Một ngày dài dằng dặc của trời đông giá rét , trong không khí không có dấu hiệu mùa xuân sắp đến. Mùi máu tươi truyền đến từ thật xa, ầm ầm trống trận không dứt bên tai, một trận cuối cùng, trước mặt đã là kinh đô của Tề quốc, chỉ cần chạng vạng tiến công vào trong thành, trận chiến tranh này, có thể hoàn toàn thắng lợi Thất điện hạ Nhan Hi bỗng nhiên có chút phiền chán, hắn chậm rãi thu lại ánh mắt lãnh liệt, mỉm cười tà ác, giơ cao cánh tay rồi đột nhiên phất xuống. Đây là mệnh lệnh tiến công. Mấy vạn quân ngoài tường thành oanh oanh dũng mãnh tràn vào, quân Tề quốc cố thủ thành chỉ tố phí công phản kháng, cũng không thể cứu giản, tất cả đều ngã xuống vũng máu. Tham tướng cưỡi ngựa phóng nhanh trở về, chưa tới trước mặt Nhan Hi đã nhảy xuống, một đường chạy đến bên cạnh Nhan Hi, nhịn không được vui sướng quỳ xuống bẩm, "Điện hạ, chúng ta đã công phá thành công, bọn loạn tặc đều bị g**t ch*t, cung thỉnh điện hạ vào thành." Nhan Hi khẽ gật đầu. Kết thúc? Thật đúng là sảng khoái. Tề…
Chương 728: Song sinh tử 6
Bị Nhốt Vong Quốc Công ChúaTác giả: Độ HànTruyện Ngôn TìnhMột ngày dài dằng dặc của trời đông giá rét , trong không khí không có dấu hiệu mùa xuân sắp đến. Mùi máu tươi truyền đến từ thật xa, ầm ầm trống trận không dứt bên tai, một trận cuối cùng, trước mặt đã là kinh đô của Tề quốc, chỉ cần chạng vạng tiến công vào trong thành, trận chiến tranh này, có thể hoàn toàn thắng lợi Thất điện hạ Nhan Hi bỗng nhiên có chút phiền chán, hắn chậm rãi thu lại ánh mắt lãnh liệt, mỉm cười tà ác, giơ cao cánh tay rồi đột nhiên phất xuống. Đây là mệnh lệnh tiến công. Mấy vạn quân ngoài tường thành oanh oanh dũng mãnh tràn vào, quân Tề quốc cố thủ thành chỉ tố phí công phản kháng, cũng không thể cứu giản, tất cả đều ngã xuống vũng máu. Tham tướng cưỡi ngựa phóng nhanh trở về, chưa tới trước mặt Nhan Hi đã nhảy xuống, một đường chạy đến bên cạnh Nhan Hi, nhịn không được vui sướng quỳ xuống bẩm, "Điện hạ, chúng ta đã công phá thành công, bọn loạn tặc đều bị g**t ch*t, cung thỉnh điện hạ vào thành." Nhan Hi khẽ gật đầu. Kết thúc? Thật đúng là sảng khoái. Tề… Nhan Hi hạ triều đã thật sớm trở về vương phủ, mặc dù trên đầu còn rất nhiều việc phải xử lý, nhưng bây giờ là thời kỳ quan trọng của Đào Tiểu Vi, hắn không trở lại coi chừng thật đúng là không yên lòng.Dự tính ngày sinh còn chưa tới, nhưng nếu như trong bụng nàng đang nghi ngờ thật là song sinh tử, như vậy khả năng sinh trước vô cùng lớn.Trương ngự y phụng mệnh, cơ hồ đem toàn bộ Thái y viện dời đến ở trong Duệ vương phủ, mỗi ngày hai lần làm kiểm tra cho Đào Tiểu Vi, thậm chí ngay cả buổi tối lúc ngủ cũng lưu lại hai người ở phòng khách, chỉ cần có chút phát sinh gì là lập tức có ngự y, trong thời gian ngắn nhất chạy tới bên cạnh nương nương.Phụ nhân sinh con cùng người bị bệnh cấp tính không hề giống nhau, người bệnh cấp tính thì một khắc cũng không được trễ nãi, mà người sinh con mặc dù đau bụng sinh đã bắt đầu, mà khoảng cách đến lúc sinh hạ ít nhất cũng muốn ba canh giờ, các ngự y sở dĩ phải coi trọng như vậy hoàn toàn là không muốn bị định tội, hoàng thượng đối với Vương phi như thế nào, thân thể của nàng so với cành vàng lá ngọc còn hơn, coi sóc cặn kẽ như vậy mà bệ hạ còn không thấy được hài lòng đâu.Mà lần này nhân vật chính là Đào Tiểu Vi, trải qua mấy tháng trước khẩn trương, mong đợi, phiền não, bất an chờ đợi, một loạt cảm xúc phản ứng, đến khi hài tử sắp sinh ra, nàng ngược lại bình tĩnh hơn.Thuyền đến đầu cầu tự nhiên thẳng, chuyện này không thể cấp, thời cơ chín muồi thì hài tử ra đời thôi, ngự y cùng bà mụ đều nói thân thể nàng một chút vấn đề cũng không có, thai vị vừa đúng, mặc dù là lần đầu tiên sinh con, nhưng vấn đề không lớn.Còn có cái gì không yên lòng đâu?Nàng bây giờ cả người như rớt trong vạc mật hạnh phúc, tất cả đều ngọt ngào, cuộc sống trôi qua hài lòng, nàng nghĩ có lẽ trên thế giới này, nữ nhân hạnh phúc nhất chính là nàng ."Tại sao lại ngẩn người rồi? Đang suy nghĩ gì?" Nhan Hi trở về phủ lập tức đổi đi long bào, mặc áo choàng kiểu dáng đơn giản mà hào phóng, bỏ đi rất nhiều phụ kiện xa hoa không tất yếu, cả người hắn thoạt nhìn vừa dễ thân vừa quý khí."Phu quân, thiếp có một loại cảm giác sắp làm mẫu thân." Lông mày cong như nữa vầng trăng rằm, hợp với mí mắt dày cong, làn thu ba sóng sánh, Đào Tiểu Vi cho Nhan Hi cảm giác thật mềm mại mà yên tĩnh."Nàng vốn phải làm mẫu thân." Cái bụng khoa trương như vậy chính là chứng minh.Lắc đầu, nàng sửa chữa nghĩa khác trong lời nói, "Thiếp là nói cảm giác hài tử muốn ra đời."
