Tác giả:

Một ngày dài dằng dặc của trời đông giá rét , trong không khí không có dấu hiệu mùa xuân sắp đến. Mùi máu tươi truyền đến từ thật xa, ầm ầm trống trận không dứt bên tai, một trận cuối cùng, trước mặt đã là kinh đô của Tề quốc, chỉ cần chạng vạng tiến công vào trong thành, trận chiến tranh này, có thể hoàn toàn thắng lợi Thất điện hạ Nhan Hi bỗng nhiên có chút phiền chán, hắn chậm rãi thu lại ánh mắt lãnh liệt, mỉm cười tà ác, giơ cao cánh tay rồi đột nhiên phất xuống. Đây là mệnh lệnh tiến công. Mấy vạn quân ngoài tường thành oanh oanh dũng mãnh tràn vào, quân Tề quốc cố thủ thành chỉ tố phí công phản kháng, cũng không thể cứu giản, tất cả đều ngã xuống vũng máu. Tham tướng cưỡi ngựa phóng nhanh trở về, chưa tới trước mặt Nhan Hi đã nhảy xuống, một đường chạy đến bên cạnh Nhan Hi, nhịn không được vui sướng quỳ xuống bẩm, "Điện hạ, chúng ta đã công phá thành công, bọn loạn tặc đều bị g**t ch*t, cung thỉnh điện hạ vào thành." Nhan Hi khẽ gật đầu. Kết thúc? Thật đúng là sảng khoái. Tề…

Chương 696: Bị dồn ép, thỏ có cắn người 4

Bị Nhốt Vong Quốc Công ChúaTác giả: Độ HànTruyện Ngôn TìnhMột ngày dài dằng dặc của trời đông giá rét , trong không khí không có dấu hiệu mùa xuân sắp đến. Mùi máu tươi truyền đến từ thật xa, ầm ầm trống trận không dứt bên tai, một trận cuối cùng, trước mặt đã là kinh đô của Tề quốc, chỉ cần chạng vạng tiến công vào trong thành, trận chiến tranh này, có thể hoàn toàn thắng lợi Thất điện hạ Nhan Hi bỗng nhiên có chút phiền chán, hắn chậm rãi thu lại ánh mắt lãnh liệt, mỉm cười tà ác, giơ cao cánh tay rồi đột nhiên phất xuống. Đây là mệnh lệnh tiến công. Mấy vạn quân ngoài tường thành oanh oanh dũng mãnh tràn vào, quân Tề quốc cố thủ thành chỉ tố phí công phản kháng, cũng không thể cứu giản, tất cả đều ngã xuống vũng máu. Tham tướng cưỡi ngựa phóng nhanh trở về, chưa tới trước mặt Nhan Hi đã nhảy xuống, một đường chạy đến bên cạnh Nhan Hi, nhịn không được vui sướng quỳ xuống bẩm, "Điện hạ, chúng ta đã công phá thành công, bọn loạn tặc đều bị g**t ch*t, cung thỉnh điện hạ vào thành." Nhan Hi khẽ gật đầu. Kết thúc? Thật đúng là sảng khoái. Tề… “Ta là phụ thân, nữ nhi của ta tại sao không thể ôm đi?” Hoàn toàn là khẩu khí bốc đồng, Nhan Dung tức giận nhìn lên hai người đang ngăn cản trước mặt, mới vừa rồi chính họ ngăn ở cửa, nói gì đều không cho hắn đi vào.Lúc này vẫn còn thù hận nha, không tìm phiền toái thì không được à, lại dám can đảm ngăn cản hắn mang nữ nhi đi ra ngoài khoe khoang.“Nhị điện hạ, hài tử mới sinh không thể ra gió, bên ngoài vừa lạnh như vậy, vạn nhất nhiễm phong hàn là không được.” Loại thường thức này hẳn là mỗi người ai cũng biết, bà mụ bất đắc dĩ hồi đáp.“Ta sẽ để nữ nhi bên trong áo choàng, dùng thân thể ngăn trở gió, để cho nữ nhi ấm áp sẽ cảm thấy lạnh.” Nhan Dung nói xong thật đem vạt áo cuốn lấy tiểu oa nhi, đắc ý liếc mắt một cái, vừa cao hứng phấn chấn muốn đi ra ngoài.Bà mụ nhìn lẫn nhau, bất đắc dĩ than thở.Một bà mụ to con nhất đi lên đoạt lấy hài tử, cũng lười nói cùng người này.Nhan Dung bất ngờ bị mất đi quyền chủ động, lập tức xoay người nghĩ lấy thân phận đi uy h**p mấy câu, lại bị bốn năm bà mụ giống nhau béo lùn chắc nịch ngăn cản đường đi của hắn.“Nhị điện hạ, Vương phi sinh hài tử cần nghỉ ngơi, ngài hay là đi ra ngoài nghỉ ngơi đi.”“Tiểu quận chúa phải bú sữa, cũng không thể ra gió, nên ở lại cạnh Vương phi là tốt nhất.”“Chờ làm đầy tháng sẽ để cho hài tử ra ngoài, gần đây khí trời biến lạnh, người cảm nhiễm phong hàn cũng không ít, hài tử nên tận lực không ra ngoài.”Lải nhải, hết lần này tới lần khác một bước cũng không nhường.Chết tiệt, đến tột cùng ai mới là chủ tử nơi này, cả đám đều lật trời, hắn làm sao một chút địa vị cũng không có.Một nha hoàn đẩy cửa đi tới, ở cách xa xa nói, “Nhị điện hạ, Hoàng thượng truyền lời, Vương phi nương nương rất muốn bế tiểu quận chúa, không biết có tiện không.”“Nghe thấy không, Hoàng thượng cùng nương nương muốn gặp hài tử, ta xem các ngươi ai dám ngăn cản?” Nhan Dung vui thích muốn đi vào đem nữ nhi ôm ra.Kia nha hoàn nói đến một nửa đã bị đánh gãy, vội vàng nói tiếp, “Vương phi sợ hài tử quá nhỏ không thể ra gió, cho nên muốn đi vào nhìn, không có để cho ôm hài tử ra cửa.”

