Tác giả:

Một ngày dài dằng dặc của trời đông giá rét , trong không khí không có dấu hiệu mùa xuân sắp đến. Mùi máu tươi truyền đến từ thật xa, ầm ầm trống trận không dứt bên tai, một trận cuối cùng, trước mặt đã là kinh đô của Tề quốc, chỉ cần chạng vạng tiến công vào trong thành, trận chiến tranh này, có thể hoàn toàn thắng lợi Thất điện hạ Nhan Hi bỗng nhiên có chút phiền chán, hắn chậm rãi thu lại ánh mắt lãnh liệt, mỉm cười tà ác, giơ cao cánh tay rồi đột nhiên phất xuống. Đây là mệnh lệnh tiến công. Mấy vạn quân ngoài tường thành oanh oanh dũng mãnh tràn vào, quân Tề quốc cố thủ thành chỉ tố phí công phản kháng, cũng không thể cứu giản, tất cả đều ngã xuống vũng máu. Tham tướng cưỡi ngựa phóng nhanh trở về, chưa tới trước mặt Nhan Hi đã nhảy xuống, một đường chạy đến bên cạnh Nhan Hi, nhịn không được vui sướng quỳ xuống bẩm, "Điện hạ, chúng ta đã công phá thành công, bọn loạn tặc đều bị g**t ch*t, cung thỉnh điện hạ vào thành." Nhan Hi khẽ gật đầu. Kết thúc? Thật đúng là sảng khoái. Tề…

