Một ngày dài dằng dặc của trời đông giá rét , trong không khí không có dấu hiệu mùa xuân sắp đến. Mùi máu tươi truyền đến từ thật xa, ầm ầm trống trận không dứt bên tai, một trận cuối cùng, trước mặt đã là kinh đô của Tề quốc, chỉ cần chạng vạng tiến công vào trong thành, trận chiến tranh này, có thể hoàn toàn thắng lợi Thất điện hạ Nhan Hi bỗng nhiên có chút phiền chán, hắn chậm rãi thu lại ánh mắt lãnh liệt, mỉm cười tà ác, giơ cao cánh tay rồi đột nhiên phất xuống. Đây là mệnh lệnh tiến công. Mấy vạn quân ngoài tường thành oanh oanh dũng mãnh tràn vào, quân Tề quốc cố thủ thành chỉ tố phí công phản kháng, cũng không thể cứu giản, tất cả đều ngã xuống vũng máu. Tham tướng cưỡi ngựa phóng nhanh trở về, chưa tới trước mặt Nhan Hi đã nhảy xuống, một đường chạy đến bên cạnh Nhan Hi, nhịn không được vui sướng quỳ xuống bẩm, "Điện hạ, chúng ta đã công phá thành công, bọn loạn tặc đều bị g**t ch*t, cung thỉnh điện hạ vào thành." Nhan Hi khẽ gật đầu. Kết thúc? Thật đúng là sảng khoái. Tề…
Chương 731: Song sinh tử 9
Bị Nhốt Vong Quốc Công ChúaTác giả: Độ HànTruyện Ngôn TìnhMột ngày dài dằng dặc của trời đông giá rét , trong không khí không có dấu hiệu mùa xuân sắp đến. Mùi máu tươi truyền đến từ thật xa, ầm ầm trống trận không dứt bên tai, một trận cuối cùng, trước mặt đã là kinh đô của Tề quốc, chỉ cần chạng vạng tiến công vào trong thành, trận chiến tranh này, có thể hoàn toàn thắng lợi Thất điện hạ Nhan Hi bỗng nhiên có chút phiền chán, hắn chậm rãi thu lại ánh mắt lãnh liệt, mỉm cười tà ác, giơ cao cánh tay rồi đột nhiên phất xuống. Đây là mệnh lệnh tiến công. Mấy vạn quân ngoài tường thành oanh oanh dũng mãnh tràn vào, quân Tề quốc cố thủ thành chỉ tố phí công phản kháng, cũng không thể cứu giản, tất cả đều ngã xuống vũng máu. Tham tướng cưỡi ngựa phóng nhanh trở về, chưa tới trước mặt Nhan Hi đã nhảy xuống, một đường chạy đến bên cạnh Nhan Hi, nhịn không được vui sướng quỳ xuống bẩm, "Điện hạ, chúng ta đã công phá thành công, bọn loạn tặc đều bị g**t ch*t, cung thỉnh điện hạ vào thành." Nhan Hi khẽ gật đầu. Kết thúc? Thật đúng là sảng khoái. Tề… "Nha đầu ngốc, ngươi khóc cái gì, ta không đau, có thể đã sắp sinh, không có gì đáng ngại." Đào Tiểu Vi cũng không biết mình tại sao có thể trấn định như vậy, phối hợp động tác của Thiên Đồng thay quần áo sạch sẽ, để cho nàng dùng nước nóng lau một lần thân thể, làm tốt mọi chuẩn bị.Thiên Đồng cắn chặt đôi môi, nàng là đang sợ a, nhiều như vậy máu, thấy vậy đã muốn ngất đi thôi.Nhan Hi cơ hồ cùng ngự y đồng thời vào cửa, nhìn đến Thiên Đồng trong ngực ôm ra cái chăn, bên trên vết máu đâm đỏ mắt của hắn."Cuối cùng là chuyện gì xảy ra?" Hắn ánh mắt lạnh lẽo nhìn ngự y đang kiểm tra cho Đào Tiểu Vi."Hồi hoàng thượng, nương nương sợ là muốn sinh sớm." Các ngự y đã sớm có dự liệu, lúc này cũng không có kinh hoảng, mà chỉ vào chăn giải thích, "Cái này cũng không phải tất cả đều là máu, hơn phân nửa là nước ối, mặc dù thoạt nhìn dọa người, nhưng cũng không đáng ngại, bọn thần khẩn cầu bệ hạ hạ lệnh cho bà mụ đi vào thiếp thân hầu hạ."Dù sao ngự y cũng là nam nhân, có chút không có phương tiện kiểm tra, lúc này có bà mụ phối hợp sẽ tương đối ổn thỏa.Nhan Hi lạnh lùng hừ một tiếng, không có ngăn cản, giao cho Trương ngự y tổ chức nhân thủ, đưa ra biện pháp tốt nhất.Hắn đi tới bên cạnh Đào Tiểu Vi, Thiên Đồng đem cái ghế tới để cho hắn ngồi xuống."Vi Vi, ngự y nói hiện tượng này là bình thường, là nước ối pha lẫn máu, nàng đừng sợ." Mặc dù đang cùng Đào Tiểu Vi nói chuyện, Nhan Hi càng giống là đang an ủi mình, đầu ngón tay lạnh như băng cầm chặt tay Đào Tiểu Vi."Phu quân, thiếp không sao, còn chưa đau." Thỉnh thoảng bụng sẽ có cảm giác ê ẩm, nhưng ở trong phạm vi chấp nhận được, Đào Tiểu Vi không cảm thấy đau đớn."Trương ngự y, nương nương đã ra máu làm sao không có đau bụng sinh?" Nhan Hi cũng là lần đầu tiên gặp trạng huống như vậy, lần trước Trúc Diệp Đồng sinh người gấp gáp cũng không phải là hắn, Nhan Hi chỉ đứng xa xa nhìn, cũng không quá để ý cặn kẽ quá trình.Lúc này hắn lại mơ hồ hối hận."Bệ hạ, còn chưa tới, đợi lát nữa sẽ đau." Trương ngự y phất tay để cho Thiên Đồng đem canh nhân sâm đã chuẩn bị xong bưng lên, Thiên Sương thì bưng lên bữa sáng, để lên một cái bàn nhỏ trên giường, thức ăn thịnh soạn nhưng đơn giản đã bày tốt, "Nương nương, kế tiếp còn phải cực khổ hồi lâu, thừa dịp chưa đau nên ăn nhiều vài thứ giữ vững thể lực, sau đó uống canh nhân sâm để nâng cao tinh thần cùng sức lực."
