Tác giả:

Một ngày dài dằng dặc của trời đông giá rét , trong không khí không có dấu hiệu mùa xuân sắp đến. Mùi máu tươi truyền đến từ thật xa, ầm ầm trống trận không dứt bên tai, một trận cuối cùng, trước mặt đã là kinh đô của Tề quốc, chỉ cần chạng vạng tiến công vào trong thành, trận chiến tranh này, có thể hoàn toàn thắng lợi Thất điện hạ Nhan Hi bỗng nhiên có chút phiền chán, hắn chậm rãi thu lại ánh mắt lãnh liệt, mỉm cười tà ác, giơ cao cánh tay rồi đột nhiên phất xuống. Đây là mệnh lệnh tiến công. Mấy vạn quân ngoài tường thành oanh oanh dũng mãnh tràn vào, quân Tề quốc cố thủ thành chỉ tố phí công phản kháng, cũng không thể cứu giản, tất cả đều ngã xuống vũng máu. Tham tướng cưỡi ngựa phóng nhanh trở về, chưa tới trước mặt Nhan Hi đã nhảy xuống, một đường chạy đến bên cạnh Nhan Hi, nhịn không được vui sướng quỳ xuống bẩm, "Điện hạ, chúng ta đã công phá thành công, bọn loạn tặc đều bị g**t ch*t, cung thỉnh điện hạ vào thành." Nhan Hi khẽ gật đầu. Kết thúc? Thật đúng là sảng khoái. Tề…

Chương 658: Ngọc Thái phi hoa lệ xoay người 14

Bị Nhốt Vong Quốc Công ChúaTác giả: Độ HànTruyện Ngôn TìnhMột ngày dài dằng dặc của trời đông giá rét , trong không khí không có dấu hiệu mùa xuân sắp đến. Mùi máu tươi truyền đến từ thật xa, ầm ầm trống trận không dứt bên tai, một trận cuối cùng, trước mặt đã là kinh đô của Tề quốc, chỉ cần chạng vạng tiến công vào trong thành, trận chiến tranh này, có thể hoàn toàn thắng lợi Thất điện hạ Nhan Hi bỗng nhiên có chút phiền chán, hắn chậm rãi thu lại ánh mắt lãnh liệt, mỉm cười tà ác, giơ cao cánh tay rồi đột nhiên phất xuống. Đây là mệnh lệnh tiến công. Mấy vạn quân ngoài tường thành oanh oanh dũng mãnh tràn vào, quân Tề quốc cố thủ thành chỉ tố phí công phản kháng, cũng không thể cứu giản, tất cả đều ngã xuống vũng máu. Tham tướng cưỡi ngựa phóng nhanh trở về, chưa tới trước mặt Nhan Hi đã nhảy xuống, một đường chạy đến bên cạnh Nhan Hi, nhịn không được vui sướng quỳ xuống bẩm, "Điện hạ, chúng ta đã công phá thành công, bọn loạn tặc đều bị g**t ch*t, cung thỉnh điện hạ vào thành." Nhan Hi khẽ gật đầu. Kết thúc? Thật đúng là sảng khoái. Tề… Nhan Hi ánh mắt rơi tay của nàng, Đào Tiểu Vi trong lòng hoảng sợ, rất nhanh nắm tay nắm lấy quần áo tăng thêm mấy phần khí lực. Giống như phòng thủ nếu hắn có động tác muốn cướp, sẽ lập tức kịch liệt phản kháng.Trong lòng chỉ có một ý niệm trong đầu, quyết không thể để cho hắn thấy phong thư này.Đây là thư Ngọc tỷ tỷ thật vất vả mới đưa mau tới cho nàng, nàng còn không có giúp cái gì, quyết không thể để cho Nhan Hi lửa giận dính líu đến trên người Ngọc tỷ tỷ.Trong lòng chính là chắc chắc Nhan Hi thấy được nhất định sẽ quát lên như sấm, mặc dù không biết tại sao, nàng chính là như vậy tin chắc.Rất nhanh Nhan Hi liền dời đi ánh mắt, tiếng nói trong trẻo lạnh lùng không có phập phồng , ôn hòa nói, “Ta đói bụng, Vi Vi theo ta đi ăn cơm.”Hắn cúi xuống bế ngang nàng lên, lướt qua mãnh vụn chén sữa khi nãy, sải bước đi tới bên cạnh bàn ngồi xuống, Đào Tiểu Vi cứ như vậy ngồi trên đùi hắn, theo thói quen để nàng chuyên chúc ôm trong ngực, nhìn chăm chú nàng như không có chuyện gì xãy ra, gió êm sóng lặng.“Thiên Sương, Vương phi muốn uống sữa dê đâu?” Nhan Hi khẽ nâng âm lượng, hướng về phía cửa phòng hô.“Nô tỳ bưng tới .” Thiên Sương lên tiếng, chén sữa nóng hổi tản ra mùi thơm thuần hậu, lượn lờ phiêu tán.Mùi thơm của thức ăn làm tâm tình lo lắng bất an của Đào Tiểu Vi bình lại, nàng dần dần buông lỏng thân thể, bất quá cái tay kia như cũ che ở chỗ ngực áo không chịu dời đi.Thiên Đồng theo sát đi tới, trong tay chính là món ăn Đào Tiểu Vi sáng sớm chỉ rõ muốn ăn, chỉnh tề xếp ở trong mâm.“Thoạt nhìn cũng không tệ lắm, ăn một miếng thử xem.” Nhan Hi dùng chiếc đũa gắp một khối đưa đến miệng Đào Tiểu Vi, nhìn nàng hơi chần chờ sau vẫn là mở ra miệng đem thức ăn ăn hết, vừa lập tức dùng thìa múc một ít sữa dê đưa tới.Đào Tiểu Vi trong lòng ê ẩm, buông thỏng mắt, uống xong. Đợi Nhan Hi lần nữa gấp thức ăn cho nàng, mới há mồm nói, “Ta nghĩ tự mình ăn.”Gật đầu, Nhan Hi đối với Thiên Sương nói, “Còn không mau lấy giầy ra.” …Cái gì gọi là nhược điểm?Trước mắt chính là.Mọi người đều biết, Đào Tiểu Vi là duy nhất nhược điểm của Nhan Hi hắn, nhưng ngược lại, thì có người nào chú ý tới, Nhan Hi cũng giống như trước cũng là nhược điểm của Đào Tiểu Vi?Tim của hắn bởi vì nàng mà có tồn tại cảm giác, mà nàng ở trước mặt hắn, lại có có mấy phần lực phản kháng đâu.

