Tác giả:

Một ngày dài dằng dặc của trời đông giá rét , trong không khí không có dấu hiệu mùa xuân sắp đến. Mùi máu tươi truyền đến từ thật xa, ầm ầm trống trận không dứt bên tai, một trận cuối cùng, trước mặt đã là kinh đô của Tề quốc, chỉ cần chạng vạng tiến công vào trong thành, trận chiến tranh này, có thể hoàn toàn thắng lợi Thất điện hạ Nhan Hi bỗng nhiên có chút phiền chán, hắn chậm rãi thu lại ánh mắt lãnh liệt, mỉm cười tà ác, giơ cao cánh tay rồi đột nhiên phất xuống. Đây là mệnh lệnh tiến công. Mấy vạn quân ngoài tường thành oanh oanh dũng mãnh tràn vào, quân Tề quốc cố thủ thành chỉ tố phí công phản kháng, cũng không thể cứu giản, tất cả đều ngã xuống vũng máu. Tham tướng cưỡi ngựa phóng nhanh trở về, chưa tới trước mặt Nhan Hi đã nhảy xuống, một đường chạy đến bên cạnh Nhan Hi, nhịn không được vui sướng quỳ xuống bẩm, "Điện hạ, chúng ta đã công phá thành công, bọn loạn tặc đều bị g**t ch*t, cung thỉnh điện hạ vào thành." Nhan Hi khẽ gật đầu. Kết thúc? Thật đúng là sảng khoái. Tề…

Chương 715: Bị dồn ép, thỏ có cắn người 23

Bị Nhốt Vong Quốc Công ChúaTác giả: Độ HànTruyện Ngôn TìnhMột ngày dài dằng dặc của trời đông giá rét , trong không khí không có dấu hiệu mùa xuân sắp đến. Mùi máu tươi truyền đến từ thật xa, ầm ầm trống trận không dứt bên tai, một trận cuối cùng, trước mặt đã là kinh đô của Tề quốc, chỉ cần chạng vạng tiến công vào trong thành, trận chiến tranh này, có thể hoàn toàn thắng lợi Thất điện hạ Nhan Hi bỗng nhiên có chút phiền chán, hắn chậm rãi thu lại ánh mắt lãnh liệt, mỉm cười tà ác, giơ cao cánh tay rồi đột nhiên phất xuống. Đây là mệnh lệnh tiến công. Mấy vạn quân ngoài tường thành oanh oanh dũng mãnh tràn vào, quân Tề quốc cố thủ thành chỉ tố phí công phản kháng, cũng không thể cứu giản, tất cả đều ngã xuống vũng máu. Tham tướng cưỡi ngựa phóng nhanh trở về, chưa tới trước mặt Nhan Hi đã nhảy xuống, một đường chạy đến bên cạnh Nhan Hi, nhịn không được vui sướng quỳ xuống bẩm, "Điện hạ, chúng ta đã công phá thành công, bọn loạn tặc đều bị g**t ch*t, cung thỉnh điện hạ vào thành." Nhan Hi khẽ gật đầu. Kết thúc? Thật đúng là sảng khoái. Tề… Nhan Noãn Noãn khi nào thì nghe hiểu được nhiều như vậy.Bị quấn kín mít thành cái bánh chưng nhỏ, thật vất vả tay có thể lộ ra ngoài động mấy cái, nàng rất vui vẻ, khanh khách cười lên, một đôi mắt to củng là mi dài cong cong, đầu lưỡi vươn ra l**m loạn trên miệng, thích thú không chịu rút lưỡi về bên trong.“Nhìn kìa, ngay cả tiểu khuê nữ cũng đồng ý lời của phụ thân, cao hứng vì chọn đúng rồi đúng không.” Nhan Dung cao hứng phấn chấn tuyên bố.Bất quá rất hiển nhiên trừ hắn ra, không ai có thể nhìn ra Nhan Noãn Noãn có ý tứ kia, cho nên, Nhan Dung lập tức bị xem thường bao phủ , trong đó có một ánh mắt cơ hồ muốn khoét trên người hắn hai khối thịt tới nhắm rượu, vòng vo thân đưa lưng về phía Nhan Hi, Nhan Dung tâm tình cực kỳ vui vẻ.Vừa chơi một hồi, phu thê Nhan Hi đứng dậy cáo từ, đã đến giờ ngủ trưa theo lệ thường của Đào Tiểu Vi, nên cũng không kiên trì ở lại.Vì cố ý phụng bồi Đào Tiểu Vi, Nhan Hi cũng không có thói quen ngủ trưa.Nhiều năm cuộc sống trên chiến trường dưỡng thành hắn thói quen rất ít ngủ, vì phối hợp Đào Tiểu Vi làm việc và nghỉ ngơi, hắn mỗi đêm ngủ cũng rất sớm, sau khi rời giường, cả ngày thần thái sáng láng. Cho nên sau giờ ngọ, khoảng thời gian này lại thành lúc hắn tập trung xử lý công vụ tốt nhất, gần đây phần hơn là bởi vì Đào Tiểu Vi thân thể không tiện, không rời đi phòng ngủ, cho nên bàn đọc sách phòng ngoài lại chất đầy các tấu chương.Đào Tiểu Vi ngủ nửa canh giờ đã tỉnh lại, trên trán có tinh mịn mồ hôi hột, ngay cả cổ cũng ướt đẫm.Nghe được nàng trầm trọng tiếng th* d*c, Nhan Hi thả ra trong tay bút lông, đi tới bên giường nhẹ nhàng hỏi, “Vi Vi, hài tử vừa đá nàng sao?”Lắc đầu, Đào Tiểu Vi lòng vẫn còn sợ hãi thật chặt nắm lấy ống tay áo Nhan Hi, “Người xấu, Ngọc tỷ tỷ không có xảy ra chuyện gì chứ, tỷ ấy thật lâu cũng không có tới.” Tháng nầy ngay cả thư cũng không có, mặc dù thỉnh thoảng chỉ có vài chữ, cũng chỉ là báo bình an mà thôi.Nhan Hi tự nhiên là biết Ngọc La Kiều đang bận rộn cái gì, Ngọc La Kiều đang bận đông bận tây mang người dọn dẹp dư nghiệt của Hỏa Thần giáo, quả thực cũng bận chơi điên rồi, gần đây vì mệnh lệnh của hắn mới bất đắc dĩ trở lại kinh thành trấn giữ, nếu như Nhan Hi không mở miệng, còn không biết muốn chơi tới khi nào mới thu lại hăng hái.

