Tác giả:

Thù hận một người có dễ dàng không? Này phải xem đằng ấy hỏi ai, nếu là hỏi Đức Giáo hoàng, ngài sẽ nói: Đứa nhỏ, thần yêu thế nhân. Cảm ơn, đáp án này đây không cần, tạm biệt. Nếu như đằng ấy hỏi Chúc Tử Lộ, cậu ta sẽ nói cho mà biết rằng: Thù hận một người rất đơn giản, chính là từ ánh mắt đầu tiên mà đằng ấy nhìn thấy đối phương. Cậu ta cùng với Lạc Thiệu Dã chính là như vậy. Chúc Tử Lộ, mười tám tuổi, giới tính nam, từ ánh mắt đầu tiên nhìn thấy Lạc Thiệu Dã đã chán ghét. Lạc Thiệu Dã, mười tám tuổi, giới tính nam, từ ánh mắt đầu tiên nhìn thấy Chúc Tử Lộ đã bị chán ghét. Không nên hỏi vì sao. Cái vấn đề này quá thâm ảo, thâm ảo đến mức làm người ta cứ muốn hỏi là vì sao? Lạc Thiệu Dã chỉ có thể nhún vai, cậu ta đâu có biết vì sao lại bị chán ghét, người kia quả thực không làm sao mà hiểu nổi! Chúc Tử Lộ sẽ liếc mắt xem thường, người kia nhìn kiểu gì cũng chọc người ta phải ghét, này có cái gì là vì sao? Còn hỏi nữa mấy người càng chọc người chán ghét. Chẳng qua là hai người này…

Chương 19

Là Nam Nhân Thì Quyết Đấu ĐiTác giả: MonolifeTruyện Đam MỹThù hận một người có dễ dàng không? Này phải xem đằng ấy hỏi ai, nếu là hỏi Đức Giáo hoàng, ngài sẽ nói: Đứa nhỏ, thần yêu thế nhân. Cảm ơn, đáp án này đây không cần, tạm biệt. Nếu như đằng ấy hỏi Chúc Tử Lộ, cậu ta sẽ nói cho mà biết rằng: Thù hận một người rất đơn giản, chính là từ ánh mắt đầu tiên mà đằng ấy nhìn thấy đối phương. Cậu ta cùng với Lạc Thiệu Dã chính là như vậy. Chúc Tử Lộ, mười tám tuổi, giới tính nam, từ ánh mắt đầu tiên nhìn thấy Lạc Thiệu Dã đã chán ghét. Lạc Thiệu Dã, mười tám tuổi, giới tính nam, từ ánh mắt đầu tiên nhìn thấy Chúc Tử Lộ đã bị chán ghét. Không nên hỏi vì sao. Cái vấn đề này quá thâm ảo, thâm ảo đến mức làm người ta cứ muốn hỏi là vì sao? Lạc Thiệu Dã chỉ có thể nhún vai, cậu ta đâu có biết vì sao lại bị chán ghét, người kia quả thực không làm sao mà hiểu nổi! Chúc Tử Lộ sẽ liếc mắt xem thường, người kia nhìn kiểu gì cũng chọc người ta phải ghét, này có cái gì là vì sao? Còn hỏi nữa mấy người càng chọc người chán ghét. Chẳng qua là hai người này… .Lạc Thiệu Dã mơ mơ màng màng bị Tiểu Quất móc từ ổ chăn ra kéo đến, nhìn thấy chính là một màn này.“Rất khoa trương đi? Sờ chân nhau giữa nhà ăn? Hiện tại sinh viên đều tự nhiên đến cỡ này rồi sao? Á! Là Lộ Lộ!” Lạc Thiệu Dã vốn cho rằng Tiểu Quất dẫn mình đến xem náo nhiệt, vậy mà tập trung nhìn kỹ, phát hiện thằng ngốc bị sờ đùi cư nhiên là Chúc Tử Lộ.Ghê tởm! Thằng nhóc này sáng sớm tinh mơ đã dậy hóa ra là mò xuống đây cho người khác sàm sỡ, tôi đây đêm qua khổ cực chiếu cố cậu ta như thế là vì cái gì a? Như vậy tôi chẳng phải là hệt như thằng ngu sao?“Lạc Thiệu, cậu còn đứng ở chỗ này làm cái gì? Là đàn ông con trai thì bước ra đi!” Tiểu Quất nói, cùng Đại Trì liên thủ đẩy Lạc Thiệu Dã đi tới.“A, này…Chúc Tử Lộ! Sáng sớm sao không giúp tôi mua bữa sáng? Cậu quên tuần này đều là…” Đột nhiên bị Đại Trì và Tiểu Quất đẩy ra, Lạc Thiệu Dã trong lòng còn chưa kịp làm tốt kiến thiết, chỉ là thấy có một cái tay không phải của mình cứ bỏ miết trên đùi Chúc Tử Lộ, trực giác làm cậu khó chịu một vạn lần, tùy tiện nghĩ một lý do, chạm mặt Chúc Tử Lộ là mắng.“Cậu lại không nói cậu muốn ăn bữa sáng! Lúc tôi đi cậu còn ngủ như lợn chết, sáng sớm tinh mơ tôi đi đâu kiếm dứa (thơm) để nhét vào mồm cậu?” Chúc Tử Lộ không phục đập bàn, đứng dậy trừng lại Lạc Thiệu Dã, đồ đại ngu ngốc chết tiệt này, thiếu chút nữa để người khác biết chuyện quyết đấu bí mật của hai người mỗi cuối tuần.Quả thực còn giống đầu heo hơn cả đầu heo dùng đi lễ!_