Nhan Hi ánh mắt
rơi tay của nàng, Đào Tiểu Vi trong lòng hoảng sợ, rất nhanh nắm tay nắm lấy quần áo tăng thêm mấy phần khí lực. Giống như phòng thủ nếu hắn có
động tác muốn cướp, sẽ lập tức kịch liệt phản kháng.

Trong lòng chỉ có một ý niệm trong đầu, quyết không thể để cho hắn thấy phong thư này.

Đây là thư Ngọc tỷ tỷ thật vất vả mới đưa mau tới cho nàng, nàng còn không
có giúp cái gì, quyết không thể để cho Nhan Hi lửa giận dính líu đến
trên người Ngọc tỷ tỷ.

Trong lòng chính là chắc chắc Nhan Hi thấy được nhất định sẽ quát lên như sấm, mặc dù không biết tại sao, nàng
chính là như vậy tin chắc.

Rất nhanh Nhan Hi liền dời đi ánh mắt, tiếng nói trong trẻo lạnh lùng không có phập phồng , ôn hòa nói, “Ta
đói bụng, Vi Vi theo ta đi ăn cơm.”

Hắn cúi xuống bế ngang nàng
lên, lướt qua mãnh vụn chén sữa khi nãy, sải bước đi tới bên cạnh bàn
ngồi xuống, Đào Tiểu Vi cứ như vậy ngồi trên đùi hắn, theo thói quen để
nàng chuyên chúc ôm trong ngực, nhìn chăm chú nàng như không có chuyện
gì xãy ra, gió êm sóng lặng.

“Thiên Sương, Vương phi muốn uống sữa dê đâu?” Nhan Hi khẽ nâng âm lượng, hướng về phía cửa phòng hô.

“Nô tỳ bưng tới .” Thiên Sương lên tiếng, chén sữa nóng hổi tản ra mùi thơm thuần hậu, lượn lờ phiêu tán.

Mùi thơm của thức ăn làm tâm tình lo lắng bất an của Đào Tiểu Vi bình lại,
nàng dần dần buông lỏng thân thể, bất quá cái tay kia như cũ che ở chỗ
ngực áo không chịu dời đi.

Thiên Đồng theo sát đi tới, trong tay chính là món ăn Đào Tiểu Vi sáng sớm chỉ rõ muốn ăn, chỉnh tề xếp ở trong mâm.

“Thoạt nhìn cũng không tệ lắm, ăn một miếng thử xem.” Nhan Hi dùng chiếc đũa
gắp một khối đưa đến miệng Đào Tiểu Vi, nhìn nàng hơi chần chờ sau vẫn
là mở ra miệng đem thức ăn ăn hết, vừa lập tức dùng thìa múc một ít sữa
dê đưa tới.

Đào Tiểu Vi trong lòng ê ẩm, buông thỏng mắt, uống
xong. Đợi Nhan Hi lần nữa gấp thức ăn cho nàng, mới há mồm nói, “Ta nghĩ tự mình ăn.”

Gật đầu, Nhan Hi đối với Thiên Sương nói, “Còn không mau lấy giầy ra.” …

Cái gì gọi là nhược điểm?

Trước mắt chính là.

Mọi người đều biết, Đào Tiểu Vi là duy nhất nhược điểm của Nhan Hi hắn,
nhưng ngược lại, thì có người nào chú ý tới, Nhan Hi cũng giống như
trước cũng là nhược điểm của Đào Tiểu Vi?

Tim của hắn bởi vì nàng mà có tồn tại cảm giác, mà nàng ở trước mặt hắn, lại có có mấy phần lực phản kháng đâu.

