Một ngày dài dằng dặc của trời đông giá rét , trong không khí không có dấu hiệu mùa xuân sắp đến. Mùi máu tươi truyền đến từ thật xa, ầm ầm trống trận không dứt bên tai, một trận cuối cùng, trước mặt đã là kinh đô của Tề quốc, chỉ cần chạng vạng tiến công vào trong thành, trận chiến tranh này, có thể hoàn toàn thắng lợi Thất điện hạ Nhan Hi bỗng nhiên có chút phiền chán, hắn chậm rãi thu lại ánh mắt lãnh liệt, mỉm cười tà ác, giơ cao cánh tay rồi đột nhiên phất xuống. Đây là mệnh lệnh tiến công. Mấy vạn quân ngoài tường thành oanh oanh dũng mãnh tràn vào, quân Tề quốc cố thủ thành chỉ tố phí công phản kháng, cũng không thể cứu giản, tất cả đều ngã xuống vũng máu. Tham tướng cưỡi ngựa phóng nhanh trở về, chưa tới trước mặt Nhan Hi đã nhảy xuống, một đường chạy đến bên cạnh Nhan Hi, nhịn không được vui sướng quỳ xuống bẩm, "Điện hạ, chúng ta đã công phá thành công, bọn loạn tặc đều bị g**t ch*t, cung thỉnh điện hạ vào thành." Nhan Hi khẽ gật đầu. Kết thúc? Thật đúng là sảng khoái. Tề…
Chương 598: Họa thủy chảy về hướng đông (21)
Bị Nhốt Vong Quốc Công ChúaTác giả: Độ HànTruyện Ngôn TìnhMột ngày dài dằng dặc của trời đông giá rét , trong không khí không có dấu hiệu mùa xuân sắp đến. Mùi máu tươi truyền đến từ thật xa, ầm ầm trống trận không dứt bên tai, một trận cuối cùng, trước mặt đã là kinh đô của Tề quốc, chỉ cần chạng vạng tiến công vào trong thành, trận chiến tranh này, có thể hoàn toàn thắng lợi Thất điện hạ Nhan Hi bỗng nhiên có chút phiền chán, hắn chậm rãi thu lại ánh mắt lãnh liệt, mỉm cười tà ác, giơ cao cánh tay rồi đột nhiên phất xuống. Đây là mệnh lệnh tiến công. Mấy vạn quân ngoài tường thành oanh oanh dũng mãnh tràn vào, quân Tề quốc cố thủ thành chỉ tố phí công phản kháng, cũng không thể cứu giản, tất cả đều ngã xuống vũng máu. Tham tướng cưỡi ngựa phóng nhanh trở về, chưa tới trước mặt Nhan Hi đã nhảy xuống, một đường chạy đến bên cạnh Nhan Hi, nhịn không được vui sướng quỳ xuống bẩm, "Điện hạ, chúng ta đã công phá thành công, bọn loạn tặc đều bị g**t ch*t, cung thỉnh điện hạ vào thành." Nhan Hi khẽ gật đầu. Kết thúc? Thật đúng là sảng khoái. Tề… Trong cung Chiêu Dương, Quý Hỉ mặc dù là thái giám tổng quản, nhưng như cũ vẫn là một nô tài.Trong lòng không vui không thể biểu hiện ở trên mặt, càng không thể từ trong lời nói làm cho người ta nghe ra một chút đầu mối.Bất quá, nơi này là hoàng cung, rất nhiều chuyện vụn vặt, chủ tử chắc là không biết để nhúng tay, vẫn là muốn trông cậy vào những nô tài này. Đồng dạng, nô tài cũng có thể mỉm cười làm việc do chủ tử sai khiến, bọn họ không làm gì được, tự nhiên chỉ có thể vâng lời. Quý Hỉ hiện vào trong ngực nhớ tới Nhan Hi đích thân viết cho hắn thánh chỉ, sự can đảm cùng lo lắng cũng đã rất đủ.Cho dù là như vậy, hắn như cũ không muốn khinh địch như vậy cùng Chiêu Dương quý phi vạch mặt, cứng đối cứng thì lão thái giám như hắn không có kết quả tốt.Nhưng Quý Hỉ vẫn có mười mấy loại biện pháp có thể đánh ra chiêu mềm nhũn, đây mới thực sự là khó lòng phòng bị.