"Nha đầu ngốc, ngươi
khóc cái gì, ta không đau, có thể đã sắp sinh, không có gì đáng ngại."
Đào Tiểu Vi cũng không biết mình tại sao có thể trấn định như vậy, phối
hợp động tác của Thiên Đồng thay quần áo sạch sẽ, để cho nàng dùng nước
nóng lau một lần thân thể, làm tốt mọi chuẩn bị.
Thiên Đồng cắn chặt đôi môi, nàng là đang sợ a, nhiều như vậy máu, thấy vậy đã muốn ngất đi thôi.
Nhan Hi cơ hồ cùng ngự y đồng thời vào cửa, nhìn đến Thiên Đồng trong ngực ôm ra cái chăn, bên trên vết máu đâm đỏ mắt của hắn.
"Cuối cùng là chuyện gì xảy ra?" Hắn ánh mắt lạnh lẽo nhìn ngự y đang kiểm tra cho Đào Tiểu Vi.
"Hồi hoàng thượng, nương nương sợ là muốn sinh sớm." Các ngự y đã sớm có dự
liệu, lúc này cũng không có kinh hoảng, mà chỉ vào chăn giải thích, "Cái này cũng không phải tất cả đều là máu, hơn phân nửa là nước ối, mặc dù
thoạt nhìn dọa người, nhưng cũng không đáng ngại, bọn thần khẩn cầu bệ
hạ hạ lệnh cho bà mụ đi vào thiếp thân hầu hạ."
Dù sao ngự y cũng là nam nhân, có chút không có phương tiện kiểm tra, lúc này có bà mụ phối hợp sẽ tương đối ổn thỏa.
Nhan Hi lạnh lùng hừ một tiếng, không có ngăn cản, giao cho Trương ngự y tổ chức nhân thủ, đưa ra biện pháp tốt nhất.
Hắn đi tới bên cạnh Đào Tiểu Vi, Thiên Đồng đem cái ghế tới để cho hắn ngồi xuống.
"Vi Vi, ngự y nói hiện tượng này là bình thường, là nước ối pha lẫn máu,
nàng đừng sợ." Mặc dù đang cùng Đào Tiểu Vi nói chuyện, Nhan Hi càng
giống là đang an ủi mình, đầu ngón tay lạnh như băng cầm chặt tay Đào
Tiểu Vi.
"Phu quân, thiếp không sao, còn chưa đau." Thỉnh thoảng
bụng sẽ có cảm giác ê ẩm, nhưng ở trong phạm vi chấp nhận được, Đào Tiểu Vi không cảm thấy đau đớn.
"Trương ngự y, nương nương đã ra máu
làm sao không có đau bụng sinh?" Nhan Hi cũng là lần đầu tiên gặp trạng
huống như vậy, lần trước Trúc Diệp Đồng sinh người gấp gáp cũng không
phải là hắn, Nhan Hi chỉ đứng xa xa nhìn, cũng không quá để ý cặn kẽ quá trình.
Lúc này hắn lại mơ hồ hối hận.
"Bệ hạ, còn chưa
tới, đợi lát nữa sẽ đau." Trương ngự y phất tay để cho Thiên Đồng đem
canh nhân sâm đã chuẩn bị xong bưng lên, Thiên Sương thì bưng lên bữa
sáng, để lên một cái bàn nhỏ trên giường, thức ăn thịnh soạn nhưng đơn
giản đã bày tốt, "Nương nương, kế tiếp còn phải cực khổ hồi lâu, thừa
dịp chưa đau nên ăn nhiều vài thứ giữ vững thể lực, sau đó uống canh
nhân sâm để nâng cao tinh thần cùng sức lực."