Chương 710: Bị dồn ép, thỏ có cắn người 18

Bị Nhốt Vong Quốc Công ChúaTác giả: Độ HànTruyện Ngôn TìnhMột ngày dài dằng dặc của trời đông giá rét , trong không khí không có dấu hiệu mùa xuân sắp đến. Mùi máu tươi truyền đến từ thật xa, ầm ầm trống trận không dứt bên tai, một trận cuối cùng, trước mặt đã là kinh đô của Tề quốc, chỉ cần chạng vạng tiến công vào trong thành, trận chiến tranh này, có thể hoàn toàn thắng lợi Thất điện hạ Nhan Hi bỗng nhiên có chút phiền chán, hắn chậm rãi thu lại ánh mắt lãnh liệt, mỉm cười tà ác, giơ cao cánh tay rồi đột nhiên phất xuống. Đây là mệnh lệnh tiến công. Mấy vạn quân ngoài tường thành oanh oanh dũng mãnh tràn vào, quân Tề quốc cố thủ thành chỉ tố phí công phản kháng, cũng không thể cứu giản, tất cả đều ngã xuống vũng máu. Tham tướng cưỡi ngựa phóng nhanh trở về, chưa tới trước mặt Nhan Hi đã nhảy xuống, một đường chạy đến bên cạnh Nhan Hi, nhịn không được vui sướng quỳ xuống bẩm, "Điện hạ, chúng ta đã công phá thành công, bọn loạn tặc đều bị g**t ch*t, cung thỉnh điện hạ vào thành." Nhan Hi khẽ gật đầu. Kết thúc? Thật đúng là sảng khoái. Tề… Nhã Nhu ngẩn người, nhưng ngay sau đó chợt hiểu ra, Hòa Thạc vương gia thật lâu trước kia đã có thói quen như vậy, mỗi khi trong lòng áp lực quá nặng, không cách nào giải được, liền thích tìm nơi nào không phải là giường làm chuyện này. Chỉ bất quá Nhã Nhu bên trong phủ là chánh phi, địa vị tôn quý, xưa nay vốn xa cách cao ngạo, cho dù thân là trượng phu hắn cũng không dám khinh mạn nàng.Ngại thể diện, Nhã Nhu chỉ có thể ở chỗ tối lặng lẽ nhìn hắn trên người thiếp thất dong ruỗi, nghe những tiếng th* d*c đè nén vui thích liên tiếp, hận đến nghiến răng nhưng cũng chỉ có thể nắm tay đứngg ở ngoài cửa, không dám quấy rầy.Nàng cũng từng có một ý nghĩ trong chớp mắt, nếu đem nữ nhân áp dưới thân thể phu quân đổi lại là nàng thì tốt biết mấy.Mặt xấu hổ hồng hồng, Nhã Nhu không dám nhìn xuống, cúi đầu, một luồng tóc từ đỉnh đầu rơi xuống, khoác lên trên vai thơm để trần, cảnh tượng này kiều diễm lại thêm hấp dẫn mười phần.Hòa Thạc vương gia thế nhưng thừa dịp nàng thất thần một lúc đã cởi ra y phục, đang đem cả khuôn mặt cũng chôn ở trước ngực nàng, giữa hai luồng cao vút, hoặc l**m, hoặc gặm, hoặc m*t, nhẹ nhàng nặng nề lưu lại trên làn da trắng tuyết những chuỗi xanh tím dấu vết.“Ngồi lên, Nhu nhi.” Cởi ra quần dài, Hòa Thạc vương gia vén lên áo choàng, ôn nhu ở bên tai nàng thỉnh cầu.Nhã Nhu bối rối lắc đầu, như vậy tư thế quá càn rỡ, nàng không dám, cũng không biết làm sao làm.Hòa Thạc vương gia trong lòng nín một đoàn hỏa khí, tên đã lắp vào cung, làm sao cho nàng cự tuyệt, mạnh lôi kéo nàng dạng ra chân ngồi lên đùi hắn, xỏ xuyên qua lối đi hẹp mềm mại, ướt đẫm ấm áp làm hắn thoải mái hừ lên tiếng.”Nhu nhi, Nhu nhi tốt của ta, ngày khác đoạt lại ngôi vị hoàng đế, nàng chính là hoàng hậu duy nhất ngồi bên cạnh ta, bất kỳ nữ nhân nào cũng không thể thay thế được địa vị của nàng, Nhu nhi nàng thích không?”“Bệ hạ, nô tì… Chờ ngày đó, nô tì… thích… Ngô ngô… Ngô ngô…” Khổng lồ kh*** c*m cùng tâm trạng sinh lý đồng thời thỏa mãn, phập phồng phập phồng từ trên xuống dưới, Nhã Nhu kiều hô ra tiếng, dường như muốn ở mỗi một lần đụng nhau, phân thân của hắn bị áp bên dưới nàng lại đội lên trên.Này một câu bệ hạ làm Hòa Thạc thân vương tâm hoa nộ phóng, này trong nháy mắt, hắn thật thấy được mình đang mặc long bào đi lên long ỷ trên điện Kim Loan, bên người ngồi là tuyệt sắc giai nhân, gương mặt quen thuộc dị thường, cũng là người mà hắn tâm tâm niệm niệm cũng không biện pháp lấy được.

Nhã Nhu ngẩn người,
nhưng ngay sau đó chợt hiểu ra, Hòa Thạc vương gia thật lâu trước kia đã có thói quen như vậy, mỗi khi trong lòng áp lực quá nặng, không cách
nào giải được, liền thích tìm nơi nào không phải là giường làm chuyện
này. Chỉ bất quá Nhã Nhu bên trong phủ là chánh phi, địa vị tôn quý, xưa nay vốn xa cách cao ngạo, cho dù thân là trượng phu hắn cũng không dám
khinh mạn nàng.

Ngại thể diện, Nhã Nhu chỉ có thể ở chỗ tối lặng
lẽ nhìn hắn trên người thiếp thất dong ruỗi, nghe những tiếng th* d*c đè nén vui thích liên tiếp, hận đến nghiến răng nhưng cũng chỉ có thể nắm
tay đứngg ở ngoài cửa, không dám quấy rầy.

Nàng cũng từng có một ý nghĩ trong chớp mắt, nếu đem nữ nhân áp dưới thân thể phu quân đổi lại là nàng thì tốt biết mấy.

