Tác giả:

Một ngày dài dằng dặc của trời đông giá rét , trong không khí không có dấu hiệu mùa xuân sắp đến. Mùi máu tươi truyền đến từ thật xa, ầm ầm trống trận không dứt bên tai, một trận cuối cùng, trước mặt đã là kinh đô của Tề quốc, chỉ cần chạng vạng tiến công vào trong thành, trận chiến tranh này, có thể hoàn toàn thắng lợi Thất điện hạ Nhan Hi bỗng nhiên có chút phiền chán, hắn chậm rãi thu lại ánh mắt lãnh liệt, mỉm cười tà ác, giơ cao cánh tay rồi đột nhiên phất xuống. Đây là mệnh lệnh tiến công. Mấy vạn quân ngoài tường thành oanh oanh dũng mãnh tràn vào, quân Tề quốc cố thủ thành chỉ tố phí công phản kháng, cũng không thể cứu giản, tất cả đều ngã xuống vũng máu. Tham tướng cưỡi ngựa phóng nhanh trở về, chưa tới trước mặt Nhan Hi đã nhảy xuống, một đường chạy đến bên cạnh Nhan Hi, nhịn không được vui sướng quỳ xuống bẩm, "Điện hạ, chúng ta đã công phá thành công, bọn loạn tặc đều bị g**t ch*t, cung thỉnh điện hạ vào thành." Nhan Hi khẽ gật đầu. Kết thúc? Thật đúng là sảng khoái. Tề…

Chương 757: Bách hoa tàn 6

Bị Nhốt Vong Quốc Công ChúaTác giả: Độ HànTruyện Ngôn TìnhMột ngày dài dằng dặc của trời đông giá rét , trong không khí không có dấu hiệu mùa xuân sắp đến. Mùi máu tươi truyền đến từ thật xa, ầm ầm trống trận không dứt bên tai, một trận cuối cùng, trước mặt đã là kinh đô của Tề quốc, chỉ cần chạng vạng tiến công vào trong thành, trận chiến tranh này, có thể hoàn toàn thắng lợi Thất điện hạ Nhan Hi bỗng nhiên có chút phiền chán, hắn chậm rãi thu lại ánh mắt lãnh liệt, mỉm cười tà ác, giơ cao cánh tay rồi đột nhiên phất xuống. Đây là mệnh lệnh tiến công. Mấy vạn quân ngoài tường thành oanh oanh dũng mãnh tràn vào, quân Tề quốc cố thủ thành chỉ tố phí công phản kháng, cũng không thể cứu giản, tất cả đều ngã xuống vũng máu. Tham tướng cưỡi ngựa phóng nhanh trở về, chưa tới trước mặt Nhan Hi đã nhảy xuống, một đường chạy đến bên cạnh Nhan Hi, nhịn không được vui sướng quỳ xuống bẩm, "Điện hạ, chúng ta đã công phá thành công, bọn loạn tặc đều bị g**t ch*t, cung thỉnh điện hạ vào thành." Nhan Hi khẽ gật đầu. Kết thúc? Thật đúng là sảng khoái. Tề… Vân Diễm bả vai đau rát, đây là vết thương nặng nhất trên người hắn, Nhan Hi một kiếm kia vừa chuẩn vừa ngoan độc, kiếm khí bao lại bên hông cùng cánh tay. May là Vân Diễm đưa tay nhanh nhẹn cấp tốc mau tránh ra, cũng không thể tránh khỏi bị mũi kiếm quét trúng, một nhát này bổ xuống, cơ hồ thấy đến tận xương.Vào đêm, Duệ vương phủ đèn đuốc sáng rỡ, người lui lui tới tới, cũng không biết có chuyện gì mà bận rộn thành như vậy.Vân Diễm cả người cũng dán trên nóc nhà, lần này tới không dám mặc hồng bào như trước mà đổi thành một thân hắc sắc hòa vào bóng đêm, ngay cả gương mặt tuấn tú cũng không quên dùng miếng vải đen bịt kín, chỉ lộ ra một đôi mắt đen nhánh cảnh giác chú ý tiếng động quanh mình.Những thị vệ lần trước đi tuần tra đang phóng qua cách chỗ hắn chưa đầy mười thước, Vân Diễm trong lòng bàn tay nắm lại tất cả đều là mồ hôi, liền hô hấp cũng kềm chế. Hắn lần này tới, toan tính thăm dò, quyết không nguyện cùng bất kỳ một người nào của vương phủ đánh chiếu diện, nếu lần nữa bị người phát giác, Nhan Hi sẽ thế nào thật là không nói trước được .Vân Diễm biết mình không nên mạo hiểm như vậy, nếu không chú ý, rất có thể khiến cho Yến Lỗ khai chiến. Hai phe liều ngươi chết ta sống hắn cũng không phải lo lắng, Vân Diễm chỉ để ý là nếu khởi điểm là do Hỏa Thần giáo mà ra, đến lúc đó nếu Lỗ quốc chiến bại, người đầu tiên hoàng đế khai đao chính là hắn.Dù biết vậy nhưng hắn vẫn tới, dùng hành động mà bình sinh không bao giờ làm.Hắn nhất định phải tra rõ ràng, ‘Nàng’ đến tột cùng là có ở đó hay không, còn có, ‘Nàng’ có phải thật là vương phi Đào Tiểu Vi của Nhan Hi.Chỉ cần liếc nhìn nàng một cái cũng tốt, không nói lời nào, không để cho nàng biết, chỉ xa xa ngắm một lần giải tỏa tơ vương.Vân Diễm chỉ cần đem một đoàn nghi vấn rối rắm này làm rõ ràng, mới có thể kiên định tiến hành bước kế tiếp của kế hoạch. Hắn bây giờ tâm tình không yên, thuộc hạ thì không có người nào có thể hiểu rõ, cũng không còn người có thể thay hắn đi tới đây lần nữa.Cho nên, mặc dù cả người bị thương, dù biết sẽ thừa nhận nguy hiểm khổng lồ, Vân Diễm vẫn tới.

