Tác giả:

Một ngày dài dằng dặc của trời đông giá rét , trong không khí không có dấu hiệu mùa xuân sắp đến. Mùi máu tươi truyền đến từ thật xa, ầm ầm trống trận không dứt bên tai, một trận cuối cùng, trước mặt đã là kinh đô của Tề quốc, chỉ cần chạng vạng tiến công vào trong thành, trận chiến tranh này, có thể hoàn toàn thắng lợi Thất điện hạ Nhan Hi bỗng nhiên có chút phiền chán, hắn chậm rãi thu lại ánh mắt lãnh liệt, mỉm cười tà ác, giơ cao cánh tay rồi đột nhiên phất xuống. Đây là mệnh lệnh tiến công. Mấy vạn quân ngoài tường thành oanh oanh dũng mãnh tràn vào, quân Tề quốc cố thủ thành chỉ tố phí công phản kháng, cũng không thể cứu giản, tất cả đều ngã xuống vũng máu. Tham tướng cưỡi ngựa phóng nhanh trở về, chưa tới trước mặt Nhan Hi đã nhảy xuống, một đường chạy đến bên cạnh Nhan Hi, nhịn không được vui sướng quỳ xuống bẩm, "Điện hạ, chúng ta đã công phá thành công, bọn loạn tặc đều bị g**t ch*t, cung thỉnh điện hạ vào thành." Nhan Hi khẽ gật đầu. Kết thúc? Thật đúng là sảng khoái. Tề…