.

Lạc Thiệu Dã mơ mơ màng màng bị Tiểu Quất móc từ ổ chăn ra kéo đến, nhìn thấy chính là một màn này.

“Rất khoa trương đi? Sờ chân nhau giữa nhà ăn? Hiện tại sinh viên đều tự nhiên đến cỡ này rồi sao? Á! Là Lộ Lộ!” Lạc Thiệu Dã vốn cho rằng Tiểu Quất dẫn mình đến xem náo nhiệt, vậy mà tập trung nhìn kỹ, phát hiện thằng ngốc bị sờ đùi cư nhiên là Chúc Tử Lộ.

Ghê tởm! Thằng nhóc này sáng sớm tinh mơ đã dậy hóa ra là mò xuống đây cho người khác sàm sỡ, tôi đây đêm qua khổ cực chiếu cố cậu ta như thế là vì cái gì a? Như vậy tôi chẳng phải là hệt như thằng ngu sao?

“Lạc Thiệu, cậu còn đứng ở chỗ này làm cái gì? Là đàn ông con trai thì bước ra đi!” Tiểu Quất nói, cùng Đại Trì liên thủ đẩy Lạc Thiệu Dã đi tới.

“A, này…Chúc Tử Lộ! Sáng sớm sao không giúp tôi mua bữa sáng? Cậu quên tuần này đều là…” Đột nhiên bị Đại Trì và Tiểu Quất đẩy ra, Lạc Thiệu Dã trong lòng còn chưa kịp làm tốt kiến thiết, chỉ là thấy có một cái tay không phải của mình cứ bỏ miết trên đùi Chúc Tử Lộ, trực giác làm cậu khó chịu một vạn lần, tùy tiện nghĩ một lý do, chạm mặt Chúc Tử Lộ là mắng.

“Cậu lại không nói cậu muốn ăn bữa sáng! Lúc tôi đi cậu còn ngủ như lợn chết, sáng sớm tinh mơ tôi đi đâu kiếm dứa (thơm) để nhét vào mồm cậu?” Chúc Tử Lộ không phục đập bàn, đứng dậy trừng lại Lạc Thiệu Dã, đồ đại ngu ngốc chết tiệt này, thiếu chút nữa để người khác biết chuyện quyết đấu bí mật của hai người mỗi cuối tuần.

Quả thực còn giống đầu heo hơn cả đầu heo dùng đi lễ!