Nhan Noãn Noãn khi nào thì nghe hiểu được nhiều như vậy.

Bị quấn kín mít thành cái bánh chưng nhỏ, thật vất vả tay có thể lộ ra
ngoài động mấy cái, nàng rất vui vẻ, khanh khách cười lên, một đôi mắt
to củng là mi dài cong cong, đầu lưỡi vươn ra l**m loạn trên miệng,
thích thú không chịu rút lưỡi về bên trong.

“Nhìn kìa, ngay cả
tiểu khuê nữ cũng đồng ý lời của phụ thân, cao hứng vì chọn đúng rồi
đúng không.” Nhan Dung cao hứng phấn chấn tuyên bố.

Bất quá rất
hiển nhiên trừ hắn ra, không ai có thể nhìn ra Nhan Noãn Noãn có ý tứ
kia, cho nên, Nhan Dung lập tức bị xem thường bao phủ , trong đó có một
ánh mắt cơ hồ muốn khoét trên người hắn hai khối thịt tới nhắm rượu,
vòng vo thân đưa lưng về phía Nhan Hi, Nhan Dung tâm tình cực kỳ vui vẻ.

Vừa chơi một hồi, phu thê Nhan Hi đứng dậy cáo từ, đã đến giờ ngủ trưa theo lệ thường của Đào Tiểu Vi, nên cũng không kiên trì ở lại.

Vì cố ý phụng bồi Đào Tiểu Vi, Nhan Hi cũng không có thói quen ngủ trưa.

Nhiều năm cuộc sống trên chiến trường dưỡng thành hắn thói quen rất ít ngủ,
vì phối hợp Đào Tiểu Vi làm việc và nghỉ ngơi, hắn mỗi đêm ngủ cũng rất
sớm, sau khi rời giường, cả ngày thần thái sáng láng. Cho nên sau giờ
ngọ, khoảng thời gian này lại thành lúc hắn tập trung xử lý công vụ tốt
nhất, gần đây phần hơn là bởi vì Đào Tiểu Vi thân thể không tiện, không
rời đi phòng ngủ, cho nên bàn đọc sách phòng ngoài lại chất đầy các tấu
chương.

Đào Tiểu Vi ngủ nửa canh giờ đã tỉnh lại, trên trán có tinh mịn mồ hôi hột, ngay cả cổ cũng ướt đẫm.

Nghe được nàng trầm trọng tiếng th* d*c, Nhan Hi thả ra trong tay bút lông,
đi tới bên giường nhẹ nhàng hỏi, “Vi Vi, hài tử vừa đá nàng sao?”

Lắc đầu, Đào Tiểu Vi lòng vẫn còn sợ hãi thật chặt nắm lấy ống tay áo Nhan
Hi, “Người xấu, Ngọc tỷ tỷ không có xảy ra chuyện gì chứ, tỷ ấy thật lâu cũng không có tới.” Tháng nầy ngay cả thư cũng không có, mặc dù thỉnh
thoảng chỉ có vài chữ, cũng chỉ là báo bình an mà thôi.

Nhan Hi
tự nhiên là biết Ngọc La Kiều đang bận rộn cái gì, Ngọc La Kiều đang bận đông bận tây mang người dọn dẹp dư nghiệt của Hỏa Thần giáo, quả thực
cũng bận chơi điên rồi, gần đây vì mệnh lệnh của hắn mới bất đắc dĩ trở
lại kinh thành trấn giữ, nếu như Nhan Hi không mở miệng, còn không biết
muốn chơi tới khi nào mới thu lại hăng hái.