Chương 678: Tạo thần 1

Bị Nhốt Vong Quốc Công ChúaTác giả: Độ HànTruyện Ngôn TìnhMột ngày dài dằng dặc của trời đông giá rét , trong không khí không có dấu hiệu mùa xuân sắp đến. Mùi máu tươi truyền đến từ thật xa, ầm ầm trống trận không dứt bên tai, một trận cuối cùng, trước mặt đã là kinh đô của Tề quốc, chỉ cần chạng vạng tiến công vào trong thành, trận chiến tranh này, có thể hoàn toàn thắng lợi Thất điện hạ Nhan Hi bỗng nhiên có chút phiền chán, hắn chậm rãi thu lại ánh mắt lãnh liệt, mỉm cười tà ác, giơ cao cánh tay rồi đột nhiên phất xuống. Đây là mệnh lệnh tiến công. Mấy vạn quân ngoài tường thành oanh oanh dũng mãnh tràn vào, quân Tề quốc cố thủ thành chỉ tố phí công phản kháng, cũng không thể cứu giản, tất cả đều ngã xuống vũng máu. Tham tướng cưỡi ngựa phóng nhanh trở về, chưa tới trước mặt Nhan Hi đã nhảy xuống, một đường chạy đến bên cạnh Nhan Hi, nhịn không được vui sướng quỳ xuống bẩm, "Điện hạ, chúng ta đã công phá thành công, bọn loạn tặc đều bị g**t ch*t, cung thỉnh điện hạ vào thành." Nhan Hi khẽ gật đầu. Kết thúc? Thật đúng là sảng khoái. Tề… Nhan Hi phất tay cho ngự y lui ra.Bọn thị vệ ở xa xa trông thấy bóng dáng anh minh cao lớn ngạo nghễ đứng ở trước cửa cũng không tới gần, kính cẩn nhỏ giọng lui ra, ai cũng không muốn quấy rầy bệ hạ.Một tờ giấy viết thư, đã bị giày xéo thành đoàn, nắm ở lòng bàn tay Nhan Hi, năm ngón tay có lực hướng vào phía trong thành quyền, khớp xương cũng hiện rõ, hơi chút có thể để lộ ra tâm tình chân chính của hắn giờ phút này.“Cửu Đỉnh, từ hôm nay trở đi ngươi tự mình ở bên cạnh Vương phi bảo vệ, ngoài lỏng trong chặt, cẩn thận trông chừng.” Thanh âm dừng một chút, vừa nói tiếp, “Đừng làm cho Vương phi cảm thấy có sắp xếp, hiểu chưa?”Lĩnh mệnh gật đầu, chuyện như vậy cũng không là lần đầu tiên , Cửu Đỉnh như cưỡi xe đi đường quen.“Chuyện Ngọc Thái phi hãy đi an bài, ngay hôm nay lấy danh nghĩa Vương phi đón xuất cung, ở bên trong thành tìm một chỗ cho ả.”“Gia?” Nghi ngờ ngẩng đầu, không rõ chủ tử ra quyết định này có dụng ý gì, mọi tin tức lớn nhỏ của vị thái phi này đều không bỏ sót, như một luồng sóng đã đưa tới đây, liên quan đến nàng có nhiều chuyện có dấu vết dị thường, đem tiếng tăm của nàng trong cung gây ra động tĩnh lớn như vậy, này nếu thả ra, có thỏa đáng sao?Nhan Hi đem lá thư ném cho Cửu Đỉnh, “Ngươi mau sớm an bài tốt, trẫm muốn ở ngoài cung gặp ả.” …Ngọc Thái phi không ngờ rằng hành động của hoàng đế lại nhanh như vậy.Buổi sáng mới cùng Đào Tiểu Vi gặp mặt, đến ban đêm, đã có kiệu đến đón nàng ra cung.Đồ nhỏ nhặt không cần thu thập, tự nhiên sẽ có người đưa đến không thiếu một thứ, nàng có thói quen được người hầu hạ, mấy cung nga cũng đều được mang theo xuất cung, ngồi ở trong kiệu nhỏ, cận bệ của hoàng đế ở phía trước mở đường, rất thông thuận vượt qua mọi trở ngại, cho đến khi thật sự ra khỏi hoàng cung Yến quốc nơi đã nhốt nàng mười một năm trời, Ngọc Thái phi còn hoảng hốt tựa như đang trong mộng.Nửa điểm chân thật cũng không có cảm giác.Nàng lao tâm lao lực muốn chạy trốn khỏi nó, nay lại dễ dàng như vậy đạt đến mục đích.Sống mũi cay cay, cau mày dùng sức mấy lần, cuối cùng hô hấp thông thuận. Ngồi thẳng một hồi mới cảm giác tĩnh tâm không được, liền khẽ vén cao mành cửa, từ trong khe hở ngắm nhìn cảnh trí ngoài cung.Hoàn toàn xa lạ, nàng như vừa chạm đến hơi thở của tự do, thật là mới mẻ.Nàng thậm chí không kịp nữa cẩn thận suy nghĩ sẽ bị mang đến nơi nào, kiệu nhỏ đã ở trước một chỗ tòa nhà lớn, dừng lại.

Nhan Hi phất tay cho ngự y lui ra.

Bọn thị vệ ở xa xa trông thấy bóng dáng anh minh cao lớn ngạo nghễ đứng ở
trước cửa cũng không tới gần, kính cẩn nhỏ giọng lui ra, ai cũng không
muốn quấy rầy bệ hạ.

Một tờ giấy viết thư, đã bị giày xéo
thành đoàn, nắm ở lòng bàn tay Nhan Hi, năm ngón tay có lực hướng vào
phía trong thành quyền, khớp xương cũng hiện rõ, hơi chút có thể để lộ
ra tâm tình chân chính của hắn giờ phút này.

“Cửu Đỉnh, từ hôm
nay trở đi ngươi tự mình ở bên cạnh Vương phi bảo vệ, ngoài lỏng trong
chặt, cẩn thận trông chừng.” Thanh âm dừng một chút, vừa nói tiếp, “Đừng làm cho Vương phi cảm thấy có sắp xếp, hiểu chưa?”

Lĩnh mệnh gật đầu, chuyện như vậy cũng không là lần đầu tiên , Cửu Đỉnh như cưỡi xe đi đường quen.