“Ta là phụ thân, nữ
nhi của ta tại sao không thể ôm đi?” Hoàn toàn là khẩu khí bốc đồng,
Nhan Dung tức giận nhìn lên hai người đang ngăn cản trước mặt, mới vừa
rồi chính họ ngăn ở cửa, nói gì đều không cho hắn đi vào.

Lúc này vẫn còn thù hận nha, không tìm phiền toái thì không được à, lại dám can đảm ngăn cản hắn mang nữ nhi đi ra ngoài khoe khoang.

“Nhị
điện hạ, hài tử mới sinh không thể ra gió, bên ngoài vừa lạnh như vậy,
vạn nhất nhiễm phong hàn là không được.” Loại thường thức này hẳn là mỗi người ai cũng biết, bà mụ bất đắc dĩ hồi đáp.

“Ta sẽ để nữ nhi
bên trong áo choàng, dùng thân thể ngăn trở gió, để cho nữ nhi ấm áp sẽ
cảm thấy lạnh.” Nhan Dung nói xong thật đem vạt áo cuốn lấy tiểu oa nhi, đắc ý liếc mắt một cái, vừa cao hứng phấn chấn muốn đi ra ngoài.

Bà mụ nhìn lẫn nhau, bất đắc dĩ than thở.

Một bà mụ to con nhất đi lên đoạt lấy hài tử, cũng lười nói cùng người này.

Nhan Dung bất ngờ bị mất đi quyền chủ động, lập tức xoay người nghĩ lấy thân phận đi uy h**p mấy câu, lại bị bốn năm bà mụ giống nhau béo lùn chắc
nịch ngăn cản đường đi của hắn.

“Nhị điện hạ, Vương phi sinh hài tử cần nghỉ ngơi, ngài hay là đi ra ngoài nghỉ ngơi đi.”

“Tiểu quận chúa phải bú sữa, cũng không thể ra gió, nên ở lại cạnh Vương phi là tốt nhất.”

“Chờ làm đầy tháng sẽ để cho hài tử ra ngoài, gần đây khí trời biến lạnh,
người cảm nhiễm phong hàn cũng không ít, hài tử nên tận lực không ra
ngoài.”

Lải nhải, hết lần này tới lần khác một bước cũng không nhường.

Chết tiệt, đến tột cùng ai mới là chủ tử nơi này, cả đám đều lật trời, hắn làm sao một chút địa vị cũng không có.

Một nha hoàn đẩy cửa đi tới, ở cách xa xa nói, “Nhị điện hạ, Hoàng thượng
truyền lời, Vương phi nương nương rất muốn bế tiểu quận chúa, không biết có tiện không.”

“Nghe thấy không, Hoàng thượng cùng nương nương
muốn gặp hài tử, ta xem các ngươi ai dám ngăn cản?” Nhan Dung vui thích
muốn đi vào đem nữ nhi ôm ra.

Kia nha hoàn nói đến một nửa đã bị
đánh gãy, vội vàng nói tiếp, “Vương phi sợ hài tử quá nhỏ không thể ra
gió, cho nên muốn đi vào nhìn, không có để cho ôm hài tử ra cửa.”

