Một ngày dài dằng dặc của trời đông giá rét , trong không khí không có dấu hiệu mùa xuân sắp đến. Mùi máu tươi truyền đến từ thật xa, ầm ầm trống trận không dứt bên tai, một trận cuối cùng, trước mặt đã là kinh đô của Tề quốc, chỉ cần chạng vạng tiến công vào trong thành, trận chiến tranh này, có thể hoàn toàn thắng lợi Thất điện hạ Nhan Hi bỗng nhiên có chút phiền chán, hắn chậm rãi thu lại ánh mắt lãnh liệt, mỉm cười tà ác, giơ cao cánh tay rồi đột nhiên phất xuống. Đây là mệnh lệnh tiến công. Mấy vạn quân ngoài tường thành oanh oanh dũng mãnh tràn vào, quân Tề quốc cố thủ thành chỉ tố phí công phản kháng, cũng không thể cứu giản, tất cả đều ngã xuống vũng máu. Tham tướng cưỡi ngựa phóng nhanh trở về, chưa tới trước mặt Nhan Hi đã nhảy xuống, một đường chạy đến bên cạnh Nhan Hi, nhịn không được vui sướng quỳ xuống bẩm, "Điện hạ, chúng ta đã công phá thành công, bọn loạn tặc đều bị g**t ch*t, cung thỉnh điện hạ vào thành." Nhan Hi khẽ gật đầu. Kết thúc? Thật đúng là sảng khoái. Tề…
Chương 680: Tạo thần 3
Bị Nhốt Vong Quốc Công ChúaTác giả: Độ HànTruyện Ngôn TìnhMột ngày dài dằng dặc của trời đông giá rét , trong không khí không có dấu hiệu mùa xuân sắp đến. Mùi máu tươi truyền đến từ thật xa, ầm ầm trống trận không dứt bên tai, một trận cuối cùng, trước mặt đã là kinh đô của Tề quốc, chỉ cần chạng vạng tiến công vào trong thành, trận chiến tranh này, có thể hoàn toàn thắng lợi Thất điện hạ Nhan Hi bỗng nhiên có chút phiền chán, hắn chậm rãi thu lại ánh mắt lãnh liệt, mỉm cười tà ác, giơ cao cánh tay rồi đột nhiên phất xuống. Đây là mệnh lệnh tiến công. Mấy vạn quân ngoài tường thành oanh oanh dũng mãnh tràn vào, quân Tề quốc cố thủ thành chỉ tố phí công phản kháng, cũng không thể cứu giản, tất cả đều ngã xuống vũng máu. Tham tướng cưỡi ngựa phóng nhanh trở về, chưa tới trước mặt Nhan Hi đã nhảy xuống, một đường chạy đến bên cạnh Nhan Hi, nhịn không được vui sướng quỳ xuống bẩm, "Điện hạ, chúng ta đã công phá thành công, bọn loạn tặc đều bị g**t ch*t, cung thỉnh điện hạ vào thành." Nhan Hi khẽ gật đầu. Kết thúc? Thật đúng là sảng khoái. Tề… “Đa tạ bệ hạ cùng vương phi nương nương quan tâm.”Lúc này chuyện này không để nàng cự tuyệt, Ngọc Thái phi cũng lười tốn nước bọt, Hoàng thượng đưa tới nàng phải nhận, dù sao có thêm một người có võ công bên cạnh cũng không coi là chuyện xấu.“Đã như vậy, Cửu Đỉnh xin cáo từ, ngài nếu còn có cái gì cần, tìm Chu Khải nói là được.”Ngọc Thái phi lần nữa gật đầu.“Ngươi trở về hướng bệ hạ cùng Vương phi chuyển đạt lòng biết ơn của ta, cũng chuyển lời trở về, lúc nào ta còn có cơ hội gặp lại nương nương, tỷ muội cũng đã mười mấy năm không gặp, mới vừa gặp lại ta luôn nhớ muội ấy.”“Lời của Thái phi, thuộc hạ tất nhiên sẽ chuyển đạt, bất quá, Vương phi gần đây thân thể không được tốt, sợ chắc là không thể gặp người, Thái phi đại khái phải đợi một thời gian.” Cửu Đỉnh ôm quyền, nói gần nói xa đem thái độ của Nhan Hi đối với Ngọc Thái phi biểu đạt rõ ràng, tin tưởng nữ nhân này thông minh có thể nghe hiểu được, biết nổi khổ tâm của Gia, sẽ không làm nhiều chuyện mờ ám làm cho người ta phiền não.Ngọc Thái phi tùy ý hừ một tiếng, cũng không thấy thần sắc thất vọng…Đây hết thảy, Đào Tiểu Vi tất nhiên hoàn toàn không biết.Ba chữ Ngọc Thái phi, ở trước mặt Nhan Hi tuyệt đối cấm kỵ, chủ đề có liên quan cũng không được nói, nếu không Nhan Hi nhất định sẽ mở sắc mặt cho Đào Tiểu Vi thấy, bình thời tựa như đồng băng , khi không vui sẽ giống như nước lạnh giội vào thân nàng lãnh đến thấu xương.