Một ngày dài dằng dặc của trời đông giá rét , trong không khí không có dấu hiệu mùa xuân sắp đến. Mùi máu tươi truyền đến từ thật xa, ầm ầm trống trận không dứt bên tai, một trận cuối cùng, trước mặt đã là kinh đô của Tề quốc, chỉ cần chạng vạng tiến công vào trong thành, trận chiến tranh này, có thể hoàn toàn thắng lợi Thất điện hạ Nhan Hi bỗng nhiên có chút phiền chán, hắn chậm rãi thu lại ánh mắt lãnh liệt, mỉm cười tà ác, giơ cao cánh tay rồi đột nhiên phất xuống. Đây là mệnh lệnh tiến công. Mấy vạn quân ngoài tường thành oanh oanh dũng mãnh tràn vào, quân Tề quốc cố thủ thành chỉ tố phí công phản kháng, cũng không thể cứu giản, tất cả đều ngã xuống vũng máu. Tham tướng cưỡi ngựa phóng nhanh trở về, chưa tới trước mặt Nhan Hi đã nhảy xuống, một đường chạy đến bên cạnh Nhan Hi, nhịn không được vui sướng quỳ xuống bẩm, "Điện hạ, chúng ta đã công phá thành công, bọn loạn tặc đều bị g**t ch*t, cung thỉnh điện hạ vào thành." Nhan Hi khẽ gật đầu. Kết thúc? Thật đúng là sảng khoái. Tề…
Chương 636: Gió thổi mưa giông trước cơn bão 7
Bị Nhốt Vong Quốc Công ChúaTác giả: Độ HànTruyện Ngôn TìnhMột ngày dài dằng dặc của trời đông giá rét , trong không khí không có dấu hiệu mùa xuân sắp đến. Mùi máu tươi truyền đến từ thật xa, ầm ầm trống trận không dứt bên tai, một trận cuối cùng, trước mặt đã là kinh đô của Tề quốc, chỉ cần chạng vạng tiến công vào trong thành, trận chiến tranh này, có thể hoàn toàn thắng lợi Thất điện hạ Nhan Hi bỗng nhiên có chút phiền chán, hắn chậm rãi thu lại ánh mắt lãnh liệt, mỉm cười tà ác, giơ cao cánh tay rồi đột nhiên phất xuống. Đây là mệnh lệnh tiến công. Mấy vạn quân ngoài tường thành oanh oanh dũng mãnh tràn vào, quân Tề quốc cố thủ thành chỉ tố phí công phản kháng, cũng không thể cứu giản, tất cả đều ngã xuống vũng máu. Tham tướng cưỡi ngựa phóng nhanh trở về, chưa tới trước mặt Nhan Hi đã nhảy xuống, một đường chạy đến bên cạnh Nhan Hi, nhịn không được vui sướng quỳ xuống bẩm, "Điện hạ, chúng ta đã công phá thành công, bọn loạn tặc đều bị g**t ch*t, cung thỉnh điện hạ vào thành." Nhan Hi khẽ gật đầu. Kết thúc? Thật đúng là sảng khoái. Tề… Đào Tiểu Vi bỗng nhiên có chút rét run, nắm chặt chăn trên người, từ trước mỗi một đêm cũng là cùng nhau như vậy trôi qua, đây lần đầu nếm mùi vị cô tịch. So sánh với ngày tháng Nhan Hi xuất chinh càng thêm khó khăn.Là bởi vì hưởng thụ qua hắn mang đến ấm áp, cho nên thân thể tự nhiên tham luyến, khi mất đi, ngược lại so sánh với lúc chưa từng có càng thêm khổ sở.Rõ ràng là nàng quyết định muốn tạm thời cùng Nhan Hi chia xa, lấy hài tử làm chủ, tìm một chỗ bình đem cục cưng của bọn họ sanh hạ, vì sao lúc này còn chưa có rời đi, tâm đã tựa như đao xoắn.Lúc nãy, lời nói hùng hồn trừ thương tổn Nhan Hi thì còn có tác dụng gì.Bởi vì nàng cảm thấy muốn đi thì nhất định Nhan Hi phải phụng bồi sao?Khẽ một tiếng thở dài, chẳng biết lúc nào đã cùng nàng gần trong gang tấc,Đào Tiểu Vi vẫn không nhúc nhích, cũng không nói gì.Tất tất tác tác đem quần áo cởi xuống trực tiếp rơi trên mặt đất, Nhan Hi nhiệt độ ôn lạnh từ phía sau bao trùm ở Đào Tiểu Vi, cánh tay thật chặt ôm lấy bờ eo của nàng, bao trùm ở trên bụng, giống như vây quanh cơ thể của mẹ lẫn con, đem Đào Tiểu Vi ở trong vòng hơi thở của hắn.