Bị Nhốt Vong Quốc Công ChúaTác giả: Độ HànTruyện Ngôn TìnhMột ngày dài dằng dặc của trời đông giá rét , trong không khí không có dấu hiệu mùa xuân sắp đến. Mùi máu tươi truyền đến từ thật xa, ầm ầm trống trận không dứt bên tai, một trận cuối cùng, trước mặt đã là kinh đô của Tề quốc, chỉ cần chạng vạng tiến công vào trong thành, trận chiến tranh này, có thể hoàn toàn thắng lợi Thất điện hạ Nhan Hi bỗng nhiên có chút phiền chán, hắn chậm rãi thu lại ánh mắt lãnh liệt, mỉm cười tà ác, giơ cao cánh tay rồi đột nhiên phất xuống. Đây là mệnh lệnh tiến công. Mấy vạn quân ngoài tường thành oanh oanh dũng mãnh tràn vào, quân Tề quốc cố thủ thành chỉ tố phí công phản kháng, cũng không thể cứu giản, tất cả đều ngã xuống vũng máu. Tham tướng cưỡi ngựa phóng nhanh trở về, chưa tới trước mặt Nhan Hi đã nhảy xuống, một đường chạy đến bên cạnh Nhan Hi, nhịn không được vui sướng quỳ xuống bẩm, "Điện hạ, chúng ta đã công phá thành công, bọn loạn tặc đều bị g**t ch*t, cung thỉnh điện hạ vào thành." Nhan Hi khẽ gật đầu. Kết thúc? Thật đúng là sảng khoái. Tề… “Ta là phụ thân, nữ nhi của ta tại sao không thể ôm đi?” Hoàn toàn là khẩu khí bốc đồng, Nhan Dung tức giận nhìn lên hai người đang ngăn cản trước mặt, mới vừa rồi chính họ ngăn ở cửa, nói gì đều không cho hắn đi vào.Lúc này vẫn còn thù hận nha, không tìm phiền toái thì không được à, lại dám can đảm ngăn cản hắn mang nữ nhi đi ra ngoài khoe khoang.“Nhị điện hạ, hài tử mới sinh không thể ra gió, bên ngoài vừa lạnh như vậy, vạn nhất nhiễm phong hàn là không được.” Loại thường thức này hẳn là mỗi người ai cũng biết, bà mụ bất đắc dĩ hồi đáp.“Ta sẽ để nữ nhi bên trong áo choàng, dùng thân thể ngăn trở gió, để cho nữ nhi ấm áp sẽ cảm thấy lạnh.” Nhan Dung nói xong thật đem vạt áo cuốn lấy tiểu oa nhi, đắc ý liếc mắt một cái, vừa cao hứng phấn chấn muốn đi ra ngoài.Bà mụ nhìn lẫn nhau, bất đắc dĩ than thở.Một bà mụ to con nhất đi lên đoạt lấy hài tử, cũng lười nói cùng người này.Nhan Dung bất ngờ bị mất đi quyền chủ động, lập tức xoay người nghĩ lấy thân phận đi uy h**p mấy câu, lại bị bốn năm bà mụ giống nhau béo lùn chắc nịch ngăn cản đường đi của hắn.“Nhị điện hạ, Vương phi sinh hài tử cần nghỉ ngơi, ngài hay là đi ra ngoài nghỉ ngơi đi.”“Tiểu quận chúa phải bú sữa, cũng không thể ra gió, nên ở lại cạnh Vương phi là tốt nhất.”“Chờ làm đầy tháng sẽ để cho hài tử ra ngoài, gần đây khí trời biến lạnh, người cảm nhiễm phong hàn cũng không ít, hài tử nên tận lực không ra ngoài.”Lải nhải, hết lần này tới lần khác một bước cũng không nhường.Chết tiệt, đến tột cùng ai mới là chủ tử nơi này, cả đám đều lật trời, hắn làm sao một chút địa vị cũng không có.Một nha hoàn đẩy cửa đi tới, ở cách xa xa nói, “Nhị điện hạ, Hoàng thượng truyền lời, Vương phi nương nương rất muốn bế tiểu quận chúa, không biết có tiện không.”“Nghe thấy không, Hoàng thượng cùng nương nương muốn gặp hài tử, ta xem các ngươi ai dám ngăn cản?” Nhan Dung vui thích muốn đi vào đem nữ nhi ôm ra.Kia nha hoàn nói đến một nửa đã bị đánh gãy, vội vàng nói tiếp, “Vương phi sợ hài tử quá nhỏ không thể ra gió, cho nên muốn đi vào nhìn, không có để cho ôm hài tử ra cửa.”

Chương 696: Bị dồn ép, thỏ có cắn người 4