Đào Tiểu vi định tạm thời bỏ qua chuyện này, Ngọc tỷ tỷ trong cung địa vị cao, là quý phi của tiên hoàng, bàn về tư lịch, không có ai lại có thể so sánh với tỷ cao quý hơn, mặc dù trong cung nội năm tháng khô khan lạnh lùng, bất quá đã qua lâu như vậy, đã thành thói quen, cũng không gấp ở một sớm một chiều giúp tỷ ấy thay đổi không khí.Đào Tiểu Vi quyết định hay là trước hết qua khỏi ải này của Nhan Hi.Chỉ có chờ khi hắn vui vẻ, chuyện này mới có thể thuận lợi tiến hành, có một số việc gấp sẽ không được, chậm mà chắc, còn cần thời gian để cho Nhan Hi tiếp nhận, tránh cho hắn giống như tiểu hài tử ganh tỵ Ngọc tỷ tỷ đoạt đi chú ý của nàng.
“Đa tạ bệ hạ cùng vương phi nương nương quan tâm.”
Lúc này chuyện này không để nàng cự tuyệt, Ngọc Thái phi cũng lười tốn nước bọt, Hoàng thượng đưa tới nàng phải nhận, dù sao có thêm một người có
võ công bên cạnh cũng không coi là chuyện xấu.
“Đã như vậy, Cửu Đỉnh xin cáo từ, ngài nếu còn có cái gì cần, tìm Chu Khải nói là được.”
Ngọc Thái phi lần nữa gật đầu.
“Ngươi trở về hướng bệ hạ cùng Vương phi chuyển đạt lòng biết ơn của ta, cũng
chuyển lời trở về, lúc nào ta còn có cơ hội gặp lại nương nương, tỷ muội cũng đã mười mấy năm không gặp, mới vừa gặp lại ta luôn nhớ muội ấy.”
“Lời của Thái phi, thuộc hạ tất nhiên sẽ chuyển đạt, bất quá, Vương phi gần
đây thân thể không được tốt, sợ chắc là không thể gặp người, Thái phi
đại khái phải đợi một thời gian.” Cửu Đỉnh ôm quyền, nói gần nói xa đem
thái độ của Nhan Hi đối với Ngọc Thái phi biểu đạt rõ ràng, tin tưởng nữ nhân này thông minh có thể nghe hiểu được, biết nổi khổ tâm của Gia, sẽ không làm nhiều chuyện mờ ám làm cho người ta phiền não.
Ngọc Thái phi tùy ý hừ một tiếng, cũng không thấy thần sắc thất vọng…
Đây hết thảy, Đào Tiểu Vi tất nhiên hoàn toàn không biết.
Ba chữ Ngọc Thái phi, ở trước mặt Nhan Hi tuyệt đối cấm kỵ, chủ đề có liên quan cũng không được nói, nếu không Nhan Hi nhất định sẽ mở sắc mặt cho Đào Tiểu Vi thấy, bình thời tựa như đồng băng , khi không vui sẽ giống
như nước lạnh giội vào thân nàng lãnh đến thấu xương.
Đào Tiểu vi định tạm thời bỏ qua chuyện này, Ngọc tỷ tỷ trong cung địa vị cao, là
quý phi của tiên hoàng, bàn về tư lịch, không có ai lại có thể so sánh
với tỷ cao quý hơn, mặc dù trong cung nội năm tháng khô khan lạnh lùng,
bất quá đã qua lâu như vậy, đã thành thói quen, cũng không gấp ở một sớm một chiều giúp tỷ ấy thay đổi không khí.
Đào Tiểu Vi quyết định hay là trước hết qua khỏi ải này của Nhan Hi.
Chỉ có chờ khi hắn vui vẻ, chuyện này mới có thể thuận lợi tiến hành, có
một số việc gấp sẽ không được, chậm mà chắc, còn cần thời gian để cho
Nhan Hi tiếp nhận, tránh cho hắn giống như tiểu hài tử ganh tỵ Ngọc tỷ
tỷ đoạt đi chú ý của nàng.