Mặt xấu hổ hồng hồng, Nhã Nhu không dám nhìn xuống, cúi đầu, một luồng tóc
từ đỉnh đầu rơi xuống, khoác lên trên vai thơm để trần, cảnh tượng này
kiều diễm lại thêm hấp dẫn mười phần.

Hòa Thạc vương gia thế
nhưng thừa dịp nàng thất thần một lúc đã cởi ra y phục, đang đem cả
khuôn mặt cũng chôn ở trước ngực nàng, giữa hai luồng cao vút, hoặc
l**m, hoặc gặm, hoặc m*t, nhẹ nhàng nặng nề lưu lại trên làn da trắng
tuyết những chuỗi xanh tím dấu vết.

“Ngồi lên, Nhu nhi.” Cởi ra quần dài, Hòa Thạc vương gia vén lên áo choàng, ôn nhu ở bên tai nàng thỉnh cầu.

Nhã Nhu bối rối lắc đầu, như vậy tư thế quá càn rỡ, nàng không dám, cũng không biết làm sao làm.

Hòa Thạc vương gia trong lòng nín một đoàn hỏa khí, tên đã lắp vào cung,
làm sao cho nàng cự tuyệt, mạnh lôi kéo nàng dạng ra chân ngồi lên đùi
hắn, xỏ xuyên qua lối đi hẹp mềm mại, ướt đẫm ấm áp làm hắn thoải mái hừ lên tiếng.”Nhu nhi, Nhu nhi tốt của ta, ngày khác đoạt lại ngôi vị
hoàng đế, nàng chính là hoàng hậu duy nhất ngồi bên cạnh ta, bất kỳ nữ
nhân nào cũng không thể thay thế được địa vị của nàng, Nhu nhi nàng
thích không?”

“Bệ hạ, nô tì… Chờ ngày đó, nô tì… thích… Ngô ngô…
Ngô ngô…” Khổng lồ kh*** c*m cùng tâm trạng sinh lý đồng thời thỏa mãn,
phập phồng phập phồng từ trên xuống dưới, Nhã Nhu kiều hô ra tiếng,
dường như muốn ở mỗi một lần đụng nhau, phân thân của hắn bị áp bên dưới nàng lại đội lên trên.

Này một câu bệ hạ làm Hòa Thạc thân vương tâm hoa nộ phóng, này trong nháy mắt, hắn thật thấy được mình đang mặc
long bào đi lên long ỷ trên điện Kim Loan, bên người ngồi là tuyệt sắc
giai nhân, gương mặt quen thuộc dị thường, cũng là người mà hắn tâm tâm
niệm niệm cũng không biện pháp lấy được.