“Vi Vi, nàng cho tới bây giờ chưa nói với phu quân, thật ra thì nàng rất quan tâm sự tồn tại của những nữ nhân trong cung kia.”Nàng không nói, hắn cũng sơ ý không có phát giác, nào có nữ nhân thật nguyện ý chắp tay nhường độc sủng, cho dù là trên danh nghĩa che dấu tai mắt người khác, nếu thật sự để ý nhìn trong mắt Đào Tiểu Vi, đó cũng là áp lực nàng không cách nào thừa nhận, huống chi Tô Bối Nhi ở trước mặt nàng cởi áo nới dây lưng, trước mặt mọi người quyến rũ lại không may bị Đào Tiểu Vi phá vỡ kế hoạch, một màn này sao có thể chịu nổi, cũng làm cho nàng đối với cả tương lai cuộc sống, sinh ra bất an.Không biết như thế nào thay đổi định thoát đi. Nàng trong ngày thường như thế nào kiên cường, cũng không thoát khỏi được nàng vốn cũng chỉ là một nhi nữ thường tình.Chuyện này không phải là nàng sai.Cho nên, Nhan Hi trở lại, “Ta sẽ sớm nghĩ biện pháp đem họ xử lý sạch sẽ, không để cho ngoại nhân tổn thương nàng, ngoan, không nên khổ sở, mặc dù ta không cách nào bảo đảm có thể hay không lần nữa xuất hiện một nữ nhân, giống như Tô Bối Nhi dây dưa như vậy, nhưng là ít nhất ở trong phạm vi khống chế, ta sẽ tận lực giảm bớt chuyện như vậy phát sinh.”
Đào Tiểu Vi bỗng nhiên có chút rét run, nắm chặt chăn trên người, từ trước mỗi một đêm cũng là cùng nhau như vậy trôi qua, đây lần đầu nếm mùi vị cô tịch. So sánh với ngày tháng Nhan Hi xuất chinh càng thêm khó khăn.
Là bởi vì
hưởng thụ qua hắn mang đến ấm áp, cho nên thân thể tự nhiên tham luyến,
khi mất đi, ngược lại so sánh với lúc chưa từng có càng thêm khổ sở.
Rõ ràng là nàng quyết định muốn tạm thời cùng Nhan Hi chia xa, lấy hài tử
làm chủ, tìm một chỗ bình đem cục cưng của bọn họ sanh hạ, vì sao lúc
này còn chưa có rời đi, tâm đã tựa như đao xoắn.
Lúc nãy, lời nói hùng hồn trừ thương tổn Nhan Hi thì còn có tác dụng gì.
Bởi vì nàng cảm thấy muốn đi thì nhất định Nhan Hi phải phụng bồi sao?
Khẽ một tiếng thở dài, chẳng biết lúc nào đã cùng nàng gần trong gang tấc,
Đào Tiểu Vi vẫn không nhúc nhích, cũng không nói gì.
Tất tất tác tác đem quần áo cởi xuống trực tiếp rơi trên mặt đất, Nhan Hi
nhiệt độ ôn lạnh từ phía sau bao trùm ở Đào Tiểu Vi, cánh tay thật chặt
ôm lấy bờ eo của nàng, bao trùm ở trên bụng, giống như vây quanh cơ thể
của mẹ lẫn con, đem Đào Tiểu Vi ở trong vòng hơi thở của hắn.
“Vi Vi, nàng cho tới bây giờ chưa nói với phu quân, thật ra thì nàng rất quan tâm sự tồn tại của những nữ nhân trong cung kia.”
Nàng không nói, hắn cũng sơ ý không có phát giác, nào có nữ nhân thật nguyện ý chắp tay nhường độc sủng, cho dù là trên danh nghĩa che dấu tai mắt
người khác, nếu thật sự để ý nhìn trong mắt Đào Tiểu Vi, đó cũng là áp
lực nàng không cách nào thừa nhận, huống chi Tô Bối Nhi ở trước mặt
nàng cởi áo nới dây lưng, trước mặt mọi người quyến rũ lại không may bị
Đào Tiểu Vi phá vỡ kế hoạch, một màn này sao có thể chịu nổi, cũng làm
cho nàng đối với cả tương lai cuộc sống, sinh ra bất an.
Không
biết như thế nào thay đổi định thoát đi. Nàng trong ngày thường như thế
nào kiên cường, cũng không thoát khỏi được nàng vốn cũng chỉ là một nhi
nữ thường tình.
Chuyện này không phải là nàng sai.
Cho
nên, Nhan Hi trở lại, “Ta sẽ sớm nghĩ biện pháp đem họ xử lý sạch sẽ,
không để cho ngoại nhân tổn thương nàng, ngoan, không nên khổ sở, mặc dù ta không cách nào bảo đảm có thể hay không lần nữa xuất hiện một nữ
nhân, giống như Tô Bối Nhi dây dưa như vậy, nhưng là ít nhất ở trong
phạm vi khống chế, ta sẽ tận lực giảm bớt chuyện như vậy phát sinh.”