Nhan Hi hạ triều đã
thật sớm trở về vương phủ, mặc dù trên đầu còn rất nhiều việc phải xử
lý, nhưng bây giờ là thời kỳ quan trọng của Đào Tiểu Vi, hắn không trở
lại coi chừng thật đúng là không yên lòng.
Dự tính ngày sinh còn
chưa tới, nhưng nếu như trong bụng nàng đang nghi ngờ thật là song sinh
tử, như vậy khả năng sinh trước vô cùng lớn.
Trương ngự y phụng
mệnh, cơ hồ đem toàn bộ Thái y viện dời đến ở trong Duệ vương phủ, mỗi
ngày hai lần làm kiểm tra cho Đào Tiểu Vi, thậm chí ngay cả buổi tối lúc ngủ cũng lưu lại hai người ở phòng khách, chỉ cần có chút phát sinh gì
là lập tức có ngự y, trong thời gian ngắn nhất chạy tới bên cạnh nương
nương.
Phụ nhân sinh con cùng người bị bệnh cấp tính không hề
giống nhau, người bệnh cấp tính thì một khắc cũng không được trễ nãi, mà người sinh con mặc dù đau bụng sinh đã bắt đầu, mà khoảng cách đến lúc
sinh hạ ít nhất cũng muốn ba canh giờ, các ngự y sở dĩ phải coi trọng
như vậy hoàn toàn là không muốn bị định tội, hoàng thượng đối với Vương
phi như thế nào, thân thể của nàng so với cành vàng lá ngọc còn hơn, coi sóc cặn kẽ như vậy mà bệ hạ còn không thấy được hài lòng đâu.
Mà lần này nhân vật chính là Đào Tiểu Vi, trải qua mấy tháng trước khẩn
trương, mong đợi, phiền não, bất an chờ đợi, một loạt cảm xúc phản ứng,
đến khi hài tử sắp sinh ra, nàng ngược lại bình tĩnh hơn.
Thuyền
đến đầu cầu tự nhiên thẳng, chuyện này không thể cấp, thời cơ chín muồi
thì hài tử ra đời thôi, ngự y cùng bà mụ đều nói thân thể nàng một chút
vấn đề cũng không có, thai vị vừa đúng, mặc dù là lần đầu tiên sinh con, nhưng vấn đề không lớn.
Còn có cái gì không yên lòng đâu?
Nàng bây giờ cả người như rớt trong vạc mật hạnh phúc, tất cả đều ngọt ngào, cuộc sống trôi qua hài lòng, nàng nghĩ có lẽ trên thế giới này, nữ nhân hạnh phúc nhất chính là nàng .
"Tại sao lại ngẩn người rồi? Đang suy nghĩ gì?" Nhan Hi trở về phủ lập tức đổi đi long bào, mặc áo choàng kiểu dáng đơn giản mà hào phóng, bỏ đi rất nhiều phụ kiện xa hoa không
tất yếu, cả người hắn thoạt nhìn vừa dễ thân vừa quý khí.
"Phu
quân, thiếp có một loại cảm giác sắp làm mẫu thân." Lông mày cong như
nữa vầng trăng rằm, hợp với mí mắt dày cong, làn thu ba sóng sánh, Đào
Tiểu Vi cho Nhan Hi cảm giác thật mềm mại mà yên tĩnh.
"Nàng vốn phải làm mẫu thân." Cái bụng khoa trương như vậy chính là chứng minh.
Lắc đầu, nàng sửa chữa nghĩa khác trong lời nói, "Thiếp là nói cảm giác hài tử muốn ra đời."