Ở trong hậu cung, miên lý tàng châm mới là nghệ thuật, người nào đùa tốt nhất, người đó chính là chúa tể trong hậu cung.Nhận được Tô Bối Nhi cho phép, Quý Hỉ đứng lên, nửa khom lưng, cúi mắt cười nhún nhường, rất dễ dàng sẽ làm cho người đối với hắn mất đi phòng bị, mà cho là đó là một tính tình thật tốt, vì đã sớm bị năm tháng mài mòn mọi giác quan còn dư lại cũng là vô hại, “Nương nương, đã đến giờ uống thuốc, nô tài dựa theo thái y phân phó, tự mình giám sát dược chất, xin nương nương dùng ạ.”Kiểm tra thuốc đầu tiên có cung nhân dùng ngân châm thử thuốc, rút ra nếu ngân châm bóng loáng tức là không có dị chất, hắn lại từ chén thuốc uống thử một ít, chờ chốc lát mới kính cẩn nghe theo hồi bẩm nói, “Nương nương, dược chất không có vấn đề gì cả, yên tâm phục dụng.”Tô Bối Nhi hướng cung nữ bên cạnh chớp mắt, kia là thiếp thân cung nữ rất cơ trí, biết rõ chủ tử nhà mình đây là không có bệnh, tự nhiên không muốn uống thuốc khổ đắng, “Một lát nô tỳ hầu hạ nương nương dùng.”Quý Hỉ trợn mắt nhìn cung nữ một cái, lạnh lùng nói, “Nơi này là nơi ngươi có thể lên tiếng sao, làm trễ nãi nương nương dùng thuốc, ngươi nhận tội nổi không? Thuốc để lạnh sẽ mất hiệu quả, còn không mau mau xin nương nương uống thuốc.”Xưa nay Quý Hỉ trước nô tài cấp dưới uy vọng không thấp, kia cung nữ lên tiếng, cũng không dám ỷ lại Chiêu Dương quý phi mà đắc tội vị thái giám này.
Trong cung Chiêu Dương, Quý Hỉ mặc dù là thái giám tổng quản, nhưng như cũ vẫn là một nô tài.
Trong lòng không vui không thể biểu hiện ở trên mặt, càng không thể từ trong lời nói làm cho người ta nghe ra một chút đầu mối.
Bất quá, nơi này là hoàng cung, rất nhiều chuyện vụn vặt, chủ tử chắc là
không biết để nhúng tay, vẫn là muốn trông cậy vào những nô tài này.
Đồng dạng, nô tài cũng có thể mỉm cười làm việc do chủ tử sai khiến, bọn họ không làm gì được, tự nhiên chỉ có thể vâng lời. Quý Hỉ hiện vào
trong ngực nhớ tới Nhan Hi đích thân viết cho hắn thánh chỉ, sự can đảm
cùng lo lắng cũng đã rất đủ.
Cho dù là như vậy, hắn như cũ không
muốn khinh địch như vậy cùng Chiêu Dương quý phi vạch mặt, cứng đối cứng thì lão thái giám như hắn không có kết quả tốt.
Nhưng Quý Hỉ vẫn có mười mấy loại biện pháp có thể đánh ra chiêu mềm nhũn, đây mới thực sự là khó lòng phòng bị.
Ở trong hậu cung, miên lý tàng châm mới là nghệ thuật, người nào đùa tốt nhất, người đó chính là chúa tể trong hậu cung.
Nhận được Tô Bối Nhi cho phép, Quý Hỉ đứng lên, nửa khom lưng, cúi mắt cười
nhún nhường, rất dễ dàng sẽ làm cho người đối với hắn mất đi phòng bị,
mà cho là đó là một tính tình thật tốt, vì đã sớm bị năm tháng mài mòn
mọi giác quan còn dư lại cũng là vô hại, “Nương nương, đã đến giờ uống
thuốc, nô tài dựa theo thái y phân phó, tự mình giám sát dược chất, xin
nương nương dùng ạ.”
Kiểm tra thuốc đầu tiên có cung nhân dùng
ngân châm thử thuốc, rút ra nếu ngân châm bóng loáng tức là không có dị
chất, hắn lại từ chén thuốc uống thử một ít, chờ chốc lát mới kính cẩn
nghe theo hồi bẩm nói, “Nương nương, dược chất không có vấn đề gì cả,
yên tâm phục dụng.”
Tô Bối Nhi hướng cung nữ bên cạnh chớp mắt,
kia là thiếp thân cung nữ rất cơ trí, biết rõ chủ tử nhà mình đây là
không có bệnh, tự nhiên không muốn uống thuốc khổ đắng, “Một lát nô tỳ
hầu hạ nương nương dùng.”
Quý Hỉ trợn mắt nhìn cung nữ một cái,
lạnh lùng nói, “Nơi này là nơi ngươi có thể lên tiếng sao, làm trễ nãi
nương nương dùng thuốc, ngươi nhận tội nổi không? Thuốc để lạnh sẽ mất
hiệu quả, còn không mau mau xin nương nương uống thuốc.”
Xưa nay
Quý Hỉ trước nô tài cấp dưới uy vọng không thấp, kia cung nữ lên tiếng,
cũng không dám ỷ lại Chiêu Dương quý phi mà đắc tội vị thái giám này.