Bị Nhốt Vong Quốc Công ChúaTác giả: Độ HànTruyện Ngôn TìnhMột ngày dài dằng dặc của trời đông giá rét , trong không khí không có dấu hiệu mùa xuân sắp đến. Mùi máu tươi truyền đến từ thật xa, ầm ầm trống trận không dứt bên tai, một trận cuối cùng, trước mặt đã là kinh đô của Tề quốc, chỉ cần chạng vạng tiến công vào trong thành, trận chiến tranh này, có thể hoàn toàn thắng lợi Thất điện hạ Nhan Hi bỗng nhiên có chút phiền chán, hắn chậm rãi thu lại ánh mắt lãnh liệt, mỉm cười tà ác, giơ cao cánh tay rồi đột nhiên phất xuống. Đây là mệnh lệnh tiến công. Mấy vạn quân ngoài tường thành oanh oanh dũng mãnh tràn vào, quân Tề quốc cố thủ thành chỉ tố phí công phản kháng, cũng không thể cứu giản, tất cả đều ngã xuống vũng máu. Tham tướng cưỡi ngựa phóng nhanh trở về, chưa tới trước mặt Nhan Hi đã nhảy xuống, một đường chạy đến bên cạnh Nhan Hi, nhịn không được vui sướng quỳ xuống bẩm, "Điện hạ, chúng ta đã công phá thành công, bọn loạn tặc đều bị g**t ch*t, cung thỉnh điện hạ vào thành." Nhan Hi khẽ gật đầu. Kết thúc? Thật đúng là sảng khoái. Tề… "Nha đầu ngốc, ngươi khóc cái gì, ta không đau, có thể đã sắp sinh, không có gì đáng ngại." Đào Tiểu Vi cũng không biết mình tại sao có thể trấn định như vậy, phối hợp động tác của Thiên Đồng thay quần áo sạch sẽ, để cho nàng dùng nước nóng lau một lần thân thể, làm tốt mọi chuẩn bị.Thiên Đồng cắn chặt đôi môi, nàng là đang sợ a, nhiều như vậy máu, thấy vậy đã muốn ngất đi thôi.Nhan Hi cơ hồ cùng ngự y đồng thời vào cửa, nhìn đến Thiên Đồng trong ngực ôm ra cái chăn, bên trên vết máu đâm đỏ mắt của hắn."Cuối cùng là chuyện gì xảy ra?" Hắn ánh mắt lạnh lẽo nhìn ngự y đang kiểm tra cho Đào Tiểu Vi."Hồi hoàng thượng, nương nương sợ là muốn sinh sớm." Các ngự y đã sớm có dự liệu, lúc này cũng không có kinh hoảng, mà chỉ vào chăn giải thích, "Cái này cũng không phải tất cả đều là máu, hơn phân nửa là nước ối, mặc dù thoạt nhìn dọa người, nhưng cũng không đáng ngại, bọn thần khẩn cầu bệ hạ hạ lệnh cho bà mụ đi vào thiếp thân hầu hạ."Dù sao ngự y cũng là nam nhân, có chút không có phương tiện kiểm tra, lúc này có bà mụ phối hợp sẽ tương đối ổn thỏa.Nhan Hi lạnh lùng hừ một tiếng, không có ngăn cản, giao cho Trương ngự y tổ chức nhân thủ, đưa ra biện pháp tốt nhất.Hắn đi tới bên cạnh Đào Tiểu Vi, Thiên Đồng đem cái ghế tới để cho hắn ngồi xuống."Vi Vi, ngự y nói hiện tượng này là bình thường, là nước ối pha lẫn máu, nàng đừng sợ." Mặc dù đang cùng Đào Tiểu Vi nói chuyện, Nhan Hi càng giống là đang an ủi mình, đầu ngón tay lạnh như băng cầm chặt tay Đào Tiểu Vi."Phu quân, thiếp không sao, còn chưa đau." Thỉnh thoảng bụng sẽ có cảm giác ê ẩm, nhưng ở trong phạm vi chấp nhận được, Đào Tiểu Vi không cảm thấy đau đớn."Trương ngự y, nương nương đã ra máu làm sao không có đau bụng sinh?" Nhan Hi cũng là lần đầu tiên gặp trạng huống như vậy, lần trước Trúc Diệp Đồng sinh người gấp gáp cũng không phải là hắn, Nhan Hi chỉ đứng xa xa nhìn, cũng không quá để ý cặn kẽ quá trình.Lúc này hắn lại mơ hồ hối hận."Bệ hạ, còn chưa tới, đợi lát nữa sẽ đau." Trương ngự y phất tay để cho Thiên Đồng đem canh nhân sâm đã chuẩn bị xong bưng lên, Thiên Sương thì bưng lên bữa sáng, để lên một cái bàn nhỏ trên giường, thức ăn thịnh soạn nhưng đơn giản đã bày tốt, "Nương nương, kế tiếp còn phải cực khổ hồi lâu, thừa dịp chưa đau nên ăn nhiều vài thứ giữ vững thể lực, sau đó uống canh nhân sâm để nâng cao tinh thần cùng sức lực."