Bị Nhốt Vong Quốc Công ChúaTác giả: Độ HànTruyện Ngôn TìnhMột ngày dài dằng dặc của trời đông giá rét , trong không khí không có dấu hiệu mùa xuân sắp đến. Mùi máu tươi truyền đến từ thật xa, ầm ầm trống trận không dứt bên tai, một trận cuối cùng, trước mặt đã là kinh đô của Tề quốc, chỉ cần chạng vạng tiến công vào trong thành, trận chiến tranh này, có thể hoàn toàn thắng lợi Thất điện hạ Nhan Hi bỗng nhiên có chút phiền chán, hắn chậm rãi thu lại ánh mắt lãnh liệt, mỉm cười tà ác, giơ cao cánh tay rồi đột nhiên phất xuống. Đây là mệnh lệnh tiến công. Mấy vạn quân ngoài tường thành oanh oanh dũng mãnh tràn vào, quân Tề quốc cố thủ thành chỉ tố phí công phản kháng, cũng không thể cứu giản, tất cả đều ngã xuống vũng máu. Tham tướng cưỡi ngựa phóng nhanh trở về, chưa tới trước mặt Nhan Hi đã nhảy xuống, một đường chạy đến bên cạnh Nhan Hi, nhịn không được vui sướng quỳ xuống bẩm, "Điện hạ, chúng ta đã công phá thành công, bọn loạn tặc đều bị g**t ch*t, cung thỉnh điện hạ vào thành." Nhan Hi khẽ gật đầu. Kết thúc? Thật đúng là sảng khoái. Tề… Nhan Hi hạ triều đã thật sớm trở về vương phủ, mặc dù trên đầu còn rất nhiều việc phải xử lý, nhưng bây giờ là thời kỳ quan trọng của Đào Tiểu Vi, hắn không trở lại coi chừng thật đúng là không yên lòng.Dự tính ngày sinh còn chưa tới, nhưng nếu như trong bụng nàng đang nghi ngờ thật là song sinh tử, như vậy khả năng sinh trước vô cùng lớn.Trương ngự y phụng mệnh, cơ hồ đem toàn bộ Thái y viện dời đến ở trong Duệ vương phủ, mỗi ngày hai lần làm kiểm tra cho Đào Tiểu Vi, thậm chí ngay cả buổi tối lúc ngủ cũng lưu lại hai người ở phòng khách, chỉ cần có chút phát sinh gì là lập tức có ngự y, trong thời gian ngắn nhất chạy tới bên cạnh nương nương.Phụ nhân sinh con cùng người bị bệnh cấp tính không hề giống nhau, người bệnh cấp tính thì một khắc cũng không được trễ nãi, mà người sinh con mặc dù đau bụng sinh đã bắt đầu, mà khoảng cách đến lúc sinh hạ ít nhất cũng muốn ba canh giờ, các ngự y sở dĩ phải coi trọng như vậy hoàn toàn là không muốn bị định tội, hoàng thượng đối với Vương phi như thế nào, thân thể của nàng so với cành vàng lá ngọc còn hơn, coi sóc cặn kẽ như vậy mà bệ hạ còn không thấy được hài lòng đâu.Mà lần này nhân vật chính là Đào Tiểu Vi, trải qua mấy tháng trước khẩn trương, mong đợi, phiền não, bất an chờ đợi, một loạt cảm xúc phản ứng, đến khi hài tử sắp sinh ra, nàng ngược lại bình tĩnh hơn.Thuyền đến đầu cầu tự nhiên thẳng, chuyện này không thể cấp, thời cơ chín muồi thì hài tử ra đời thôi, ngự y cùng bà mụ đều nói thân thể nàng một chút vấn đề cũng không có, thai vị vừa đúng, mặc dù là lần đầu tiên sinh con, nhưng vấn đề không lớn.Còn có cái gì không yên lòng đâu?Nàng bây giờ cả người như rớt trong vạc mật hạnh phúc, tất cả đều ngọt ngào, cuộc sống trôi qua hài lòng, nàng nghĩ có lẽ trên thế giới này, nữ nhân hạnh phúc nhất chính là nàng ."Tại sao lại ngẩn người rồi? Đang suy nghĩ gì?" Nhan Hi trở về phủ lập tức đổi đi long bào, mặc áo choàng kiểu dáng đơn giản mà hào phóng, bỏ đi rất nhiều phụ kiện xa hoa không tất yếu, cả người hắn thoạt nhìn vừa dễ thân vừa quý khí."Phu quân, thiếp có một loại cảm giác sắp làm mẫu thân." Lông mày cong như nữa vầng trăng rằm, hợp với mí mắt dày cong, làn thu ba sóng sánh, Đào Tiểu Vi cho Nhan Hi cảm giác thật mềm mại mà yên tĩnh."Nàng vốn phải làm mẫu thân." Cái bụng khoa trương như vậy chính là chứng minh.Lắc đầu, nàng sửa chữa nghĩa khác trong lời nói, "Thiếp là nói cảm giác hài tử muốn ra đời."