Bị Nhốt Vong Quốc Công ChúaTác giả: Độ HànTruyện Ngôn TìnhMột ngày dài dằng dặc của trời đông giá rét , trong không khí không có dấu hiệu mùa xuân sắp đến. Mùi máu tươi truyền đến từ thật xa, ầm ầm trống trận không dứt bên tai, một trận cuối cùng, trước mặt đã là kinh đô của Tề quốc, chỉ cần chạng vạng tiến công vào trong thành, trận chiến tranh này, có thể hoàn toàn thắng lợi Thất điện hạ Nhan Hi bỗng nhiên có chút phiền chán, hắn chậm rãi thu lại ánh mắt lãnh liệt, mỉm cười tà ác, giơ cao cánh tay rồi đột nhiên phất xuống. Đây là mệnh lệnh tiến công. Mấy vạn quân ngoài tường thành oanh oanh dũng mãnh tràn vào, quân Tề quốc cố thủ thành chỉ tố phí công phản kháng, cũng không thể cứu giản, tất cả đều ngã xuống vũng máu. Tham tướng cưỡi ngựa phóng nhanh trở về, chưa tới trước mặt Nhan Hi đã nhảy xuống, một đường chạy đến bên cạnh Nhan Hi, nhịn không được vui sướng quỳ xuống bẩm, "Điện hạ, chúng ta đã công phá thành công, bọn loạn tặc đều bị g**t ch*t, cung thỉnh điện hạ vào thành." Nhan Hi khẽ gật đầu. Kết thúc? Thật đúng là sảng khoái. Tề… Trong cung Chiêu Dương, Quý Hỉ mặc dù là thái giám tổng quản, nhưng như cũ vẫn là một nô tài.Trong lòng không vui không thể biểu hiện ở trên mặt, càng không thể từ trong lời nói làm cho người ta nghe ra một chút đầu mối.Bất quá, nơi này là hoàng cung, rất nhiều chuyện vụn vặt, chủ tử chắc là không biết để nhúng tay, vẫn là muốn trông cậy vào những nô tài này. Đồng dạng, nô tài cũng có thể mỉm cười làm việc do chủ tử sai khiến, bọn họ không làm gì được, tự nhiên chỉ có thể vâng lời. Quý Hỉ hiện vào trong ngực nhớ tới Nhan Hi đích thân viết cho hắn thánh chỉ, sự can đảm cùng lo lắng cũng đã rất đủ.Cho dù là như vậy, hắn như cũ không muốn khinh địch như vậy cùng Chiêu Dương quý phi vạch mặt, cứng đối cứng thì lão thái giám như hắn không có kết quả tốt.Nhưng Quý Hỉ vẫn có mười mấy loại biện pháp có thể đánh ra chiêu mềm nhũn, đây mới thực sự là khó lòng phòng bị.Ở trong hậu cung, miên lý tàng châm mới là nghệ thuật, người nào đùa tốt nhất, người đó chính là chúa tể trong hậu cung.Nhận được Tô Bối Nhi cho phép, Quý Hỉ đứng lên, nửa khom lưng, cúi mắt cười nhún nhường, rất dễ dàng sẽ làm cho người đối với hắn mất đi phòng bị, mà cho là đó là một tính tình thật tốt, vì đã sớm bị năm tháng mài mòn mọi giác quan còn dư lại cũng là vô hại, “Nương nương, đã đến giờ uống thuốc, nô tài dựa theo thái y phân phó, tự mình giám sát dược chất, xin nương nương dùng ạ.”Kiểm tra thuốc đầu tiên có cung nhân dùng ngân châm thử thuốc, rút ra nếu ngân châm bóng loáng tức là không có dị chất, hắn lại từ chén thuốc uống thử một ít, chờ chốc lát mới kính cẩn nghe theo hồi bẩm nói, “Nương nương, dược chất không có vấn đề gì cả, yên tâm phục dụng.”Tô Bối Nhi hướng cung nữ bên cạnh chớp mắt, kia là thiếp thân cung nữ rất cơ trí, biết rõ chủ tử nhà mình đây là không có bệnh, tự nhiên không muốn uống thuốc khổ đắng, “Một lát nô tỳ hầu hạ nương nương dùng.”Quý Hỉ trợn mắt nhìn cung nữ một cái, lạnh lùng nói, “Nơi này là nơi ngươi có thể lên tiếng sao, làm trễ nãi nương nương dùng thuốc, ngươi nhận tội nổi không? Thuốc để lạnh sẽ mất hiệu quả, còn không mau mau xin nương nương uống thuốc.”Xưa nay Quý Hỉ trước nô tài cấp dưới uy vọng không thấp, kia cung nữ lên tiếng, cũng không dám ỷ lại Chiêu Dương quý phi mà đắc tội vị thái giám này.