Bị Nhốt Vong Quốc Công ChúaTác giả: Độ HànTruyện Ngôn TìnhMột ngày dài dằng dặc của trời đông giá rét , trong không khí không có dấu hiệu mùa xuân sắp đến. Mùi máu tươi truyền đến từ thật xa, ầm ầm trống trận không dứt bên tai, một trận cuối cùng, trước mặt đã là kinh đô của Tề quốc, chỉ cần chạng vạng tiến công vào trong thành, trận chiến tranh này, có thể hoàn toàn thắng lợi Thất điện hạ Nhan Hi bỗng nhiên có chút phiền chán, hắn chậm rãi thu lại ánh mắt lãnh liệt, mỉm cười tà ác, giơ cao cánh tay rồi đột nhiên phất xuống. Đây là mệnh lệnh tiến công. Mấy vạn quân ngoài tường thành oanh oanh dũng mãnh tràn vào, quân Tề quốc cố thủ thành chỉ tố phí công phản kháng, cũng không thể cứu giản, tất cả đều ngã xuống vũng máu. Tham tướng cưỡi ngựa phóng nhanh trở về, chưa tới trước mặt Nhan Hi đã nhảy xuống, một đường chạy đến bên cạnh Nhan Hi, nhịn không được vui sướng quỳ xuống bẩm, "Điện hạ, chúng ta đã công phá thành công, bọn loạn tặc đều bị g**t ch*t, cung thỉnh điện hạ vào thành." Nhan Hi khẽ gật đầu. Kết thúc? Thật đúng là sảng khoái. Tề… Nhã Nhu ngẩn người, nhưng ngay sau đó chợt hiểu ra, Hòa Thạc vương gia thật lâu trước kia đã có thói quen như vậy, mỗi khi trong lòng áp lực quá nặng, không cách nào giải được, liền thích tìm nơi nào không phải là giường làm chuyện này. Chỉ bất quá Nhã Nhu bên trong phủ là chánh phi, địa vị tôn quý, xưa nay vốn xa cách cao ngạo, cho dù thân là trượng phu hắn cũng không dám khinh mạn nàng.Ngại thể diện, Nhã Nhu chỉ có thể ở chỗ tối lặng lẽ nhìn hắn trên người thiếp thất dong ruỗi, nghe những tiếng th* d*c đè nén vui thích liên tiếp, hận đến nghiến răng nhưng cũng chỉ có thể nắm tay đứngg ở ngoài cửa, không dám quấy rầy.Nàng cũng từng có một ý nghĩ trong chớp mắt, nếu đem nữ nhân áp dưới thân thể phu quân đổi lại là nàng thì tốt biết mấy.Mặt xấu hổ hồng hồng, Nhã Nhu không dám nhìn xuống, cúi đầu, một luồng tóc từ đỉnh đầu rơi xuống, khoác lên trên vai thơm để trần, cảnh tượng này kiều diễm lại thêm hấp dẫn mười phần.Hòa Thạc vương gia thế nhưng thừa dịp nàng thất thần một lúc đã cởi ra y phục, đang đem cả khuôn mặt cũng chôn ở trước ngực nàng, giữa hai luồng cao vút, hoặc l**m, hoặc gặm, hoặc m*t, nhẹ nhàng nặng nề lưu lại trên làn da trắng tuyết những chuỗi xanh tím dấu vết.“Ngồi lên, Nhu nhi.” Cởi ra quần dài, Hòa Thạc vương gia vén lên áo choàng, ôn nhu ở bên tai nàng thỉnh cầu.Nhã Nhu bối rối lắc đầu, như vậy tư thế quá càn rỡ, nàng không dám, cũng không biết làm sao làm.Hòa Thạc vương gia trong lòng nín một đoàn hỏa khí, tên đã lắp vào cung, làm sao cho nàng cự tuyệt, mạnh lôi kéo nàng dạng ra chân ngồi lên đùi hắn, xỏ xuyên qua lối đi hẹp mềm mại, ướt đẫm ấm áp làm hắn thoải mái hừ lên tiếng.”Nhu nhi, Nhu nhi tốt của ta, ngày khác đoạt lại ngôi vị hoàng đế, nàng chính là hoàng hậu duy nhất ngồi bên cạnh ta, bất kỳ nữ nhân nào cũng không thể thay thế được địa vị của nàng, Nhu nhi nàng thích không?”“Bệ hạ, nô tì… Chờ ngày đó, nô tì… thích… Ngô ngô… Ngô ngô…” Khổng lồ kh*** c*m cùng tâm trạng sinh lý đồng thời thỏa mãn, phập phồng phập phồng từ trên xuống dưới, Nhã Nhu kiều hô ra tiếng, dường như muốn ở mỗi một lần đụng nhau, phân thân của hắn bị áp bên dưới nàng lại đội lên trên.Này một câu bệ hạ làm Hòa Thạc thân vương tâm hoa nộ phóng, này trong nháy mắt, hắn thật thấy được mình đang mặc long bào đi lên long ỷ trên điện Kim Loan, bên người ngồi là tuyệt sắc giai nhân, gương mặt quen thuộc dị thường, cũng là người mà hắn tâm tâm niệm niệm cũng không biện pháp lấy được.

Chương 710: Bị dồn ép, thỏ có cắn người 18