Bị Nhốt Vong Quốc Công ChúaTác giả: Độ HànTruyện Ngôn TìnhMột ngày dài dằng dặc của trời đông giá rét , trong không khí không có dấu hiệu mùa xuân sắp đến. Mùi máu tươi truyền đến từ thật xa, ầm ầm trống trận không dứt bên tai, một trận cuối cùng, trước mặt đã là kinh đô của Tề quốc, chỉ cần chạng vạng tiến công vào trong thành, trận chiến tranh này, có thể hoàn toàn thắng lợi Thất điện hạ Nhan Hi bỗng nhiên có chút phiền chán, hắn chậm rãi thu lại ánh mắt lãnh liệt, mỉm cười tà ác, giơ cao cánh tay rồi đột nhiên phất xuống. Đây là mệnh lệnh tiến công. Mấy vạn quân ngoài tường thành oanh oanh dũng mãnh tràn vào, quân Tề quốc cố thủ thành chỉ tố phí công phản kháng, cũng không thể cứu giản, tất cả đều ngã xuống vũng máu. Tham tướng cưỡi ngựa phóng nhanh trở về, chưa tới trước mặt Nhan Hi đã nhảy xuống, một đường chạy đến bên cạnh Nhan Hi, nhịn không được vui sướng quỳ xuống bẩm, "Điện hạ, chúng ta đã công phá thành công, bọn loạn tặc đều bị g**t ch*t, cung thỉnh điện hạ vào thành." Nhan Hi khẽ gật đầu. Kết thúc? Thật đúng là sảng khoái. Tề… Đào Tiểu Vi bỗng nhiên có chút rét run, nắm chặt chăn trên người, từ trước mỗi một đêm cũng là cùng nhau như vậy trôi qua, đây lần đầu nếm mùi vị cô tịch. So sánh với ngày tháng Nhan Hi xuất chinh càng thêm khó khăn.Là bởi vì hưởng thụ qua hắn mang đến ấm áp, cho nên thân thể tự nhiên tham luyến, khi mất đi, ngược lại so sánh với lúc chưa từng có càng thêm khổ sở.Rõ ràng là nàng quyết định muốn tạm thời cùng Nhan Hi chia xa, lấy hài tử làm chủ, tìm một chỗ bình đem cục cưng của bọn họ sanh hạ, vì sao lúc này còn chưa có rời đi, tâm đã tựa như đao xoắn.Lúc nãy, lời nói hùng hồn trừ thương tổn Nhan Hi thì còn có tác dụng gì.Bởi vì nàng cảm thấy muốn đi thì nhất định Nhan Hi phải phụng bồi sao?Khẽ một tiếng thở dài, chẳng biết lúc nào đã cùng nàng gần trong gang tấc,Đào Tiểu Vi vẫn không nhúc nhích, cũng không nói gì.Tất tất tác tác đem quần áo cởi xuống trực tiếp rơi trên mặt đất, Nhan Hi nhiệt độ ôn lạnh từ phía sau bao trùm ở Đào Tiểu Vi, cánh tay thật chặt ôm lấy bờ eo của nàng, bao trùm ở trên bụng, giống như vây quanh cơ thể của mẹ lẫn con, đem Đào Tiểu Vi ở trong vòng hơi thở của hắn.“Vi Vi, nàng cho tới bây giờ chưa nói với phu quân, thật ra thì nàng rất quan tâm sự tồn tại của những nữ nhân trong cung kia.”Nàng không nói, hắn cũng sơ ý không có phát giác, nào có nữ nhân thật nguyện ý chắp tay nhường độc sủng, cho dù là trên danh nghĩa che dấu tai mắt người khác, nếu thật sự để ý nhìn trong mắt Đào Tiểu Vi, đó cũng là áp lực nàng không cách nào thừa nhận, huống chi Tô Bối Nhi ở trước mặt nàng cởi áo nới dây lưng, trước mặt mọi người quyến rũ lại không may bị Đào Tiểu Vi phá vỡ kế hoạch, một màn này sao có thể chịu nổi, cũng làm cho nàng đối với cả tương lai cuộc sống, sinh ra bất an.Không biết như thế nào thay đổi định thoát đi. Nàng trong ngày thường như thế nào kiên cường, cũng không thoát khỏi được nàng vốn cũng chỉ là một nhi nữ thường tình.Chuyện này không phải là nàng sai.Cho nên, Nhan Hi trở lại, “Ta sẽ sớm nghĩ biện pháp đem họ xử lý sạch sẽ, không để cho ngoại nhân tổn thương nàng, ngoan, không nên khổ sở, mặc dù ta không cách nào bảo đảm có thể hay không lần nữa xuất hiện một nữ nhân, giống như Tô Bối Nhi dây dưa như vậy, nhưng là ít nhất ở trong phạm vi khống chế, ta sẽ tận lực giảm bớt chuyện như vậy phát sinh.”