Bị Nhốt Vong Quốc Công ChúaTác giả: Độ HànTruyện Ngôn TìnhMột ngày dài dằng dặc của trời đông giá rét , trong không khí không có dấu hiệu mùa xuân sắp đến. Mùi máu tươi truyền đến từ thật xa, ầm ầm trống trận không dứt bên tai, một trận cuối cùng, trước mặt đã là kinh đô của Tề quốc, chỉ cần chạng vạng tiến công vào trong thành, trận chiến tranh này, có thể hoàn toàn thắng lợi Thất điện hạ Nhan Hi bỗng nhiên có chút phiền chán, hắn chậm rãi thu lại ánh mắt lãnh liệt, mỉm cười tà ác, giơ cao cánh tay rồi đột nhiên phất xuống. Đây là mệnh lệnh tiến công. Mấy vạn quân ngoài tường thành oanh oanh dũng mãnh tràn vào, quân Tề quốc cố thủ thành chỉ tố phí công phản kháng, cũng không thể cứu giản, tất cả đều ngã xuống vũng máu. Tham tướng cưỡi ngựa phóng nhanh trở về, chưa tới trước mặt Nhan Hi đã nhảy xuống, một đường chạy đến bên cạnh Nhan Hi, nhịn không được vui sướng quỳ xuống bẩm, "Điện hạ, chúng ta đã công phá thành công, bọn loạn tặc đều bị g**t ch*t, cung thỉnh điện hạ vào thành." Nhan Hi khẽ gật đầu. Kết thúc? Thật đúng là sảng khoái. Tề… Nhan Hi ánh mắt rơi tay của nàng, Đào Tiểu Vi trong lòng hoảng sợ, rất nhanh nắm tay nắm lấy quần áo tăng thêm mấy phần khí lực. Giống như phòng thủ nếu hắn có động tác muốn cướp, sẽ lập tức kịch liệt phản kháng.Trong lòng chỉ có một ý niệm trong đầu, quyết không thể để cho hắn thấy phong thư này.Đây là thư Ngọc tỷ tỷ thật vất vả mới đưa mau tới cho nàng, nàng còn không có giúp cái gì, quyết không thể để cho Nhan Hi lửa giận dính líu đến trên người Ngọc tỷ tỷ.Trong lòng chính là chắc chắc Nhan Hi thấy được nhất định sẽ quát lên như sấm, mặc dù không biết tại sao, nàng chính là như vậy tin chắc.Rất nhanh Nhan Hi liền dời đi ánh mắt, tiếng nói trong trẻo lạnh lùng không có phập phồng , ôn hòa nói, “Ta đói bụng, Vi Vi theo ta đi ăn cơm.”Hắn cúi xuống bế ngang nàng lên, lướt qua mãnh vụn chén sữa khi nãy, sải bước đi tới bên cạnh bàn ngồi xuống, Đào Tiểu Vi cứ như vậy ngồi trên đùi hắn, theo thói quen để nàng chuyên chúc ôm trong ngực, nhìn chăm chú nàng như không có chuyện gì xãy ra, gió êm sóng lặng.“Thiên Sương, Vương phi muốn uống sữa dê đâu?” Nhan Hi khẽ nâng âm lượng, hướng về phía cửa phòng hô.“Nô tỳ bưng tới .” Thiên Sương lên tiếng, chén sữa nóng hổi tản ra mùi thơm thuần hậu, lượn lờ phiêu tán.Mùi thơm của thức ăn làm tâm tình lo lắng bất an của Đào Tiểu Vi bình lại, nàng dần dần buông lỏng thân thể, bất quá cái tay kia như cũ che ở chỗ ngực áo không chịu dời đi.Thiên Đồng theo sát đi tới, trong tay chính là món ăn Đào Tiểu Vi sáng sớm chỉ rõ muốn ăn, chỉnh tề xếp ở trong mâm.“Thoạt nhìn cũng không tệ lắm, ăn một miếng thử xem.” Nhan Hi dùng chiếc đũa gắp một khối đưa đến miệng Đào Tiểu Vi, nhìn nàng hơi chần chờ sau vẫn là mở ra miệng đem thức ăn ăn hết, vừa lập tức dùng thìa múc một ít sữa dê đưa tới.Đào Tiểu Vi trong lòng ê ẩm, buông thỏng mắt, uống xong. Đợi Nhan Hi lần nữa gấp thức ăn cho nàng, mới há mồm nói, “Ta nghĩ tự mình ăn.”Gật đầu, Nhan Hi đối với Thiên Sương nói, “Còn không mau lấy giầy ra.” …Cái gì gọi là nhược điểm?Trước mắt chính là.Mọi người đều biết, Đào Tiểu Vi là duy nhất nhược điểm của Nhan Hi hắn, nhưng ngược lại, thì có người nào chú ý tới, Nhan Hi cũng giống như trước cũng là nhược điểm của Đào Tiểu Vi?Tim của hắn bởi vì nàng mà có tồn tại cảm giác, mà nàng ở trước mặt hắn, lại có có mấy phần lực phản kháng đâu.

Chương 658: Ngọc Thái phi hoa lệ xoay người 14