Bị Nhốt Vong Quốc Công ChúaTác giả: Độ HànTruyện Ngôn TìnhMột ngày dài dằng dặc của trời đông giá rét , trong không khí không có dấu hiệu mùa xuân sắp đến. Mùi máu tươi truyền đến từ thật xa, ầm ầm trống trận không dứt bên tai, một trận cuối cùng, trước mặt đã là kinh đô của Tề quốc, chỉ cần chạng vạng tiến công vào trong thành, trận chiến tranh này, có thể hoàn toàn thắng lợi Thất điện hạ Nhan Hi bỗng nhiên có chút phiền chán, hắn chậm rãi thu lại ánh mắt lãnh liệt, mỉm cười tà ác, giơ cao cánh tay rồi đột nhiên phất xuống. Đây là mệnh lệnh tiến công. Mấy vạn quân ngoài tường thành oanh oanh dũng mãnh tràn vào, quân Tề quốc cố thủ thành chỉ tố phí công phản kháng, cũng không thể cứu giản, tất cả đều ngã xuống vũng máu. Tham tướng cưỡi ngựa phóng nhanh trở về, chưa tới trước mặt Nhan Hi đã nhảy xuống, một đường chạy đến bên cạnh Nhan Hi, nhịn không được vui sướng quỳ xuống bẩm, "Điện hạ, chúng ta đã công phá thành công, bọn loạn tặc đều bị g**t ch*t, cung thỉnh điện hạ vào thành." Nhan Hi khẽ gật đầu. Kết thúc? Thật đúng là sảng khoái. Tề… Nhan Noãn Noãn khi nào thì nghe hiểu được nhiều như vậy.Bị quấn kín mít thành cái bánh chưng nhỏ, thật vất vả tay có thể lộ ra ngoài động mấy cái, nàng rất vui vẻ, khanh khách cười lên, một đôi mắt to củng là mi dài cong cong, đầu lưỡi vươn ra l**m loạn trên miệng, thích thú không chịu rút lưỡi về bên trong.“Nhìn kìa, ngay cả tiểu khuê nữ cũng đồng ý lời của phụ thân, cao hứng vì chọn đúng rồi đúng không.” Nhan Dung cao hứng phấn chấn tuyên bố.Bất quá rất hiển nhiên trừ hắn ra, không ai có thể nhìn ra Nhan Noãn Noãn có ý tứ kia, cho nên, Nhan Dung lập tức bị xem thường bao phủ , trong đó có một ánh mắt cơ hồ muốn khoét trên người hắn hai khối thịt tới nhắm rượu, vòng vo thân đưa lưng về phía Nhan Hi, Nhan Dung tâm tình cực kỳ vui vẻ.Vừa chơi một hồi, phu thê Nhan Hi đứng dậy cáo từ, đã đến giờ ngủ trưa theo lệ thường của Đào Tiểu Vi, nên cũng không kiên trì ở lại.Vì cố ý phụng bồi Đào Tiểu Vi, Nhan Hi cũng không có thói quen ngủ trưa.Nhiều năm cuộc sống trên chiến trường dưỡng thành hắn thói quen rất ít ngủ, vì phối hợp Đào Tiểu Vi làm việc và nghỉ ngơi, hắn mỗi đêm ngủ cũng rất sớm, sau khi rời giường, cả ngày thần thái sáng láng. Cho nên sau giờ ngọ, khoảng thời gian này lại thành lúc hắn tập trung xử lý công vụ tốt nhất, gần đây phần hơn là bởi vì Đào Tiểu Vi thân thể không tiện, không rời đi phòng ngủ, cho nên bàn đọc sách phòng ngoài lại chất đầy các tấu chương.Đào Tiểu Vi ngủ nửa canh giờ đã tỉnh lại, trên trán có tinh mịn mồ hôi hột, ngay cả cổ cũng ướt đẫm.Nghe được nàng trầm trọng tiếng th* d*c, Nhan Hi thả ra trong tay bút lông, đi tới bên giường nhẹ nhàng hỏi, “Vi Vi, hài tử vừa đá nàng sao?”Lắc đầu, Đào Tiểu Vi lòng vẫn còn sợ hãi thật chặt nắm lấy ống tay áo Nhan Hi, “Người xấu, Ngọc tỷ tỷ không có xảy ra chuyện gì chứ, tỷ ấy thật lâu cũng không có tới.” Tháng nầy ngay cả thư cũng không có, mặc dù thỉnh thoảng chỉ có vài chữ, cũng chỉ là báo bình an mà thôi.Nhan Hi tự nhiên là biết Ngọc La Kiều đang bận rộn cái gì, Ngọc La Kiều đang bận đông bận tây mang người dọn dẹp dư nghiệt của Hỏa Thần giáo, quả thực cũng bận chơi điên rồi, gần đây vì mệnh lệnh của hắn mới bất đắc dĩ trở lại kinh thành trấn giữ, nếu như Nhan Hi không mở miệng, còn không biết muốn chơi tới khi nào mới thu lại hăng hái.

Chương 715: Bị dồn ép, thỏ có cắn người 23