng ta đã công phá thành công, bọn loạn tặc đều bị g**t ch*t, cung thỉnh điện hạ vào thành." Nhan Hi khẽ gật đầu. Kết thúc? Thật đúng là sảng khoái. Tề… Đây đã là hồ thứ bảy.Vân Diễm nhìn trợn mắt hốc mồm, trong tay cầm bình rượu khô quắt mà trợn mắt, một giọt cũng không để thừa.‘Đào Tiểu Vi’ trong mắt rốt cục có một chút mông lung men say, “Vân Diễm, rượu này quả thật rất ngon, sau này mỗi ngày trên bàn ăn đều có đủ rượu như thế này, ta kiên quyết không rời khỏi ngươi.”Đủ? Nàng nhất định không biết, hôm nay bị nàng uống sạch chính là phải dùng mười hai năm mới có thể chế thành, mỗi một hồ ít nhất có thể đổi được ngàn lượng bạc trắng, nhưng có tiền mà cũng không mua được.Số rượu mang theo ra ngoài trên căn bản bị ‘Đào Tiểu Vi’ uống hết, rượu trong hầm của thánh giáo mặc dù không có thiếu, nhưng với cách uống này của nàng, đoán chừng cũng không cần bao lâu là có thể uống sạch, mỗi bữa cơm uống một bình còn có thể bảo đảm, nếu là ngày ngày giống như vậy uống, bao nhiêu cũng không đủ a.Bất quá lời nói " kiên quyết không rời đi ngươi " lại đánh vào tâm tư Vân Diễm, hắn không hiểu cảm thấy cao hứng trở lại, liên tiếp gật đầu nói, “Chỉ cần nàng vui vẻ, sau khi trở về, ta sẽ hạ lệnh đem tất cả rượu chỉ cho nàng.”“Đầu có chút chóng mặt, ta mệt quá, ngươi đi ra ngoài đi.” Ăn uống no đủ, ‘Đào Tiểu Vi’ tùy ý phất tay một cái, giằng co đã một ngày vừa rồi còn uống nhiều rượu, hắn cũng thực mệt mỏi. Là để tránh cho hắn một hồi ngủ thiếp đi không cẩn thận làm lộ thân phận, nên đem tên giáo chủ thoạt nhìn không nhiều khôn khéo đuổi ra ngoài.Vân Diễm cũng không có hoài nghi, ‘Đào Tiểu Vi’ uống nhiều như vậy, muốn ngủ là rất bình thường, hắn để ý quan sát qua, nàng cũng không có dùng công phu đem rượu xuất ra ngoài cơ thể, này nói rõ nàng thật sự say thật, còn có thể mặt không đổi sắc giữ vững nam nữ chi phòng, nhìn hắn rời đi mới bằng lòng ngủ, chỉ là tửu lượng giỏi như nàng đã thực sự thuyết phục Vân Diễm.Dặn dò mấy câu, Vân Diễm phong độ chỉ có thể thối lui khỏi, mà yêu thích đối với ‘Đào Tiểu Vi’, mơ hồ vừa sâu thêm mấy phần.Lắc lư bò dậy, ‘Đào Tiểu Vi’ tà dựa vào một góc xe, thư thích nhắm mắt lại, “Rượu ngon Oa rượu ngon, Tiểu Đồng ngoan, để cho phu quân ta lần này phóng túng hai ba ngày, uống nhiều mấy lần nữa sẽ trở về cùng nàng, nấc ~ “