Vân Diễm bả vai
đau rát, đây là vết thương nặng nhất trên người hắn, Nhan Hi một kiếm
kia vừa chuẩn vừa ngoan độc, kiếm khí bao lại bên hông cùng cánh tay.
May là Vân Diễm đưa tay nhanh nhẹn cấp tốc mau tránh ra, cũng không thể
tránh khỏi bị mũi kiếm quét trúng, một nhát này bổ xuống, cơ hồ thấy đến tận xương.

Vào đêm, Duệ vương phủ đèn đuốc sáng rỡ, người lui lui tới tới, cũng không biết có chuyện gì mà bận rộn thành như vậy.

Vân Diễm cả người cũng dán trên nóc nhà, lần này tới không dám mặc hồng bào như trước mà đổi thành một thân hắc sắc hòa vào bóng đêm, ngay cả gương mặt tuấn tú cũng không quên dùng miếng vải đen bịt kín, chỉ lộ ra một
đôi mắt đen nhánh cảnh giác chú ý tiếng động quanh mình.

Những
thị vệ lần trước đi tuần tra đang phóng qua cách chỗ hắn chưa đầy mười
thước, Vân Diễm trong lòng bàn tay nắm lại tất cả đều là mồ hôi, liền hô hấp cũng kềm chế. Hắn lần này tới, toan tính thăm dò, quyết không
nguyện cùng bất kỳ một người nào của vương phủ đánh chiếu diện, nếu lần
nữa bị người phát giác, Nhan Hi sẽ thế nào thật là không nói trước được .

Vân Diễm biết mình không nên mạo hiểm như vậy, nếu không chú ý, rất có thể
khiến cho Yến Lỗ khai chiến. Hai phe liều ngươi chết ta sống hắn cũng
không phải lo lắng, Vân Diễm chỉ để ý là nếu khởi điểm là do Hỏa Thần
giáo mà ra, đến lúc đó nếu Lỗ quốc chiến bại, người đầu tiên hoàng đế
khai đao chính là hắn.

Dù biết vậy nhưng hắn vẫn tới, dùng hành động mà bình sinh không bao giờ làm.

Hắn nhất định phải tra rõ ràng, ‘Nàng’ đến tột cùng là có ở đó hay không,
còn có, ‘Nàng’ có phải thật là vương phi Đào Tiểu Vi của Nhan Hi.

Chỉ cần liếc nhìn nàng một cái cũng tốt, không nói lời nào, không để cho nàng biết, chỉ xa xa ngắm một lần giải tỏa tơ vương.

Vân Diễm chỉ cần đem một đoàn nghi vấn rối rắm này làm rõ ràng, mới có thể
kiên định tiến hành bước kế tiếp của kế hoạch. Hắn bây giờ tâm tình
không yên, thuộc hạ thì không có người nào có thể hiểu rõ, cũng không
còn người có thể thay hắn đi tới đây lần nữa.

Cho nên, mặc dù cả người bị thương, dù biết sẽ thừa nhận nguy hiểm khổng lồ, Vân Diễm vẫn tới.