Bị Nhốt Vong Quốc Công ChúaTác giả: Độ HànTruyện Ngôn TìnhMột ngày dài dằng dặc của trời đông giá rét , trong không khí không có dấu hiệu mùa xuân sắp đến. Mùi máu tươi truyền đến từ thật xa, ầm ầm trống trận không dứt bên tai, một trận cuối cùng, trước mặt đã là kinh đô của Tề quốc, chỉ cần chạng vạng tiến công vào trong thành, trận chiến tranh này, có thể hoàn toàn thắng lợi Thất điện hạ Nhan Hi bỗng nhiên có chút phiền chán, hắn chậm rãi thu lại ánh mắt lãnh liệt, mỉm cười tà ác, giơ cao cánh tay rồi đột nhiên phất xuống. Đây là mệnh lệnh tiến công. Mấy vạn quân ngoài tường thành oanh oanh dũng mãnh tràn vào, quân Tề quốc cố thủ thành chỉ tố phí công phản kháng, cũng không thể cứu giản, tất cả đều ngã xuống vũng máu. Tham tướng cưỡi ngựa phóng nhanh trở về, chưa tới trước mặt Nhan Hi đã nhảy xuống, một đường chạy đến bên cạnh Nhan Hi, nhịn không được vui sướng quỳ xuống bẩm, "Điện hạ, chúng ta đã công phá thành công, bọn loạn tặc đều bị g**t ch*t, cung thỉnh điện hạ vào thành." Nhan Hi khẽ gật đầu. Kết thúc? Thật đúng là sảng khoái. Tề… “Đa tạ bệ hạ cùng vương phi nương nương quan tâm.”Lúc này chuyện này không để nàng cự tuyệt, Ngọc Thái phi cũng lười tốn nước bọt, Hoàng thượng đưa tới nàng phải nhận, dù sao có thêm một người có võ công bên cạnh cũng không coi là chuyện xấu.“Đã như vậy, Cửu Đỉnh xin cáo từ, ngài nếu còn có cái gì cần, tìm Chu Khải nói là được.”Ngọc Thái phi lần nữa gật đầu.“Ngươi trở về hướng bệ hạ cùng Vương phi chuyển đạt lòng biết ơn của ta, cũng chuyển lời trở về, lúc nào ta còn có cơ hội gặp lại nương nương, tỷ muội cũng đã mười mấy năm không gặp, mới vừa gặp lại ta luôn nhớ muội ấy.”“Lời của Thái phi, thuộc hạ tất nhiên sẽ chuyển đạt, bất quá, Vương phi gần đây thân thể không được tốt, sợ chắc là không thể gặp người, Thái phi đại khái phải đợi một thời gian.” Cửu Đỉnh ôm quyền, nói gần nói xa đem thái độ của Nhan Hi đối với Ngọc Thái phi biểu đạt rõ ràng, tin tưởng nữ nhân này thông minh có thể nghe hiểu được, biết nổi khổ tâm của Gia, sẽ không làm nhiều chuyện mờ ám làm cho người ta phiền não.Ngọc Thái phi tùy ý hừ một tiếng, cũng không thấy thần sắc thất vọng…Đây hết thảy, Đào Tiểu Vi tất nhiên hoàn toàn không biết.Ba chữ Ngọc Thái phi, ở trước mặt Nhan Hi tuyệt đối cấm kỵ, chủ đề có liên quan cũng không được nói, nếu không Nhan Hi nhất định sẽ mở sắc mặt cho Đào Tiểu Vi thấy, bình thời tựa như đồng băng , khi không vui sẽ giống như nước lạnh giội vào thân nàng lãnh đến thấu xương.Đào Tiểu vi định tạm thời bỏ qua chuyện này, Ngọc tỷ tỷ trong cung địa vị cao, là quý phi của tiên hoàng, bàn về tư lịch, không có ai lại có thể so sánh với tỷ cao quý hơn, mặc dù trong cung nội năm tháng khô khan lạnh lùng, bất quá đã qua lâu như vậy, đã thành thói quen, cũng không gấp ở một sớm một chiều giúp tỷ ấy thay đổi không khí.Đào Tiểu Vi quyết định hay là trước hết qua khỏi ải này của Nhan Hi.Chỉ có chờ khi hắn vui vẻ, chuyện này mới có thể thuận lợi tiến hành, có một số việc gấp sẽ không được, chậm mà chắc, còn cần thời gian để cho Nhan Hi tiếp nhận, tránh cho hắn giống như tiểu hài tử ganh tỵ Ngọc tỷ tỷ đoạt đi chú ý của nàng.