_

Là Nam Nhân Thì Quyết Đấu ĐiTác giả: MonolifeTruyện Đam MỹThù hận một người có dễ dàng không? Này phải xem đằng ấy hỏi ai, nếu là hỏi Đức Giáo hoàng, ngài sẽ nói: Đứa nhỏ, thần yêu thế nhân. Cảm ơn, đáp án này đây không cần, tạm biệt. Nếu như đằng ấy hỏi Chúc Tử Lộ, cậu ta sẽ nói cho mà biết rằng: Thù hận một người rất đơn giản, chính là từ ánh mắt đầu tiên mà đằng ấy nhìn thấy đối phương. Cậu ta cùng với Lạc Thiệu Dã chính là như vậy. Chúc Tử Lộ, mười tám tuổi, giới tính nam, từ ánh mắt đầu tiên nhìn thấy Lạc Thiệu Dã đã chán ghét. Lạc Thiệu Dã, mười tám tuổi, giới tính nam, từ ánh mắt đầu tiên nhìn thấy Chúc Tử Lộ đã bị chán ghét. Không nên hỏi vì sao. Cái vấn đề này quá thâm ảo, thâm ảo đến mức làm người ta cứ muốn hỏi là vì sao? Lạc Thiệu Dã chỉ có thể nhún vai, cậu ta đâu có biết vì sao lại bị chán ghét, người kia quả thực không làm sao mà hiểu nổi! Chúc Tử Lộ sẽ liếc mắt xem thường, người kia nhìn kiểu gì cũng chọc người ta phải ghét, này có cái gì là vì sao? Còn hỏi nữa mấy người càng chọc người chán ghét. Chẳng qua là hai người này… .Lạc Thiệu Dã mơ mơ màng màng bị Tiểu Quất móc từ ổ chăn ra kéo đến, nhìn thấy chính là một màn này.“Rất khoa trương đi? Sờ chân nhau giữa nhà ăn? Hiện tại sinh viên đều tự nhiên đến cỡ này rồi sao? Á! Là Lộ Lộ!” Lạc Thiệu Dã vốn cho rằng Tiểu Quất dẫn mình đến xem náo nhiệt, vậy mà tập trung nhìn kỹ, phát hiện thằng ngốc bị sờ đùi cư nhiên là Chúc Tử Lộ.Ghê tởm! Thằng nhóc này sáng sớm tinh mơ đã dậy hóa ra là mò xuống đây cho người khác sàm sỡ, tôi đây đêm qua khổ cực chiếu cố cậu ta như thế là vì cái gì a? Như vậy tôi chẳng phải là hệt như thằng ngu sao?“Lạc Thiệu, cậu còn đứng ở chỗ này làm cái gì? Là đàn ông con trai thì bước ra đi!” Tiểu Quất nói, cùng Đại Trì liên thủ đẩy Lạc Thiệu Dã đi tới.“A, này…Chúc Tử Lộ! Sáng sớm sao không giúp tôi mua bữa sáng? Cậu quên tuần này đều là…” Đột nhiên bị Đại Trì và Tiểu Quất đẩy ra, Lạc Thiệu Dã trong lòng còn chưa kịp làm tốt kiến thiết, chỉ là thấy có một cái tay không phải của mình cứ bỏ miết trên đùi Chúc Tử Lộ, trực giác làm cậu khó chịu một vạn lần, tùy tiện nghĩ một lý do, chạm mặt Chúc Tử Lộ là mắng.“Cậu lại không nói cậu muốn ăn bữa sáng! Lúc tôi đi cậu còn ngủ như lợn chết, sáng sớm tinh mơ tôi đi đâu kiếm dứa (thơm) để nhét vào mồm cậu?” Chúc Tử Lộ không phục đập bàn, đứng dậy trừng lại Lạc Thiệu Dã, đồ đại ngu ngốc chết tiệt này, thiếu chút nữa để người khác biết chuyện quyết đấu bí mật của hai người mỗi cuối tuần.Quả thực còn giống đầu heo hơn cả đầu heo dùng đi lễ!_

Chương 19