Bị Nhốt Vong Quốc Công ChúaTác giả: Độ HànTruyện Ngôn TìnhMột ngày dài dằng dặc của trời đông giá rét , trong không khí không có dấu hiệu mùa xuân sắp đến. Mùi máu tươi truyền đến từ thật xa, ầm ầm trống trận không dứt bên tai, một trận cuối cùng, trước mặt đã là kinh đô của Tề quốc, chỉ cần chạng vạng tiến công vào trong thành, trận chiến tranh này, có thể hoàn toàn thắng lợi Thất điện hạ Nhan Hi bỗng nhiên có chút phiền chán, hắn chậm rãi thu lại ánh mắt lãnh liệt, mỉm cười tà ác, giơ cao cánh tay rồi đột nhiên phất xuống. Đây là mệnh lệnh tiến công. Mấy vạn quân ngoài tường thành oanh oanh dũng mãnh tràn vào, quân Tề quốc cố thủ thành chỉ tố phí công phản kháng, cũng không thể cứu giản, tất cả đều ngã xuống vũng máu. Tham tướng cưỡi ngựa phóng nhanh trở về, chưa tới trước mặt Nhan Hi đã nhảy xuống, một đường chạy đến bên cạnh Nhan Hi, nhịn không được vui sướng quỳ xuống bẩm, "Điện hạ, chúng ta đã công phá thành công, bọn loạn tặc đều bị g**t ch*t, cung thỉnh điện hạ vào thành." Nhan Hi khẽ gật đầu. Kết thúc? Thật đúng là sảng khoái. Tề… Vân Diễm bả vai đau rát, đây là vết thương nặng nhất trên người hắn, Nhan Hi một kiếm kia vừa chuẩn vừa ngoan độc, kiếm khí bao lại bên hông cùng cánh tay. May là Vân Diễm đưa tay nhanh nhẹn cấp tốc mau tránh ra, cũng không thể tránh khỏi bị mũi kiếm quét trúng, một nhát này bổ xuống, cơ hồ thấy đến tận xương.Vào đêm, Duệ vương phủ đèn đuốc sáng rỡ, người lui lui tới tới, cũng không biết có chuyện gì mà bận rộn thành như vậy.Vân Diễm cả người cũng dán trên nóc nhà, lần này tới không dám mặc hồng bào như trước mà đổi thành một thân hắc sắc hòa vào bóng đêm, ngay cả gương mặt tuấn tú cũng không quên dùng miếng vải đen bịt kín, chỉ lộ ra một đôi mắt đen nhánh cảnh giác chú ý tiếng động quanh mình.Những thị vệ lần trước đi tuần tra đang phóng qua cách chỗ hắn chưa đầy mười thước, Vân Diễm trong lòng bàn tay nắm lại tất cả đều là mồ hôi, liền hô hấp cũng kềm chế. Hắn lần này tới, toan tính thăm dò, quyết không nguyện cùng bất kỳ một người nào của vương phủ đánh chiếu diện, nếu lần nữa bị người phát giác, Nhan Hi sẽ thế nào thật là không nói trước được .Vân Diễm biết mình không nên mạo hiểm như vậy, nếu không chú ý, rất có thể khiến cho Yến Lỗ khai chiến. Hai phe liều ngươi chết ta sống hắn cũng không phải lo lắng, Vân Diễm chỉ để ý là nếu khởi điểm là do Hỏa Thần giáo mà ra, đến lúc đó nếu Lỗ quốc chiến bại, người đầu tiên hoàng đế khai đao chính là hắn.Dù biết vậy nhưng hắn vẫn tới, dùng hành động mà bình sinh không bao giờ làm.Hắn nhất định phải tra rõ ràng, ‘Nàng’ đến tột cùng là có ở đó hay không, còn có, ‘Nàng’ có phải thật là vương phi Đào Tiểu Vi của Nhan Hi.Chỉ cần liếc nhìn nàng một cái cũng tốt, không nói lời nào, không để cho nàng biết, chỉ xa xa ngắm một lần giải tỏa tơ vương.Vân Diễm chỉ cần đem một đoàn nghi vấn rối rắm này làm rõ ràng, mới có thể kiên định tiến hành bước kế tiếp của kế hoạch. Hắn bây giờ tâm tình không yên, thuộc hạ thì không có người nào có thể hiểu rõ, cũng không còn người có thể thay hắn đi tới đây lần nữa.Cho nên, mặc dù cả người bị thương, dù biết sẽ thừa nhận nguy hiểm khổng lồ, Vân Diễm vẫn tới.

Chương 757: Bách hoa tàn 6