“Chuyện Ngọc Thái phi hãy đi an bài, ngay hôm nay lấy danh nghĩa Vương phi đón xuất cung, ở bên trong thành tìm một chỗ cho ả.”

“Gia?” Nghi ngờ ngẩng đầu, không rõ chủ tử ra quyết định này có dụng ý gì, mọi tin tức lớn nhỏ của vị thái phi này đều không bỏ sót, như một luồng
sóng đã đưa tới đây, liên quan đến nàng có nhiều chuyện có dấu vết dị
thường, đem tiếng tăm của nàng trong cung gây ra động tĩnh lớn như vậy,
này nếu thả ra, có thỏa đáng sao?

Nhan Hi đem lá thư ném cho Cửu Đỉnh, “Ngươi mau sớm an bài tốt, trẫm muốn ở ngoài cung gặp ả.” …

Ngọc Thái phi không ngờ rằng hành động của hoàng đế lại nhanh như vậy.

Buổi sáng mới cùng Đào Tiểu Vi gặp mặt, đến ban đêm, đã có kiệu đến đón nàng ra cung.

Đồ nhỏ nhặt không cần thu thập, tự nhiên sẽ có người đưa đến không thiếu
một thứ, nàng có thói quen được người hầu hạ, mấy cung nga cũng đều được mang theo xuất cung, ngồi ở trong kiệu nhỏ, cận bệ của hoàng đế ở phía
trước mở đường, rất thông thuận vượt qua mọi trở ngại, cho đến khi thật
sự ra khỏi hoàng cung Yến quốc nơi đã nhốt nàng mười một năm trời, Ngọc
Thái phi còn hoảng hốt tựa như đang trong mộng.

Nửa điểm chân thật cũng không có cảm giác.

Nàng lao tâm lao lực muốn chạy trốn khỏi nó, nay lại dễ dàng như vậy đạt đến mục đích.

Sống mũi cay cay, cau mày dùng sức mấy lần, cuối cùng hô hấp thông thuận.
Ngồi thẳng một hồi mới cảm giác tĩnh tâm không được, liền khẽ vén cao
mành cửa, từ trong khe hở ngắm nhìn cảnh trí ngoài cung.

Hoàn toàn xa lạ, nàng như vừa chạm đến hơi thở của tự do, thật là mới mẻ.

Nàng thậm chí không kịp nữa cẩn thận suy nghĩ sẽ bị mang đến nơi nào, kiệu nhỏ đã ở trước một chỗ tòa nhà lớn, dừng lại.

Bị Nhốt Vong Quốc Công ChúaTác giả: Độ HànTruyện Ngôn TìnhMột ngày dài dằng dặc của trời đông giá rét , trong không khí không có dấu hiệu mùa xuân sắp đến. Mùi máu tươi truyền đến từ thật xa, ầm ầm trống trận không dứt bên tai, một trận cuối cùng, trước mặt đã là kinh đô của Tề quốc, chỉ cần chạng vạng tiến công vào trong thành, trận chiến tranh này, có thể hoàn toàn thắng lợi Thất điện hạ Nhan Hi bỗng nhiên có chút phiền chán, hắn chậm rãi thu lại ánh mắt lãnh liệt, mỉm cười tà ác, giơ cao cánh tay rồi đột nhiên phất xuống. Đây là mệnh lệnh tiến công. Mấy vạn quân ngoài tường thành oanh oanh dũng mãnh tràn vào, quân Tề quốc cố thủ thành chỉ tố phí công phản kháng, cũng không thể cứu giản, tất cả đều ngã xuống vũng máu. Tham tướng cưỡi ngựa phóng nhanh trở về, chưa tới trước mặt Nhan Hi đã nhảy xuống, một đường chạy đến bên cạnh Nhan Hi, nhịn không được vui sướng quỳ xuống bẩm, "Điện hạ, chúng ta đã công phá thành công, bọn loạn tặc đều bị g**t ch*t, cung thỉnh điện hạ vào thành." Nhan Hi khẽ gật đầu. Kết thúc? Thật đúng là sảng khoái. Tề… Nhan Hi phất tay cho ngự y lui ra.Bọn thị vệ ở xa xa trông thấy bóng dáng anh minh cao lớn ngạo nghễ đứng ở trước cửa cũng không tới gần, kính cẩn nhỏ giọng lui ra, ai cũng không muốn quấy rầy bệ hạ.Một tờ giấy viết thư, đã bị giày xéo thành đoàn, nắm ở lòng bàn tay Nhan Hi, năm ngón tay có lực hướng vào phía trong thành quyền, khớp xương cũng hiện rõ, hơi chút có thể để lộ ra tâm tình chân chính của hắn giờ phút này.“Cửu Đỉnh, từ hôm nay trở đi ngươi tự mình ở bên cạnh Vương phi bảo vệ, ngoài lỏng trong chặt, cẩn thận trông chừng.” Thanh âm dừng một chút, vừa nói tiếp, “Đừng làm cho Vương phi cảm thấy có sắp xếp, hiểu chưa?”Lĩnh mệnh gật đầu, chuyện như vậy cũng không là lần đầu tiên , Cửu Đỉnh như cưỡi xe đi đường quen.“Chuyện Ngọc Thái phi hãy đi an bài, ngay hôm nay lấy danh nghĩa Vương phi đón xuất cung, ở bên trong thành tìm một chỗ cho ả.”“Gia?” Nghi ngờ ngẩng đầu, không rõ chủ tử ra quyết định này có dụng ý gì, mọi tin tức lớn nhỏ của vị thái phi này đều không bỏ sót, như một luồng sóng đã đưa tới đây, liên quan đến nàng có nhiều chuyện có dấu vết dị thường, đem tiếng tăm của nàng trong cung gây ra động tĩnh lớn như vậy, này nếu thả ra, có thỏa đáng sao?Nhan Hi đem lá thư ném cho Cửu Đỉnh, “Ngươi mau sớm an bài tốt, trẫm muốn ở ngoài cung gặp ả.” …Ngọc Thái phi không ngờ rằng hành động của hoàng đế lại nhanh như vậy.Buổi sáng mới cùng Đào Tiểu Vi gặp mặt, đến ban đêm, đã có kiệu đến đón nàng ra cung.Đồ nhỏ nhặt không cần thu thập, tự nhiên sẽ có người đưa đến không thiếu một thứ, nàng có thói quen được người hầu hạ, mấy cung nga cũng đều được mang theo xuất cung, ngồi ở trong kiệu nhỏ, cận bệ của hoàng đế ở phía trước mở đường, rất thông thuận vượt qua mọi trở ngại, cho đến khi thật sự ra khỏi hoàng cung Yến quốc nơi đã nhốt nàng mười một năm trời, Ngọc Thái phi còn hoảng hốt tựa như đang trong mộng.Nửa điểm chân thật cũng không có cảm giác.Nàng lao tâm lao lực muốn chạy trốn khỏi nó, nay lại dễ dàng như vậy đạt đến mục đích.Sống mũi cay cay, cau mày dùng sức mấy lần, cuối cùng hô hấp thông thuận. Ngồi thẳng một hồi mới cảm giác tĩnh tâm không được, liền khẽ vén cao mành cửa, từ trong khe hở ngắm nhìn cảnh trí ngoài cung.Hoàn toàn xa lạ, nàng như vừa chạm đến hơi thở của tự do, thật là mới mẻ.Nàng thậm chí không kịp nữa cẩn thận suy nghĩ sẽ bị mang đến nơi nào, kiệu nhỏ đã ở trước một chỗ tòa nhà lớn, dừng lại.

Chương 678: Tạo thần 1